Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Kích Bất Thành

Tiểu thuyết gốc · 1613 chữ

Sau khi bị dính đòn túi bụi đến hoa mắt chóng mặt, Thiên An đứng dậy lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo rồi nói thầm:

- Đáng ghét! Tên này khó nhai quá, nếu cứ bị hắn ta giữ chân ở đây thì Huyền Trân nguy mất.

Thiên Xú bò lại kẹp kẹp hai cái càng và nói:

- Con nha đầu ngươi cũng khá đấy, nhưng mà để hạ được ta thì cần phải về luyện thêm một trăm năm nữa thì mới đủ tuổi - vừa nói hắn ta vừa cười khoái chí.

Thiên An rất muốn lao vào ăn thua đủ với tên này nhưng nàng ngó qua bên kia thì thấy ả Thánh nữ đã đặt Huyền Trân vào trong trận pháp và bắt đầu thi triển ma thuật gì đó khiến các vần hào quang tỏa ra liên tục bên trong pháp trận.

Đang trong lúc Thiên An bị phân tán sự chú ý về phía Huyền Trân thì tên Thiên Xú thừa nước đục thả câu, hắn lao lên đâm càng về phía Thiên An.

Thiên An may mắn sớm nhận ra được âm mưu bỉ ổi của tên Thiên Xú nên đã phi thân tránh né được cú đâm.

Lúc này Thiên An đã không còn đủ kiên nhẫn với tên này, nàng tiếp đất và tung ra tuyệt kỹ Pha Lê Ấm Kích, Kích Tốc chạy với tốc độ cực nhanh kết hợp với tư thế đâm dao, đâm thẳng vào cái mai của Thiên Xú, với lực đâm mạnh gấp một trăm lần bình thường, cái mai của Thiên Xú nứt ra tan tành.

Thiên Xú trợn tròng hai mắt, hắn chỉ kịp kêu lên hai chữ "Cái gi?" rồi bị vô hiệu hóa trạng thái Biến Thân Hoàng Đạo và trở lại hình dáng ban đầu.

Chính Thiên Xú lúc này cũng không hiểu chuyện gì xảy ra khi chỉ trong chớp mắt cái mai cứng như kim loại của hắn lại bị phá hủy.

Trong lúc hắn ta đang trong trạng thái kinh hãi thì Thiên An đã nhanh chóng chạy qua hướng của Thánh nữ Tuyết Mẫn và Huyền Trân bên phía pháp trận.

Ở bên này, Tuyết Mẫn đang thi triển Nghi Thức Thăng Thiên thì nhìn thấy Thiên An chạy qua, cô ta cau mày rồi nói:

- Một lũ phế vật, không tên nào làm cái trò trống gì cho ra hồn.

Nói rồi cô ta vận sức vào vạc áo phất ngang một phát, một luồng khí lực kinh khủng khiếp phát ra đánh thẳng vào Thiên An khiến nàng văng ra hai mươi tám thước về phía sau. Sau đó Tuyết Mẫn quát lớn:

- Xử lý con nha đầu đó Nhị Tinh! Ngươi mà làm không được nữa thì nhảy xuống dưới tự vẫn luôn đi.

- Tôi biết rồi thưa Thánh nữ!

Thiên Xú cay cú quay qua nhìn Thiên An nói:

- Con nha đầu đáng ghét! Ngươi làm Thánh nữ nổi giận rồi đấy, đừng có cố chạy qua bên đó có biết chưa hả?

Thiên An sau khi bị đánh văn ra xa thì lom khom đứng dậy, nàng cắn chặt môi rồi nghĩ thầm: "Cái quái gì vậy chứ, người sở hữu thứ sức mạnh khủng khiếp đó chính là Thánh nữ của bọn chúng sao? Thật khiến người ta kinh hãi mà."

Rồi Thiên An quay qua nói với tên Thiên Xú:

- Biến ra chỗ khác tên thua trận, lúc nãy ta đã đánh bại ngươi rồi, ngươi không có quyền lên tiếng ở đây.

Nói tới đây lại khiến Thiên Xú tức sôi máu, chỉ vì một phút bất cẩn mà giờ hắn lại bị xem là kẻ thua trận, nỗi nhục này thật không biết để đâu cho hết.

- Đáng ghét! Ta vẫn còn sống sờ sờ ra đây thì ngươi chưa gọi là hạ gục ta đâu con nhãi, hãy xem sức mạnh Nón Lá Hoàng Đạo của ta.

Vừa nói hắn ta vừa xoay cái nón một lần nữa, lần này cái nón đã dừng lại ở chòm sao Nhân Mã:

- Biến Thân Hoàng Đạo – Chiến Binh Nhân Mã!

Vừa nói hắn ta vừa phát sáng và biến thành một con ngựa màu xanh có kích thước và phần thân sau bốn chân như ngựa bình thường, thế nhưng phần đầu phía trước lại có hình dạng con người tay cầm một cây đại đao vô cùng uy mãnh. Thiên An thấy vậy thì lại há hốc mồm nói:

- Rốt cuộc ngươi là cái quái gì vậy tên đầu trâu mặt ngựa kia!

Thiên Xú nghe xong thì tức tối nói:

- Đầu trâu mặt ngựa cái đầu nhà ngươi, nói cho ngươi biết, đây là hiện thân của chòm sao nhân mã, là người và ngựa không phải trâu hiểu chưa hả? Con nha đầu khốn khiếp!

Thiên an lại thắc mắc:

- Vậy rốt cuộc ngươi là cua, là ngựa, hay là vừa trâu vừa người vậy hả?

Nói đến vậy mà Thiên An vẫn chưa hiểu, Thiên Xú không còn kiên nhẫn nữa, hắn đã quá nóng giận đến mức đầu bốc khói:

- Con nha đầu quỷ quái này, ngươi cố tình không hiểu đúng không? Vậy để ta đánh cho ngươi hiểu ra.

Vừa nói hắn ta vừa xông tới vung cây đại đao chém thẳng mặt Thiên An, Thiên An thấy vậy liền đưa dao lên chặn lưỡi đao lại.

Tuy nhiên cú chém của hắn có uy lực vô cùng mạnh, nó khiến Thiên An hứng chịu một áp lực cực lớn và phải thu dao lui ra sau để giữ khoảng cách.

Tên Thiên Xú được nước lấn tới, hắn liên tục phi ngựa lao lên chém tới tấp vào Thiên An.

Thiên An cũng thể hiện mình không dễ xơi khi vừa đỡ đòn, vừa lùi ra đồng thời ném mãnh pha lê về phía Thiên Xú khiến hắn ta cũng phải khốn đốn phần nào.

Đang trong lúc trao đổi chiêu thức ba trăm hiệp thì Thiên An bỗng nhiên lui ra rồi phi thân lên cao xoay vòng tung chiêu Mưa Pha Lê bắn ra loạt pha lê bay thẳng đến vị trí Thiên Xú.

Thiên Xú ở dưới này nhìn thấy những mảnh pha lê màu hồng phấn đang lũ lược lao tới mình thì hắn vận khí rồi hô to:

- Đường Đao Nhân Mã!

Rồi cơ thể hắn phát ra ánh sáng màu xanh, hắn phi ngựa chạy như một tia sáng lả lướt dưới mặt sân tránh ra khỏi loạt pha lê.

Sau đó hắn đột ngột nhún chân phi thẳng lên tung một cú chém với uy lực cực lớn vào vị trí Thiên An đang lơ lửng trên không.

Thiên Xú quá nhanh khiến Thiên An không thể trở tay, nàng chỉ kịp đưa hai con dao ra trước để chống đỡ cú chém.

Lưỡi đao có uy lực như trời sập của Thiên Xú chém một phát trực diện vào Thiên An khiến nàng văng thẳng lên trời cao và từ từ rơi khỏi đỉnh tháp.

Ở trên tầng thượng, hàng loạt vệt sáng từ các vì sao trên bầu trời chiếu thẳng xuống pháp trận tạo ra một khung cảnh vô cùng huyền ảo, Huyền Trân vẫn nằm bất động một chỗ trong khi nghi thức Thăng Thiên đã sắp đến giai đoạn then chốt.

Lúc này, Thiên An đang lơ lững giữa không trung, nàng cố với lấy một chút mong manh để cứu chính mình thì một giọng nói phát ra trong đầu nàng: "Thiên An ngốc! Lúc nào cũng không biết suy nghĩ mà lao vào nguy hiểm, có biết xem xét tình hình trước rồi mới hành động không? Có chịu lường trước mọi tình huống xấu nhất không? Có biết tự lo cho bản thân mình không hả?"

Nhớ tới những lời nói lúc trước của Trần Phúc, Thiên An vừa giận Trần Phúc nhưng cũng vừa trách chính mình: "Tệ thật! Đáng lẽ mình không nên hấp tấp lao tới để giờ vừa không cứu được Huyền Trân mà ngay cả bản thân mình cũng chả lo được. Nếu là huynh thì huynh sẽ tìm ra cách đúng không Trần Phúc? Thế nhưng huynh ấy là người luôn suy tính trước rồi mới hành động mà, làm sao có thể để bản thân lâm vào tình thế khó khăn như mình lúc này được chứ, mình thật là ngốc mà."

Thiên An lúc này chỉ còn cách mặt đất vài chục thước, nàng nhắm mắt, mỉm cười và chuẩn bị đón lấy cái chết, thế nhưng một lần nữa giọng nói của Trần Phúc lại vang lên: "Động não xíu đi Thiên An đầu đất."

Ngay lúc này Thiên An bừng tỉnh nàng nghĩ thầm: "Cái tên Trần Phúc đáng ghét, xong vụ này mình sẽ đấm hắn một cái thật đau cho bỏ ghét."

Rồi nàng nhìn xuống dưới đất và cố gắng động não, trong lúc đang cau mày, nhíu mắt vì tưởng chừng như hết cách thì một ý tưởng lóe lên trong đầu Thiên An.

Nàng vội vã vận khí vào Dao Pha Lê và tung chiêu Vòng Xoáy Pha Lê. Thiên An đưa hai con dao ra phía trước và xoay vòng liên tục giữa không trung rồi cấm đầu thẳng xuống đất.

Vơi lực rơi từ trên cao cộng với sức công phá của Vòng Xoáy Pha Lê, Thiên An phá hủy lớp đất đá và đào ra một hố sâu xuống thẳng lòng đất, đến khi đụng phải lớp bùn ở độ sâu mười tám thước dưới đất mới chịu dừng lại...

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.