Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lịch lãm

Tiểu thuyết gốc · 3130 chữ

“ Đệ vì sao lại tiến vào sâm lâm sao ? “ Thất Diệp trả lời nàng .

“ Ha….ha….. Đơn giản là đi rèn luyện , lịch lãm thôi . “

“ Đệ tuy đã có thể tu luyện nhưng so với người khác đã chậm trễ hơn rất nhiều , vì thế kinh nghiệm chiến đấu của bản thân tròn trĩnh như con số 0 . “

“ Đệ tiến vào sâm lâm chủ yếu là tìm kiếm linh dược , săn bắt yêu thú . Mượn chiến đấu để tôi luyện bản thân . “

“ Như vừa rồi , chỉ khả năng chiến đấu cơ động qua lại trên các cành cây của hai tên đạo tặc đã làm đệ khốn đốn rất nhiều . Nếu không lừa được hai tên chủ động tiếp cận thì có lẽ đệ không dễ dàng thắng lợi như vậy . “

“ Còn Thanh Trúc tỷ vì sao cũng tiến vào sâm lâm này ? “

Phi Thiên Thanh Trúc liền lắc lư hai bím tóc nhỏ , lên tiếng :

“ Còn không phải vì tiểu Diệp tử ngươi cứ lén lén lúc lúc , trốn ra từ cửa sau Hàn gia …. Ta cứ nghĩ đệ đi làm việc xấu , nên mới tò mò theo dõi . Ai ngờ là đệ đi tu luyện ? “

“ Nếu như vậy ….. “ Vừa nói , ánh mắt Phi Thiên Thanh Trúc híp lại , lườm nhất cử nhất động của Thất Diệp …

“ Sự kiện Thần Binh lần trước là tiểu Diệp tử đệ đã giở trò trong đó ? Mau mau khai cho tỷ tỷ đây …nếu thành thật đệ sẽ được hưởng sự khoan hồng ? “

“ Nếu có nửa lời dối trá ….thì đệ đừng trách tỷ tỷ đây độc ác ? “

Thất Diệp cười nói : “ Thanh Trúc tỷ nhất định muốn biết hết mọi thứ sao ? “

Phi Thiên Thanh Trúc gật gật đầu nhỏ : “ Đúng vậy . “

Thất Diệp giả vờ ngó xung quanh , làm ra vẻ thần bí … sau đó ngoắc ngoắc kêu nàng lại gần …

Phi Thiên Thanh Trúc vốn bản tính tò mò , cũng không đề phòng Thất Diệp liền tiến đến sát người hắn …

Ở khoảng cách gần , mắt nhìn làn da trắng hồng , mũi ngửi được mùi thơm từ cơ thể thanh xuân thiếu nữ …. Thất Diệp thì thầm vào tai nàng …

“ KHÔNG ……NÓI …….CHO ………..TỶ ………….BIẾT…..”

“ CHO TỶ TÒ MÒ CHẾT … “

Nói xong Thất Diệp còn lén hôn lên má , tay tranh thủ vỗ vào mông nàng một cái sau đó nhanh chân chạy đi …

Bị Thất Diệp tập kích bất ngờ , lần đầu tiên bị nam nhân hôn , lại còn đánh vào chỗ đó … khiến hai má nàng liền ửng hồng … Phi Thiên Thanh Trúc tức giận …liền lớn tiếng la hét , rượt theo Thất Diệp ….

“ Tiểu Diệp tử đáng chết ….ngươi đứng lại cho ta ….”

“ Ta bắt được sẽ lột da người , xé xác ngươi thành trăm mảnh …. “

Thất Diệp quay lại , lè lưỡi trêu nàng : “ Đố tỷ bắt được ta ….. “

Hắn còn la hét lớn hơn : “ Bớ người ta ….có người cướp sắc ….. sơn tặc muốn bắt ta về làm áp trại phu quân ……”

“ Bớ người ta ….. có dâm nữ ………”

“ Bớ người ta ……AAAAAAA…….. “

Phi Thiên Thanh Trúc giận tím người , liên tục truy đuổi Thất Diệp …nhưng địa hình rừng núi …khó di chuyển , Thất Diệp thân thể linh hoạt … chạy rất nhanh lại đổi hướng liên tục … khiến nàng dù thực lực cao hơn nhưng cũng không thể bắt được góc áo của hắn ….

“ Tên tiểu tử khốn kiếp này , đừng để ta bắt được ngươi …. “

" Chạy nhanh như thỏ vậy .... "

“ Thất Diệp thối tiểu tử …… ngươi đứng lại cho ta …… “

Một người chạy … một người đuổi … cứ như vậy cả hai càng tiến sâu vào sâm lâm hơn … Thất Diệp cũng mượn việc này rèn luyện khả năng di chuyển , thân pháp của mình .

Do cơ thể đã được rèn luyện qua bí kĩ << Dịch Cân Kinh >> mà thân thể Thất Diệp dẻo dai hơn , bền bỉ hơn … chỉ một lúc mà Phi Thiên Thanh Trúc đã mệt đứt hơi … không còn theo kịp bước chân của hắn nữa …

Thất Diệp thấy nàng đang ngồi nghỉ bên dưới một gốc đại thụ ….miệng nàng vẫn đang lẩm bẩm không ngừng … : “ Chắc lại nguyền rủa ta rồi . “

…..

“ Tiểu Diệp tử thối tha … lại dám hôn mình ….còn vỗ mông của mình …..

….. thật đáng giận … tên lưu manh ….háo sắc …bỉ ổi ….vô sỉ …….

Hàn Thất Diệp ….. ta nguyền sủa ngươi ….. “ Phi Thiên Thanh Trúc tức giận , một mình ngồi mắng chửi hắn ….

“ Sao Thanh Trúc tỷ lại mắng chửi người khác như vậy …. Là tên khốn kiếp nào , gan to bằng trời dám ức hiếp tỷ … Tỷ cứ nói , tiểu đệ đây sẽ giải quyết hắn nhanh gọn … “ Thất Diệp ngả ngớn , trêu ghẹo …

Phi Thiên Thanh Trúc tức giận sôi máu …biết mình không làm gì được Thất Diệp nên chỉ liếc hắn một cái … quay sang một bên , không nói lời nào …

Thất Diệp biết trêu chọc cũng phải có điểm dừng , không nên quá lố … nếu làm nàng nổi điên thật sự thì Hàn gia nhỏ bé sẽ xong ngay … Thất Diệp hắn có thể chạy nhưng Hàn phủ không thể chạy a …

“ Thanh Trúc tỷ tỷ đừng giận tiểu đệ nữa ….. “

“ Thất Diệp đệ biết sai rồi ….tỷ tha thứ cho đệ đi … “

Phi Thiên Thanh Trúc không ngờ tên Thất Diệp này lại đến xin lỗi mình , nhưng nàng vẫn im lặng …không trả lời hắn ….

Thất Diệp cũng giữ khoảng cách giữa hai người vừa đủ , đề phòng nàng ra tay phản kích … miệng thì vẫn ra sức năn nỉ ….

“ Sau này , ngoài chuyện liên quan đến Thần binh ra … những chuyện khác tỷ hỏi đệ sẽ trả lời …. “

“ Thanh Trúc tỷ tỷ ….hay là đệ tặng tỷ một món quà xem như chuộc lỗi được không ? “

“ Thanh Trúc tỷ tỷ … Thanh Trúc mỹ nhân ….. Thần tiên tỷ tỷ ……”

“ Đừng giận tiểu đệ nữa ….Nữ nhân tức giận sẽ mau già …. “

Phi Thiên Thanh Trúc trong lòng bị những lời khen của Thất Diệp làm cho cơn giận dịu lại … nàng đưa mắt sang nhìn thì liền bật cười “ khanh khách “…

Bởi vì lúc này Thất Diệp đang làm nhiều bộ dáng hài hước , dở dở ương ương …

“ Thanh Trúc tỷ tỷ đã cười … vậy là đã chịu tha thứ cho đệ …” Thất Diệp vui vẻ nói .

Phi Thiên Thanh Trúc liền chề môi : “ Còn lâu … phải xem phần quả của tiểu Diệp tử ngươi trước … “

“ Quà sao … được được …chỉ cần tỷ đừng đòi giết đệ , xé xác đệ thành trăm mảnh là được . “ Thất Diệp vui vẻ chạy lại ngồi sát bên nàng …

“ Tỷ tỷ thích đan dược hay là trang sức , đệ chỉ có hai loại đó thôi . “ Thất Diệp vô tư hỏi .

Phi Thiên Thanh Trúc một tay đặt lên vai Thất Diệp , nhẹ nhàng nói :

“ Ta muốn hết , được không ? “

Thất Diệp lắc đầu : “ Như vậy là tham lam , là người không tốt . Tỷ chỉ được chọn một loại , đảm bảo sẽ hài lòng tỷ . “

“ Hình như đệ chưa nhận rõ tình cảnh bây giờ của mình . “ Phi Thiên Thanh Trúc tay hơi dùng sức , siết vai Thất Diệp …

Thất Diệp cũng chẳng để ý , thở dài nói : “ Tỷ cứ ra tay đi , dù sao kết quả cũng vậy . “

“ Đệ thành thật đến xin lỗi ….mà tỷ lại như thế …. “

“ Vậy lúc nảy lựa chọn theo tỷ lăn lộn … là một lựa chọn ngu dốt rồi . “

Phi Thiên Thanh Trúc khẽ mím môi cười , nhéo lỗ tai Thất Diệp khiến hắn kêu lên oai oái …

“ Tiểu Diệp tử có cốt cách nam nhi a …. “

" Nhéo một cái ... xem như nuốt được cơn giận . "

“ Được rồi ta không trách đệ nữa … tỷ tỷ ta đây đan dược không thiếu , vậy chọn trang sức đi . Để xem tiểu tử đệ có thể đem ra thứ gì ? “

Thất Diệp gương mặt đắc ý : “ Chỉ được chọn một món . “

Thất Diệp lấy ra hộp khuyên kim cương cho nàng lựa chọn .

Đập vào mắt Phi Thiên Thanh Trúc lấp la lấp lánh ánh kim tinh xảo , các loại khuyên bắt mắt , hình dáng nhỏ nhắn xinh đẹp …khiến nàng lần đầu nhìn thấy liền ưa thích vô cùng … nàng muốn thu hết tất cả …

“ Tiểu Diệp tử , đây là trang sức gì mà lại nhiều kiểu dáng xinh đẹp như vậy . “

“ Giống như khuyên tai tỷ đang đeo …” Thất Diệp cầm một bộ khuyên tai hình ngôi sao nhỏ lên …

“ Đây thì là khuyên môi … khuyên rốn …khuyên mũi …khuyên…. “ Thất Diệp tiếp tục giới thiệu …

Phi Thiên Thanh Trúc như được mở mang kiến thức mới … : “ Những vị trí đó cũng có thể gắn khuyên sao ? “

Thất Diệp gật đầu : “ Đúng vậy , gắn khuyên sẽ giúp nữ nhân càng thêm xinh đẹp , rất thu hút ánh nhìn của người khác . “

Phi Thiên Thanh Trúc cầm lên hai chiếc khuyên kỳ lạ …nàng liên hỏi :

“ Vậy đây là khuyên gì ??? “

Thất Diệp hơi khó trả lời … ngón tay chỉ chỉ vào ngực nàng …nhỏ giọng nói :

“ Là khuyên đầu vú … “

Phi Thiên Thanh Trúc xấu hổ , đỏ mặt… đặt lại hai chiếc khuyên vào hộp …lấp ba lấp bấp nói ….

“ Sao trên đời lại có những thứ khuyên kỳ cục như vậy … tiểu Diệp tử đệ sao lại sở hữu chúng ? “

Thất Diệp cốc vào đầu nhỏ của nàng : “ Mọi thứ sinh ra đều có lý do của nó , làm gì mà lại là thứ kỳ cục … tỷ không thích nhưng sẽ có người thích nó . “

Phi Thiên Thanh Trúc hai mắt mở lớn khi bị Thất Diệp thoải mái đụng chạm vào cơ thể mình … đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc gần gũi với một nam nhân xa lạ nhưng không hiểu tại sao …nàng lại không có chút bài xích nào cả .

“ Sao tỷ lại im lặng vậy , không có thứ gì tỷ thích sao ? “

Phi Thiên Thanh Trúc đầu óc rối bời , liền chọn đại một chiếc khuyên vị trí cánh mũi … một chiếc khuyên nhỏ xíu , chỉ được đính một viên kim cương đơn giản ..

“ Được rồi , để đệ giúp tỷ đeo vào . “ Không cần đợi nàng đồng ý , Thất Diệp liền lấy dụng cụ xỏ khuyên …bắt đầu làm việc .

Nhìn Thất Diệp ở khoảng cách có thể nghe được hơi thở của nhau , Phi Thiên Thanh Trúc không khỏi có chút say mê … đường nét chân mày , hai mắt linh động mang theo từng tia giảo hoạt , sóng mũi cao ráo … miệng treo nụ cười xấu xa …

Ngắm nhìn dáng vẻ nam nhân trước mắt đang chăm chú , tỉ mỉ đeo khuyên cho mình …trái tim thiếu nữ không khỏi bị lệch nhịp … thất thần…

“ Xong rồi , Thanh Trúc tỷ tỷ lấy gương soi thử xem ? Có vừa ý không ? “

“ Tuy chỉ là chiếc khuyên nhỏ nhắn , nhưng lại là điểm nhấn đặc biệt thu hút người khác . “ Thất Diệp rất tự tin vào ánh mắt thẩm mỹ của mình .

Phi Thiên Thanh Trúc nhìn ngắm gương mặt của mình trong gương … sờ nhẹ lên chiếc khuyên , nở nụ cười yêu thích vô cùng .

“ Tiểu Diệp tử , không ngờ đệ lại có tài năng như vậy ? “

“ Thật sự rất đẹp , tỷ tỷ rất thích … “

“ Tiểu Diệp tử ….cảm ơn đệ . “

Thất Diệp cũng vui vẻ : “ Tỷ tỷ thích là được rồi , chuyện nhỏ thôi … đừng khách sáo . “

Phi Thiên Thanh Trúc ánh mắt soi sét toàn bộ trên dưới cơ thể Thất Diệp :

“ Trên người đệ có bao nhiêu bí mật ? “

“ Mới có hơn tháng trôi qua … đệ sao lại thay đổi nhiều như vậy ? “

Thất Diệp chỉ cười cười : “ Nam nhân phải có nhiều bí ẩn thì nữ nhân mới thích . “

“ Không nói chuyện của đệ nữa . Tỷ đến Lăng Vân Thành chắc là vì viên << Dưỡng Nhan Đan >> đúng không ? “

“ Đúng vậy , suốt ngày chỉ ở trong tông môn , chán muốn chết . Lần này , tỷ lén phụ thân trốn ra ngoài … phải đi chơi thật vui mới được . “

Thất Diệp nói tiếp : “ Hay là tỷ theo đệ đi lịch lãm Mãng Viên Sâm Lâm này …. săn giết yêu thú , tìm kiếm linh thảo … sau đó lại đến Bình Nam Thành tham gia đại hội tông môn . “

Phi Thiên Thanh Trúc gật đầu vui vẻ : “ Được cứ theo lời của đệ đi . “

Hai thân ảnh cùng nhau lịch lãm khắp nơi trong sâm lâm , nhờ kiến thức thu được từ sách << Sơ cấp linh thảo >> đã giúp Thất Diệp tìm kiếm được rất nhiều linh dược khác nhau …

“ Tiểu Diệp tử sao đệ lại chừa lại một phần mà không đào hết tất cả ? “ Phi Thiên Thanh Trúc thắc mắc …

Thất Diệp giải đáp cho nàng : “ Thanh Trúc tỷ tỷ có biết thời gian để một cây linh dược trưởng thành là bao lâu không ? “

“ Nếu chúng ta khai thác vô tội vạ , thì rất nhanh những linh dược này sẽ khan hiếm vô cùng . Chúng ta để lại một phần như vậy , những cây linh dược này vẫn có thể tiếp tục trưởng thành … lần sau vẫn có thể thu hoạch thêm được nữa . “

“ Còn nếu bứng luôn cả gốc , thì phải rất lâu nữa … mới có cây linh dược thứ hai cho chúng ta thu hoạch . Nhưng đa phần những người đi hái linh dược , một phần vì không có kiến thức nên họ thường đào luôn cả gốc rễ lên . “

Thanh Trúc thông hiểu : “ Tiểu Diệp tử đệ cũng thật giỏi … Không ngờ lại có nhiều hiểu biết về linh dược như vậy ? “

Thất Diệp nhéo mũi nàng : “ Không có gì giỏi đâu … chỉ là đệ biết trước tỷ thôi … không phải bây giờ Thanh Trúc tỷ cũng đã biết rồi sao … “

“ Bởi thế nhân loại chúng ta cần phải học hỏi rất nhiều thứ … biết một thì chỉ một … biết mười thì chỉ mười ….trao đổi , cùng nhau phát triển . “

“ Tỷ muốn học kiến thức về dược thảo thì theo đệ … “

Phi Thiên Thanh Trúc vui vẻ , hứng phấn gật đầu … lù khù theo sau Thất Diệp …

“ Đây là Tử Lan Hoa , một nguyên liệu dùng để luyện chế << Tịnh hồn hương >> , một loại hương giúp chúng ta thanh tỉnh linh hồn , tăng khả năng tập trung , hỗ trợ cho việc tu luyện … hoa càng đậm màu thì thì thời gian sinh trưởng càng lâu . Như đóa hoa này màu sắc hơi nhạt , để đoán chắc chỉ khoảng 3 năm tuổi . Loại này chúng ta phải đào cả cây lên , nếu hoa bị ngắt khỏi cành thì phải luyện hương ngay … nếu để lâu sẽ bị giảm công hiệu . “

“ Đây là Trúc Mộc …………..”

“ Đây là Ngân Linh Thảo …..”

“ Đây là ………… “

“ Tỷ ghi nhớ chưa ? “ Gặp được linh dược nào , Thất Diệp đều từ từ giải thích các đặc điểm của chúng cho nàng . Từ màu sắc , hình dáng , số lượng , sinh trưởng , công dụng …. đều cực kỳ chi tiết .

Phi Thiên Thanh Trúc không biết bản thân vì sao lại say mê như thế , càng nghe càng thích thú .

“ Tỷ nhớ hết rồi … không ngờ tiểu Diệp tử lại có kiến thức về linh dược tốt như vậy ? “

Thất Diệp liền bịa ra lý do : “ Sư phụ muốn đệ phải trở thành Luyện dược sư , nên bắt đệ học rất nhiều sách về linh dược … “

“ Đệ thấy Thanh Trúc tỷ tỷ cũng rất say mê các loại dược thảo . “

Phi Thiên Thanh Trúc liền đáp : “ Đúng vậy , càng nghe đệ nói ta lại càng yêu thích , say mê , tò mò ….mà khoan …..”

“ Đệ có sư phụ …. Vậy tất cả những thay đổi gần đây … nếu ta đoán không sai thì tất cả đều do vị su phụ này của đệ đúng không ? “

Thất Diệp cũng không chối bỏ , hắn chỉ gật đầu cười : “ Sư phụ đã thay đổi cuộc đời của đệ , giúp đệ không còn là một tên phế vật nữa . “

…..

Mọi người đọc truyện vui vẻ .

…..

Đọc giả nào ủng hộ , tiếp thêm động lực cho mình :

STK : 060232264953

Ngân hàng : Sacombank

DO MINH HONG

Hoặc MOMO : 0765733654

Một lần nữa xin cảm ơn ạ.

Bạn đang đọc Ký Chủ Toàn Năng - Tông Môn Đệ Nhất sáng tác bởi berkura123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi berkura123
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.