Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cận Vệ Hai Tháng

Tiểu thuyết gốc · 2056 chữ

Phá Thiên Diệt Địa mang theo Cửu Tầng kiếm ý va chạm với Trảo của Sư Hùng gây ra một vụ nổ kinh thiên động địa.

Grao!

Sư Hùng gầm lên tức giận lại gồng thêm lực vào trảo mà đối trọi với Phá Thiên Diệt Địa của hắn.

HỪ!

Con gấu khốn nạn nhà ngươi.

Hắn chửi một câu xong vô chém vào phần cơ thể của Sư Hùng.

Grao!

Mặc dù đang đối trọi với Phá Thiên Diệt Địa nhưng nó vẫn nhanh chóng huy động thổ linh lực tạo thành một tầng giáp cứng rắn bao quanh cơ thể.

Ong!

Cánh tay hắn tê rần khi chém vào lớp giáp ấy.

Grao!

Sư Hùng thành công phá được Phá Thiên Diệt Địa của hắn liền quay lại trảo vô người hắn.

HỰ!

Phụt!

Cơ thể hắn bị bay ra xa.

Grao!

Sư Hùng liền gầm lên tích một Hỏa Cầu mà bắn về phía hắn.

Chết tiệt da con này dày quá.

Mặc dù gia trì Dị Hỏa và Cửu Tầng Kiếm Ý cả Sát Ý Và Huyết Lực nhưng vẫn không thể xuyên qua lớp giáp của nó.

Chết tiết chỉ còn 15 phút nữa chẳng lẻ ta phải chạy.

Không thà chết còn hơn là ta bỏ chạy.

Hắn thì thầm một lúc liền câm Thiên Ư Kiếm mà chém nát Hỏa Cầu kia mà lao vào chém với Sư Hùng.

Grao!

Sư Hùng khi thấy hắn lao vào mà cũng vung trảo mà tấn công hắn.

Leng Keng!

Từng đợt va chạm nhau vang lên giữa khu rừng.

Kiếm khi bay tứ tung chém rụng từng cái cây xung quanh khiến mọi thứ trở nên toang hoang.

Phụt!

Cơ thể hắn đã quá tải sau khi thi triển Thiên Kiếm Lực thì đã gục xuống mắt hắn mờ dần đi.

Cơ thể lịm xuống.

Mắt hắn mờ dần ý thức đã mất.

Đột nhiên một luồng uy áp phả xuống khiến con Sư Hùng hoảng sợ mà bỏ chạy.

Một thân ảnh bước tới gần hắn.

Nhìn xuống mà ngắm nghía.

Thân ảnh ấy liền lên tiếng nói.

Giọng nói như xuân tới.

Giọng nói vừa phát ra khiến ra vạn vật như tươi vui hơn bao giờ hết.

Hì Hì!

Một nhân loại cấp Kim Đan Sơ Kỳ mà có thể đối trọi với Hóa Thần Viên Mãn mặc dù chỉ có thể cắt vài miếng lông nhưng vậy cũng là rất giỏi rồi.

Với lại tên này nhìn cũng rất đẹp nha.

Hay ta bắt về làm người hầu ta dù sao ta cũng chưa có người hầu nữa.

Quyết đinh vậy đi.

Lời vừa dứt phía sau lưng nàng xuất hiện 3 cái đuôi trắng buốt mà nâng hắn lên.

Nàng nhẹ nhàng xé rách không gian mà đi vào.

Để lại một vùng hoang tàn không lời lý giải.

2 ngày sau.

Tại một căn phòng một thân ảnh người con trai khẻ cử động mà bật dậy.

Phù.

Ta con sống sao.

Hắn nhìn lại cơ thể thì thấy mình đang mặc một bộ đồ màu trắng đơn giản và đang ở trong một canh phòng tràn ngập hương hoa.

Ánh Nhi đã có chuyện gì xảy ra.

Công tử đã bị phản phệ do thi triển Thiên Kiếm Lực mà ngất đi.

Còn việc còn lại thì nên để ngươi kia giải thích cho công tử thì hơn.

Lời nàng vừa dứt cánh cửa phòng mở toang ra một thân ảnh bước vào.

Nàng rất đẹp.

Khuôn mặt nàng luôn nở một nụ cười nhẹ như vạn hoa nở rộ.

Thân hình quyến rũ đến chết người.

Một mái tóc trắng dài đến chấm lưng.

Ngươi tỉnh rồi sao.

Giọng nói nàng nhẹ nhàng như xoa dịu lấy nổi đau của hắn.

Khiến linh hồn hắn nhẹ nhàng hơn.

Nhưng đó chỉ là thoáng chốc.

Ngay lập tức mặt hắn lạnh lại.

Cô là người đã cứu tôi.

Ngươi sao lại có thể nói với ân nhân như vậy nha.

Nàng vừa cười vừa nói.

Hắn nhìn thẳng vô mặt nàng mà nói.

Ngươi muốn gì mau nói đi.

Công pháp hay Vũ Kỹ thiên cấp hay linh cấp ta cho ngươi.

Nàng nghe hắn nói mà có chút sững người nhưng nàng nhanh chóng bình tĩnh lại mà vòng ra sau lưng hắn.

Nàng khẽ nói vô tai hắn.

Ta không cần những thứ đó nha,thứ ta cần là ngươi làm người hầu của ta.

Hắn sau khi nghe nàng nói thì lập tức tránh ra khỏi nàng mà phản bác.

10 món Địa Cấp 5 món Thiên Cấp coi như ta trả ơn ngươi và để ta rời đi.

Nếu ta không muốn thì sao.

Nàng nhìn hắn mà nói xong lập tức bùng phát ra khí thế của một yêu thú cấp 6 trung kỳ tương đương với luyện hư trung kỳ của nhân loại.

Hắn cảm nhận được uy áp của nàng có khẽ nhăn mày nhưng chỉ với từng này mà muốn dọa hắn hơi yếu rồi.

So với khí tức của thứ đó thì cái này cũng chỉ gãi được cho hắn chút ít mà thôi.

Nàng thấy hắn không hề quỳ xuống trước uy áp của mình thì liền tăng độ mạnh lên.

Nhưng dù nàng có tăng uy áp lên thì đối với hắn vẫn như cũ không hề đủ sức mà làm hắn quỳ.

Ta nói cho cô nghe nè.

Trên cõi đời này trừ Phụ Mẫu của ta và Nàng ấy thì ta sẽ không quỳ trước bất cứ kẻ nào.

Hừ coi như ngươi giỏi.

Thế ngươi sẽ trả ơn cứu mạng như nào.

Tối đa 2 tháng ta sẽ làm người hầu cho ngươi 2 tháng.

Hì.

Nàng nghe hắn nói thế thì cũng cười nhẹ mà nói.

Được nha 2 tháng nhớ không được nuốt lời đâu đấy.

Nàng hôn nhẹ lên má hắn rồi biến đi mất.

Ánh Nhi,nàng ta là Hồ Ly sao.

Đúng vậy công tử không những thế nàng ta còn là đời sau của Cửu Thiên Hồ một loại thánh thú có khả năng huyễn thuật và mị thuật mạnh mẽ.

Vậy sao,có vẻ ta lại phải kéo dài thời gian về Trung Vực rồi.

Suy nghĩ một hồi hắn nằm xuống ngủ một giấc để hồi phục.

Hắn tỉnh dậy là do linh hồn hết mệt nhưng cơ thể hắn vẫn đang rất là mệt nên cần nghỉ ngơi để hồi phục.

Sáng hôm sau.

Hắn đã dậy từ sớm và đang ngồi trên mái nhà mà ngắm bình minh.

Ánh nhi mở cửa hàng.

Lập tức 5 vật phẩm xuất hiện trước mặt hắn nhưng đa phần là vũ kỹ hệ khác mà hiện tại hắn lại chỉ có hệ hỏa.

Thế là hắn liền làm mới thì có ngay hai thứ rất hợp với hắn.

Pháp Bảo:Loạn Thiên Sáo Thiên Cấp Cực Phẩm Giá 1 vạn

Vũ kỹ hồn tu:Huyễn Tình Địa Cấp Cực Phẩm Giá 2 vạn.

Mua đi Ánh Nhi.

Ting mua thành công khấu trừ còn 7 vạn điểm.

Mặc dù đang có thể quay vòng quay nhưng hắn lại không quay vì chẳng có thứ gì phù hợp cho hắn cả.

Hắn lấy cây Loạn Thiên Sáo ra.

Cây sáo này dài tầm 30cm có các hoa văn đám mây trên thân sáo và nó rất cứng.

Hắn nhìn ánh bình minh đang dần ló dạng.

Để cây sáo lên miệng thổi một bài.

Tiếng sáo du dương nhẹ nhàng như ánh sáng mặt trời ban mai.

Từng tiếng sao vang vọng khắp nơi.

Tiếng sao nhẹ nhàng nhưng mang lại cảm giác ấm áp của mặt trời.

Một thân hình người phụ nữ quyến rũ đang ngồi tọa tại một sơn động cách ngôi nhà hắn ở 1 dặm.

Tiếng sao này sao lại có cảm giác cô độc thế này.

Nàng ngồi yên nghe tiếng sao thổi vào linh hồn nàng.

Ngay lập tức linh hồn nàng bước vào một huyển cảnh nơi này có một bóng dáng chàng trai nhìn khắp thiên hạ.

Nhưng bầu không khí nàng nhìn thấy thì nó hoàn toàn không hợp lý.

Dưới đất thì không hoa không cỏ không thú chỉ mình hắn đứng nhìn nó.

Trên trời cũng vậy chỉ có một mặt trời to lớn chói từng tia nắng chứ không hề thấy mây hay bất cứ thứ gì khác.

Dần hình ảnh thay đổi từ có đất và trời thì thành một lồng giam,giam lấy một thân ảnh lại trong đấy.

Nàng tính lên giải cứu thì thân ảnh ấy thốt lên tiếng nói.

Lời nói như vô cảm lạnh đến từng tất da tất thịt.

Ngươi đừng bước thêm.

Nơi này là nơi giam giữ lấy cái thứ gọi là tình trong cái thế giới mạnh được yếu thua này.

Nếu ngươi giải thoát cho ta thì ta sẽ mất đi cái thứ gọi là tình đó.

Thân ảnh ấy quay lại mà nhìn nàng.

Khuôn mặt ấy lộ rõ một nụ cười nẹ.

Nàng thất thần trước nụ cười ấy.

Thân ảnh kia lại lên tiếng.

Nàng là người đầu tiên bước vô được trong này đấy.

Hắn tựa vào các cột sắt mà nói với nàng.

Nơi này là đâu vậy.

Là trái tim ta.

Trái tim ngươi sao ta lại ở trong này.

Nói đúng hơn thì nơi này là nơi lưu trữ thứ gọi là tình,ta làm như thế để ta không mất đi nó.

Chữ tình tuy nhỏ nhưng nó là thứ quan trọng đối với ta.

Ta dựa vào nó để không nợ ai bất cứ thứ gì.

Vậy sao.

Mà sao ta lại vào được nơi này.

Do ta cả thôi,ta thổi lên khúc sáo và kèm theo huyễn thuật nhưng ta tính ra cho người nghe bước vào trong ảo cảnh của chính họ mà nàng lại bước vô được trong cả nơi giam cầm lấy ta.

Có thể ta và ngươi có mối liên kết đặc biệt đi.

Có lẻ là vậy.

Hắn người nhẹ mà đáp.

Mà khoan sao ngươi mờ dần thế này.

Có vẻ khúc sáo kia dừng rồi.

Tạm biệt nàng có vẻ đây là lần cuối ta gặp nàng.

Tên ta là Thiên Tư.

Còn ta Dung Liên ta xin hứa sẽ gột rửa những cảm xúc tiêu cực của ngươi để có thể gặp lại ngươi ta xin hứa.

Lời vừa dứt nàng đã bị hất ra khỏi ảo cảnh.

Nhưng trước khi bị hất ra nàng nghe thấy hắn nói một câu.

Ta tin nàng Dung Liên.

Thiên Tư bổn nương chấm ngươi làm chồng rồi,ta sẽ gột sạch những cảm xúc đau đớn mà ngươi hiện hữu ra để chỉ còn lại chữ tình đối với ta mà thôi.

Nàng tự cười chính bản thân mình thân là Đại Thừa Trung Kỳ mà lại thích một người mới gặp lần đầu nhưng hắn mang cho nàng cảm giác nàng chỉ có thể yêu mình hắn mà thôi.

Phía Thiên Tư.

Điệu sáo vừa dừng thân ảnh cứu hắn đã xuất hiện sau lưng hắn mà lấy cái đuôi cáo vuốt lấy cơ thể hắn.

Nàng đẩy hắn xuống mái nhà lấy hai cái đuôi giữ tay hắn lại.

Ngươi thổi Sáo rất hay nha.

Nàng cười mà nói hắn.

Ta thổi hay thế sao cô lại khống chế ta.

Để ta nếm thử coi vị của kẻ làm ta chìm trong huyễn cảnh.

Lời vừa dứt nàng hộn lấy môi hắn.

Nàng thò lưỡi vào mà mút lấy mút để khoang miệng hắn.

Lưỡi nàng như một con tiểu xà quấn lấy để lưỡi hắn không buôn

Làm xong nàng còn cắn lấy đầu lưỡi hắn mà cảm nhận vị máu của hắn.

Rất ngon nha.

Nàng phi thân rời khỏi hắn.

Trước khi đi nàng còn quay lại nói.

Ta tên Bách Hoa nhớ nha Cận Vệ của ta.

Nàng cười khúc khích mà rời xa khỏi tầm mắt hắn.

Hắn sờ lấy môi mà cười lạnh nói.

Cô nàng này thật khùng.

Hắn cũng không quan tâm đến việc nàng làm gì hắn cho dù nàng muốn làm chuyện đó hắn cũng bằng lòng.

Dù sao điều này chỉ có lợi chứ không hại cho hắn.

Hết

Bạn đang đọc Ký Chủ Vạn Năng sáng tác bởi Long24
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Long24
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 8
Lượt đọc 113

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.