Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rèn luyện tắm thuốc

Phiên bản Dịch · 3344 chữ

Thiên Cường mê man bất tỉnh mất một hôm cuối cùng cũng đã tỉnh dậy. Hướng Điền cùng Nhược Văn nhanh chóng tới hỏi thăm cậu :

"Con đã tỉnh rồi đấy à, đã có chuyện gì xảy ra vậy?"

Thiên Cường xoa xoa cái đầu đau nhức của cậu. Hôm trước nhận được một lượng lớn thông tin khổng lồ đánh vào thức hải khiến cậu bé chẳng thể nào tiếp thu ngay được. Thế là đa phần tin tức vẫn còn ở trong thức hải. Cậu chỉ nhớ sơ qua một số thứ quan trọng trước mắt thôi.

Thiên Cường nhăn nhó trả lời :

"Thực sự con cũng không nhớ được nhiều bởi lượng thông tin quá lớn. Con chỉ biết rằng, tổ tiên trước đây đã chiến đấu với một kẻ cực kỳ hung ác. Kết quả lưỡng bại câu thương, thậm chí còn dính cả cực kỳ bá đạo mạnh mẽ nhất nguyền rủa.

Kể từ đó chân chính sở hữu Chiến Thần lạc văn đều không thể tu luyện được. Ngay từ lúc xuất sinh đã dính lời nguyền ăn sâu vào cơ thể khiến một đời không thể tu luyện.

Tổ tiên đã tiên đoán được thời đại bây giờ cực kỳ loạn lạc. Thế là tổ tiên truyền xuống một loại phương thuốc dùng để rèn luyện cơ thể.

Nó sẽ kích hoạt máu huyết của các tộc nhân khiến bộ tộc khiến mọi người dần trở nên mạnh mẽ hơn. Những nguyên liệu ấy tổ tiên cũng đã chuẩn bị ở tiểu thiên giới này, phải biết từ từ khai thác."

Nói rồi Thiên Cường cố gắng viết lại đơn thuốc kia cùng cách điều chế, cách sử dụng. May mà Thiên Cường bản lĩnh có chút thông tuệ ghi nhớ chúng được rõ ràng dù chẳng hiểu gì cả.

Nhược Văn nhận lấy đơn thuốc kia mà run rẩy mừng rỡ. Hy vọng nó sẽ thay đổi chút tương lai của bộ tộc. Ngay hôm đó Nhược Văn cùng Hướng Điền cùng nhau thảo luận, phân tích đơn thuốc này.

Nhược Văn sau khi bàn bạc xong với Hướng Điền lập tức tập trung bộ tộc lại. Mấy hôm vừa rồi mọi người tự mình dựng lại nơi ở giống nơi bên ngoài nên Nhược Văn đã cảm giác không hợp lý cho lắm. Tiểu thiên giới tài nguyên thì có hạn, thế nên tất cả phải được lên kế hoạch rồi mới sử dụng hợp lý.

Nhược Văn nói :

“Ta tập hợp mọi người tới đây để họp bàn lại việc xây dựng bộ tộc trong tiểu thiên giới. Mấy hôm nay tất cả làm việc đều không có hiệu quả gì cả”

Tất cả đều im lặng nghe tộc trưởng nói. Mấy hôm vừa qua bọn họ thật sự làm mọi việc nhưng luôn cảm giác có gì đó không ổn.

“Bây giờ ta sẽ phân chia bộ tộc làm 3 nhóm. Một nhóm sẽ có nhiệm vụ đốn gỗ xây dựng nhà cửa cho mọi người trong bộ tộc.

Nhóm thứ hai có nhiệm vụ khai khẩn đất trồng và tiến hành chăn nuôi. Chuỗi ngày săn bắt hái lượm của chúng ta đã kết thúc. Cần phải có cuộc sống ổn định lâu dài.

Nhóm thứ ba sẽ có nhiệm vụ khám phá tiểu thiên giới. Xây dựng những con đường di chuyển trong này. Các ngươi ai có năng khiếu về bên nào thì hãy tự mình đứng về nhóm ấy.

Theo thứ tự nhóm thứ nhất ở bên phải ta. Nhóm thứ hai ở giữa. Nhóm thứ ba ở bên trá. Còn lại trẻ con và những người lớn tuổi sẽ ở nhóm thứ tư”

Tất cả sau khi nghe mệnh lệnh Nhược Văn liền phân ra bốn nhóm. Sau khi đợi tất cả ổn định thì Nhược Văn tiến tới nhóm đầu tiên và nói :

“Các ngươi sẽ chia nhau đốn các cây gỗ lớn rồi xẻ chúng. Tiến hành xây dựng từng ngôi nhà một. Ngôi nhà nào cũng sẽ xây dựng phù hợp với từng hộ gia đình. Rõ chưa?”

“Rõ thưa tộc trưởng”

“Thế thì tiến hành ngay thôi. Tất cả lại chỗ thái thượng trưởng lão nhận lấy vật dụng cần thiết rồi ngay lập tức vào việc ”

Mấy người này đi tới chỗ Hướng Điền rồi nhận những đồ cần thiết rồi rời đi ngay. Hướng Điền đã chuẩn bị những vật dụng cần thiết cho những người này. Thời gian tới lão sẽ giúp đỡ bọn họ trong những công việc nặng nhọc như chặt cây và vận chuyển gỗ.

Bây giờ bộ tộc cũng là thân nhân của Hướng Điền nên lão sẽ dốc hết sức mình để bồi dưỡng bộ tộc. Ở đây cũng chỉ có bản thân lão có năng lực lớn nhất nên trách nhiệm sẽ nặng nề nhất. Tất nhiên với năng lực của Vương giả cảnh thì mình lão thôi cũng có thể xây dựng cả bộ tộc một cách nhanh chóng. Tuy nhiên lão sẽ không giúp hết sức mà để mọi người cố gắng hết mình.

Nhược Văn tiến tới nhóm thứ hai rồi phân phó :

“Các ngươi có nhiệm vui khai khẩn đất để tiến hành trồng trọt. Ngoài ra các ngươi còn phải tiến hành xây dựng đê điều để tưới tiêu sinh hoạt và tạo những khu vực trồng những loại cây riêng. Tất cả nhận lấy dụng cụ rồi tiến hành”

“Rõ. Thưa tộc trưởng”

Nhược Văn tới nhóm thứ ba phân phó :

“Các ngươi theo hướng dẫn trong đơn thuốc mà tìm vật liệu, nguyên liệu ở trong tiểu thiên giới. Sau đó tổng kết vị trí, số lượng của chúng.

Xong xuôi báo lên Sư thúc tổ để căn cứ tình hình sẽ trích xuất một ít để dùng dần. Đồng thời tiến hành vừa khám phá tiểu thiên giới khai mở các con đường trong rừng, tìm hiểu các tài nguyên ở nơi đây”

“Rõ. Thưa tộc trưởng”

Nhược Văn tiến tới nhóm còn lại. Nhóm này chỉ những đứa trẻ và những người già. Bọn họ không có bao năng lực cả. Nhược Văn phân phó :

“Chúng ta mỗi người đều có trách nhiệm và nghĩa vụ phải xây dựng bộ tộc. Ai cũng phải đóng góp một phần. Có sức ít thì đóng góp ít. Không ai được phép đứng ngoài khoanh tay nhìn người khác phục vụ mình. Các ngươi hiểu chứ?

“Hiểu rồi thưa tộc trưởng”

“Tốt. Nhóm này cũng có nhiệm vụ thu phục những thú vật trên thảo nguyên và trong tiểu thiên giới. Sau đó giúp nhóm đỡ thứ hai gieo trồng. Việc trồng trọt là việc quan trọng nhất. Sau khi trồng trọt chăn nuôi ổn định thì sẽ qua xây dựng nhà cửa sau. Tất cả sẵn sàng chứ?”

“Sẵn sàng”

….

“Thế thì bắt tay vào việc thôi”

Qua một thời gian thì mọi thứ đã ổn định. Nhà cửa đã xây dựng xong, ruộng đồng đã sẵn sàng và những dược liệu cần đầu tư cho tương lai đã được gom đầy đủ, mỗi thứ một ít. Tất cả xem như đã hoàn thành quá trình bắt đầu đầu cuộc sống mới.

Khoảng thời gian này Hướng Điền mới an tâm đi ra bên ngoài để thu thập thực phẩm, lương thực cũng như một số thứ thiết yếu bên ngoài. Ở trong tiểu thiên giới bộ tộc sẽ bắt một ít sinh vật trong tiểu thiên giới làm thực phẩm trong thời gian này.

Hướng Điền cũng thu thập cả những gia súc hay một số thứ cần thiết đem vào bên trong tiểu thiên giới. Đối với Thần vương như lão thì việc này quá sức đơn giản. Tuy nhiên lão hành động luôn cẩn trọng bởi nếu thường ra vào rất dễ kinh động đến kẻ khác tới nơi này giám sát.

Hướng Điền sau khi mọi người trong tộc đã ổn định liền bắt tay vào việc luyện dược. Ở đây cũng chỉ mình lão là có kiến thức và năng lực lớn nhất để hoàn thành.

Hướng Điền vốn là tán tu nên đã từng tập tành luyện qua đan dược. Bây giờ cũng xem như cũng có chút kinh nghiệm.

Lần đầu tiên Hướng Điền luyện dược thì kết quả thất bại. Phải đến sau bốn năm lần thất bại lão mới tạo ra được một đám dịch lỏng thơm ngát nồng nặc dược liệu.

Luyện chế dược dịch là năng lực phổ thông mà ai cũng có thể làm. Thế nhưng Hướng Điền phải luyện bốn năm lần đủ thấy lão không có thiên phú trong việc này.

Nhìn màu sắc tím thẫm của đám dược liệu kia khiến Hướng Điền cũng không biết hiệu quả thế nào. Để chắc ăn lão pha rất loãng rồi tự mình thử.

Hướng Điền thử ngâm một cánh tay vào chiếc chậu đã pha loãng 1 giọt dược liệu kia. Lúc bày tay ngâm tới đâu thì máu huyết lưu động phần đó đều như bị kích thích không ngừng vận chuyển mạnh mẽ hơn. Dược lực cũng tràn vào hòa thấm vào máu huyết thông qua từng lỗ chân lông trên cánh tay.

Khi máu tiếp xúc với đám dược liệu kia thì như sôi lên phát tán nhiệt ra khiến đỏ rực cả bàn tay. Cỗ nhiệt lưu kia hình thành trong máu, phát tán thẩm thấu tinh hoa của dược lực hòa vào thớ cơ, từng tế bào ở xung quanh. Chúng khiến đám tế bào này cường tráng hơn, mạnh mẽ hơn so với trước.

Khoảng một thời gian ngắn dược lực hết thì quá trình kia cũng kết thúc. Lão có chút cảm thụ thay đổi chút ít trên cánh tay. Bây giờ lão đã là Vương giả cảnh giới, thân thể cũng được cải tạo qua khá nhiều. Ấy vậy mà đám dược liệu này vẫn có thể cường hóa được chứng tỏ đám dược lực này rất mạnh mẽ.

Điều này khiến Hướng Điền thật sự vui mừng. Loại dược dịch sẽ cải thiện tư chất của những ấu nhi trong tộc, chuẩn bị cho tương lai những đứa bé mạnh mẽ hơn nhiều so với cha ông chúng ngày trước.

Thế là Hướng Điền bắt tay vào việc tạo những chiếc đỉnh để quá trình rèn luyện cơ thể. Vì chỉ có những chiếc đỉnh đặc biệt mới có thể hạn chế dược lực phát tán ra ngoài trong lúc hấp thu. Những chiếc đỉnh này kích cở cũng phải lớn để cho lũ trẻ có thể ngập người ở bên trong đám dịch dược liệu.

May mắn là tổ tiên cũng để lại trong này một ít khoáng sản. Vấn đề tạo đỉnh cũng không phải đau đầu đi tìm kiếm vật liệu đúc đỉnh. Luyện chế mấy cái đỉnh đương nhiên Hướng Điền phải tự mình ra tay. Cũng tương tự luyện dược, lão phải mất rất nhiều công sức mới tạo nên những chiếc đỉnh đầu tiên.

Những chiếc đỉnh Hướng Điền tạo ra đương nhiên là không được đẹp bắt mắt cho lắm, miễn cưỡng vẫn dùng tốt. Sau mấy ngày miệt mài lao động thì lão cũng làm ra được vài chục cái đỉnh với đủ kích cỡ khác nhau.

Xem như bây giờ cũng hoàn thành tươm tất công tác chuẩn bị cho mọi thứ. Thời gian tiếp theo sẽ là quá trình đầu tư cho tương lai bộ tộc.

Bộ tộc mặc dù nhân khẩu tới hơn ngàn người, ấu nhi cũng đến vài chục đứa. Thế nhưng những đứa trẻ có thể phù hợp để tạo hạt giống cũng không nhiều, chỉ khoảng hơn chục đứa. Chúng sẽ được lựa chọn rèn luyện tắm thuốc trong những cái đỉnh.

Rèn luyện trong đỉnh là quá trình rèn luyện bằng dược liệu gây đau khổ cho kẻ phục dụng. Thế nên lũ nhỏ phải được chuẩn bị thật kỹ càng khi phụ mẫu chúng đã dặn dò từ trước.

Hôm nay Hướng Điền là ngày mà bộ tộc tiến hành cho những đứa nhỏ tắm thuốc. Tất cả dược dịch đã được Hướng Điền chuẩn bị sẵn sàng những chiếc đỉnh với dược lực pha cực kỳ loãng ở bên trong.

Cả bộ tộc cũng đến khoảng đất trống ở đầu thôn xem quá trình những đứa nhỏ này rèn dược. Ai cũng hồi hộp lo lắng đợi chờ chứng kiến mọi thứ.

Nhược Văn nhìn lại toàn bộ tất cả mọi người có mặt ở đây rồi nói lớn :

“Các ngươi cũng biết nơi này là một thế giới do tổ tiên tạo ra. Thế nên theo thời gian năng lượng mất dần thì không gian nơi này sẽ co dần lại. Tới một ngày nơi này sẽ biến mất hoàn toàn.

Tới lúc đó tất cả chúng ta lúc đó sẽ phải xuất hiện ở ngoại giới và đương đầu với thử thách. Các ngươi lúc ấy có sẵn sàng đổ máu tới cùng, chiến đấu vì Chiến tộc không?”

“Sẵn sàng đồ máu tới cùng”

“Sẵn sàng đổ máu tới cùng”

….

“Ngay cả việc sẵn sàng đổ máu tới cùng chúng ta cũng có thể. Vậy việc đau đớn khi rèn luyện tắm thuốc có là gì không?”

“Đau đớn không là gì cả”

….

Những đứa nhỏ trong Chiến tộc vô cùng hiều chuyện. Chúng gào lên như thể muốn moi hết tim gan của mình chứng minh cho trái tim đầy quả cảm ấy.

Nhược Văn lẫn mọi người trong tộc đều vô cùng hài lòng về điều này. Chúng đúng là tương lai của bộ tộc.

Hơn chục đứa nhỏ được chỉ định ngay sau đó đã ngay ngắn xếp thành hàng ngang phía trước. Nhược Văn nhìn vào lũ nhỏ và nói :

"Các con chính là tương lai của bộ tộc, bây giờ cả bộ tộc phải lánh nạn nơi đây bởi chúng ta quá yếu đuối. Một ngày kia chúng ta có thể được đi lại dưới bầu trời, được thấy cuộc sống phía bên ngoài kia hay không còn phụ thuộc vào các con. Chúng ta thân là truyền nhân của Chiến Thần thể kiêu hùng, há chỉ phải sống cuộc sống chui lủi hay sao? ”

Những đứa nhỏ vô cùng hiểu chuyện, chúng mặc dù không biết nói sao để tỏ rõ lòng mình nhưng vô thức trên bàn tay đã siết chặt lại nắm đấm. Từ sâu trong ánh mắt non nớt ấy là đầy ý chí không cam lòng.

Thiên Cường đã cảm thụ được áp lực lên đôi vai của mình lớn lớn tới mức nào. Từ ánh mắt, tư niềm tin mà các tộc nhân trong bộ tộc dành cho chính mình. Tương lai vận mệnh của bộ tộc đều trông chờ vào bản thân. Mọi niềm tin của mọi người đều trao trọn cho một kẻ mang nguyền rủa, mờ mịt về tương lai,....

Nhược Văn nói :

“Mỗi chiếc đỉnh cũng đã chỉ định tương ứng cho từng đứa bé căn cứ về độ tuổi cũng như khả năng chịu đựng của chúng theo sự tính toán của Hướng Điền. Tất cả hãy tiến tới đỉnh của mình đi”

Mỗi một đứa nhỏ đều bước lên phía trước về đỉnh của mình. Chúng đều có phụ mẫu chúng bên cạnh, họ sẽ là người đưa chúng vào trong đỉnh, đậy nắp lại và rồi đưa chúng ra. Riêng Thiên Cường không có phụ mẫu nhưng được đích thân tộc trưởng Nhược Văn đem vào đỉnh.

Chiếc đỉnh của Thiên Cường cũng đặc biệt nhất bởi dược lực bên trong là mạnh nhất. Bởi ở đây cũng chỉ có Thiên Cường mang trên mình Chiến thần lạc văn nên sức chịu đựng sẽ lớn hơn những đứa bé kia nhiều.

Hướng Điền hô :

“Tất cả sẵn sàng vào đỉnh. Bắt đầu”

Sau tiếng hiệu lệnh từ Thái thượng trưởng lão mấy đứa bé đều được bố mẹ chúng nhẹ nhàng nâng niu lên. Ánh mắt bọn họ cũng có chút đau lòng. Bọn họ từ từ đặt con mình xuống vào trong dược đỉnh. Mặc dù biết rằng việc này sẽ tốt cho chúng nhưng chúng nhất định phải trải qua quá trình đau đớn thống khổ ở trong đỉnh.

Nhanh chóng những tiếng gào khóc vang lên từ những đỉnh của những đứa nhỏ nhất, rồi dần đến những đứa lớn hơn. Bởi từ nhỏ tới giờ chúng còn chưa bao giờ bị đau đớn như vậy. Chỉ có Thiên Cường là không phát ra kêu gào đau đớn.

Khi Thiên Cường vừa ngập trong đỉnh, thì dược lực theo lỗ chân lông nhanh chóng ngấm vào máu huyết. Máu huyết của cậu bị kích thích bởi loại dược lực kia nên điên cuồng hấp thụ rồi cuồn cuộn vận động khắp cơ thể.

Máu huyết lưu động đồng nghĩa với việc vận động năng lượng trong cơ thể. Quá trình này thúc đẩy mọi bộ phận trong cơ thể đều vận động. Năng lượng từ dược liệu theo đó hoà vào từng tế bào sâu trong cơ thể. Năng lượng từ dược lực chậm rãi cải tạo lại tiềm năng từng tế bào sâu trong cơ thể.

Quá trình này mất rất lâu và rất nhiều thời gian mới có thể tăng từng chút một tiềm năng thân thể. Phải trải qua rất nhiều thời gian cũng như tắm rất nhiều lần mới có thể thể hiện ra sự thay đổi. Sự thay đổi tiềm năng sẽ hứa hẹn một tương lai tươi sáng hơn so với quá khứ.

Máu huyết vận động mạnh mẽ tất nhiên sinh ra cỗ khí nhiệt lưu kinh khủng. Cỗ nhiệt lưu nóng bỏng từ sâu thẳm trong cơ thể thét gào khiến trong cơ thể luôn cảm thấy nóng chảy. Cảm giác nóng bức khó chịu nóng cháy giày vò từ sâu thẳm cơ thể rồi tác động lên cả tinh thần Thiên Cường. Thế nhưng cậu bé không một tiếng rên khẽ.

Cứ như thế, thời gian chậm trôi qua, dược lực càng ngấm vào cơ thể thì cảm giác bỏng cháy nhanh chóng lan ra toàn thân. Từng tấc tế bào, từng điểm tế bào,... tất cả nóng dần lên như đang bị đốt cháy.

Đối với Thiên Cường thì những thứ đau đớn này so với nguyền rủa kia chẳng đáng là bao. Qua thời gian chịu đựng nguyền rủa khiến bản thân cậu mang sức chịu đựng của cậu lớn vô cùng. Từ tinh thần ý chí cho đến sự quyết tâm,...

Theo thời gian thì dược lực cũng nhanh chóng bị hết. Tất cả đã ngấm vào trong nội thể và thay thế từng chút căn bản trong sâu mỗi đứa nhỏ. Những đứa trẻ kia cũng đã quen dần nên thôi không gào khóc nữa. Hơn nữa chúng cũng quá mệt mỏi bởi lần này là lần đầu tiên.

Sau khoảng mấy giờ, ước chừng đã hấp thụ xong đám dược lực. Phụ mẫu những đứa nhỏ được hiệu lệnh thì đem con của mình ra ngoài rồi đem chúng về nhà nghỉ ngơi.

Thiên Cường cũng đã hấp thu xong đám dược liệu ở đỉnh của mình. Đỉnh của Thiên Cường thì dược lực sẽ đậm đặc hơn nhiều nhưng tốc độ hấp thu của cơ thể cậu cũng lớn hơn nhiều. Cậu bé tự mình bước ra khỏi đỉnh. Cảm giác tận sâu trong cơ thể thoải mái khiến Thiên Cường như muốn ngay lập tức vận động….

Lần tắm dược này rất thuận lợi, những đứa trẻ kia cũng đã có chút chuyển biến thay đổi tích cực ngay từ lần đầu tiên. Chỉ cần kiên trì thời gian dài thì nhất định sẽ khiến căn cơ của chúng vô cùng vững chắc, tương lai có thể trở thành cường giả….

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.