Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bọn Ta Là Hồng Minh

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

Trương Lĩnh nhìn thấy cả một rừng đá lửa lao tới thì toát hết mồ hôi, chàng đành tung chiêu Lạc Cước Liên Hoàng đá liên hồi lên trời.

Thiên thạch rơi xuống tới đâu, Trương Lĩnh đá văng lên lại tới đó tạo ra một cảnh tượng thiên thạch bay tứ tung ra khắp hướng.

Bọn lính láp phía dưới thấy thiên thạch bay tới cũng tháo nhau chạy tán loạn, các nhà dân thì bị thiên thạch rơi xuống thủng hết cả mái nhà, bọn họ kêu la inh ỏi cả một vùng trời. Vừa tiếp đất Trương Lĩnh liền nói:

- Đáng ghét! Trận này coi bộ khó tránh khỏi ảnh hưởng đến người dân.

Ở bên đây, nhìn thấy thiên thạch của mình bị đá đi hết, Ngọc Tuyền nói thầm:

- Cũng khá đấy chứ! Tên này xem ra không dễ đối phó, Thiên Thạch Truy Kích!

Vừa nói Ngọc Tuyền vừa gọi ra năm viên thiên thạch bay tán loạn trong không khí và đồng loạt lao thẳng về phía Trương Lĩnh.

Trương Lĩnh phi thân lên cao tránh né, thế nhưng các thiên thạch vẫn đuổi theo chàng không dứt.

Thấy thế Trương Lĩnh vận khí liên tục tung Đấm Giao Long kết hợp với Lạc Cước liên tục đánh tan các thiên thạch lao tơi. Thấy thiên thạch của mình bị đánh tan nát, Ngọc Tuyền nói:

- Khá lắm! Thế còn cái này thì sao? Vạn Thạch Truy Kích!

Vừa nói cô ta vừa gọi ra một lỗ hư không, từ trong cái lỗ đó hàng loạt các quả thiên thạch bay ra hướng thẳng về phía Trương Lĩnh. Quá tức giận vì thiên thạch cứ liên tiếp đến, Trương Lĩnh gào lên:

- Đáng ghét! Giỡn mặt với ta à? Bạch Lạc Tiên Cước.

Vừa nói Trương Lĩnh vừa vận khí vào chân, chàng phi lên trời xoay tám vòng rồi lao đi trong không khí như một tia chớp vàng xé toạc tất cả mọi thứ có trên đường bay.

Lần lượt từng phiến thiên thạch lao tới đều bị đánh tan thành trăm mảnh, không dừng lại ở đó, Trương Lĩnh tiếp tục lao đi như vũ bão tới hướng của Ngọc Tuyền đang đứng.

Ở bên này, nhìn thấy luồng khí màu vàng đồng lao tới với tốc độ cực nhanh, Ngọc Tuyền bất giác đứng chôn chân tại chỗ, biết không còn kịp thời gian để tránh né nữa, cô vận khí tung chiêu Siêu Thiên Thạch.

Ngay lập tức, một lỗ hư không mở ra trước mặt Ngọc Tuyền, một viên thiên thạch khổng lồ to bằng cả một ngôi nhà bay từ trong đó ra hướng thẳng về phía Trương Lĩnh.

Trương Lĩnh lúc này lao đi như tia sét, đâm thẳng vào khối thiên thạch khổng lồ khiến nó vỡ ra thành trăm mảnh văn đi tứ tung.

Trương Lĩnh sau đó lướt ngang qua đầu Ngọc Tuyền, dù không đâm trúng cô nhưng khí lực tỏa ra từ cú đá cũng khiến cô văn ra một bên theo những mảnh thiên thạch và lăn lóc dưới mặt đường.

Một nửa nguyên khí của Trương Lĩnh dồn vào chiêu vừa rồi, chàng dừng lại, thở hổn hển rồi nói thầm:

- Chết tiệt! Cô ta còn có thể gọi ra khối thiên thạch bự tổ chảng như vậy ư? Mình cứ nghĩ có thể nhanh chống dứt điểm cô ta bằng một đòn tất sát, nhưng giờ thì không ổn chút nào.

Ở bên này, Ngọc Tuyền lom khom đứng dậy với thương tích khắp người do bị các mảnh đá văn trúng, cô nói thầm:

- Cái quái gì vừa lướt qua vậy chứ? Phá hủy tảng thiên thạch khổng lồ của mình, còn khiến mình bị văn xa đến như vậy, đó có phải là một cú đá của người bình thường không?

Vừa nói xong thì từ bên này, Trương Lĩnh đã tung cước lao tới nhấm thẳng mặt Ngọc Tuyền mà đá, cô ta nhanh chóng phi thân tránh né sau đó vận khí gọi ra mưa thiên thạch giáng xuống đầu Trương Lĩnh.

Trương Lĩnh khéo léo luồn lách để tránh né thiên thạch rồi dùng chân lấy đà giậm nhảy một phát lao tới đấm thẳng mặt Ngọc Tuyền.

Ngọc Tuyền gọi ra hai tảng thiên thạch từ hai bên bay vòng một đoạn tới trước đâm vào Trương Lĩnh. Nhìn thấy hai tảng đá lớn lao tới từ hai bên, Trương Lĩnh thu đấm, dậm chân xuống đất phi lên cao tránh né.

Hai tảng thiên thạch đâm sầm vào nhau thì vỡ vụn, nếu Trương Lĩnh không nhanh chóng bay đi thì chắc chắn sẽ tan xương nát thịt với chiêu đó của Ngọc Tuyền.

Rồi từ trên không, Trương Lĩnh vận khí tung chiêu Giao Long Chỉ liên tiếp bắn các tia khí lực về phía Ngọc Tuyền.

Ngọc Tuyền ở phía dưới cũng phi lên cao tránh né, đồng thời tung Vạn Thạch Truy Kích về phía Trương Lĩnh. Trương Lĩnh tiếp đất cố gắng chạy đi nhưng thiên thạch vẫn lũ lượt đuổi theo dai như đĩa.

Trong lúc đang không biết làm cách nào để cắt đuổi đám thiên thạch thì Trương Lĩnh nhìn thấy Ngọc Tuyền đang đứng vận khí để điều khiển đám thiên thạch.

Đoán chắc là nếu ngưng quá trình vận khí của cô ta thì sẽ có thể khiến đám thiên thạch này dừng lại. Thế là vừa chạy Trương Lĩnh vừa tung Giao Long Chỉ về phía Ngọc Tuyền. Ngọc Tuyền nhìn thấy dòng khí lực bay tới thì vội vã phi thân tránh né.

Ngay lúc đó, đám thiên thạch cũng ngừng di chuyển, nhân cơ hội, Trương Linh liên tiếp bắn Giao Long Chỉ về phía Ngọc Tuyền nhằm không cho cô ta có đường lui.

Nhìn thấy những tia khí lao tới lũ lược, Ngọc Tuyền điều khiển các thiên thạch quay về phân tán ra chóng đỡ, đồng thời cũng tung Mưa Thiên Thạch từ trên rơi xuống đầu Trương Lĩnh.

Ở bên này Trương Lĩnh cũng vừa tránh né vừa tung chỉ lực về phía Ngọc Tuyền, liên tiếp sau đó là cảnh tượng hai bên ăn miếng trả miếng nhau liên tục khiến các thiên thạch bị phá hủy văn vãi ra khắp nơi, chẳng mấy chốc chỗ này đã như một bãi đá vụn giữa dinh trấn.

Sau một hồi nhồi chiêu điên cuồng về phía nhau, cả hai đã thấm mệt và đứng thở hổn hển, Trương Lĩnh nói thầm:

- Đáng ghét! Phải kết thúc chuyện này trước khi mình hết nguyên khí.

Ở bên này, Ngọc Tuyền nói lớn:

- Ngươi quả là cái thứ dai dẳng đó, rốt cuộc ngươi là ai mà đến đây làm loạn hả?

Trương Lĩnh bước đến và nhẹ nhàng nói:

- Ta là người của Hồng Minh!

Ở góc nhỏ nào đó trong trấn, một tên thuộc hạ chạy đến nói chuyện với Thánh nữ:

- Báo cáo Thánh nữ, Ngọc Tuyền tiểu thư đã tìm được bọn chúng và đang đánh một trận long trời lở đất với tên có hoa văn trên cổ ở bên kia.

- Dẫn đường cho ta đến đó! - Thánh nữ đáp.

Ở bên này, Minh Hải đứng phía sau nghe Trương Lĩnh nói xong thì ngơ ngác không biết Hồng Minh là cài gì. Còn ở bên đây, nghe tới Hồng Minh thì Ngọc Tuyền có vẻ căng thẳng, cô nói:

- Cái gì? Người của Hồng Minh làm gì ở chỗ khỉ ho cò gáy này chứ?

- Đúng là nơi này hơi vắng vẻ nên bọn ta đã lơ là không đặt trụ sở ở đây, nhưng khi vô tình đi ngang qua đây ta thật sự ngỡ ngàng khi biết được lại có một đám dám làm loạn và giả danh thần thánh như các ngươi tồn tại, hôm nay các ngươi tới số rồi, mau giơ tay đầu hàng đi!

Vừa nói Trương Lĩnh vừa lao lên tấn công Ngọc Tuyền, Ngọc Tuyền cười nhếch mép rồi nói:

- Một mình ngươi bước vô lãnh địa của bọn ta mà còn lớn họng, đúng là không biết trời cao đất dày là gì mà. Thiên Thạch Tụ Hợp.

Ngay lập tức Ngọc Tuyền vận khí mở ra mười tám lỗ hư không xung quanh Trương Lĩnh, sau đó hàng loạt thiên thạch bọc lửa đỏ nóng rực lao ra, chúng lấy Trương Lĩnh làm trung tâm sau đó đồng loạt đâm sầm vào chàng từ tứ phía.

Quá nhiều thiên thạch cùng lao tới, Trương Lĩnh không kịp tránh né, chẳng mấy chốc, một quả cầu thiên thạch khổng lồ bự bằng căn nhà được hình thành và chôn vùi Trương Linh ở tâm quả cầu, chàng hoàn toàn bị nhấn chìm trong biển thiên thạch vô tận của Ngọc Tuyền.

Minh Hải ở bên này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì chân tay run lẩy bẩy, không còn đứng vững, chàng ngã ngửa về sau, miệng lắp bắp nói:

- Không... không thể nào.

Ở bên đây, Ngọc Tuyền sau khi dồn hết nguyên khí vào đòn đó, cô quỵ xuống thở hổn hển và nói:

- Vậy là xong! Người của Hồng Minh đúng là khó xơi, nhưng may mà bổn cô nương cũng có tí thực lực.

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.