Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập Công

Tiểu thuyết gốc · 537 chữ

Sáng hôm sau, những tia sáng xoa dịu màn đêm mờ lạnh lẽo, tiết trời trở ấm áp hơn, Minh Phong sớm tỉnh giấc. Vì ở đây thuộc vùng triền núi, na ná kiểu cao nguyên nên tối đến rất lạnh, gần như không độ. Chỗ da thịt lộ ra, chưa quen với nơi này, khiến hắn lạnh buốt mà co rúm lại.

" Haizz, lão già kia, những điều ông ta nói là thật sao? " - Minh Phong thầm nghĩ.

Hắn quay sang kiểm tra vết thương của Lui. Sau 1 đêm, vết thương cũng tốt lên nhiều, máu đã đông, sắc mặt Lui cũng trở nên hồng hào trông thấy.

Kai đi lại gần xem, đôi mắt ngạc nhiên nhìn Minh Phong. Tất cả tộc nhân nhìn thấy đều trầm trồ, rõ ràng Lui đang hồi phục.

_ Gios, ngươi giỏi quá - Một tộc nhân già thốt lên.

_ Gios mất não, không ngờ cứu được Lui - Daji đứng gần đó cảm thán.

_ Gios làm tốt, nhưng sao ngươi biết cách? - Kai ngơ ngác nãy giờ cũng mở miệng nói.

_ Ta vô tình biết được thôi. Kai thũ lĩnh, hôm nay cho ta đi săn với nhóm được không? - Minh Phong liền hỏi.

_ Nhưng Gios, ngươi đang bị thương, mà nếu ngươi ổn rồi thì đi cũng được - Kai trả lời. Dù sao, Gios giỏi trị thương, rất có lợi khi vào rừng, tuy không biết đã hết bị thương chưa, nhưng có vẻ không đáng lo.

_ Ta khỏi rồi - Minh Phong quả quyết trả lời.

Minh Phong vốn muốn đi đi lại lại cho biết, nhưng ở đây không ngờ có nhiều thứ quá nguy hiểm khiến hắn lo ngại. Len lỏi lại hỏi Daji, tên kia cũng bảo nên đi chung với nhóm săn.

Có điều, Daji không tự quyết được, Minh Phong phải tự đi nói thũ lĩnh. Bởi ở bộ lạc, thũ lĩnh là người quyết định toàn bộ hoạt động của bộ lạc, nên sáng hắn hỏi ngay, tham gia đi săn.

Bộ lạc tập trung cả lại, 45 thân hình xếp vào hàng, Kai thũ lĩnh tiếp tục công việc phân chia. Nhóm thợ săn có 15 người, đa số là nam, khỏe mạnh để đi săn. Nhóm còn lại có 30 người là chủ yếu người già và phụ nữ, bọn họ thì đi hái lượn các món hoa quả ăn được. Ai cũng phải làm việc, ở đây mọi thứ đều phân chia công bằng.

Có điều Minh Phong thắc mắc là bộ lạc không có trẻ con,dù chỉ một đứa. Hắn tò mò đem hỏi Daji, thì được biết, khi trước tộc nhân nhỏ rất nhiều, trên dưới 2 3 chục đứa.

Nhưng mùa đông vừa qua quá khắc nghiệt, tuyết rơi lâu hơn các mùa trước, lương thực dự trữ cạn kiệt. Cả bộ lạc chịu đói rét thời gian dài, số ít chết vì đói, số khác bị rét, bệnh mà chết.

Trẻ con thì nhỏ, hệ miễn dịch còn yếu, dù nhịn đói được nhưng cũng bị bệnh chết hết. Thiệt thòi quá lớn, ảnh hưởng đến dân số tộc nhân, đến thế hệ tương lai của bộ lạc.

Bạn đang đọc Tân Thế Đại Lục - Kỷ Nguyên Đồ Đá sáng tác bởi nhoxga0512
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhoxga0512
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.