Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản Năng Nguyên Thủy

Tiểu thuyết gốc · 1547 chữ

Trong lúc đó, ở trên tầng bốn thì Lâm Phong đã hóa thành trạng thái Siêu Thú, thấy vậy thì Thiên Cơ lao lên dùng cái Rìu Quỷ Đạo cắt đi quỷ đạo di chuyển và xuất hiện trước mặt Lâm Phong và chém tới tấp.

Lâm Phong cố phi thân tránh né nhưng lúc này vì cơ thể chàng đã to ra nên đã lấp đầy cái vòng quỷ đạo của tên Thiên Cơ. Lâm Phong phi về sau nhưng lại chỉ bay được thẳng tắp lên trời mà chẳng lệch ra được chỗ khác tí nào.

Lâm Phong bay thẳng lên cao, Thiên Cơ ở dưới này cũng phi lên chém Lâm Phong tới tấp. Cơ thể to ra mà lại còn bị thu hẹp phạm vi di chuyển, Lâm Phong buộc phải chiến đấu như thể đứng yên một chỗ.

Chàng nhìn thấy tên Thiên Cơ ló đầu lên thì tụ khí vào cổ họng tung ra chiêu Đạn Cầu Thú, ngay lập tức từ trong miệng chó sói của Lâm Phong phát ra một quả cầu năng lượng màu xám bắn thẳng xuống dưới vị trí của Thiên Cơ. Thiên Cơ nhìn thấy quả bay tới thì hô to:

- Bẻ Cong Quỹ Đạo!

Ngay lập tức hắn ta thực hiện thuật thức bẻ cong quỹ đạo bay của quả cầu và khiến nó bay qua một hướng khác rồi rơi xuống sàn và nổ tung. Lâm Phong thấy vậy thì há hốc mồm, chưa kịp hết kinh ngạc thì tên Thiên Cơ đã lên tới nơi và vung rìu chém tới.

Không thể tránh né, Lâm Phong biến hóa móng vuốt của mình dài ra và đở lấy cái rìu. Móng vuốt chó sói của Lâm Phong là bộ ba mống có màu xám, dài khoảng một thước, vô cùng cứng cáp và sắt bén.

Khi rìu của Thiên Cơ chém vào móng vuốt, một âm thanh giống như kim loại va chạm phát ra, hai bên giằng co quan lại giữa không trung, cuối cùng Lâm Phong với lợi thế thể chất, chàng hất một cái khiến cho Thiên Cơ phải lui ngược về sau.

Thế nhưng khi Lâm Phong vừa mới tiếp đất thì Thiên Cơ đã dịch chuyển quay lại để đón đầu Lâm Phong và chém xối xả vào chàng. Lâm Phong cũng không chịu thua khi vừa đỡ đòn vừa dùng hai bộ vuốt cào cấu loạn xạ vào mặt Thiên Cơ.

Hai bên đối chiến giằng co qua lại cũng phải một trăm hiệp, khi đã chán chường thì hai bên mới tách nhau ra. Lâm Phong dù đã chuyển sang trạng thái Siêu Thú nhưng những thương tích cũ ở dạng người vẫn khiến chàng đau nhói.

Thiên Cơ ở bên này dù không có mấy thương tích nhưng liên tục đấu quyền pháp với Lâm Phong cũng khiến hắn ta thấm mệt, hắn ta đứng thở hổn hển nói:

- Ngươi thật phiền phức, thế nhưng mà trận này cũng đến lúc kết thúc rồi, chịu chết đi, Tơ Quỷ Đạo!

Vừa nói hắn ta vừa nhìn chằm chằm vào Lâm Phong rồi vận khí vào rìu và làm mấy động tác vô định giống như đang vẽ một cái gì đó. Lâm Phong thấy vậy cũng chả hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ biết đứng nhìn xem tên này đang định giở trò gì. Sau một hồi thì tên Thiên cơ cũng dừng lại, hắn nói:

- Được rồi! Đến giờ ra đi rồi, ngươi có muốn nói gì đó trăng trối không?

Lâm Phong nghe xong thì lòng có chút lo lắng, chàng quát lớn:

- Trăng trối ư? Rốt cuộc là ngươi đang định làm cái quái gì?

Thiên Cơ lạnh mặt rồi bắt đầu chạy đi, vừa chạy hắn ta vừa thụ thế chém rìu và nói:

- Ngươi chỉ trăng trối ngắn gọn vậy thôi à? Nhạt nhẽo thật sự!

Sau câu nói đó thì Thiên Cơ đã dùng Cắt Đi Quỷ Đạo để dịch chuyển tới bên hông Lâm Phong và vung rìu chém một nhát cực mạnh.

Lâm Phong đã biết trước đối thủ có thể xuất hiện bất ngờ nên chàng định phi thân lên cao tránh né, thế nhưng khi định nhún người nhảy đi thì bốn cái chân sói lại không thể cử động được giống như là đã bị khóa lại vậy.

- Cái gì chứ?

Lâm Phong chỉ kịp thốt lên ba chữ rồi ăn nguyên một nhát chém từ trên xuống bổ vào bả vai. Một đường máu dài bắn ra trên cơ thể Lâm Phong, cơn đau chạy rần khiến các giác quan của chàng như thể dừng hoạt động.

Lâm Phong vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thế nhưng nếu cứ như vậy nhất định chàng sẽ chết trước lưỡi rìu của đối thủ.

Lâm Phong cố cử động những phần khác trên cơ thể thì thấy rằng phần đầu và cổ vẫn còn chuyển động được.

Trong lúc Thiên Cơ đang đứng bên hông và chuẩn bị vung rìu chém thêm nhát thứ hai thì Lâm Phong vội vã quay qua há mồm bắn ra một luồng khí tưc màu xám bay thẳng vào đầu tên Thiên Cơ.

Thiên Cơ đang tập trung ra đòn mà không để ý nên đã bị bắn bay ra xa mười tám thước đập vào tường rồi dừng lại.

Lâm Phong ở bên này thở dốc, vết chém dài hơn một thước từ phần chân trước xuống tới xương sườn, máu đỏ đang chảy ra ướt đẫm bộ lông xám ngắn ngủn của Lâm Phong.

Sau một hồi giao chiến dài hơi, lúc này tình trạng của chàng hết sức tồi tệ, bốn chân đều bị khóa chặt, không thể di chuyển dù một bước, thương tích thì vô số kể, nhẹ có, nặng có.

Tưởng chừng như Lâm Phong đã không thể đứng vững sau khi lãnh chịu nhiều thương tổn như vậy, thế nhưng với sự lì lợm cùng một thể trạng hơn người, Lâm Phong vẫn đứng vững cho tới bây giờ.

Ở bên đây, Thiên Cơ phi ra từ trong đống gạch đá đổ nát, hắn ta sau khi bị trúng đòn trực diện cũng thương tích đầy mình, hắn ôm ngực rồi chống rìu quỵ gối nói:

- Được lắm tên khốn, dù đã bị khóa hết quỹ đạo di chuyển của chân nhưng ngươi vẫn còn cái đầu, nếu vậy thì để ta khóa lôn cái mõm sói của ngươi lại.

Vừa nói hắn ta vừa vận khí vào rìu vẽ thêm mười tám đường quỷ đạo có kích thước siêu nhỏ áp vào toàn thân thể Lâm Phong.

Với các đường quỷ đạo siêu nhỏ này, quỹ đạo di chuyển của Lâm Phong là có, thế nhưng khoảng cách di chuyển chỉ bằng một khoảng nhỏ bởi vì chàng đã bị áp rất nhiều đường quỷ đạo có kích thước siêu nhỏ, dẫn tới có di chuyển thì cũng như không di chuyển.

Lâm Phong cố gắng cử động cơ thể, thế nhưng giờ đây đã hoàn toàn đứng im bất động. Thiên cơ ở bên này mỉm cười rồi nói:

- Đến lúc kết thúc chuyện này rồi, mau biến đi cho khuất mắt ta.

Vừa nói hắn ta vừa dịch chuyển tới trước mặt Lâm Phong và vung rìu chém một nhát từ trên xuống. Lâm Phong lúc này cố hết sức để vùng vẫy ra khỏi sự trói buộc, dù khi lưỡi rìu đã tới trước mắt chàng thì chàng vẫn không từ bỏ mà cố gắng đến cùng để thoát ra vì một khao khát được sống.

Và chính ý chí sinh tồn mãnh liệt đó đã đánh thức bản năng Nguyên Thủy của Thần Binh loại thú.

Khi lưỡi rìu của Thiên Cơ chạm vào cổ của Lâm Phong, bỗng dưng cơ thể chàng phát ra luồng khí tức màu xám dữ dội, luồng khí đó bao phủ lấy Lâm Phong và cơ thể chàng từ từ biến đổi sang trạng thái mới của Thần Binh loại thú, trạng thái Nguyên Thủy.

8 năm trước, lúc này Lâm Phong chín tuổi, Trần Phúc mười tuổi. Một hôm Trần Phúc đến nhà Lâm Phong chơi thì nhìn thấy đệ ấy đang ngồi gục đầu ở ngoài gốc tre phía sau nhà, thấy vậy Trần Phúc đi lại gần hỏi:

- Này Lâm Phong! Đệ làm gì mà ngồi thừ ra đó vậy?

Lâm Phong ủ rũ đưa cây Gậy Lang Vương lên nói:

- Huynh nhìn nó đi, nó chẳng làm được cái gì đặc biệt, không thể phát ra ánh sáng, hay cà hút cà hút như huynh. Đệ thật là muốn vứt nó đi cho rồi.

Trần Phúc thấy vậy thì cầm cây gậy đầu sói lên coi thử, nhìn sơ nó chẳng có gì đặt biệt ngoài cái hộp sọ con sói gắng trên đỉnh gậy, rồi Trần Phúc hỏi:

- Ai đưa cho đệ cái thứ vô dụng này vậy?

- Là Đinh Toàn đại ca á.

Trần Phúc nghe xong thì trề môi nói:

- Thua! Bây giờ đệ nên vứt nó đi, vài hôm nữa huynh sẽ bảo mấy người bạn ở trong Hoàng cung của huynh tìm một món Thần Binh xịn hơn cho đệ.

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.