Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lê Trúc Hân

Tiểu thuyết gốc · 1705 chữ

Vùng lãnh thổ cũ của Xích Quỷ dưới quyền kiểm soát của đế quốc Hoa Thổ.

Lê Trúc Hân là một cô gái với lông mài lá liễu. Làn da của cô gái giống như cát trắng tinh ngoài bờ biển. Đôi mắt cô gái to giống như những ngôi sao trên bầu trời. Lúc này cô đang đi bộ trên những con đường của thành phố Long Hạ. Sau khi thành phố Thăng Long, thủ đô của Xích Quỷ cũ bị ăn bom hạt nhân thì đây đã trở thành thành phố lớn nhất của Xích Quỷ nằm trong vùng kiểm soát của người Hoa Thổ.

Từ trong thành phố, người ta có thể thấy những khối đã như những ngọn núi nhô lên được bao phủ bởi biển xanh sâu thẳm.

Trong thành phố, người ta có thể thấy những biển hiệu bằng tiếng Hoa Thổ, một thứ ngôn ngữ tượng hình vô cùng phức tạp, khó nhớ. Trăm năm trước, triều đại Sơn Tây đã quyết định sử dụng thứ chữ được tạo ra từ các nhà truyền đạo người Âu Thổ để làm ngôn ngữ chính thức. Tiếng Hoa Thổ dần dần không có ảnh hưởng. Tuy nhiên, sau khi triều đại Sơn Tây sụp đổ cùng Xích Quỷ, chính phủ Hoa Thổ dùng vũ lực để khôi phục ảnh hưởng của chữ Hoa Thổ, vốn được đánh giá là khó học nhất thế giới.

Đi dọc theo tuyến đường giao thông, người ta có thể thấy những người sắp chết đói đang đi ăn xin ngoài đường. Từ khi người Hoa Thổ kiểm soát được một phần Xích Quỷ, giống như tổ tiên họ hàng ngàn năm trước, tiến hành các chính sách đàn áp dã man. Vùng đất Xích Quỷ vốn lúa gạo phong phú nay phải chịu nạn đói từ năm này tới tháng nọ.

Dù vậy, hàng ngàn người Xích Quỷ vẫn làm việc trong điều kiện đói khát để làm cho xong cái biển hiệu chào mừng hoàng thái tử Hoa Thổ tới tham vùng đất thuộc địa của mình.

Về tới nhà cũng là lúc mà chiếc tv đang phát sóng chương trình, một buổi tìm hiểu về cuộc đời của hoàng đế Lerhit vĩ đại, người đã diệt chủng vô số chủng tộc mà ông ta cho là hạ đẳng. Vì là vùng lãnh thổ do Hoa Thổ kiểm soát nên người ta có thể nói ra một số lời công tâm mà không sợ phanh thây giữa đường.

Từ hai trăm năm trước, một khoảng thời gian sau khi triều đại Sơn Tây đánh bại người Chân Nữ, một phong trào cách mạng lan nhanh chưa từng có ở Âu Thổ, nối tiếp kỷ nguyên Khai Sáng ở vùng đất này cũng như ảnh hưởng từ chiến tranh giành độc lập ở Americian. Từ đó, các hoàng đế không còn quyền sinh sát, quốc hội giám sát hoạt động của chính phủ. Tuy còn nhiều bất cập nhưng nó cũng đã làm tốt hơn nhiều với chế độ phong kiến kiểu cũ.

Tuy nhiên, những giá trị của tự do và phẩm giá đó đã hoàn toàn chấm dứt khi Lerhit nắm giữ thế giới. Hàng tỷ người bị buộc phải sống trong một nhà tù khổng lồ, từ bỏ tất cả, nhìn đồng loại của mình bị sát hại dã man mà không làm được gì.

Quay lại hiện tại, Hân thấy mình đang ở quán rượu. Lúc này, một người đàn ông với cặp mắt kính dày cộp đang uống một ly rượu đế. Quán ăn ở Xích Quỷ có rất nhiều là quan vỉa hè chỉ với một cái bàn và vài cái ghế để thực khách thưởng thức. Dù đơn sơ nhưng những nơi như vậy chưa từng vắng người qua lại.

Nhìn kỹ, người đàn ông đang uống rượu nhìn giống như là một tảng băng chín hiểu hiệu. Anh ta có sự sắp xếp hoàn hảo các giác quan để làm cho những người con gái nào cũng phải mê mẩn và anh hiểu điều đó. Đó là còn chưa kể tới khí chất quý tộc không tài nào ẩn mình giữa muôn người.

“Anh đang làm gì thể” Trúc Hân lên tiếng.

“Chỉ là vẽ chơi thôi” Bạc Tư Bạch nhìn vào bức họa của mình. Anh là người Hoa Thổ.

“Vẽ em à?” Trúc Hân hỏi.

“Em mà không nhận ra thì anh thất bại thật rồi” Từ Bạch lên tiếng.

Dù là người Hoa Thổ, anh trông khá khác với những người đồng bào của mình. Ít nhất thì anh cũng đang thể hiện điều đó

Lúc này, một số người nữa vào quán.

“Ê, thằng cha hoàng đế Lerhit lại lên TV à” Một người lên tiếng.

Do đấy không phải là lãnh thổ Wilhelm nên việc gọi hoàng đế Wilhelm là “thằng cha” không phạm pháp.

“Nghe nói cái tên Lerhit đó sắp chết rồi thì phải” Một người khác lại nói.

“Vậy còn bao lâu?”

“Chưa đây sau tháng tới một năm đâu”

Lúc này, Từ Bạch nhìn vào mắt của Trúc Hân rồi hỏi:

“Em có nghĩ hoàng đế mới của Wilhelm sẽ san bằng những vùng đất phía Nam không?”

“Sao anh lại nghĩ vậy” Trúc Hân hỏi.

“Những kẻ trung thành với đế quốc Xích Quỷ lúc trước còn quá nhiều. Đó là chưa kể tới những vùng đất của quân kháng chiến Xích Quỷ. Có lẽ bom nguyên tử là giải pháp duy nhất”

“Bọn chúng sẽ không sử dụng bom nguyên tử. Cả Wilhelm và Hoa Thổ có rất nhiều vũ khí hạt nhân nhưng cả hai đều sẽ không dùng. Năm đó người Wilhelm không ném nhiều hơn một quả bom, anh biết tại sao không? Vì họ không cần một vùng đất chết. Nếu những kẻ “hạ đẳng” chết hết thì làm sao chứng minh bản thân là thượng đẳng? Không lẽ “thương đẳng” phải làm luôn công việc của “hạ đẳng”

Ngừng một chút, trước khi Từ Bạch còn chưa kịp phản ứng, Hân lại nói:

“So với Xích Quỷ thì Hoa Thổ đang lo hơn. Bảo đảm khi hoàng đế mới của Wilhelm lên cầm quyền thì xung đột với Hoa Thổ sẽ càng trở nên dữ dội. Hơn nữa, không gì có thể khuất phục được mảnh đất này đâu”

Sau đó, Trúc Hân đi khỏi bỏ mặt người bạn Hoa Thổ của cô còn đang ngơ ngác.

Lúc này, trời cũng dần tối lại. Bóng tối làm cho không khí vốn không thoải mái gì càng trở nên ảm đạm hơn. Cũng nhờ đó, những căn hộ nhỏ bé của những người nghèo khổ ngày càng lộ rõ hơn. Đó là sản phẩm của sự cai trị “vĩ đại” của hoàng đế Hoa Thổ, Bạc Kim Tưởng.

Đột nhiên, một cô gái chạy qua làm Hân quay thôi suy nghĩ. Phía sau của cô là cả chục trên cảnh binh với những khẩu súng trường trên tay. “Săn người” cái trò mà bọn người Hoa Thổ hay nói. Một viên cảnh binh Hoa Thổ sẽ đuổi theo một người dân thuộc địa. Cuộc vui kết thúc là khi người thuộc địa đó chính thức bị giết.

Những cuộc săn người diễn ra ngày càng nhiều. Nó không chỉ ở thuộc địa của Hoa Thổ mà còn của Wilhelm như một thú vui. Cái khác biệt duy nhất là người Wilhelm xem nó như là một thú vui quý tộc và được tổ chức đúng như vậy trong khi người Hoa Thổ thì tương đối tùy hứng.

Nhiều người chọn cách ngó lơ nhưng Trúc Hân thì không. Nếu người con gái đó còn sống. Dù có hi sinh thế nào cô cũng sẽ tìm cách cứu cô ấy. Và cô đã tới trễ.

Một tên sĩ quan người Hoa Thổ tới gần thi thể ở trong tư thế nằm sắp. Hắn tung cước để lật ngửa xác chết lại. Người ta có thể thấy được đôi mắt mở to gần như kinh hoàn của người phụ nữ không hiểu mình đã làm sai chuyện gì.

Đột nhiên, một tên sĩ quan khác của Hoa Thổ khác xuất hiện. Hắn mặt sắc phục màu đen làm người ta liên tưởng tới đám lính SSS của đế quốc Wilhelm. Khuôn mặt đen đúa không lấy gì là sáng sủa càng làm nổi bật thêm nét dữ tợn của bản thân hắn.

Quan trọng nhất, hắn dường như cảm nhận được sự hiện diện của Trúc Hân.

“Có kẻ không bình thường ở đây. Mùi của hoàng tộc Xích Quỷ. Mau đi tìm nó”

Hắn nói với những binh lính trong bộ áo màu vàng chanh, sắc phục tiêu chuẩn của quân Hoa Thổ.

Hơn nữa, bọn chúng đang đứng cách mặt đất gần khoảng.

Tu chân giả, sức mạnh của Hoa Thổ là những con quái vật đúng nghĩa. Người ta đồn rằng chỉ có bom hạt nhân mới làm bọn chúng do dự. Một tu chân giả di chuyển nhanh hơn cả những chiếc máy bay phản lực hay tên lửa của người Wilhelm. Cũng nhờ họ, Hoa Thổ mới có chỗ đứng ngang hàng với bọn Wilhelm luôn cho mình là thượng đẳng dù số lượng của tu chân giả chưa tới vài trăm người.

Bằng hết sức mình, Trúc Hân cố gắng chạy khỏi kẻ thù. Bằng mọi giá, cô không để để bọn chúng bắt được. Không biết có phải may mắn không, cô đã thoát được.

Bất chợt, một âm thanh kỳ lạ vang lên làm cô cảm thấy vô cùng quên thuộc

“Phương Hoài. Là em đó sao?”

“Anh là ai?” Hân hỏi. Không hiểu sao, cô lại chảy nước mắt.

Đứng trước mặt của cô là một gã điển trai với cái mũi cao cao cũng đôi mắt to kéo dài tưởng chừng như vô tận. Không hiểu sao, cô cảm thấy mình dường như quen người đàn ông này.

“Duy Kiên” Hân lên tiếng.

Khi Hân lên tiếng, Nam mỉm cười. Anh biết mình đã tìm được người cần tìm

“Tên ở kiếp này của anh là Hải Nam”

“Trúc Hân” Hân đáp lại.

Bạn đang đọc Xích Quỷ Quật Khởi sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.