Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nghiên Cứu (2)

Tiểu thuyết gốc · 1113 chữ

Thanh Long cung kính nói:"Thưa bang chủ, 3 kẻ này hiện tại phải giết à?".

Phương Nguyên khẽ lắc đầu, nói:"Cứ tạm nhốt chúng trong nhà kho đã, nhớ phải canh gác cho kĩ không được để chúng chạy thoát, trước mắt chúng ta chưa có năng lực giết 3 kẻ này mà không để lại dấu vết, chờ khi bang phái chúng ta mở rộng ra thì lúc đó sẽ có biện pháp".

Thanh Long gật đầu, đi xuống lầu 1 hô:"Các ngươi đưa 3 tên này nhốt vào nhà kho, canh gác kĩ càng cho ta".

"Rõ". 2 tên đàn em đi lên lầu 2, đem đám người Diệp Cường xuống.

Hồi lâu sau, Thanh Sơn hỏi:"Bang chủ, hiện giờ chúng ta nên làm gì nữa?".

Lời nói này có chút sáo rỗng, chẳng qua Thanh Sơn thật không đoán được tâm tư của Phương Nguyên.

Phương Nguyên chậm rãi nói:"Hiện giờ bang Phi Hổ chúng ta đã mở rộng đến 48 người, thành viên tuy nhiều nhưng không tinh nhuệ, việc tiếp theo là phải mở đợt huấn luyện để 48 người này đều trở thành tinh nhuệ trong tinh nhuệ".

Thanh Long và Thanh Sơn mỉm cười, hai người bọn họ lúc trước ở trong giang hồ lang bạt nhiều năm mới lập được bang Phi Hổ, cả hai chưa từng trải qua huấn luyện gì cả, chỉ biết vài quyền cơ bản.

Đối với việc huấn luyện cho cả bang Phi Hổ cả hai người đã có chủ ý từ lâu, chẳng qua cả hai đều không phải võ sư gì nên không biết bắt đầu từ đâu, nay đã có Phương Nguyên thì việc này chắc chắn phải tiến hành, chẳng qua cả hai còn chút lo lắng nên Thanh Long mở miệng hỏi:

"Việc này hai người chúng ta đã suy tính từ lâu, chẳng qua huấn luyện cụ thể là gì vậy bang chủ?".

Phương Nguyên ngồi trên ghế, cũng không nhìn hai người mà nói:"Đầu tiên phải luyện quyền cước, nắm đấm phải nhanh, mạnh, chú trọng vào điểm yếu trên cơ thể con người, việc này từ từ ta sẽ giảng dạy".

Cả hai gật đầu như mổ thóc, chờ Phương Nguyên nói tiếp.

Phương Nguyên hơi suy nghĩ rồi nói tiếp:"Quan trọng là cước, đá phải nhanh, cấp tốc, nên làm đối phương lơ đãng rồi tung cước thì hiệu quả sẽ cao hơn, khi tung cước phải đá vào vùng bụng vì chỗ đó có ruột, đá trúng sẽ làm toàn cơ thể đau đớn đến cùng cực, cơ thể sẽ rơi vào trạng thái thoát lực".

Thanh Long gật gật đầu, nhưng Thanh Sơn suy nghĩ chút rồi hỏi:"Bang chủ, theo như ngài nói thì việc này muốn huấn luyện cấp tốc cho bọn họ chỉ sợ sẽ rất lâu".

Phương Nguyên gật đầu nói:"Đúng là rất lâu nhưng việc này bắt buộc phải từ từ mà làm, không thể vội vã được, ngươi cứ chờ xem, sau khi huấn luyện xong họ sẽ trở thành những chiến sĩ thật sự, mỗi một người ít nhất sẽ đánh ngang tay với một binh sĩ".

Thanh Sơn trừng mắt, há hốc mồm nhìn Phương Nguyên, hồi lâu sau mới mở miệng nói:"Trời đất, đánh ngang tay với binh sĩ ư??? nếu được như vậy thì toàn Tokyo này chúng ta không sợ bất kì bang phái nào ngoại trừ bọn Yakuza".

Thanh Long cũng run rẩy, một lát sau định mở miệng nói gì đó, lắp bấp một hồi rồi im miệng lại không nói gì nữa, ánh mắt cực kì sùng bái nhìn Phương Nguyên.

Phương Nguyên cười nhạt, nói tiếp:"Về vũ khí thì gậy gỗ có thể gắn thêm đinh nhọn trên thân gỗ, khi đánh vào người thì phần đuôi của cây đinh sẽ gây sát thương cực lớn, tuy không giết người nhưng nó là thứ vũ khí không phải da thịt người bình thường có thể chịu đựng nổi".

Thanh Long gật đầu, đưa mắt nhìn Thanh Sơn, Thanh Sơn trầm ngâm một lúc rồi hỏi:"Vậy còn gạch ống lúc ném có cần cải biến gì không bang chủ?".

Phương Nguyên nói tiếp:"Không cần, có điều nên trang bị gạch ống nhiều hơn vì nếu 48 người ném cùng lúc thì lúc đó uy lực của gạch ống sẽ được phát huy tối đa, ít nhất là nó hiệu quả hơn bây giờ nhiều".

Thanh Long gật đầu, hỏi tiếp:"Vậy bang chủ dự định huấn luyện họ ở đâu? diện tích căn nhà bỏ hoang này tuy rộng nhưng nó không đủ để chứa 48 người cùng huấn luyện".

Phương Nguyên mỉm cười đáp:"Việc này ta đã có tính toán, chúng ta sẽ đến chùa Phước Nguyên để huấn luyện họ, có một điều các ngươi không biết là từ xưa đến nay chùa là nơi có các vị đại sư trấn thủ, bọn họ tuy tu phật nhưng cũng tu thân thể, cơ thể mỗi vị đại sư đều cứng như thép, gậy gỗ đánh vào người nhưng không hề hấn gì, mỗi vị đại sư đánh 100 người bình thường cũng không hề hấn gì".

Nội tâm Thanh Long chấn động kịch liệt, hồi lêu sau mới run rẩy hỏi:"Vậy...vậy tại sao phía quân đội không mời họ về để huấn luyện cho binh sĩ ?".

Phương Nguyên liếc Thanh Sơn một cái, nhìn thấy người này vẫn bình thản suy nghĩ, ánh mắt hắn lộ ra vẻ tán thưởng, nhìn Thanh Long nói:

"Việc này cũng dễ hiểu thôi, mỗi một ngôi chùa chỉ có một vị đại sư trấn thủ, mà ngươi tưởng trở thành đại sư dễ lắm sao? mỗi một vị đại sư từ khi 10 tuổi đã phải huấn luyện khắc khổ không ngừng nghỉ, qua 20 năm sau đến khi 30 tuổi phải trải qua sự kiểm nghiệm của các vị đại sư cùng lúc thì mới được chứng nhận là đại sư, nếu không qua được bài kiểm tra thì tiếp tục tu hành, mỗi 1 năm được phép chứng nhận đại sư một lần".

"Chính vì huấn luyện khắc khổ như vậy cộng với việc phật giáo là tín ngưỡng của người dân nên quân đội lâu nay không dám đụng vào phật giáo".

"Với lại ngươi nghị xem, một vị đại sư chỉ cần một viên đạn vào đầu là chết, nếu trúng vào cơ thể thì tuy không nằm xuống ngay nhưng gắng gưỡng chống đỡ vẫn có thể, thời đại này vũ khí nóng là quan trọng nhất, tốn tiền bạc đổ vào một binh sĩ như vậy thì không đáng chút nào".

Bạn đang đọc Lạc Vào Thế Giới Death Note sáng tác bởi thaynhonn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaynhonn
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.