Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương4: Lạc Vào Runeterra (3)

Tiểu thuyết gốc · 5512 chữ

Ở thế giới này các chỉ số của một người không phải là cố định, có rất nhiều cách để thay đổi chúng. Một trong số đó là ăn các loại thức ăn có nguốn gốc đặc biệt. Như một số loại quả được bày bán tại chợ chúng sẽ tăng một số chỉ số vĩnh viễn và thông dụng hơn cả, là thịt của một số loài quái vật. Sẽ có một số loài quái vật và các bộ phận của chúng sẽ tăng cho bạn một số lượng chỉ số nhất định. Lượng chỉ số cộng thêm phụ thuộc vào cấp độ của bạn và cấp độ của con quái vật và cũng như chất lượng của chúng. Một người có cấp độ cao khi ăn các loại thịt cấp độ thấp thì sẽ không có tác dụng. Ngược lại người cấp độ thấp thì lại ăn được rất ít các loại thịt cấp cao. Nếu như ăn nhiều họ có thể bị chết do cơ thể không chịu đựng được. Một điều nữa là các chỉ số cộng thêm này cũng sẽ bão hòa theo thiên phú của bạn. Nếu như ai có thiên phú cao thì họ sẽ mức bão hòa của họ rất cao và họ có thể ăn uống một cách thoải mái. Nếu thiên phú thấp thì mức bão hòa thấp và họ chỉ cần ăn một số lượng lớn cũng không có tác dụng. Trừ khi đó là các loại thịt có chất lương cao hoặc cấp độ cao hơn. Vì vậy một trong những yếu tố để bạn trở thành người tài giỏi tại thế giới này đó là thiên phú của bạn. Cùng là Đấu sĩ chẳng hạn, kẻ nào có thiên phú cao hơn thì sẽ phát triển nhanh hơn những kẻ khác. Và khi đạt một cấp độ nào đó thì họ vượt trội hoàn toàn so với những kẻ còn lại.

Sau một hồi chạy đôn chạy đáo phục vụ món ăn cho khách hàng thì giờ đây tôi cũng có cơ hội để nghỉ ngơi. Có vẻ như các khách hàng tại đây không còn gọi thêm món được nữa. Họ chỉ ăn hết số thịt bò được gọi,tôi thấy rằng số lượng thịt bò được mỗi thực khách ăn tỷ lệ thuận với cấp độ của họ. Cấp độ càng cao thì họ càng ăn nhiều. Những Mạo hiểm giả cấp Vàng chỉ ăn được vài miếng rồi thôi họ có vẻ như là đang cố gắng để ăn từng miếng thịt một.Phải mất vài phút để họ ăn miếng tiếp theo ,tôi không nghĩ vấn để nằm ở khẩu vị vì tài năng nấu nướng của Bun đã được kiểm chứng rất nhiều lần rồi. Dù không ngon như trong tưởng tượng thì cũng không phải quá khó ăn để họ phải tỏ ra như vậy. Các Mạo hiểm giả cấp Bạch kim thì ăn uống rất bình thường họ đúng kiểu là đang thưởng thức món thịt bò và tất cả đều ra vẻ thỏa mãn với bữa ăn. Có vẻ năng lượng của món thịt rất nhiều và không phù hợp với những Mạo hiểm giả cấp Vàng họ đang cố gắng ăn thật nhiều trong sức chịu đựng của mình.Bữa tối diễn ra tầm khoảng một tiếng nữa, chỉ còn lại mấy bàn Mạo hiểm giả cấp Bạch kim là còn say xưa nói chuyện qua lại với nhau. Đặc biệt là nhóm Dermot họ đa phần là chúc mừng nhóm này vì gặp may khi đi săn được món thịt thượng hạng. Các mạo hiểm giả cấp bậc thấp hơn thì đã ra về từ lâu, có vẻ đêm nay sẽ là một đêm khó ngủ giành cho họ đây.

Ngày bình thường thì tôi sẽ ăn tối trước khi khách hàng đến và nếu như còn đói thì sẽ làm thêm bữa nhẹ khi đã ít khách. Nhưng ngày hôm nay tôi được bà chủ khuyên là để bụng lại thưởng thức món thịt bò. Đó là lý do vì sao tôi cảm thấy bị tra tấn khi vác cái bụng đói làm việc mà trước mắt lại là món ăn hảo hạng có mùi thơm phưng phức.Hơn thế nữa là các thành viên trong quán ngoại trừ Bun đều đã được thưởng thức món đó rồi. Lúc đó tôi cảm thấy hơi buồn có lẽ mình là người mới nên được đối sử đác biệt chăng. Nhưng rồi bây giờ khi đã ít khách thì tôi được phép thưởng thức nó trước mặt tôi có một đĩa thịt bò sốt vang. Tôi không hiểu cách phân biệt và xếp hạng các loại thịt tại thế giới này nhưng chỉ nhìn đĩa thịt bò trước mặt tôi cũng thấy nó là loại hảo hạng rồi. Trên đĩa có 2 miếng thít bò được xếp chéo vào nhau tỏa ra mùi thơm nhức mũi. Đặc biệt là phần dìa bên ngoài của miếng thịt có một lớp da vàng óng nhìn chũng như là những miếng thịt được dát vàng vậy. Dùng dao cắt một miếng nhỏ đưa vào miệng cảm giác miếng thịt mền tan theo từng miếng cắn mà vẫn giữ lại được giòn nhất định. Tôi thề là mình chưa được ăn món nào ngon đến như vậy. Tôi định ăn miếng thứ 2 nhưng chợt nhận ra là mình không còn đói nữa. Vừa mới vừa rồi tôi còn cảm thấy đói cồn cào bụng của tôi còn gieo lên từng đợt và giờ chỉ với một miếng thịt bò mà tôi đã cảm thấy no lắm rồi.

-Sao vậy anh Leo. Anh cảm thấy no bụng rồi đúng không?

Tôi không để ý Shatya đã ngồi cạnh tôi từ bao giờ. Cô bé luôn vậy luôn làm tôi cảm thấy bất ngờ.

-Đúng vậy. Việc này lạ quá anh mới cắn một miếng bé thôi mà.

-Biết ngay mà. Chút nữa anh sẽ còn cảm thấy thú vị hơn. Mà cậu Bun này em đã nói là làm ít thôi anh ấy không ăn được hết đâu mà. Aayyy phí của ghê.

- Shatya em nói vậy là sao?. Anh sẽ còn cảm thấy thú vị hơn à.

Ngay sau khi dứt câu cơ thể tôi dần nóng lên một cách bất thường, miệng tôi khô khan,chân tay thì không còn chút sức lực nào cứ như thể có cái gì đó đang đốt cháy tôi vậy. “Miếng thịt bò” tôi đã nghe giới thiệu rằng loại thịt bò này chữa rất nhiều năng lượng tuy nhiên tôi không nghĩ là nhiều đến vậy tôi mới chỉ ăn có một miếng. Hơn nữa tôi cũng không biết rằng chỉ ăn có 1 miếng bé thôi mà cơ thể tôi đã trở lên như vậy.

-Bắt đầu rồi đấy. Cơ thể của anh đang cố hấp thụ miếng thịt bò. Dì Maria đánh giá cơ thể của anh cấp Bạc còn miếng thịt bò này phải Mạo hiểm giả cấp Bạch kim trở lên mới có thể ăn nó một cách thoải mái được. Để em đưa anh về phòng nghỉ ngơi Leo đêm nay sẽ là một đêm dài với anh đấy.

Đó là những lời cuối cùng mà tôi nghe được trước khi tâm trí trở lên mơ hồ.Đêm đó mọi thứ vẫn tiếp tục cơ thể tôi vẫn tiếp tục tình trạng như lúc mới ăn. Ngoài ra thỉnh thoảng chúng còn có thêm một số cơn đau đến từ tận trong các khúc xương,thớ thịt chúng đau kinh khủng và nếu còn ý thức được thì tôi sẽ thét lên thật to vì đau đớn. Cả đêm đó như là tra tấn cực hình đối với tôi. Tôi đã từng trải qua những bài huấn luyện kinh khủng nhất để có thể tăng độ phù hợp với Ann vì vậy tôi không phải là một kẻ yếu đuối. Tuy nhiên cơn đau mà tôi đang chịu đựng thật khủng khiếp cũng và những lúc như vậy tôi lại ước gì mình đang ngất đi.

Sáng hôm sau lúc mở mắt ra tôi thấy mình đang ở trong căn phòng giống như lần đầu tiên tôi đến thế giới này ngoài trừ tôi còn ngửi thấy mùi hương thơm của đám con gái. Bên cạnh tôi cô bé Bun ngủ gục xuống chiếc giường có vè như cô bé đã nằm canh cho tôi cả đêm. Sau đó tôi nhìn thấy Shatya và cô bé ra hiệu cho tôi đi theo cô ấy. Tôi nhẹ nhàng ra khỏi giường sau đó thay chỗ tôi đang nằm bằng cô bé Bun và đắp chăn cho cô ấy. Mong rằng cô ấy sẽ có được những giấc mơ đẹp.

Đi theo Shatya ra ngoài căn phòng, tôi chợt nhận ra là tôi vừa đi ra từ phòng của 3 cô bé. Ngay sau đó Shatya hỏi tôi:

-Leo. Anh cảm thấy thế nào?

-Đêm qua ấy à. Nó thật khó chịu, tôi chưa từng trải qua cảm giác như vậy bao giờ.

-Không ý em là bây giờ cơ. Anh có cảm giác gì đặc biệt không?.

-Bây giờ ấy à. Không mợi thứ đều ổn. Cơ thể anh đã không còn đau nữa.

-Không có gì khác biệt so với hôm qua à.

-Không.

-Ồ vậy ạ.Anh thú vị hơn em tưởng đấy, nếu cơ thể đã khỏe rồi vậy hôm nay anh sẽ đi với em đến thành Turin nha. Chúng ta cần mua thêm ít thực phẩm và ít đồ để chuẩn bị cho lễ hội.Thông thường Bun sẽ đi với em. Nhưng cô đêm hôm qua cô bé thức cả đêm để chăm sóc anh. Anh đi thay cô ấy chứ ? Với lại thành Turin có nhiều thứ hay lắm đó.

-OK luôn anh đã nghe rất nhiều về nó. Và anh muốn được tận mắt chứng kiến.

-Vậy chúng ta sẽ đi sớm đó anh chuẩn bị chút đi.

Vậy là tôi sắp được đi đến một tòa thành lớn của đất nước này. Tôi đã nghe qua về nó từ rất nhiều Mạo hiểm giả.Turin là một trong 3 tòa thành lớn của Vương quốc Demacia nó nằm ở phía Nam của Vương quốc. Là tòa thành duy nhất được xây dựng phía Nam dòng sông Sen, Turin như là một vùng đất độc lập hoàn toàn so với phần còn lại của Vương quốc. Được cai trị bởi gia tộc Laurent một trong Bát đại gia tộc của Demacia. Thành Turin nổi tiếng bởi nó được coi là thiên đường của các Mạo hiểm giả. Khoảng 70% số lượng Mạo hiểm giả trong Vương quốc tập trung tại đây. Đặc biệt là các Mạo hiểm giả cấp cao.Rất nhiều các Công hội lớn đều đặt trụ sở chính của mình tại Turin. Tại Turin bạn có thể dễ dàng tìm được những nguyên liệu quý, dược liệu, bạn có thể mạnh lên rất nhanh nếu như là một Mạo hiểm giả tại đây. Nếu ai chọn con đường trở thành Mạo hiểm gia đều muốn tới Turin để nhanh chóng thực hiệm được giấc mơ của mình.

Để có được tất cả điều đó Turin có được thư vô cùng quan trong đó là tòa thành duy nhất có vùng đất tiếp giáp với rừng Đại ngàn Jula lãnh thổ của Ma thú. Nhờ đó mà các Mạo hiểm giả có được nguồn tài nguyên Ma thú rộng lớn. Họ có thể săn Ma thú thỏa mái và chủng loại thì đa dạng. Mạo hiểm giả tập trung lại đây họ trao đổi chiến lợi phẩm sau cuộc đi săn và tòa thành phát triển được như ngày nay. Tòa thành cũng có vài làng mạc canh tác nông nghiệp xung quanh tòa thành. Tuy diên diện tích không lớn lắm và chỉ cách chân tòa thành 2km đổ về.

Chúng tôi sẽ khởi hành sớm, tôi chỉ kịp ăn sáng và chuẩn bị vài bộ quần áo. Khi ra khỏi cửa quán Shatya đợi sẵn tôi với chiếc xe ngựa của quán. Xe ngựa là phương tiên di chuyển chính tại thế giới này.Chúng chậm chạp,xóc nảy vì bây giờ người ta vẫn còn đang sử dụng bánh xe bằng gỗ. Tuy nhiên bù lại chúng lại vận chuyển được khối lượng hàng hóa lớn lên nhiều người sử dụng chúng vào quá trình vận chuyển.Tôi chưa từng đi xe ngựa bao giờ, ở thế giới của tôi con người đi chuyển bằng các phương tiện chạy bằng năng lượng điện hoặc các loại năng lượng tương tự vậy. Chúng di chuyển mà không phải tiếp xúc với bề mặt đường. Như kiểu chúng đang bay trên đường vậy tự đông và rất êm ái. Tôi có thể làm một giấc và trước khi đến nơi. Shatya có hỏi tôi biết lái xe ngựa không và tất nhiên tôi trả lời là không rồi. Mặt cô bé như kiểu là “biết ngay mà”, nhìn tôi có vẻ là vô dụng nhể. Tôi có thể lái được phi thuyển hoặc chiến đấu cơ, chứ xe ngựa thì tôi chịu.

Và thế là Shatya sẽ làm tài xế của chuyến đi tôi khì ngồi ngay bên cạnh cô ấy. Chiếc xe ngựa chở hàng chỉ có 2 chỗ ngồi ngay phía đầu xe còn chiếc chuyên trở người hoặc quý tộc thì sẽ nhiều chỗ hơn.Chúng tôi phải di chuyển đến cái cổng phía Bắc của thị trấn. Nơi đó cũng có vài thương gia sẽ khởi hành cùng chúng tôi.Khi đi chung nhiều người chúng tôi sẽ chiếu cố nhau tốt hơn vì dọc đường đi chúng tôi phải đối mặt với đám ma thú tấn công bất cứ lúc nào. Các vùng đất thuộc sự quản lí của con người không phải là không có ma thú tồn tại. Con người chỉ sống trong các thành trì phía bên ngoài thành trì vẫn có một số lượng ma thú sinh sống. Tuy không nhiều nhưng cũng đủ để gây rất nhiều rắc rối cho con người. Việc đi tập chung sẽ giảm thiểu tối đa thiệt hại nếu chúng tôi gặp phải sự tấn công của đám ma thú. Đặc biệt lại là ở một nơi gần với lãnh thổ của chúng.

Ở gần cánh cổng đã có rất nhiều người đang đợi chúng tôi và chúng tôi là nhóm cuối cùng đi đến. Có khoảng 3-4 nhóm thương gia và mỗi nhóm thường sẽ đi cùng một vài Mạo hiểm giả. Họ chia là nhiều chiếc xe ngựa khác nhau và mỗi một xe sẽ có một Mạo hiểm giả đi cùng. Các Mạo hiểm giả ở đây chủ yếu là đang làm nhiệm vụ hộ tống. Các thương gia sẽ tìm hội quán để báo nhiệm vụ, sau một hồi thương lượng giá cả thì nhiệm vụ sẽ được phân phát. Nếu mạo hiểm giả nào đủ yêu cầu thì sẽ được phân phát nhiệm vụ. Khi hoàn thành thì họ sẽ được tiền và điểm để thăng cấp nhiệm vụ. Thường nhiệm vụ kiểu này sẽ được các mạo hiểm giả đơn lẻ hoặc các nhóm ‘yếu’ săn đón. Vì hệ số an toàn cao và không mất nhiều công sức, không phải lúc nào làm nhiệm vụ kiểu này cũng gặp ma thú. Tuy nhiên so với việc đi săn ma thú trong rừng thì lại không kinh tế bằng, khi mà đi săn ma thú vừa có tiền nhiệm vụ, vừa có tinh thạch và các nguyên liệu nữa. Thế nến các nhóm có tổ chức cao và mạnh thường không thích các nhiệm vụ kiểu này lắm.

Sau một hồi chào hỏi thì chúng tôi bắt đầu khởi hành,họ di chuyển theo hàng từng chiếc một. Xe chúng tôi đi ở giữa của đoàn xe vì tôi nhận ra là chúng tôi không có Mạo hiểm giả nào. Khi mới bắt đầu thì mọi chuyện khá là bình thường. Nhưng sau một lúc thì chiếc xe bắt đầu xóc nẩy liên tục, đoạn đường bắt đầu xấu đi và cơ thể tôi cũng bắt đầu xấu theo. Tôi bắt đầu cảm thấy buồn nôn và phải thật sự cố gắng thì tôi mới có thể kiềm chế được.Khá là buồn cười đối với một người được huấn luyện như tôi thì đáng lẽ việc này không bao giờ xảy ra. Hơn nữa việc điều khiển Ann chiến đấu còn hơn cả như thế này nhưng không hiểu tại sao giờ tôi lại cảm thấy không ổn. Có thể do cơ thể tôi vẫn chưa phục hồi hoặc do tôi chưa quen khí thiếu đi sức mạnh của Ann. Khoảng cách từ thị trấn đến thành Turin khoảng 50km lúc đầu tôi cứ nghĩ là đơn giản. Nhưng bây giờ nó lại là thử thách cực lớn đối với tôi. Khung cảnh xung quanh lối mòn có rất nhiều cây cối. Dọc đường đi tôi cũng bắt gặp một vài loài ma thú tuy nhiên có vẻ chúng không có hứng thú gì với bọn tôi. Không phải ma thú nào cũng thích ăn thịt người hoặc cũng có thể là do chúng đang dè chừng các Mạo hiểm giả. Khi nhìn thấy ma thú các Mạo hiểm giả cũng vậy, họ rất cẩn thận quan sát kỹ các con ma thú và sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. Khi đoàn xe dừng lại nghỉ ngơi, ngay lập tức tôi tìm chỗ để phun. Tôi đã nhịn nó từ nãy đến giờ, tôi tìm một lùm cây không có người để giải quyết , trong cổ họng tôi thức ăn đang đưa đến tận cổ . Ngay khi vừa đưa tay lên cổ họng thì tôi thấy cái gì đó sau lùm cây. Khi đến gần thì tôi thấy rất nhiều tấm gỗ được nằm rải rác quanh khu vực này. Và đặc biệt tôi còn thấy có cả bánh xe và xác của một con ngựa. Cách con ngựa chết thật khủng khiếp nó bị một con vật gì đó dùng móng vuốt tấn công vào phần lưng và cổ. Vết cào rất sâu thậm chí lộ cả ra những tấm xương trắng. Ngay lập tức tôi trở về với đoàn người và báo cho họ biết. Mọi người ngay đã đến khu vực tôi vừa chỉ. Các Mạo hiểm giả chia nhau ra tìm kiếm và họ phát hiện ra một điều kinh ngạc. Có khoảng 15 xác ngựa chúng đều bị chết theo cùng một kiểu. Tức là bị cùng một con ma thú nào đó tấn công các vết cào sâu hoắm và đều nhau, nó làm con ngựa chết ngay tức khác. Nhiều con chết khi vẫn còn được buộc vào với các chiếc xe trở hàng. Các chiếc xe thì đều bị hư hỏng nặng nhiều chiếc bị vỡ ra làm nhiều mảnh.Nhiều loại hàng hóa có giá trị vẫn còn nguyên.Điều quan trọng nhất là cả một đoàn thương gia với nhiều xác ngựa như vậy nhưng lại không thấy một xác người nào. Và nó cho thấy những con ma thú tấn công họ ưa thích ăn thịt người. Điều này không tốt chút nào vì những con ma thú hay tấn công và ăn thịt nhân loại thường rất mạnh. Sắc mặt của tất cả mọi người đang thay đổi bầu không khí cũng rất căng thẳng.Đột nhiên nột thương gia trong đoàn hoảng hốt kêu lên:

-Đây là xe ngựa của đoàn thương gia ở thị trấn. Nhìn này đây là chiếc xe ngựa của anh bạn tôi. Mới 2 hôm trước anh ta vừa khoe với tôi chiếc xe ngựa anh ta mới mua.

-Đúng vậy,anh ta cũng khoe với tôi về chiếc xe ngựa đó. Không sai vào đâu được.

Câu nói như thức tỉnh mọi người,rất nhiều người nhận ra dấu hiệu người quen của họ.Như xe ngựa, đặc điểm con ngựa,hàng hóa trên xe.Vậy là đoàn thương gia xuất phát từ thị trấn 2 ngày trước đã bị ma thú tấn công. Con đường từ thị trấn Evenmoor đến thành Turin có nhiều ma thú thường xuyên tấn công các đoàn thương gia nhưng chưa bao giờ có chuyện cả một đoàn người bị tiêu diệt như vậy cả. Các thương gia thường sẽ thuê những Mạo hiểm giả có sức mạnh lớn hơn những con ma thú và các mạo hiểm giả có thể tiêu hiệt ma thú dễ dàng nếu như đung phải chúng.Điều dễ nhận thấy là các Mạo hiểm giả coi đây là công việc dễ ăn và không nguy hiểm gì. Và tất nhiên đoàn thương gia xuất phát 2 ngày trước cũng vậy. Họ cũng có lực lượng Mạo hiểm giả như chúng tôi bây giờ, họ có thể bị diệt đoàn thì chúng tôi cũng vậy. Một số người đã nhận ra điều đó, các thương gia thì tỏ ra hốt hoảng, còn các mạo hiểm giả thì rất ngưng trọng.

-Như mọi người đã thấy có ma thú rất mạnh xuất hiện quanh đây. Cháu để nghị chúng ta lên tập trung lại với nhau như vậy sẽ an toàn hơn. Nơi đây cách thành Turin không xa nên mọi người chỉ cần cố gắng lên là được.

Người vừa lên tiếng là Shatya cố bé đang chỉ đạo cho mọi người. Điều ngạc nhiên là mọi người không ai phản đối và rất nghe lời cô bé. Hơn thế nữa lời cô bé như là liều thuốc sốc lại tinh thần của mọi người vậy.Có vẻ như là người của Cây Phong đều không phải là người đơn giản(Trừ tôi).Sau khi các thương nhân lấy đi những gì giá trị còn lại, chung tôi nhanh chóng khởi hành và đến thành Turin vào gần giữa trưa.

Sau một khoảng thời gian tiếp tục khởi hành trong sự tập trung cao độ thì chúng tôi cũng đã đến được gần với tòa thành. Con đường đã bằng phẳng hơn rất nhiều,không còn gồ ghề như chặng đường vừa rồi. Báo hiệu một khu vực có rất nhiều người sinh sống. Đoàn người chậm rãi di chuyển và tòa thành dần hiện ra trước mắt tôi. Với một người lần đầu tiên mới bước chân ra khỏi nhà và nhìn ra thể giới như tôi thì bị choáng ngợp trước sự hùng vĩ của Tòa thành. Tôi đã thử tưởng tượng tòa thành khi nghe qua về nó và nó đã lật đổ những gì mà tôi nghĩ. Một tòa thành hũng vĩ màu xám bạc đã hiện ra trước mắt tôi. Một tòa thành với các bức tường cao đến hàng trăm mét, chiều rộng thì không thấy điểm cuối. Trên các bức tường có cả đống tháp canh khổng lồ và rất nhiều binh sĩ đang đứng ở trên đó. Các là cờ màu tím than trải dài từ trên bức tường khổng lồ càng làm tăng vẻ hùng vĩ của tòa thành. Ở phía dưới chân của bức tường có các dãy hào sâu với dòng nước chảy siết. Điều nữa là dù là công trình khổng lồ như vậy nhưng tòa thành cũng được trang trí rất tinh xảo. Các họa tiết biểu tượng của Vương quốc và gia tộc Laurent được chạm khắc xung quanh bức tường càng làm tăng thêm vẻ đẹp cho tòa thành.

Lúc mới đầu tôi không nghĩ ở thời đại này có thể xây được những công trình kiến trúc khổng lồ như vậy. So với nó thì các Kim tự tháp hay Vạn lý trường thành chỉ như người khổng lồ xếp cạnh với người tý hon vậy. Kể cả ở thời đại của tôi thì việc xây một tòa thành khổng lồ như vậy cũng không phải là đơn giản. Tuy nhiên ở thế giới này lại có phép thuật và cho phép ta làm những điều kỳ diệu. Khi tôi hỏi cô bé Shatya về tòa thành thì nhận được câu trả lời đó là tòa thành là sản phẩm của rất nhiều các pháp sư thổ hệ tài ba.Các pháp sư thổ hệ có thể điều khiển nguyên tố Đất trong tự nhiên cho nên họ hoàn toàn có thể điều khiển chúng để tạo nên tòa thành. Cho dù là vậy thì việc tạo lên tòa thành cũng mất rất nhiều thời gian và công sức thì mới có thể tạo ra tòa thành như ngày hôm nay. Và đây là một trong 3 tòa thành lớn nhất của vương quốc.

Phía dưới cổng thành,hàng dài người đang xếp hàng để vào cổng thành. Họ đa phần là các thương gia và Mạo hiểm giả. Chỉ có chúng tôi là đoàn người đến từ thị trấn vì vậy đoàn người này đa phần là đến từ khu vực rừng đại ngàn Jula. Họ kết thúc cuộc đi săn ma thú của mình và trở về tòa thành để bán chiến lợi phẩm và nghỉ ngơi. Các thương gia thì đi theo để hỗ trợ những Mạo hiểm giả mang những chiến lợi phẩm của mình về. Tất cả chúng tôi đều phải xếp hàng để binh lính kiểm tra để có thể vào được trong tòa thành. Dòng người cũng không nhiều lắm và sau một lúc thì đến lượt chúng tôi. Chúng tôi có vẻ như nhận được nhiều đặc cách khi tất cả đoàn chúng tôi đều được kiểm tra rất nhanh, nhanh hơn hẳn so với các đoàn còn lại. Đặc biệt là khi gặp Shatya họ có vẻ rất kính trọng khi gặp cô bé. Sau một hồi nói chuyện qua lại thì tôi được đăng ký thân phận. Một người ở Demacia đều có một tấm thẻ để biểu trưng cho thân phận của mình. Nó như tấm thẻ căn cước ở thế giới của tôi vậy. Nó được làm bằng ma thuật và nó sẽ có tác dụng trong một số trường hợp khi người ta cần đến nó. Việc quan trọng nhất trong giai đoạn làm thẻ này là việc xác minh lý lịch của một người. Thông thường cần có rất nhiều bước để xác minh thân phận của một người. Các đứa trẻ từ khi sinh ra đã được đăng ký thân phận rồi, trường hợp như tôi khoảng gần 20 tuổi mới đi đăng ký thì thủ tục vô cùng phức tạp. Và đặc biệt là phải cần có người có đủ uy tín để bảo lãnh. Họ làm mọi việc chặt chẽ như vậy vì tuy là một quốc gia hùng mạnh nhưng Demacia cũng có kẻ thù và việc có tấm thẻ thân phận giúp họ có thể phần nào ngăn chặn gián điệp của nước khác cài vào quốc gia của mình. Cung còn rất nhiều lý do khác nữa và tôi cảm thấy bất ngờ về trình độ quản lý xã hội của họ. Mọi thủ tục đăng ký diễn ra nhanh chóng và rất nhanh tôi có tấm thẻ để đi vào tào thành. Và tất cả cũng lại nhờ Shatya cô bé đăng ký và dùng tên bà chủ Maria để bảo lãnh cho tôi. Và có vẻ như cái tên của bà chủ quá đủ để bảo đảm cho thân phận của tôi.

Khi mọi người đang làm tấm thẻ thân phận cho tôi thì cô bé Shatya đang nói điều gì đó với một tên chỉ huy của quân lính có vẻ như là về cái chết của nhóm thương gia của thị trấn. Ngay lập tức tên chỉ huy tỏ vẻ ngưng trọng và hắn ta hứa sẽ điều tra chuyện này một cách rõ ràng.

Đoàn người chúng tôi di chuyển dần vào tòa thành đại lộ rộng lớn được nát đá hoa cương với 8 làn xe chạy. Xung quanh có rất nhiều các của hàng lớn cao đến vài tầng và được trang trí đẹp mắt. Kiến trúc nơi đây thật đẹp mọi tòa nhà đều được chạm chổ tinh xảo. Nhìn qua cả tòa thành thật lung linh dưới ánh nắng. Dòng người tấp nập qua lại, các cửa hàng tại đây không bao giờ vắng bóng khách hàng. Hoàn toàn không có các quầy hàng ven đường như ở thị trấn, tất cả đều được quy hoạch rõ ràng. Nó khác hoàn toàn với thị trấn nơi tôi đang sống và đúng kiều vùng quê so với vùng thành thị vậy.

Mọi người bắt đầu tản ra các thương gia đi theo các mục tiêu mà họ chuẩn bị từ trước. Còn chúng tôi cũng có mục tiêu của riêng mình. Đầu tiên phải tìm chỗ nghỉ chân và ăn uống cái đã, cũng đã gần trưa rồi. Chúng tôi đi đến một nhà nghỉ nằm ở gần khu trung tâm. Tòa nhà nhìn cũng không có gì nổi bật so với mặt bằng chung, nhưng nhìn chung vẫn nét hiện đại. Có vẻ như Shatya là khách quen ở đây, chúng tôi không mất nhiều thời gian để đăng ký thủ tục. Một lúc sau thì món ăn được dọn lên, nhìn có vẻ khá bắt mắt, nhưng sau một ăn được mấy miếng tôi lại cảm thấy món ăn không được ngon và không có mùi vị gì cả. Cô bé Shatya có vẻ như biết trước được tôi sẽ như vậy và cười khúc khích. Giờ thì thôi mới biết sự lợi hại của cô bé Bun đầu bếp ở quán của tôi rồi. Món ăn cô bé nấu thật sự rất ngon và để lại ấn tượng xâu sắc cho người thưởng thức nó. Tôi phải cố ăn vài miếng chứ nếu không thì chết đói mất.

Buổi chiều chúng tôi bắt đầu cuộc hành trình mua sắm của mình, chúng tôi thu mua những thứ phục vụ cho quán. Chủ yếu là một số ngũ cốc,rượu,vài loại gia vị và mốt số thứ thiết yếu khác. Ngoài ra chúng tôi còn phải mua thêm một ít đồ trang trí cho lễ hội, một số loại đèn phép thuật giống như cái mà lần đầu tiên tôi tới thế giới này. Chúng tôi mua mọi thứ rất nhanh và không cần mặc cả.Điều đó khá lạ vì ở thế giới này không có thứ gì là có giá trị cụ thể, mọi thứ đều cần thương lượng về giá cả vì vậy những người có kỹ năng trả giá đều trở thành thương nhân và đây là lợi thế của họ. Shatya nói với tôi rằng sẽ không ai bán đắt cho người của quán Cây Phong cả họ đều bán chúng ở già thấp nhất có thể và nhiều người còn thậm chí là không cần lãi. Quán Cây Phong thật bá đạo tôi rất muốn biết lý do tại sao mọi người lại làm như vậy, nhưng cô bé lại nói đây là điều bí mật.Chúng tôi mất khoảng một buổi chiều để mua đủ số đồ dùng cần thiết.

Vào buổi tối thì tòa thành Turin càng thêm lung linh sặc sỡ những ánh đèn ma thuật tỏa ra từ khắp các tòa nhà. Người dân tại đây cũng rất biết tận hưởng cuộc sống, có rất nhiều chương trình giải trí nghệ thuật khắp diễn ra khắp các lẻo đường của tòa thành. Các cánh hát rong, diễn xiếc diễn ra ở khắp mọi nơi và người dân cũng tập trung rất đông tại các địa điểm như vậy. Giới quý tộc hoặc thương gia giàu có thì lại tập trung các địa điểm sang trọng hơn như các nhà hát, các rạp diễn kịch,… Đây là điều diễn ra hàng ngày tại Turin cuộc sống nơi đây thật vui nhộn và tấp nập. Và cũng đúng thôi vì nó là tòa thành lớn thứ 2 của Vương quốc Demacia. Tôi và Shatya cùng nhau dạo quanh tòa thành, cô bé vẫn như mọi khi hướng dẫn cho tôi mọi thứ về thế giới này. Vừa đi theo cô bé tôi lại vừa có các cảm xúc lạ. Thế giới có sự xuất hiện của quái vật, đặc biệt là tận mắt nhìn thấy những gì mà quái vật đã phá hủy. Sự mất tích bí ẩn của đoàn người thương nhân trước đó. Ngoài kia, bên ngoài tòa thành không an toàn, nhưng tại đây người dân dường như không bận tâm đến điều đó. Tôi không thấy sự sợ hãi nào trong gương mặt của họ, họ cảm thấy an toàn tổ chức tiệc tùng, tận hưởng cuộc sống. Lý do có thể là nơi đây được bảo vệ nghiêm ngặt, bức tường cao với quân lính bảo vệ giúp cho cuộc sống của người dân bên trong tòa thành vẫn diễn ra bình yên. Chúng tôi trở về quán trọ lúc nửa đêm chuẩn bị cho chuyến đi về vào ngày mai.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.