Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cửu thánh xuất thế

Phiên bản Dịch · 3588 chữ

Không biết đã trôi qua bao lâu, Thiên Cường mới mở to đôi mắt ra. Đôi mắt yêu dị trước đó đã thay thế bằng đôi mắt ngập tràn yêu thương và chan chứa tình cảm.

Thiên Cường ngửa mặt lên trời thét lớn vang vọng :

“Graooo…

Sát niệm chỉ là ý niệm của ta mà thôi.

Mọi ý niệm đều do ta mà ra.

Tất cả ý niệm sinh ra trong đầu đều do ta làm chủ.

Ta sẽ chưởng khống tất cả”

Oành.

Thế giới xung quanh Thiên Cường vỡ vụn rồi biến mất. Tất cả những hình ảnh đã trải qua hoá thành hư vô….

Một luồng sát ý xuất hiện trong mắt Thiên Cường :

“Thiên hạ chúng sinh há là gì?

Nếu muốn ta sẽ giết tất cả.

Ta mạnh mẽ để bước ra cuộc đời của mình.

Ta chắn sóng to để thủ hộ những người ta thương yêu.

Kẻ nào ngăn ta đều phải chết….

Kẻ nào tổn hại tới người ta yêu thương nhất định sẽ phải chết…”

Cỗ sát niệm phun trào hình thành trên thức hải của Thiên Cường. Giống như chiến ý, sát ý chính là một cỗ ý niệm của hắn, do hắn và hoàn toàn được hắn khống chế.

“Giếtttt…

Sáttttt…

Ta sẽ chém giết tất cả

Graooo…”

Thiên Cường gào lên trong thức hải. Cỗ sát ý khuấy động biển ý thức. Sự thể ngộ sát phạt kết hợp với ý chí sát niệm của Thiên Cường khiến cho tinh ý thần của hắn thăng hoa hoá thành năng lượng phun ra ngoài cơ thể. Chúng tạo nên lớp khí diễm màu tro xám bao quanh. Đó chính là sát ý gia thân.

Toàn bố sát khí xung quanh trên ngọn núi đều bị kinh động giống như con dân gặp vương tử. Chúng đều bị sát ý gia thân của Thiên Cường hấp thụ hết thảy.

Sát ý gia thân biến sát khí xung quanh thành thực thể năng lượng sinh mệnh chảy vào cơ thể Thiên Cường. Khôi phục những tổn thương trước đó một cách nhanh chóng.

Năng lượng tinh thần sát ý trên ngọn núi cũng vậy. Chúng bị hoá thành năng lượng tinh thần đẩy vào linh hồn Thiên Cường và tẩm bổ những vết thương mà nó đã gây ra…

Tinh hoa năng lượng tạo thành từ sát ý sau đó chảy vào trong cả bốn tu hải của Thiên Cường. Thúc đẩy tu khí bên trong các tu hải nhanh chóng hoá lỏng thêm một phần nữa.

Tu hải hoá lỏng khiến khí thế Thiên Cường trào dâng. Thế là một loạt các huyệt đạo liên quan lần lượt tự đả thông. Tu vi hắn theo đó mà tăng lên một tầng tương đương Vũ đồ tầng 5.

Thiên Cường mở mắt ra. Đôi mắt lạnh lẽo hàn quang sát khí bắn ra thành tia thực thể cắt về phía trước chừng một đoạn rồi tan biến. Nếu có vật thể trước mắt trong tầm kia chắc chắn đã bị sát khí đục thành hai lỗ rồi.

Hiện tại nhìn vào đôi mắt Thiên Cường thì có thể dễ dàng cảm nhận được sự băng lãnh lạnh lùng sát ý nhưng lại ấm nóng rạo rực tình yêu thương. Hai thứ vốn là đối lập nhưng lại tồn tại song song trong mắt hắn. Khi kẻ khác nhìn vào nhất định sẽ ngập cảm giác khó hiểu.

Phương xa Bổn Viêm nhìn vào biểu hiện của Thiên Cường cũng phải giật mình tán thưởng. Ngày trước hắn đã từng thử chạm tay vào chiến phủ kia nhưng không hề cảm nhận được điều gì ngoài sát ý. Vậy mà Thiên Cường có thể đốn ngộ sát ý khiến hắn càng thêm hy vọng trong lòng về tương lai của Thiên Cường.

Thiên Cường dẫn động chiến ý gia thân. Trên người hắn lại phủ thêm tầng khí diễm màu đỏ. Hai cỗ ý niệm này không hề có sự bài xích với nhau mà đan lại với nhau. Chúng tạo nên sự tương hỗ cho nhau. Chiến đấu ngập sát, cuồng chiến cuồng sát,…

Thiên Cường thức tỉnh chiến ý và sát ý gia thân khiến sức mạnh tăng lên hai tầng. Bây giờ cộng với Kết linh chiến giáp thì hắn đã có thể tự tăng lên 3 tầng. Hắn lấy làm vui mừng về điều đó.

Thiên Cường sực nhớ lại nhiệm vụ chính của mình. Hắn cúi nhìn xuống chiến phủ phía dưới. Bây giờ phải gọi cho đúng thì nó chính là Sát phủ. Một kiện sát binh đại diện cho sự giết chóc.

Thiên Cường hồi tưởng lại những gì đã trải qua. Hắn đã cùng binh khí này đồng hành với nhau chém giết cả thế giới. Hắn đưa đôi tay hướng tới binh khí mà bắt lấy.

Thiên Cường chạm tay vào Sát phủ. Cảm giác quen thuộc lại ùa về. Hắn đã từng cầm Sát phủ kinh qua bao nhiêu trận chiến, chém giết bao nhiêu đối thủ….

Thiên Cường nhẹ nhàng dùng lực nhấc sát phủ lên. Mặc dù Sát phủ khá nặng nhưng cảm giác vừa vặn quen thuộc khiến hắn yêu thích vô cùng.

Thiên Cường đứng trên đỉnh núi cầm Sát phủ rồi giơ lên cao trên đỉnh đầu. Sau đó ý thức hắn cũng rơi vào mơ hồ không rõ mọi chuyện xảy ra.

Thiên địa nguyên khí bạo động hướng về phía Sát phủ. Sát phủ thôn hấp vô tận thiên địa nguyên khí xung quanh lẫn phần sát khí còn lại do trước nó đã phóng thích ra. Màu u xám của sát phủ đã được nhuốm lên một tầng huyết quang rực rỡ, soi rọi lên mọi vật xung quanh.

Sát Phủ toả ra một cỗ khí thế kỳ lạ khuếch trương ra khỏi Nội thần điện và ảnh hưởng lên cả bầu trời. Những đám mây ùn ùn kéo đến che lấp ánh sáng mặt trời. Khiến cho cả vùng trời chìm vào màn đêm đen tối.

Những đám mây sau đó đồng loạt biến hoá thành những đám Sát Vân bao bọc màu huyết quang. Chúng buông rủ xuống vô tận sát khí xuống Nội Chiến thần viện. Sát ý trùng thiên, sát sinh ý niệm trải rộng cả khu vực. Chúng đè nặng áp lực tinh thần lên tất cả đệ tử Chiến thần viện. Bất kể tu vi cao tới mức nào đều thấy bản thân bé nhỏ vô cùng.

Tất cả sinh linh ở trong khu vực sát khí bao trùm đều cảm nhận được sự khủng bố của sát khí. Sát niệm lẫn sát khí khiến bọn họ đều cảm giác lạnh nơi sống lưng, gai ốc nổi hết cả lên trên toàn thân. Trong đầu tất cả đều đã mường tượng như ngày tận thế đến. Bọn họ chỉ có thể chờ tới lúc lĩnh án tử mà vô lực thay đổi…

Những người có thực lực tại Chiến thần thượng viện là cảm nhận thêm rõ ràng nhất. Bọn họ thầm ước đoán :

“Có thể có siêu cấp tà binh đã xuất thế rồi…”

“Siêu cấp tà binh chắc kia phải giết qua bao nhiêu sinh mạng, khủng bố sinh linh mới tích luỹ được kinh khủng sát ý hình thành dị tượng như thế này. Quả thật đáng sợ a…”

“…”

Khi dị tượng xuất hiện thì Bổn Viêm thông qua hộ trận truyền lệnh cho tất cả các đệ tử trong viện :

“Tất cả đệ tử Chiến Thần viện nghe rõ. Đây là cấm lệnh của Chiến thần viện.

Hiện tất cả giữ nguyên vị trí và không được tự ý dị động tìm hiểu ngọn ngành dị tượng. Kẻ nào vi phạm sẽ không nương tay. Mệnh lệnh có hiệu nghiệm tới khi nào hết dị tượng mới thôi”

“Rõ…”

Bổn Viên đưa mắt nhìn về Thiên Cường lúc này mà lòng dậy sóng. Trông Thiên Cường hiện tại trông như cái thế ma vương đang cầm Sát phủ tái hiện nhân gian. Hắn nhìn vào Thiên Cường lúc này mà trong lòng xuất hiện cỗ ý niệm sợ hãi. Hắn như thấy được cái thế ma vương có thể gạt bỏ hắn, gạt bỏ ức vạn chúng sinh trong một cái nhấc tay. Đối mặt với ma vương thì hắn nhỏ bé đến đáng thương.

Bổn Viêm lắc đầu xua tan mọi ý nghĩ vừa hiện ra trong đầu. Dị tượng kia một đoạn thời gian sau tan biến như chưa từng xuất hiện.

Khi dị tượng kết thúc thì quả núi phát sinh dị động. Bổn Viêm thấy Thiên Cường vẫn đứng ngơ ngác trên đỉnh núi bèn tới đem Thiên Cường đi về phương xa. Bốn Viêm ném cho Thiên Cường bộ y phục :

“Mặc vào đi”

Qua giây lát Thiên Cường mới khôi phục ý thức. Hắn bắt lấy y phục rồi xấu hổ mặc vào. Sau đó cả hai người đồng loạt hướng ánh mắt nhìn về phía quả núi.

Quả núi nhanh chóng nứt vỡ chia thành 9 tảng đá mang một màu sắc khác nhau. Từ 9 tảng đá bay ra 9 đạo ánh sáng hướng về phương xa rồi biến mất.

Bổn Viêm nhìn thấy hướng di chuyển của những đạo ánh sáng này là hướng về di tích Bảo Binh nhai. Hắn thầm nhắc nhở sẽ tới đó tìm hiểu sau.

Các tảng đá sau đó bắn đầu lan tràn các vết nứt. Từng mảnh vụn đá bắt đầu rơi vỡ ra cho tới khi xuất hiên thân ảnh của một người ở trong mỗi tảng đá.

Khi những mảnh đá vụn cuối cùng rơi khỏi cơ thể, 9 người này đồng loạt mở mắt. Phóng tầm mắt bọn họ liền trông thấy Thiên Cường đang cầm trên tay Sát phủ.

Chín người này không hẹn mà cùng nhau trong tích tắc đã xuất hiện trước mặt Thiên Cường. Từng người lần lượt cúi người hành lễ với Thiên Cường :

“Sa Giải ra mắt đại nhân”

“Tảo Đằng ra mắt đại nhân”

“Vụ Ẩm ra mắt đại nhân”

“Nạp Ốc ra mắt đại nhân”

“ Dự Tiết ra mắt đại nhân”

“Chình Tê ra mắt đại nhân”

“Ký Ác ra mắt đại nhân”

“Xúc Toả ra mắt đại nhân”

“Giác Trung ra mắt đại nhân”

Việc này khiến Thiên Cường nhớ tới lần giải khai Thập Thiên tướng cũng như vậy. Hắn đã chuẩn bị rồi nên đáp :

“Đệ tử Thiên Cường ra mắt các vị Đại thánh”

Bổn Viêm vui mừng tiến lên :

“Thập đệ tham kiến chín vị sư huynh, sư tỷ”

Sau đó Bổn Viêm chỉ về Thiên Cường và nói :

“Đây là truyền nhân của các đời Viện trưởng. Cũng không phải là Viện trưởng chính thức”

Bổn Viêm đánh cho những người này một đạo tin tức giảng giải mọi việc. Mấy người này trong đầu đều kinh ngạc. Bọn họ nhanh chóng quét ánh mắt dò xét vào cở thể Thiên Cường.

Thiên Cường cảm thụ áp lực cực lớn. Cũng may những người này cũng không có ác ý với hắn. Nếu không 9 Đại thánh cảnh cùng dò xét chắc đã khiến cơ thể hắn tự bạo rồi.

Sau một hồi quan sát thì các Đại thánh đều đã tiếp nhận sự thật. Trong đầu ai nấy đều khá thất vọng. Đơn giản là truyền nhân của Viện trưởng thì không thể lợi hại bằng Viện trưởng chân chính được.

Bổn Viên giới thiệu từng người với Thiên Cường :

“Đây là đại tỷ Sa Giải”

“Đệ tử Thiên Cường bái kiến Sa Giải Đại thánh”

….

Ở trong này có Sa Giải, Tảo Đằng, Vụ Ẩm, Xúc Toả là nữ tử. Còn lại là nam nhân. Sau một màn chào hỏi thì cả mười người truyền âm hàn huyên với nhau một hồi.

Sau đó Bổn Viêm nói với bọn họ :

“Các sư huynh, sư tỷ. Trước mắt mọi người hãy tĩnh dưỡng để khôi phục cơ thể về trạng thái đỉnh phong. Sẽ có việc sớm nhờ tới mọi người đấy”

“Chúng ta hiểu rồi”

“Được rồi theo đệ”

Bổn Viêm cùng với chín người nhanh chóng biến mất khỏi nơi này, chỉ để lại Thiên Cường một mình ở đây.

Thiên Cường đoán được Bổn Viêm đang sắp xếp chỗ ở cho các Đại Thánh. Hắn trong lúc rảnh rỗi lại cầm Sát phủ vung vẩy vài đường. Cảm giác cầm nắm quen thuộc khiến hắn phát nghiện. Hắn dự định sẽ xin Bổn Viêm được sử dụng binh khí này.

Đương nhiên binh khí này rất có giá trị. Thiên Cường ước đoán Bổn Viêm sẽ không dễ dàng gì mà cho hắn. Hắn cũng chỉ biết tặc lưỡi thầm tiếc rẻ trong lòng.

Tầm hơn một canh giờ trôi qua, Thiên Cường vung vẩy Sát phủ tới sướng tay. Bổn Viêm bỗng chốc xuất hiện ngay cạnh hắn.

Nhìn vào biểu hiện cũng như hành động của Thiên Cường thì Bổn Viêm bèn hỏi :

“Ngươi rất thích chiếc sát phủ này phải không?”

“Không dám đối gạt người thì thật sự đệ tử rất thích nó. Cảm giác vô cùng quen thuộc tới mức không nỡ rời”

“Binh khí này vô cùng giá trị. Ta rất khó quyết định cho ngươi sở hữu nó”

Thiên Cường nghe thế thì tỏ ra thất vọng. Hắn hướng Sát phủ đem tới cho Bổn Viêm toan trả lại.

Bổn Viêm suy ngẫm một chốc rồi nói :

“Trước mắt ta không thể cho ngươi sở hữu nó. Tuy nhiên nếu Sát phủ đồng ý nhận ngươi làm chủ thì lại là chuyện khác”

Thiên Cường nghe tới đây đôi mắt hiện lên tia hy vọng :

“Điều này là thật chứ?”

“Đương nhiên”

Thiên Cường ngẫm lại thì thấy chẳng có chút hy vọng gì. Bởi binh khí này hiện còn chưa thức tỉnh. Nếu giao cho Bổn Viêm thì hắn lấy đâu ra cơ hội thức tỉnh Sát phủ để Sát phủ nhận mình làm chủ nhân cơ chứ.

Bổn Viên như nhìn thấu suy nghĩ của Thiên Cường. Bổn Viêm cười nói :

“Ta tất nhiên sẽ cho ngươi một cơ hội. Xem như là phần thưởng của ta dành cho ngươi. Nếu ngươi không nắm bắt được xem như cũng không thể trách ta”

“Thưa phó viện trưởng. Điều này là thật ư?”

“Đương nhiên”

Bổn Viêm gật đầu khẳng định. Hắn lại nói tiếp :

“Trước tiên ngươi hãy cùng ta tới nơi này”

Bổn Viêm lại mang Thiên Cường tới cánh cửa khác của nội thần điện. Sau khi mở cửa xong thì cả hai cùng tiến vào và đi xuyên tới một khoảng không gian khác.

Xuất hiện trước mặt bọn họ là một dãy vách núi kỳ lạ nằm im lìm. Dãy vách núi này cứng rắn tới mức cho Bổn Viêm cường công cũng không thể phá vỡ được một góc.

Thiên Cường tò mò hỏi :

“Thưa phó viện trưởng. Đây là nơi nào”

Bổn Viêm thần thần bí bí nói :

“Đây là một toà cổ di tích có chứa bảo vật tên là Bảo Khí nhai.

Tương truyền Viện trưởng đời đầu tiên khi tìm ra Chiến Thần tinh cầu thì phát hiện toà di tích này là nguyên nhân dẫn đến tinh cầu này ở trạng thái ẩn mình. Viện trưởng đời đầu tiên đã tự mình cởi bỏ phong ấn tinh cầu và tìm hiểu về toà di tích này.

Sau khi tìm hiểu kỹ lưỡng thì Viện trưởng đã kết luận nó chính là một trong những khu vực hạ lạc của di tích Tiên Bảo phanh thây Bảo Tích Đỉnh”

Thiên Cường nghi hoặc :

“Tiên Bảo Phanh thây Bảo Tích đỉnh đệ tử mới nghe lần đầu tiên?”

“Di tích Tiên Bảo phanh thây chính là nơi mà Tử đã chém xuống các Tiên Binh…”

Bổn Viêm sau đó thuật giảng cho Thiên Cường mọi chuyện xoay quanh Tử. Trong đầu Thiên Cường từ trước tới giờ vẫn nghĩ Tiên binh chính là vô địch. Vậy mà bây giờ hắn lại nghe việc Tiên Binh bị trảm xuống. Điều đó khiến lòng hắn dậy sóng trong lòng.

Thiên Cường thật sự rất kinh ngạc về mọi chuyện xoay quanh Tử…

Bổn Viêm giảng giải tiếp :

“Các điểm vũ trụ chuyển luân luôn dị động chuyển đổi ngẫu nhiên trong vũ trụ. Mỗi lần nó hiện thế sẽ đẩy ra một phần di tích lên bề mặt nó hạ lạc. Trong những di tích này sẽ có những mảnh vỡ Tiên binh. Và Bảo Khí Nhai chính là một mảnh vỡ từ Tiên Binh Bảo Tích Đỉnh…”

Thiên Cường hô hấp có chút khó khăn. Hắn cố gắng trấn tĩnh hỏi :

“Vậy Bảo Khí Nhai có gì đặc biệt?”

Bổn Viên mang vẻ tự hào :

“Những binh khí đặc biệt hoặc kiện binh khí đã thông linh trở lên khi muốn nhận chủ nhân mới thì cần phải trải qua quá trình thức tỉnh. Thế nhưng điều kiện thức tỉnh mỗi một binh khí mỗi khác nên không ai có công thức về vấn đề này.

Có rất nhiều người dù đủ năng lực sở hữu những binh khí loại này nhưng không có cơ hội thức tỉnh thì cả đời cũng không thể được binh khí nhận làm chủ. Đó sẽ là tiếc nuối cả một đời.

Di tích Bảo Khí Nhai hình thành nhờ Tiên Binh mang cực Kim áo nghĩa. Là bảo địa tuyệt vời nhất thế gian trong việc thức tỉnh binh khí. Ngẫm một chút binh khí có ý thức khi gặp phải mảnh Tiên Binh Cực kim áo nghĩa tất nhiên phải như thần dân trông thấy Hoàng đế. Bọn chúng nhất định sẽ phải thức tỉnh.

Bảo Khí Nhai chính là một trong những nguyên nhân khiến cho Chiến lực của đệ tử Chiến Thần viện tăng lên một mảng lớn. Có thể sánh với các anh kiệt của các Thần Viện khác”

Chiến Thần thượng Viện cũng khá giống với Hạ viện khi các đệ tử đều sinh ra từ Khởi nguyên tái tân. Chỉ có điều thượng viện vận hành không giống hạ viện về cách tìm đệ tử. Đệ tử Chiến thần viện cần rất nhiều thời gian và nhiều lần luyện huyết để đạt tới trạng thái cao nhất có thể….

Thiên Cường sau khi thấu hiểu tất cả thì vui mừng trong lòng. Hắn thực sự rất cần binh khí. Sát phủ góp phần phong ấn các Đại thánh chứng tỏ giá trị của nó không tầm thường chút nào.

Thiên Cường sau khi biết sự thần kỳ của Bảo Khí Nhai thì gấp gáp hỏi :

“Bây giờ đệ tử có thể vào trong Bảo Khí Nhai để rèn luyện phải không?”

Bổn Viêm lắc đầu nói :

“Mỗi một lần để mở ra toà di tích này và vận hành nó yêu cầu một lượng tài nguyên khổng lồ. Thế nên để một mình ngươi đi vào thì không thể”

Thiên Cường vẫn mang chút hy vọng :

“Vậy bao giờ đệ tử mới có thể vào rèn luyện được?”

“Hiện tại ta cần phải sắp xếp các đệ tử tiến vào trong đó rèn luyện trong vài hôm tới. Bởi di tích này hạn chế về số lượng người di chuyển vào trong một lần”

“Mỗi lần di tích mở ra thì tối đa được bao nhiêu người đi vào trong này?”

“Tối đa cũng chỉ 20 người mà thôi. Nếu như vượt quá sẽ có người không đạt được tạo hoá”

“Đệ tử hiểu rồi”

“Bao giờ sắp xếp người xong ta sẽ thông báo cho ngươi. Hiện tại tốt nhất Sát phủ kia vẫn để ta bảo quản thì vẫn hơn”

“Để tử hiểu rồi”

“Mọi chuyện hôm nay và chuyện liên quan tới Bảo Khí Nhai là chuyện hoà toàn tuyệt mật. Ngươi hiểu ý ta chứ”

“Đệ tử hiểu rồi. Nhất định sẽ không tiết lộ cho ai cả”

“Tốt”

Thiên Cường ngoan ngoãn giao ra Sát Phủ cho Bổn Viêm :

“Đệ tử xin trả Sát phủ”

“Tốt”

Bổn Viêm đón lấy Sát phủ thì thu giữ. Hắn có vũ khí bổn mạng của bản thân nên không cần Sát phủ này. Tuy nhiên hắn sẽ thu xếp thời gian nghiên cứu về Sát phủ này.

“Trở về thôi”

“Đệ tử tuân lệnh”

Bổn Viêm sau đó dẫn Thiên Cường trở về nơi ở còn bản thân đi về luyện thất của mình. Hắn đem Sát phủ ra tỉ mỉ dò xét.

Sát phủ là một kiện binh khí vô cùng đặc biệt khi sở hữu độ cứng rắn kinh người. Bổn Viêm không đủ năng lực để luyện hoá Sát phủ bởi đạo vận gia trì trên Sát phủ này đã có hình thái ổn định và ở cấp độ rất cao.

Bổn Viêm thử vũ động Sát Phủ nhưng nhận lấy thất vọng. Bởi Sát Phủ hiện vẫn chưa thức tỉnh và không mang lại hiệu quả chúc phúc chiến lực như vũ khí bình thường khác. Tu lực đơn giản đi xuyên qua và Sát phủ không mảy may chút phản ứng. Sau khi không thể tìm hiểu được về Sát phủ thì Bổn Viêm đành bỏ qua chuyện này.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.