Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12: Hắc Ưng Vương

Tiểu thuyết gốc · 5855 chữ

Một tiếng kêu to lớn vang lên, lần này là tiếng chim hót. Vô số ánh đen từ trên bầu trời lao xuống. Ở phía dưới tất cả cũng đã sẵn sàng, 50 chiếc nỏ lúc này đang được quân đội bảo vệ. Thời điểm các bóng đen lao xuống, cũng là lúc những phát bắn đầu tiên được khai hỏa. Những mũi tên được bao bọc trong ánh sáng bắn xuyên qua những bóng đen. 50 dải ánh sáng quét sạch mọi thứ nó đi qua và không có 1 con Hăc Ưng nào cản được mũi tên đó. Mũi tên bắn xuyên qua đàn Hắc Ưng , bay thẳng lên trời. Vô sô Hắc Ưng rơi xuống, nhưng điều đó không là gì với số lượng áp đảo của chúng. Như nước lũ chúng lao vào tấn công quân đội, mục tiêu của chúng là những cỗ xe Nỏ. Chúng lao vào tấn công chiếc xe nhưng lúc lại chiếc xe lại đang có Ánh sáng bao bọc. Toàn bộ chúng lúc này chỉ đang tấn công vào lớp ma thuật đó. Và khi không tấn công chúng mục tiêu chúng lại trở thành mục tiêu của kẻ khác. Những vệ binh bao gồm các chiến sĩ, sử dụng thương và cung liên tục tấn công vào chúng. Do đã lỡ đà tấn công, chúng nhanh chóng bị các mũi thương và tên đâm qua. Hắc Ưng nổi tiếng với lớp lông vũ cững cỏi lúc này lại không thể bảo vệ chúng khỏi đợt tấn công. 5000 Quân Vệ binh này đều là tinh nhuệ của Turin. Không có chuyện 1 tòa thành lại chỉ có 5000 quân được, đây là những chiến sĩ được tuyển chọn đủ sức xuyên thủng lớp phòng thủ của Hắc Ưng. Những con Hắc Ưng đến sau cũng cố gắng tấn công lớp ma thuật nhưng vẫn không có hiệu quả. Lớp ma thuật vẫn đang đứng vững trước sự tấn công của chúng. Nếu chúng tấn công từ trên xuống và nhắm vào chiếc nỏ thì chúng sẽ bị tiêu diệt hết. Ở khoảng cách gần như vậy, những đòn tấn công của vệ binh gần như là không thể trượt.

Trong lúc quân đội của 2 bên đã bắt đầu va vào nhau thì các “Tướng lĩnh cũng đã bắt đầu xuất trận”. Đầu tiên là 2 con Hắc Ưng cấp 8 lao xuống trước. Đây là 2 biến số mà quân đội Turin không nghĩ đến. Họ không lường trước được việc tổ Hắc Ưng này lại còn có tận 2 con ma thú cấp 8 nữa. Hắc Ưng Vương mới tiến vào ma thú cấp 9 và trước đó cái tổ này có tận 3 con ma thú cấp 8, việc khó có thể xảy ra vì ma thú bằng đẳng cấp sẽ không bao giờ chịu dưới trướng 1 kẻ ngang mình. Việc đó là không thể, nhưng trận chiến lại đang diễn ra và họ cũng không nghĩ nhiều được nữa. Thật may là biến số này vẫn chấp nhận được vì Turin cũng có những cá nhân có thể chống lại chúng.

Hai con Hắc Ưng lao xuống, nhắm vào 2 người. Chúng có thể nhận ra được kẻ nào là kẻ mạnh trong quân đội. 1 con lao về phía 1 chiến binh - Hộ Vệ đây là người cuối cùng ngồi họp cùng tiên tộc Maria. 1 con lao về phía người hầu cận, người cũng đã ở lại cuộc họp với tư cách hầu cận của Công tước,1 chiến binh - Đấu sĩ -kiếm sư. 2 người đang ở cạnh vị Kiếm thánh và nhanh chóng va chạm với Hắc Ưng. Vị Hộ Vệ không có nhiều điều để nói , tấm khiên được dựng lên va cham với cái móng vuốt của Hắc Ưng tóe ra những đốm lửa. Vị Hộ Vệ vẫn đứng vững trước đòn tấn công được kết hợp từ sức mạnh và tốc độ của con quái vật. Con Hắc Ưng muốn tấn công anh ta, nhưng nó luôn tấn công vào tấm khiên. Sức phòng thủ của ông ta rất lớn và Hăc Ưng gần như không thể tấn công được. Nhưng ông ta cũng không thể tấn công lại Hắc Ưng, chỉ có chiếc khiên là vũ khí ông ta cũng không có cách nào làm bị thương được con ma thú.

Người còn lại thì khác, ngay trong lần tấn công đầu tiên con Hắc Ưng đã khiến ông ta bị thương. Cú va chạm khiến ông ta trượt dài trên mặt đât. Bên vai trái ông ta xuất hiện 3 vết móng chim, vết thương lộ ra cả xương trắng. Nhưng con Hắc Ưng cũng không dễ chịu, nó cũng dính ngay 1 nhát chém ở bụng. Vết chém cũng đang tuôn ra máu. CHỉ trong 1 lần tấn công mà cả 2 đều đã bị thương nặng. Vết thương của con ma thú không thể hồi phục, có thứ gì đó khiến vết thương của nó liên tục chảy máu. Đáng lẽ ra nó vết thương của nó phải từ từ tốt lên mới phải. Bên kia chiến tuyến, người Hầu cận rút ra trong túi 1 lọ thuốc màu đỏ đưa lên miệng 1 hơi uống sạch. Động tác dứt khoát, như việc này ông ta đã làm rất nhiều lần rồi. Vết thương đang dần dần hồi phục , không nhanh lắm nhưng rõ ràng là đang chuyển biến tốt đẹp.

Cuối cùng là trận chiến của Hắc Ưng Vương và Thánh Kiếm, trận chiến của Vương Giả. Ở cấp độ của họ, có thể cảm nhận được sự tồn tại của nhau dù cách xa đến cả trăm Km. Đó là lý do ngay khi Hắc Ưng Vương được sinh ra. Thành Turin đã biết thông tin dù cho không có quân đội đến trinh sát. Thánh Kiếm ngay lập tức ra lệnh giới nghiêm tòa thành và nghiêm cấm các Mạo Hiểm Giả đi săn ma thú. Đối với cả 2 mà nói, lãnh địa này vốn chỉ có 1 có thể tồn tại. Hoặc là Hắc Ưng Vương hoặc là Thánh Kiếm. Chỉ có thể 1 chết 2 sống và không có chuyện thương lượng. Đây là điều hiển nhiên ở cấp độ của họ, khi đạt ma thú cấp 9 đối với ma thú và Huyền thoại đối với nhân loại. Họ được thành lập lãnh địa riêng của bản thân và sẽ làm thủ lĩnh ở lãnh địa đó. Nếu lãnh địa trùng nhau thì trận chiến diễn ra là điều không thể tránh khỏi. Nếu là Nhân loại với nhau, thì việc này có thể tránh khỏi bởi ý thức về lãnh địa của nhân loại được phân chia theo quyết định của lãnh đạo tối cao của họ, Quốc Vương của vương quốc. Và việc 1 số lãnh địa của các Huyền thoại tập trung gần nhau là điều bình thường. Nhưng với Ma Thú mà nói lãnh địa là thứ rất quan trọng và chúng sẵn sàng chết để bảo vệ lãnh địa. Chuyện 2 Vương Thú đánh nhau đến ngươi chết ta sống là chuyện bình thưởng của rừng Jula, và với Hắc Ưng Vương cũng vậy.

Khi trở thành Vương Thú nó đã cảm nhận được trong lãnh địa của mình đã có Nhân loại cùng cấp độ. Vì thế nó liên tục cho đàn Hắc Ưng tấn công thành Turin, việc nó làm là để thu thập thông tin và chọc giận tên nhân loại kia. Khiến cho tên nhân loại đó tiến đến nơi ở của mình và quyết đấu. Nếu nó tấn công tòa thành, nó không chắc bản thân có gặp phải “bẫy” của tên nhân loại này hay không. Vì nơi đó là “nhà” của tên nhân loại. Mọi thứ có vẻ tốt đẹp khi tên nhân loại đã dẫn quân đến chỗ ở của nó. Đoàn quân luôn trong tầm mắt theo dõi của nó và quân đội nhân loại, luôn bị Hắc Ưng bay lượn trên bầu trời chú ý. Nó đã tập hợp tất cả Ma thú dưới trướng mà không phải là Hắc Ưng tấn công quân đội nhân loại trước. Nó làm vậy để phục vụ cho kế hoạch của nó, có 2 lý do. Đầu tiên nó muốn hi sinh những con ma thú khác để câu giờ, khiến cho quân đội không thể tiến nhanh hơn nữa. Nó chờ khi màn đêm buông xuống nó sẽ làm gỏi đám nhân loại kia. Khi mà chúng có lợi thế về tâm nhìn. Thứ 2, đám ma thú kia cũng không thể nhìn rõ được vào ban đêm. Và chiến lực cũng sẽ giảm sút khi màn đêm buông xuống như nhân loại. Vì thế khi chiến lực mạnh nhất, nó muốn gây ra nhiều thiệt hại nhất cho nhân loại và nó cũng muốn xem nhân loại sẽ chiến đấu như thế nào.

Vậy mà nhân loại cũng chia đội hình ra để chiến đấu với đám ma thú của nó. Nhưng việc này vẫn ở trong kế hoạch của nó. Kể cả nhân loại có đến được cái Cây thì nó tin chắc rằng nhân loại sẽ không thể tấn công lên đây được. Nó biết nhân loại có Điếu Sư nhưng nó cũng không biết, liệu tên phản bội Điểu Sư Vương có tham chiến hay không vì thế nó cũng đã có chuẩn bị. Nó đã tập hợp được 2 tổ Hắc Ưng khác trong rừng Jula. Với việc trở thành Vương thú không khó để nó thu phục được 2 con Hắc Ưng cấp 8 và 5000 con Hắc Ưng. Nếu tên phản bội Ma thú kia tham chiến nó sẽ chiến đấu với tên đó. Và cho 2 đệ chiến đấu với con điểu sư cấp 8 trong thành. Kể cả đang cưỡi nó là tên Nhân loại mạnh mẽ kia nó cũng không sợ, trên không trung tên nhân loại kia sẽ không thể phát huy được sức mạnh. Nó cũng đã tính ra rất nhiều trường hợp, bao gồm cả việc Nhân loại sẽ sử dụng đến “vũ khí” tối thượng đó. Nhưng nó không tin nhân loại sẽ lại làm như vậy, nếu chuyện đó xảy thì chúng đang tuyên chiến với tất cả Ma thú. Nhân loại từng đánh lui được Hỏa Long Vương nhưng nó cho rằng đó là do Hỏa Long Vương chưa đánh hết sức. Nếu ngài muốn đám tôm tép kia sẽ không thể chống lại ngài. Nó tin rằng chiến thắng đã nằm trong tay nó và toàn bộ lãnh thổ này sẽ thuộc về nó. Kể từ khi tên nhân loại kia hành quân đến đây. Tên đó là đã là kẻ thua cuộc.

Nhưng nó lại không thể ngờ rằng tên nhân loại đó lại có thể chém gãy đôi thân Cây chỉ bằng 1 nhát chém. Cái cây này chính là thứ đã giúp nó bước vào Vương Thú, hơn ai hết nó hiểu sức mạnh của cái cây. Nó thật sự không biết tên nhân loại kia làm sao có thể làm được như vậy. Nhưng nó tin chắc rằng đây không phải là sức mạnh của tên đó. Nhân loại không thể làm được chuyện đó. Kế hoạch của nó phá sản lợi thế của nó đã biến mất. Dù hiện tại đang vô cùng tức giận nhưng nó không tấn công ngay. Nó đang xem trên chiến trường còn có kẻ nào có thể uy hiếp được nó không. Nó cũng đang sẵn sàng chuẩn bị bỏ chạy bất kỳ lúc nào. Chỉ cần nó còn sống nhân loại sẽ không có 1 ngày yên bình. Nó đảo mắt toàn bộ chiến trường và không thấy bất kỳ kẻ nào đáng nghi, nó cũng không cảm nhận được nguồn sức mạnh nào tương đương với tên kia. Và cuối cùng nó cũng tấn công trận chiến phải diễn ra vì chỉ có 1 kẻ được phép chiến thắng.

Nó lao xuống với tốc độ nhanh nhất có thể, sức mạnh của nó cùng với tốc độ được gia tăng sẽ tạo ra 1 đòn tấn công cực mạnh. Bốn cánh của nó tạo đập liên hồi ,chỉ trong 1 cái chớp mắt nó đã va chạm với tên nhân loại kia. Bộ móng vuốt sắc bén của nó đang hướng về phía tên nhân loại. Tên này vậy mà có thể đỡ được đòn tấn công của nó. Hắn đưa thanh kiếm lên đỡ đòn tấn công sau, ngay khi thanh kiếm trạm phải bộ móng. Hắn ta đổi tư thế thanh kiếm hạ xuống còn hắn ta thì né sang 1 bên. Điều này khiến cho nó bị hớ và phải trượt dài trên mặt đất. Tên nhân loại này lại có thể né tránh được đòn tấn công của nó. Dù đây là chỉ đòn thăm dò nhưng tên nhân loại này cũng né quá dễ dàng đi. Không dừng lại ở đó, hắn ta vậy mà đuổi theo nó tấn công. Ngay khi nghiêng người hắn ta đã biết được nó sẽ trượt dài và lao đuổi theo ngay. Tốc độ thật đáng kinh ngạc, trong cuộc đời của nó không ít lần nó đã chạm chán với con người. Và nó cũng biết vũ khí mà tên kia sử dụng, những tên nhân loại sử dụng vũ khí tương tự tên đó tốc độ thường không phải quá nhanh. Chỉ có những tên dùng vũ khí nhỏ hơn tốc độ mới nhanh được như vậy. Chẳng lẽ tên này thức tình kỹ năng cường hóa tốc độ ư ?

Chỉ trong 1 cái chớp mắt tên này đã lao đến chỗ nó, cái vũ khí của tên này chạm phải cánh của nó. Nó cứ nghĩ sẽ có cảnh tưởng giống như 2 miếng kim loại va chạm. Nhưng không, vũ khí của hắn vậy mà đâm xuyên qua được lớp lông vũ rắn chắc. Máu từ vết thương bắn ra, nhưng như vậy không là gì với nó. Một vết thương nhẹ sẽ rất nhanh khỏi lại, nó là Vương Thú chứ không phải là ma thú thông thường. Nó bay lên cao tránh khỏi tầm tấn công của tên nhân loại kia. Nó lại sử dụng 4 chiếc móng vuốt của mình để tấn công tên nhân loại lần nữa. Nhưng tên đó vẫn vậy, vẫn né được đòn tấn công của nó. Nếu lần trước hắn ta để thanh kiếm và bộ móng va chạm với nhau , thì lần này hắn lại lùi hẳn về sau mà không cần va chạm với bộ móng. Hắn ta lại né sang 1 bên và lại tấn công lại nó ngay sau đó. 1 đòn tấn công vào đôi cánh của nó, lần này là ở cánh bên kia. Tên nhân loại này là thứ gì vậy? Hắn ta né các đòn tấn công của nó nhẹ nhàng quá. Nó cứ nghĩ rằng sẽ là những đòn va chạm với vũ khí tóe ra đốm lửa và lúc đó nó sẽ chiến thắng nhờ sức mạnh mà nó có. Nhưng tên kia lại không hành động không giống trong suy nghĩ của nó.

Cách hắn né tránh đòn tấn công của nó và cách hắn ta tấn công lại. Cứ như có cái gì đó có ở trong cách tấn công của hắn. Một thứ gì đó ma mị , khiến cho người ta cảm thấy như hắn đang đi dạo chơi chứ không phải là đang chiến đấu sinh tử. Cách hắn ta cầm thanh kiếm bằng 1 tay, khiến cho nó có cảm giác hắn ta đang khinh thường nó. Cách hắn ta di chuyển, rồi đột ngột tấn công lại nó. Khiến cho nó dù biết là hắn sẽ tấn công nhưng nó lại không thể làm gì được, tên này đang tấn công vào điểm yếu và điểm mù của nó. Nó cố gắng tấn công vào hắn bằng tất cả những “vũ khí “ và nó có: móng vuốt , mỏ , cánh. Tất cả những gì nó có để tấn công được tên nhân loại này. Chỉ 1 lần nó tấn công được thôi, nó tin chắc rằng tên nhân loại kia sẽ bị trọng thương. Thân thể của tên nhân loại khi chắc chắn sẽ không quá mạnh mẽ, tốc độ của hắn nhanh vậy lực lượng không thể mạnh được. Nhưng hắn ta vẫn né tránh tất cả 1 cách dễ dàng, vẫn cái phong thái ung dung khiến cho nó cảm thấy ngứa mắt đó. Thậm trí nó lại bị một vết thương ở cánh, trong lần đó nó tưởng là đã đánh trúng hắn ta. Nhưng hắn lại né được trong phút chót và trả lại cho nó 1 vết thương khá nặng. Tên này chỉ đang tấn công vào cánh của nó, nó biết tại sao hắn lại làm như vậy. Nó đang có lợi thế về phi hành, nó có thể tấn công được tên đó, nhưng tên đó lại không thể tấn công được nó. Hắn ta đang muốn giảm thiểu khả năng bay lượn của nó.

Lần này nó bay cao lên trời cao hẳn so với thông thường, nó đang nghỉ ngơi. Đôi cánh của nó đang bị thương và nó cần chút thời gian để vết thương lành lại. Đây cũng là lợi thế của nó, nó có thể rời chiến trường bất kỳ khi nào nó muốn. Trong lúc đó nó đang quan sát xung quanh, đầu tiên nó đang cảm nhận xem liệu có tên phản bội Điểu Sư Vương có xuất hiện không. Với nó chỉ có tên kia là có thể uy hiếp được nó lúc này. Thứ 2 là đang quan sát những con Hắc Ưng con cháu của nó chiến đấu. Và điều nhìn thấy làm nó cảm thấy tức giận.

Những tên nhân loại kia đang tập trung cạnh những chiếc xe. Nếu chúng chỉ đang tập trung không thôi thì mọi chuyện vẫn bình thường. Và với lợi thế phi hành đám con cháu của nó vẫn đang có lợi thế. Điều đáng giận là những chiếc xe mà những tên nhân loại đó tập trung. Lại có thể bắn ra những mũi tên có ánh sáng, tấn công được đến những con cháu đang phi hành của nó. Việc đó khiến những con cháu của nó, phải lao xuống tấn công vào chiếc xe. Nhưng nếu chúng làm vậy, chúng sẽ lại bị những tên bao quanh tấn công. Những cái xe kia là thứ gì vậy ? Nó chưa từng nhìn thấy chúng trước đây. Nó không hề nghĩ ra rằng nhân loại lại có thứ vũ khí này. Trong những lần con cháu nó quấy rối tòa thành, nhân loại là không dùng thứ này để tấn công chúng.

Chưa dừng lại ở đó, 2 con Hắc Ưng cấp 8 lúc này cũng không mấy dễ chịu. Viện quân mà hắn đã chuẩn bị lúc này lại không thể phát huy được hiệu quả. Nhân loại vậy mà cũng có 2 kẻ có thể đánh lại chúng, nó đã biết chúng cùng cấp độ nhưng nó nghĩ 2 đệ của mình sẽ xử gọn 2 tên nhân loại đó. Nhưng nó đã nhầm, con đầu tiên còn đỡ tên nhân loại mà con Hắc Ưng đó trạm trán không gây ra nhiều thương tích cho nó. Nhưng ngược lại con Hắc Ưng cũng không thể tấn công qua được lớp phòng thủ của hắn. Con còn lại thì lại rất thảm, toàn thân nó đều là máu me và cũng đang phải bay lên cao để hồi phục. Vết thương hồi phục rất chậm và còn có máu đang rỉ ra nữa. Nó có vẻ đang bị 1 thứ gì đó nguyền rủa. Đối thủ của nó tuy cũng có những vết thương nhưng nhìn nét mặt thì tốt hơn con Hắc Ưng rất nhiều. Tên nhân loại này vậy mà đang dùng những bình thuốc để hồi phục.

Nó chợt nhận ra rằng mọi tính toán của nó đều đang thất bại, ngay từ khi cái Cây bị chém gãy mọi thứ đã không còn trong tính toán của nó. Nhưng nó vẫn chưa nghĩ rằng nó đã thua cuộc, nó vẫn chưa tung ra hết sức mạnh. Chỉ cần nó hạ được tên nhân loại mạnh nhất, nó sẽ chiến thắng. Tất cả những tên còn lại đều sẽ mặc sức cho nó tiệu diệt. Nó đã có kế hoạch mới và giờ là lúc nó thực hiện chúng.

Nó kêu lên 1 tiếng cực lớn, toàn bộ những con Hắc Ưng khác khi nghe thấy tiếng kêu, đều bỏ lại chiến trường và bay lên cao. Lần này chúng bay lên cao hơn hẳn những lần trước. Trong lúc quân đội nhân loại đang ngơ ngác không hiểu chuyện gì. Thì nó lại lao xuống, nó không lao hẳn xuống đám nhân loại đang ở dưới. Mà nó bay lơ lửng trên đầu trúng, đã có 1 vài mũi tên bắn về phía nó. Lần này thì đúng là cái âm thanh mà nó muốn nghe, các tiếng keng keng liên tục vang lên. Bộ lông vũ của nó đã phát huy tác dụng chứ không giống như lúc nó đấu với tên nhân loại kia. Việc này khiến cho nó cảm thấy tự tin hơn với đòn tấn công sắp tới.

Quân đội nhân loại ngước đầu lên nhìn nó vì nó thu 4 cái cánh lại quanh người. Những tên nhân loại có vẻ nhận ra được đại chiêu mà nó sắp sử dụng. Bọn chúng đang chuẩn bị những kế hoạch phòng thủ, nhưng đã muộn rồi.

-Nhân loại đáng chết hãy trả giá đi.

Sau giọng nói đầy giận dữ của nó, 4 cánh đang thu vào giờ mở bung ra. Kèm theo đó là vô số những chiếc lông vũ bắn ra. Mỗi chiếc lông vũ lúc này như 1 mũi tên, xé toang không gian bắn về phía nhân loại đang ở dưới. Đây chính là kỹ năng nó thức tỉnh khi tiến hóa lên Vương Thú, 1 kỹ năng tấn công diện rộng. Mỗi chiếc lông vũ trên người nó đều cứng hơn cả sắt thép. Ngoài tên biến thái vừa mới chiến đấu cùng nó, nó tin tưởng không có ai có thể xuyên thủng được lớp phòng ngự đó. Và giờ đây nó lại dùng chính những chiếc lông cứng cáp đó làm vũ khí để tấn công nhân loại. Vô số chiếc lông bắn vào quân đội phía dưới, chiếc lông bay đến đâu phá vỡ hết phòng ngự đến đó. Kể cả là lớp phòng ngự của những chiếc xe, chiếc lông xuyên thủng lớp phòng ngự khiến chiếc xe vỡ tan tành. Quân đội xung quanh càng thảm, lớp phòng ngự của chúng còn không bằng chiếc xe kia. Chiếc lông bắn xuyên qua thân thể những tên xấu số và ghim sâu tận vào trong lòng đất. Vô số nhân loại bị giết, rất nhiều chiếc xe bị phá hủy trận hình của đối phương đã bị phá hỏng. Chỉ với 1 kỹ năng nó đã thay đổi được cục diện của cuộc chiến. Nó cảm nhận được tiếng sự vui sướng của con cháu nó và nó lại kêu lên 1 tiếng lớn. Tất cả con cháu của nó đồng loạt bay xuống lần này mọi thứ đã khác.

Sau khi sử dụng đại chiêu chiếc lông vũ trên người của nó đã biến mất. Nhưng ngay khoảnh khắc đó đã có 1 lớp lông vũ mọc ra thay thế. Đây chính là điều kỳ diệu của kỹ năng này, chứ nếu không thể mọc lại lớp phòng thủ thì chắc chắn nó sẽ không sử dụng để tấn công. Nó đã để ý đến tên nhân loại đã chiến đấu với nó và tên này không bị thương sau kỹ năng của nó. Lần này hắn ta dùng kiếm để chặn lại hết lông vũ từ kỹ năng. Nhưng tên cấp dưới của hắn tại không may mắn như vậy, cái tên mà đã chiến đấu điên cuồng với “đệ” của nó lúc này đã dính phải 1 chiếc lông. Chiếc lông tuy không xuyên qua người tên đó nhưng lại cắm vào bụng hắn. Nó nghĩ tên đó chắc chắn sẽ chết, vẫn để chỉ còn là thời gian thôi. Tên nhân loại mạnh mẽ kia lúc này lại đang ôm tên đó vào lòng, không còn dáng vẻ ung dung khi đang chiến đấu với nó, lúc này tên đó đang cảm thấy giận dữ. Nó đã đúng, nhân loại có 1 thứ gọi là tình cảm, vì thế khi sử dụng kỹ năng. Nó đã đặc biệt chú ý đến tên bị thương đó, những chiếc lông bay đến chỗ tên đó nhiều hơn chỗ khác rất nhiều. Và không làm nó thất vọng tên đó đã bị thương. Mọi thứ vẫn đang trong kế hoạch, mục đích của nó không phải tạo ra lợi thế về chiến lực. Mà nó muốn tên kia tức giận.

Theo kế hoạch nó tiếp tục lao xuống, nhưng lần này nó không tấn công tên nhân loại kia. Nó tấn công quân đội của hắn, sức mạnh của nó là không thể ngăn cản. Quân đội đã tan tác sau kỹ năng của nó bây giờ lại càng thảm hơn. Nó bay đến đâu là chết chóc đến đó, vậy mà mấy tên này lại không bỏ chạy. Trong suy nghĩ của nó mấy tên này phải mất hết ý chí chiến đấu rồi chứ. Tuy ngạc nhiên, nhưng như vậy lại càng tốt. Nó càng thoải mái tàn sát hơn.

Đang thoải mái tiêu diệt nhân loại nó vẫn không quên để ý đến tên mạnh mẽ kia. Chính xác hơn là mọi sự chú ý của nó đang tập trung vào tên này. Nó đã nhìn thấy tên này đang lao đến chỗ nó, tốc độ thật nhanh. Nhưng dù có nhanh thế nào cũng không thể nhanh bằng nó được. Nó bay lên cao và lại tấn công đến 1 vị trí khác, tên đó lại đuổi theo và nó lại bay lên. Cứ như vậy sau vài lần như vậy nó đã cảm thấy tên kia đang vô cùng giận dữ. Và nó làm bước cuối cùng trong kế hoạch của mình.

Lần này nó lại bay lên sau đó lao đến 1 nơi khác của chiến trường. Vị trí lần này không xa nơi tên kia đang đứng lắm. Khi nó lao xuống nó cũng thấy tên kia đang di chuyển đến, tốc độ lần này nhanh hơn hẳn mọi lần. Tên đó chắc nghĩ rằng ở khoảng cách gần như vậy hắn ta sẽ chặn được nó ư?. Nhưng tên đó đang quá ngây thơ, khi đang lao đến nó đột ngột chuyển hướng. Lần này nó lao đến tên nhân loại kia nó tin ở tốc độ này tên kia sẽ không thể né tránh. Chưa dừng lại ở đó, lần này ngoài việc tốc độ nhanh hơn ra. Toàn thân nó lúc này lại đang bốc lửa, đây lại là 1 kỹ năng mạnh mà nó chưa từng sử dụng trước đó. Tên kia né quá tốt và nếu chiến đấu theo cách thông thường, nó không biết tên đó có né được hay không. Vị thế nó phải làm lên kế hoạch để khoảnh khắc này xảy ra. Kể cả việc dùng đại chiêu diệt rất nhiều quân đội của tên đó. Tất cả để tên đó cảm thấy tức giận và đuổi theo nó. Lúc này nó tin rằng tên đó chắc chắn sẽ không thể né được. Và với việc sử dụng kỹ năng này, tên đó không chết cũng sẽ trọng thương. Chiến thắng đang nằm rất gần trong tay của nó. Nhưng lần này kẻ ngây thơ lại chính là nó.

Trong lúc nó lao về phía tên nhân loại kia, tên đó cũng đã nhận ra được ý đồ của nó. Nhưng không như trong suy nghĩ của nó, tên đó vậy mà lại đang hưng phấn. Nó nhìn rõ thấy tên đó đang cười, hắn đã rất tức giận, nhưng giờ đây hắn ta lại đang cười. Nụ cười như thể đang giải tỏa mọi sự khó chịu trong người hắn. Việc này không đúng, đáng lẽ ra lúc này hắn ta phải đang hoảng hốt mới đúng chứ. Ở cấp độ như của hắn, chắc chắn hắn ta biết kết quả của mình sẽ ra sao nếu bị dính phải kỹ năng đó. Vậy mà hắn ta vẫn có cái biểu cảm hưng phấn kia, hắn ta đang có âm mưu gì sao? Nhưng mọi chuyện đã quá muôn cả 2 đã va chạm với nhau.

Trong suy nghĩ của nó tên này sẽ dính đòn tấn công của nó. Sẽ bay đi xa hoặc gục ngay tại chỗ, miếng hắn ta sẽ phụt máu và hắn ta sẽ mất đi sức chiến đấu. Nhưng không , sự thật lại đang quá phũ phàng. Trong lúc nó va chạm với tên kia, hắn ta vậy mà thi triển 1 kỹ năng nào đó. 1 lớp lá chắn xuất hiện trước mặt hắn và khi lực tác động vào nhau toàn bộ sát thương phản lại nó. Tên này vậy mà cũng có kỹ năng để lại, hay chính xác hơn là nó đã chủ quan. Rõ ràng là tên này chưa sử dụng bất kỳ kỹ năng nào trước đây. Nó không nghĩ đến trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó tên này lại có thể thi triển được kỹ năng. Lại càng không nghĩ đến hắn ta có kỹ năng phản đòn lại đối thủ. Cơ thể nó truyền đến cảm giác đau nhức, đã có những chiếc xương bị gãy. Cơn đau khiến cho nó không thể cử động được thân thể. Chưa dừng lại ở đó, hắn ta vậy mà còn đang thủ thế. Trực giác mách bảo nó rằng, hắn ta sẽ thi triển 1 kỹ năng cực mạnh. Nó cố gắng cử động thân thể, cố gắng vỗ cánh để bay lên cao nhưng không thể. Tên đó đã sử dụng kỹ năng của hắn.

Trong khoảng khắc ,hắn ta biến mất sau đó vô số thân ảnh của hắn xuất hiện xung quanh nó. Nếu trước đó nó chỉ bị tấn công từng nhát 1, thì bây giờ vô sô nhát kiếm đang chém lên thân thể nó. Điều này khiến cho thân thể đã bắt đầu bay lên của nó lại phải hạ xuống. Tên nhân loại chết tiệt, hắn ta vậy mà thức tỉnh kỹ năng chiến đấu. Nó đã nghĩ hắn ta thức tỉnh kỹ năng cường hóa tốc độ chứ. Vậy cái tốc độ biến thái của tên này ở đâu ra. Đúng ra với cái kỹ năng này nó đã chết, sát thương của kỹ năng đủ để kết liễu nó. Nhưng nó vẫn còn thủ đoạn, nó từng sinh sống rất lâu trên cái Cây Phong khổng lồ đó. Mới đầu nó nghĩ rằng đó chỉ là cái Cây bình thường. Nhưng khi đã sinh sống lâu năm trên cái Cây nó cảm nhận được cái cây có 1 nguồn sinh mệnh khổng lồ. Và nó hấp thụ sinh mệnh đó để không ngừng mạnh lên. Và cũng nhờ nguồn sức mạnh đó, nó phá tan xiềng xích bước vào Vương Thú. Đó là lý do tại sao nó đã vô cùng kinh ngạc khi tên nhân loại kia chém gãy đôi cái Cây. Nó đã nhìn thấy thứ ánh sáng màu Lục huyền bí đó. Và nó biết thứ ánh sáng đó chính là thủ phạm chứ không phải tên nhân loại kia. Khi tiến vào Vương Thú nó càng hấp thụ sinh mệnh đó nhiều hơn và nó để dành cho những trường hợp như bây giờ.

Một cỗ sinh mệnh lực tràn ra khỏi cơ thể nó, giúp nó không bị giết bởi đòn kết liễu của đối thủ. Lần này đên lượt đối thủ của nó ngạc nhiên. Hắn ta không nghĩ rằng nó lại còn sống sau đòn tấn công của hắn. Hắn ta tiếp tục tấn công, nhưng lần này nó mặc kệ, nó phải bay lên cao. Tên khốn kiếp này chỉ nhằm vào đôi cánh của nó. Đòn tấn công từ kỹ năng vừa rồi lại trúng vào những vết thương trước đó. Bây giờ cũng vậy, hắn ta lại nhắm vào trúng tiếp vào những vết thương đó. Nếu hắn ta cố kết liễu nó và nhắm phải đầu và cổ nó thì nó lại càng mừng. Đây chính là nơi phòng ngự mạnh nhất của nó, những chiếc lông vũ ở đây cứng cáp vô cùng. Thế mà từ đầu đến giờ , tên đó chưa tấn công vào đó 1 lần nào. Nó chợt nhận ra, không chỉ nó mà tên kia cũng đã có kế hoạch chiến đấu với nó từ đầu.

Lê lết thân thể đang thương tổn , cuối cùng nó cũng bay được lên trên cao khỏi tầm tấn công của tên kia. Vậy là nó đã thoát chết, lần này khi quyết đấu với tên kia nó đã thua cuộc. Nhưng trận chiến vẫn chưa kết thúc, hắn ta đã không kết liễu được nó và đây là sai lầm của hắn. Lần này nó sẽ chạy trốn và khi khôi phục nó sẽ lại quay lại tấn công tòa thành của tên kia. Việc đó sẽ không dễ dàng, vì bản thân nó khi bị thương sẽ làm mồi cho các Vương Thú khác. Nhưng nó cũng đã có nơi dưỡng thương an toàn, vấn để chỉ là thời gian để có cuộc báo thù. Nhưng khoan đã “tòa thành”, toàn bộ quân đội cũng như những kẻ mạnh nhất của nhân loại đang ở đây. Vậy ai sẽ là người bảo vệ “tòa thành” đó. Nhân loại sẽ không thể di chuyển đến đó ngay được, còn Hắc Ưng thì có thể bay. Sẽ ra sao nếu như đoàn quân của nó tấn công tòa thành ngay lúc này. Dù quân số đã ít đi, nhưng để quét sạch 1 tòa thành không có sức phòng ngự cũng rất dễ dàng. 2 tên đệ của nó vẫn còn đủ sức chiến đấu. Vậy trận chiến này ai mới là kẻ chiến thắng? Nếu như nó có thể khôi phục và tòa thành của nhân loại cũng bị xóa sổ bây giờ thì coi như là hòa. cả nó và tên nhân loại kia đều đã có tổn thất. Nghĩ đến đây nó cảm thấy vui mừng và chuẩn bị điều động quân đội tấn công tòa thành nhân loại đó.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.