Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thức tĩnh

Tiểu thuyết gốc · 658 chữ

"Chúng ta phải làm như vậy sao, nó chỉ là một đứa trẻ" Một người phụ nữ trên tay cầm dụng cụ phẩu thuật run run nói,

"Chẳng còn lựa chọn nào khác cả," Một âm thanh khàn khàn của một người đàn ông trung niên vang lên đầy sự nuối tiếc.

"Nhanh lên, chúng ta không còn thời gian nữa" Âm thanh thúc giục của người đàn ông làm không khí càng trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết

"Hãy.. "

"Reng reng reng"

Long mơ màng tỉnh dậy trong một căn phòng tối, chặt hẹp, nằm nghiêng trên một chiếc ghế bố dài khoảng 1m7 khiến chân của nó phải co lại mới vừa đủ chiếc giường, tay hắn mò mẫm giữa không gian đen tối, cố tìm cái điện thoại để tắt báo thức, hắn khó chịu, mặt thì cứ ngơ ngơ vì ngủ không đủ giấc do tối qua thức đêm đến 2h sáng để cày cho xong bộ phim "Tân lộc đỉnh ký", tắt cây quạt đang chạy ù ù bên tai, hắn mò mẫm từng bước đi đến cầu thang để xuống lầu bật đèn, đây là một căn phòng trọ độ khoảng 4m2, chỉ với mỗi cái xe của hắn đã đủ khiến căn phòng chặt hẹp lại thêm phần chặt hẹp.

Tên hắn là Long, hắn sống một mình, năm nay đã 19 tuổi, cao 1m75, hắn có một giao diện của nam thần, tóc để 7-3 uốn lượn kiểu hàn quốc, sau lưng hắn xăm một con rắn đang ngậm một viên ngọc kéo dài phân nửa lưng, nhưng chưa có ai thấy được hình xăm này vì hắn chưa bao giờ để lộ, mỗi lần đi đâu đó cũng là tâm điểm trong mắt của những đứa con gái.

Hắn đang học ở một trường trung cấp nghề trên một thành phố phồn hoa tấp nập, không biết cha mẹ là ai và cũng không nhớ quá khứ của bản thân, hắn chỉ nhớ được những ký ức từ 4 năm về trước đến nay, hắn chỉ biết hiện tại mình sống được đến bây giờ là nhờ vào trợ cấp của nhà nước và sự giúp đỡ của những người xung quanh, thấy hắn hoàn cảnh khó khăn nên ai nấy điều rất yêu thương hắn, do tính cách quá mức gần gũi, mà ai nấy dù già, trẻ, lớn, bé, khi nói chuyện với hắn điều rất hợp, dù ở độ tuổi nào hắn cũng dễ dàng hòa hợp với những người xung quanh.

6h30 sáng

Đi vào phòng tắm, cầm bàn chải quẹt một tý kem đánh răng, rửa mặt, thay vào bộ đồ do nhà trường cấp phát, thoạt nhìn bộ đồ này nếu như không để ý kỹ thì ai nấy cũng đều nhằm lẫn hắn là một tên bảo vệ, giống đến 90%, có lần hắn đi xe buýt, người ta còn tưởng là soát vé, đi mua đồ trong siêu thị thì lại nghĩ là bảo vệ, nhiều trường hợp dở khóc dở cười của hắn cũng như những sinh viên trong trường.

Chuẩn bị đi đến trường trên một chiếc xe máy mà dàn áo đã bị sướt hơn phân nửa, nhiều vết trầy trên xe khiến chiếc xe bị mất giá nặng nề, không phải hắn không giữ gìn mà vì do bảo vệ giữ xe trong trường cực kỳ cục xúc, kéo xe lê lết khiến xe va chạm với nhau mà gây ra những vết trầy đó, nên cũng không lạ gì với tình cảnh sinh viên và giữ xe xảy ra xích mích. mỗi lần hắn nhớ đến là lại tức đến sôi máu nhưng cũng chả thể làm được gì, lại ngán ngẫm rồi bắt đầu đề ga chạy xe lên trường, tiếp tục một chuỗi ngày như bao ngày khác mà không biết ngày hôm nay, cuộc đời của hắn sẽ thay đổi.

Bạn đang đọc Ký Ức sáng tác bởi daicalong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daicalong
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.