Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thời Khắc Ngặt Nghèo

Tiểu thuyết gốc · 1563 chữ

Quá khứ lúc nhỏ của Thiên Cơ từng là một người xuất gia trong một ngôi chùa ở vùng Hải Đông, thế nhưng khi quân Mông Nguyên kéo đến, bọn chúng tàn sát cả ngôi chùa nơi hắn ở.

May mắn thay khi đó hắn thoát được và lưu lạc trở thành một đứa trẻ côn đồ ở trong Thế Giới Ngầm.

Cuộc sống bươn chải đánh đấm, chém giết đã khiến hắn từ một phật tử trở thành một kẻ giết người không chớp mắt. Rồi sau này hắn lọt vào mắt xanh của một ông trùm buôn lậu ở đất Hải Đông và được ông ta thu nhận.

Sau này hắn trở thành một trong *Lục Tinh Hộ Vệ để bảo vệ Thánh nữ đến Thất Sơn bành trướng, và đến bây giờ hắn đang ở đây, đứng nhìn con mồi của mình từng bước đến gần hơn với Tử Thần.

*Lục Tinh: lúc trước chỉ có sáu người, khi đến Thất Sơn mới có người thứ bảy gia nhập rồi đổi thành Thất Tinh.

Trong khi đó thì Lâm Phong đang cố gắng vật lộn với cái rìu xoay vòng trước mắt. Bây giờ dù có di chuyển thì cũng không chạy đi đâu được, do đó Lâm Phong quyết định nhảy lên hụp xuống để tránh cái rìu quái quỷ này.

Thế nhưng cứ tránh hoài thì cũng chẳng giải quyết được vấn đề, mà đánh cái rìu bay đi thì đối thủ cũng ném nó quay ngược lại.

Lâm Phong thật sự đã không biết phải làm sao để thoát khỏi tình huống này và chàng đã bắt đầu thấm mệt sau một hồi cố gắng cò quay với cái rìu.

Đang trong lúc bế tắc thì tên Thiên Cơ đứng gần đó thấy Lâm Phong vẫn còn sức để tránh né, hắn nói:

- Xem ra ngươi vẫn còn có thể vùng vẫy được, để ta giúp ngươi ra đi nhanh hơn.

Vừa nói xong hắn ta lao tới tung cước đá thẳng vào lưng Lâm Phong, Lâm Phong do đang chú ý né cái rìu nên không nhìn thấy Thiên Cơ lao đến và bị dính đòn té cắm đầu về phía trước.

Lâm Phong chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì cái rìu lại bay tới, Lâm Phong chật vật dùng gậy đỡ lấy nó. Đang cò cưa thì tên Thiên Cơ lại lao tới tung phi cước thẳng vào ngực Lâm Phong khiến chàng văn xa tám thước về phía sau.

Dù Lâm Phong có đi đến đâu thì cái rìu vẫn không dừng lại, nó vẫn quay xung quanh chàng. Lúc này dù bị đá thẳng vào ngực nín thở như Lâm Phong vẫn phải cố nhìn xem cái rìu ở đâu để tránh nó.

Tình thế khó lại càng khó, tên Thiên Cơ tiếp tục lao vào tấn công Lâm Phong tới tấp. Lúc này chàng vừa đỡ đòn của hắn vừa phải né cái rìu, cơ thể chàng mỏi lừ vì phải di chuyển liên tục từ nãy đến giờ và thể lực cũng chẳng còn bao nhiêu.

Và trong lúc sơ ý, Lâm Phong lại bị ăn một đấm như trời gián của Thiên Cơ và ngã văn về phía sau nằm ngửa dưới mặt đất. Thiên Cơ tiến tới, cơ mặt đã bắt đầu dãn ra lộ vẻ vui mừng vì lúc này cái rìu đã bay tới sát bên hông Lâm Phong và chỉ một khoảnh khắc nữa là chém đôi cơ thể chàng ra.

Trong cái lúc thập tử nhất sinh, tưởng chừng như không còn cách nào tránh khỏi cái chết, Lâm Phong chợt nghĩ ra một kế phá giải được gọi là kẻ thế mạng.

Chàng cầm cây gậy xuống đất chặng lưỡi rìu lại đồng thời quét chân một cái khiến Thiên Cơ ngã nhào. Sau đó Lâm Phong chống tay bật lên tóm lấy người tên Thiên Cơ quật hắn xuống đất và ghì chặt đưa lại ngay lưỡi rìu đang xoay tròn.

Lúc này người bị cái rìu nhắm tới lại là tên Thiên Cơ vì hắn đang nằm trên quỷ đạo bay của cái rìu, hắn ta nghiến răng nhìn cái rìu đang xoay tròn trước mặt hắn và nói:

- Tên khốn! Ngươi định làm gì?

Lâm Phong thở hổn hển, dù mệt lã người những vẫn phải cố ghì chặt tên Thiên Cơ, chàng nói:

- Tất nhiên là giết ngươi rồi!

Vừa nói Lâm Phong vừa rút cây gậy đang chặng lưỡi rìu ra. Những tưởng mọi chuyện đến đây sẽ xong rồi nhưng không, tên Thiên Cơ ngay lập tức xóa bỏ hai vòng quỷ đạo trên cái rìu để làm nó dừng xoay tròn.

Sau đó hắn nhanh chóng thò tay cầm lấy cán rìu ở trước mặt và chém ngang một phát khiến Lâm Phong phải buông hắn ta ra và phi lên cao tránh né, lúc này chàng vẫn còn chịu ảnh hưởng từ thuật thức quỷ đạo của Thiên Cơ nên vẫn còn bay theo hình vòng cung.

Ở bên này, không để cho Lâm Phong có cơ hội nghỉ ngơi, Thiên Cơ ngay lập tức sử dụng tuyệt kỹ Cắt Đi Quỷ Đạo, hô biến một phát khiến hắn ta chỉ chạy có hai bước là đã đến trước mặt Lâm Phong vung rìu chém từ dưới lên trên.

Lâm Phong kinh hãi trợn tròng hai mắt, nhanh tay dùng gậy đỡ lấy cú chém. Thế nhưng vừa đỡ được cú đó thì hắn ta lại tấn công liên hồi, bây giờ Thiên Cơ đã có lại cây rìu thì sức công kích còn dữ dội và dồn dập hơn lúc nãy.

Lâm Phong thì bị hạn chế di chuyển, cơ thể mệt mỏi rã rời, sức lực thì sắp cạn kiệt, ấy vậy mà vẫn phải căng mình ra đỡ lấy những cú bổ rìu như trời giáng của Thiên Cơ.

Và rồi chuyện gì đến cũng phải đến, Khi tung chiêu liên hồi, trong một khoảnh khắc Thiên Cơ đã nhìn ra sơ hở của Lâm Phong và chém một phát thẳng vào bắp tay chàng khiến máu bắn ra tung tóe.

Tuy bị dính đòn nhưng Lâm Phong vẫn cố sức vận khí vào gậy đập một phát cực mạnh khiên Thiên Cơ văn ra xa.

Thiên Cơ loạng choạng cố lấy lại thăng bằng rồi vát cái rìu trên vai nói:

- Con chuột nhắt nhà ngươi dai dẳng thật, dù vậy bây giờ ngươi cũng như ngọn đèn trước gió rồi nhóc con, chỉ cần ta thổi một phát là ngươi sẽ bay màu ngay thôi.

Ở bên này, đúng là như tên Thiên Cơ nói, Lâm Phong đã sắp đứng không vững, miệng thì thở dốc, một tay chống gậy, một tay ôm vai cố ngăn máu chảy ra từ vết chém, dù vậy, ánh mắt vẫn rất cứng rắn, chàng nói:

- Ta thề sẽ giết ngươi! Tên khốn!

- Ngươi hãy tự nhìn lại bộ dạng của mình lúc này đi, thật thảm hại, ngay cả mấy tên lính quèn giờ cũng có thể giết được ngươi huống chi là ta. Hồng Minh các ngươi cũng chỉ đến mức yếu kém như ngươi thôi đúng không? Hay ta cũng tự hỏi là đám ô hợp các ngươi còn có thể yếu hơn nữa cũng không chừng - hắn ta mặt không biến sắc, bình thản nói.

Dù cạo đầu mặc áo cà sa nhưng quả thật tên này tâm cơ hiểm ác vô cùng, hắn ta không ngừng sỉ nhục, nhạo báng Lâm Phong nhằm bẻ gãy ý chí của chàng.

Quả thật, sau khi nghe xong những lời của tên Thiên Cơ thật sự khiến Lâm Phong không thể chấp nhận nổi, chàng cũng là người của Hồng Minh, dù không phải xuất chúng như hai người huynh trưởng, thế nhưng cũng tuyệt đối không phải là loại yếu đuối để người khác nhìn vào mà khinh thường Hồng Minh.

Lâm Phong giờ đã nộ khí sung thiên, máu nóng dồn lên não, chàng vận khí vào Gậy Lang Vương và hóa thành Sói Thần sau đó hú lên một tiếng đầy dũng mãnh và uy lực.

Ở bên này, Thiên Cơ thấy vậy thì hơi cau mày rồi cười khẩy nói:

- Từ nãy đến giờ không tung ra chiêu thức gì đặc biệt, hóa ra là Thần Binh dạng thú. Tương truyền rằng, Thần Binh dạng thú mạnh hay yếu đều phụ thuộc vào tư chất và cách biến hóa của mỗi người. Để hôm nay ta xem ngươi là một thiên tài hay cũng chỉ là một con sói phế vật.

Trong lúc đó, ở một góc khác của tầng bốn, Bá Sơn và Minh Hải nhìn thấy tên Thiên Quyền vừa khom xuống dùng tay chạm vào mặt sàn thì khung cảnh xung quanh biến thành một mảng tối đen và chỉ có ánh sáng phát ra đến từ các vì sao xung quanh. Bọn họ đã bị đưa vào thế giới chân không của Thiên Quyền, Bá Sơn ngơ ngác nhìn xung quanh rồi hỏi Minh Hải:

- Cái quái gì vậy?

Minh Hải cũng nhìn dáo dác mọi thứ rồi nói:

- Đệ không biết nữa, chưa từng có cảm giác này bao giờ, dường như chúng ta đang lơ lửng giữa những vì sao.

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.