Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổng Tấn Công

Tiểu thuyết gốc · 1509 chữ

Vậy là chiến dịch giải cứu Huyền Trân đã được bắt đầu, lực lượng bên phe giải cứu gồm có ba người của Hồng Minh đó là Thiên An, Lâm Phong và Trương Lĩnh, cùng đi với họ là ba trong số Thất Sơn Tứ Hiệp đó là Minh Hải, Hồng Bảo và Kim Long.

Thế nhưng khi cả bọn vừa ra khỏi cửa thì Bá Sơn dẫn theo một đám tù nhân đông đảo khoảng năm mươi người đến, Bá Sơn bước lên nói:

- Hãy cho chúng tôi cùng tham gia đánh đuổi bọn Thánh nữ với mọi người!

Thấy vậy cả đám mừng rỡ, nhưng Minh Hải thì không mấy vui, huynh ấy tiến lên nói:

- Huynh không làm đại ca ở cái chốn xó xỉnh đó nữa à?

Bá Sơn bước lên và quỳ xuống trước mặt Minh Hải nói:

- Nhị đệ! Cho ta xin lỗi! Lúc đó ta cứ nghĩ rằng chúng ta sẽ không có cơ hội khi đối đầu với bọn chúng, nhưng khi nghe tin đệ và Trương huynh đệ đánh bại tên giám ngục, nó bùng lên ngọn lửa hy vọng trong lòng ta, ta muốn cùng mọi người sống mái một phen với bọn chúng, nếu có chết thì cũng là vinh quang hơn là nhục nhã ở cái nơi tù đày đó.

Nghe xong những lời Bá Sơn nói, Minh Hải xúc động, chàng tiến lên đỡ Bá Sơn dậy nói:

- Được! Vậy thì huynh đệ chúng ta quyết tử chiến một phen với bọn chúng!

- Được! - Bá Sơn nói.

- Đại huynh! Thương của huynh đây! - quẳng cây Thương Công Phá cho Bá Sơn, Hồng Bảo nói.

- Cảm ơn tam đệ đã giữ nó! - cầm lấy cây thương Bá Sơn nói.

Kim Long chạy lên ôm ba người rồi bật khóc:

- Không ngờ bốn huynh đệ chúng ta lại có ngày đoàn tụ ở đây...

Thấy mọi người đều đã đến đông đủ, Thiên An bước lên nói:

- Thời khắc giải phóng Thất Sơn đã đến, chúng ta lên đường thôi!

- Tiến lên! - cả bọn đồng thanh.

Sau màn hội ngộ đẫm nước mắt thì cả bọn đi đến gần tháp Thông Thiên, bọn họ quyết định chia ra, Trương Lĩnh đảm nhiệm việc xâm nhập vào bên trong tháp để tìm cách giải cứu Huyền Trân, những người còn lại sẽ tấn công tổng lực vào cổng chính nhầm dụ bọn chúng ra khỏi tháp để Trương Lĩnh có cơ hội lẻn vào.

Và sau hồi hiệu lệnh của Thiên An, tất cả người của Hồng Minh, Thất Sơn Tứ Hiệp cùng năm mươi tên tù nhân đồng loạt xông thẳng vào tháp Thông Thiên.

Phía trước tháp có tám tên lính canh ở tám gốc tháp, bọn chúng đang buồn ngủ thì thấy cả đám người tay cầm đao kiếm xông vào tháp, bọn chúng hoảng hồn phát tín hiệu báo động, ngay lập tức lính từ trong tháp ồ ác xong ra trước cửa.

Thiên An như một chiến thần, nàng xông lên trước phi thân tung ra đòn Mưa Pha Lê bắn thẳng vào đám lính khiến bọn chúng tan xương nát thịt nằm la liệt dưới đất. Thế nhưng bọn lính cứ như kiến vỡ tổ, tiêu diệt một đám thì đám này lại xông ra.

Thấy vậy, Lâm Phong hóa Sói Thần, chàng lao lên càng lướt giữa chiến trận, tất cả những người còn lại cũng theo sau. Chẳng mấy chốc, trước cửa tháp Thông Thiên đã thành một chiến trường đẫm máu khi hai bên liên tục lao vào chém giết nhau.

Ngay lúc đó, ở trên tầng sáu, Thánh nữ nghe thấy có tiếng động, cô quay qua hỏi mấy tên thuộc hạ:

- Có chuyện gì mà nghe ồn ào vậy?

Nhất Tinh Minh Quang ngó ra cửa sổ xem thử thì quay vào nói:

- Có lẽ bọn Hồng Minh đã hành động rồi, chúng đang kéo cả đám tù nhân đến tấn công tháp.

Nghe thấy vậy Thánh nữ khẽ cau mày, rồi cô ta quay qua nói:

- Tam Tinh, Tứ Tinh, Ngũ Tinh, các ngươi xuống xử bọn chúng đi, ta không muốn thấy bất cứ tên nào lên đây, có hiểu chưa?

- Đã rõ! - ba người đồng thanh nói.

Sau khi ba tên kia đi, Thánh nữ bước ra nhìn trăng, cô ta lại cau mày rồi quay vô nói:

- Sắp đến giờ làm lễ rồi mà tên quan tri huyện chưa đem người tới nữa à? Nhất Tinh! Ngươi đi đến phủ của lão xem thế nào, ta nghi ngờ bọn Hồng Minh đã khống chế lão ta rồi.

- Tuân Lệnh! - Minh Quang nói.

Còn ở dưới đất, Trương Lĩnh nhân lúc hỗn loạn đã lẻn được vào bên trong tầng một, thế nhưng trong đây cũng lại có rất nhiều lính.

Bọn chúng nhìn thấy Trương Lĩnh thì lao vào tấn công chàng, chàng buộc phải đánh với bọn chúng một phen. Trương Lĩnh đang đánh ở trong thì ở bên ngoài bọn lính cũng đã bị tiêu diệt hết.

Cả đám tràn vào tầng một, để Trương Lĩnh cùng các tù nhân ở dưới, Thiên An, Lâm Phong cùng Tứ Hiệp xông lên tầng hai. Khi vừa lên tới thì bọn lính từ bên trên lại tràng xuống tới, cả bọn để Kim Long ở lại và mở đường máu chạy lên tầng ba.

Năm người lên tới tầng ba thì ở trên đây không có một tên lính nào, ở đây chỉ có một người nữ nhân trẻ tuổi đứng chờ sẵn, cô ta có rất nhiều quả cầu màu đen to bằng quả dưa hấu bay lơ lửng xoay quanh cơ thể ả, thấy vậy Hồng Bảo nói:

- Có vẻ người này khá lợi hại, để ả cho tôi, các người lên trên đi!

Vậy là để Hồng Bảo ở lại, bốn người còn lại chạy lên tầng bốn, vừa lên tới nơi thì gặp phải tên Tứ Tinh Thiên Quyền và Tam Tinh Thiên Cơ đang ở đó, thấy vậy Bá Sơn nói:

- Để tôi và Minh Hải đấu với hai tên này cho! Hai người lên trên đi

Tên Thiên Cơ đang đứng, hắn ta thấy Thiên An và Lâm Phong định chạy lên tầng năm thì hắn ta bước lại chặn cầu thang và nói:

- Không tên nào được đi tiếp cả!

Thấy vậy Thiên An xoay dao trong lòng bàn tay và nói:

- Xem ra không tẩn tên này thì không thể lên trên được rồi.

- Vậy thì lên thôi tỷ! - Lâm Phong nói.

Cần nói thêm, Tam tinh Thiên Cơ là tên đầu trọc cầm rìu hai lưỡi và Tứ tinh Thiên Quyền hai tên dị hợm cầm kiếm tông teo, hai tên này đã tấn công và hạ gục Huyền Trân hôm trước.

Về tầng bốn, nơi này là nơi duyệt binh của bọn Thánh nữ, do đó có diện tích khả rộng rãi và thoáng mát, có thể vừa vặn cho năm mươi đến một trăm người cùng ở, các vũ khí như giáo, mác, đao kiếm có mặt ở xung quanh các vách tường, sàn nhà được lót bằng một loại gỗ quý vô cùng chắc chắn và an toàn cho mọi va chạm.

Ở phía bên kia, Thiên Quyền đang cầm thanh Kiếm Chân Không chĩa về phía hai người Bá Sơn và Minh Hải, hắn ta nói:

- Lại mấy tên tứ hiệp các ngươi nữa à? Lần trước thất bại bẽ bàng, Thánh nữ đã tha cho các ngươi một còn đường hoàn lương, lần này lại còn xông thẳng vào tháp Thông Thiên cùng đám tù nhân, các ngươi có phải là chán sống hết rồi đúng không?

Minh Hải bước lên nói một cách dõng dạc:

- Lần này bọn ta đến đây không phải là chịu chết, mà là để tiêu diệt hết các ngươi.

- Đúng vậy! không như 5 năm trước, bây giờ chúng ta không chỉ có bốn người, mà còn có các người tù nhân, họ cũng là người dân của Thất Sơn, họ quyết vùng lên, không thể để các ngươi chèn ép mãi được.

Tên Thiên Quyền nghe xong thì cười thật to, rồi hắn nói một cách nham nhở:

- Được rồi! Ảo mộng của các ngươi sẽ kết thúc sớm thôi, những tên ngu ngơ, ngốc nghếch.

Vừa nói hắn ta vừa lao lên vung kiếm tấn công Bá Sơn và Minh Hải. Hai người họ cũng lôi Thần Binh ra, Bá Sơn cầm Thương Công Phá lao lên tiếp chiêu trực diện với tên Thiên Quyền, còn Minh Hải thì ném cây Liềm Uyển Chuyển bay một vòng cung tới trước mắt hắn ta.

Hắn ta đỡ lấy thương sau đó phi thân lên cao tránh né lưỡi liềm bay tới, sau đó hắn phóng kiếm từ trên cao nhắm thẳng mặt Minh Hải đứng ở phía sau.

Minh Hải cũng nhanh chóng phi lên cao tránh né, ở phía dưới, thì Bá Sơn đâm thương lên trên hướng Thiên Quyền đang rơi.

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.