Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hệ thống nhận chủ

Tiểu thuyết gốc · 3014 chữ

Vòng xoáy ngày càng mở rộng , sấm chớp liên tục …

Khung cảnh giống như là đến ngày tận thế , đến ngày bị phá diệt ….

Dường như có thứ gì đó sắp xuất hiện ….

Dường như đang muốn che đây một điều gì đó …..

Dường như muốn che mắt đến cả Thiên Đạo Chi Nhãn …

Có lẽ sẽ xuất hiện một thứ nghịch thiên hay sao….

Là Thiên Đạo Chi Tử ……. Không phải , nếu là Thiên đạo chi tử thì không thể có dị tượng đáng sợ như thế …

Là Thần Khí hay bảo vật tuyệt thế ….. cũng không phải ….

Ruốt cuộc là gì ……….

Muôn ngàn câu hỏi được đặt ra , cả Nam Phúc Bình Nguyện đều đang sôi trào vì trên đỉnh đầu họ vòng xoáy khủng khiếp đó đã bảo phủ gần hết Nam Nguyên rồi .

Bên trong Mãng Viên Sâm Lâm , tại một mặt hồ yên tĩnh , thật kỳ dị là trăm dặm xung quanh hồ lại không có bất kì yêu thú nào . Từ bên dưới mặt nước , một bóng hình xinh đẹp lộng lẫy đang từng bước từng bước xuất hiện trên mặt hồ.

Nếu có ai ở đây , thấy được cảnh sắc này có lẽ đó là may mắn cả đợi tích góp được và có lẽ cũng sẽ chẳng còn mạng trở ra.

Tóc nàng màu bạch kim óng ánh , được thả dài tự do như đang nhảy múa , mỗi cử chỉ của nàng đều tỏ ra một sự khiêu gơi , như là xuân dược chí mạng trong mắt nam nhân .

Dung nhan nàng thật sự quá sắc sảo , ma mị , từ ánh mắt , chóp mũi đến nụ cười đều khiến người khác dù nhìn ở bất kì góc độ nào đều không thể rời mắt , không thể vì nàng mà nghe sai bảo .

Nàng đang khoác một kiện tử y mỏng manh lên người mình , dù chỉ trong khoảnh khắc cũng có thể thấy được làn da trắng tinh của nàng , đôi chân dài miên man , hết sức cân đối . lên trên là kiều đồn to tròn , săn chắc .Tấm lưng trần đang được kiện tử y kia từ từ che phủ để lại bao nhiêu nuối tiếc a. Phía trước là hai tòa nhủ phong thật to , trên đỉnh hai tòa nhũ phong là hai hạt đậu hồng hào đã bị kiện tữ y kia che mất . Nhưng nhìn kĩ có thế thấy hằn lên sau lớp áo hai điểm tròn trước ngực .Phía dưới chỉ kịp nhìn thấy loáng thoáng một màu bạch kim sâu hun hút….

Ôi một thân hình ma quỷ , kết hợp với gương mặt sắc sảo kia thì đây là một bông hồng đầy gai , một ngọn núi mà mọi nam nhân đều muốn chinh chục , đều muốn chiếm lấy làm của riêng mình .

Nàng ngước nhìn lên bầu trời , thấy từng tầng mây đen đang che phủ Mãng Viên Sâm Lâm , nàng lại hướng về phía Lăng Vân Thành như đang có điều gì suy xét …

Ngoài Nam Nguyên , các khu vực khác cũng đang hết sức chăm chú hướng về phía dị tượng đang diễn ra …. Đều đang tự đặt câu hỏi , đang ngờ vực điều gì đang xảy ra .

Nội các Hàn gia , Hàn Thất Diệp từ mừng như điên nhưng đứng trước dị tượng khủng khiếp đang diễn ra ,hắn lại bắt đầu cảm giác sợ ….

“ Ta nhớ lần trước bị sét đánh cũng không đáng sợ như vậy.”

Cha Hàn Thất Diệp , gia chủ Hàn gia Hàn Thế Dân ra lệnh toàn bộ gia tộc :

“ Khởi động đại trận hộ tộc , người già , trẻ con mau đến tầng hầm bí mật , còn lại tu sĩ gia tộc tập trung gia cố đại trận .”

Trên dưới Hàn gia ,bắt đầu thực hiện , Hàn Thế Dân , Tô Ngọc Nương , Đỗ lão , cùng với hai vị lão tổ Hàn gia đang bế tử quan cũng phải xuất quan trước an nguy gia tộc: Hàn Thành , Hàn Thái .

Không chỉ ở Hàn gia mà là toàn bộ Nam Phúc Bình Nguyên , các tông môn lớn nhỏ, các gia tộc đều đang cố gắn gia cố trận pháp phòng vệ . Ai ai cũng đang nghiêm túc , cẩn trọng nhìn lên trời cao kia .

Ánh sáng cũng đang dần bị che phủ , bóng tối đã bắt đầu bao trùm toàn bộ ….

Họ đều biết khoảnh khắc này là phúc thì không phải họa , là họa thì không tránh khỏi . Phải chấp nhận đối mặt , liều mạng với nó mà thôi .

Vòng xoáy đang mở rộng bỗng nhiên dừng lại , sau đó lấy một tốc độ khủng khiếp thu lại như có ai đang hút nó vậy . Mỗi lần vòng xoáy bị thu hồi đến đâu thì lại có một thứ ánh sáng kì lạ xuất hiện , ánh sáng chiếu đến đâu thì linh khí tăng trưởng đến đó , từ cành cây , ngọn cỏ , yêu thú , con người đều cảm nhận được đây giống như thế giới ban phúc cho Nam Phúc Bình Nguyên này …

Nhưng ánh sáng này cũng che đi mọi thứ đang diễn ra trên bầu trời kia , mọi thứ đang diễn ra làm cho mọi người càng khó hiểu , càng ngờ vực , càng tò mò vì dị tượng thay đổi đột ngột này .

Còn chuyện xảy ra bên ngoài kia , thì chúng ta chưa đủ khả năng để biết ….

Các tông môn , gia tộc tại Nam Nguyên tạm thời có thể thở phào nhẹ nhõm , vì so với khung cảnh kia thì thứ ánh sang bây giờ làm cho họ cảm thấy an toàn hơn .

Nhưng họ chưa từ bỏ cảnh giác , vẫn đang gia cố đại trọng phòng vệ .

Hàn Thất Diệp đứng chôn chân trước nội các Hàn gia . Hắn đang sợ vì bây giờ cơ thể này của hắn đã không còn do hắn làm chủ nữa rồi .

Từ trong đại não hắn , có một luồng sáng thần bí , dường như do gặp thứ ánh sáng trên bâu trời kia mà đã thức tỉnh được nó , Thứ ánh sáng kia đang kêu gọi nó …

Toàn bộ Hàn gia cũng chẳng còn ai để ý đến Hàn Thất Diệp hắn …

Hắn vô thức bước đi , toàn thân đau đớn , đại não như muốn nổ tung , hắn bước đi , cứ bước đi đến lúc dừng lại thì tại đó chính là nơi mà tâm điểm vòng xoáy xuất hiện lúc đầu .

Minh Giới , có thể nói đây là địa ngục, nơi Hoàng Tuyền Lộ vô số vong hồn đang gào khóc thảm thiết , khung cảnh nơi đây lại hoàn toàn trái ngược với khung cảnh tại Nam Nguyên từ nảy đến giờ . Ban đầu là ánh sáng bí ẩn , bây giờ lài là vòng xoáy khủng khiếp mang theo đầy cửu u chi khí . Tại vị trí tâm điểm vòng xoáy là cũng một người thanh niên , nếu Thiên Phong ở đây hắn chắc chắn sẽ nhận ra đây là ai . Đó chính là Thiên Phong hắn ……

Từ trong tinh không xa xôi vô tận, một giọng nói tang thương phát lên xuyên qua tầng tầng không gian , đến mọi nơi trong vũ trụ này … đến bên trong đầu Hàn Thất Diệp :

“ Đã đến lúc rồi …”

“ Ta chỉ có thể giúp ngươi đến thế …. “

“ Còn lại phải do chính ngươi nổ lực…”

“ Những lo lắng của ngươi ta có thể thay ngươi chăm sóc …”

Trong khoảnh khắc đó , thời gian , không gian bị một lực lượng thần bí ép buộc ngưng đọng lại , đến thiên đạo cũng không thể ngăn cản .

Trên toàn bộ Vân Thiên Đại Lục tất cả mọi thứ đều cưỡng ép bị dừng lại …

Xung quanh Hàn Thất Diệp , dưới chân hắn , một tòa cấm kỵ đại trận xuất hiện , không rõ là ở đẳng cấp gì , chỉ thấy trân văn chi chít , huyền ảo , từng văn tự màu vàng kim cỗ lão đang di chuyển liên tục , tỏa ra khí tức hết sức thần bí mang một cảm giác sơ khai sắp hiện thế…

Minh Giới cũng đang trong tình trạng bị ngưng đọng , dưới chân Thiên Phong cũng có một tòa cấm kỵ đại trận , nhưng hoàn toàn khác với đại trận dưới chân Hàn Thất Diệp . Nếu nhìn thấy nơi đây có thể nghĩ đây là một tòa sát trận kinh thiên thì đúng hơn , đại trận tỏa ra một màu huyết sắc nồng đậm và còn mang theo hơi thở từ cửu u địa ngục , trận văn tự cổ lão màu xám đang di chuyển theo một trình tự kì dị , Nhìn kĩ có thể thấy hình như nó đang nghịch chuyển …..

Hai tòa cấm kỵ đại trận liên tục vận chuyển về hướng của nhau với tốc độ ngày một nhanh , khoảnh khắc hai tòa cấm kỵ đại trận va chạm vào nhau …..

Không có tiếng nổ kinh thiên , không có giằng co, cấu xé lẫn nhau mà là hòa quyện vào nhau , như hai mảnh chìa khóa được thiết kế vô cùng phức tạp được ráp lại với nhau , và mở khóa cho một thứ gì đó ….

Khoảnh khắc hai tòa siêu cấp đại trận hợp nhất cũng là lúc thế giới trở lại bình thường , không còn bị cưỡng chế ngưng đọng nữa .

Minh Giới , Thiên Phong tại tòa cấm kỵ đại trận đã biến mất hoàn toàn ….

Vân Thiên Đại Lục , Hàn gia , Hàn Thất Diệp tỉnh lại đang nằm trên giường, cảm nhận thân thể mình không có trở ngại , mà lại cảm giác thanh thoát , khỏe khoắn hơn trước .

Hắn đang định xuống giường thì thấy tiểu Nhược đang nằm ngủ gục bên cạnh mình . Gương mặt nàng có chút lo lắng , có chút tiều tụy chắc có lẻ vì đã chăm sóc mình trong lúc hôn mê .

Nhìn Chỉ Nhược , hắn không khỏi nhớ đến em gái Tiểu Ngọc của mình , hắn thở dài nhớ lại những lời nói tang thương vang vọng trong đầu lúc nảy , Thất Diệp cũng đã an tâm hơn , cũng không còn lo lắng như trước .

Thất Diệp đưa tay đến xoa nhẹ đầu nàng , thấy một vài sợi tóc trên mặt nàng . Thất Diệp mỉm cười như một thói quen vuốt chúng qua tai nàng. Ngắm nhìn kĩ dung nhan Chỉ Nhược , tuy mới lớn nhưng đường nét khuôn mặt đã rõ ràng, nét thanh thuần mới lớn của thiếu nữ , trên người Chỉ Nhược còn phát ra một mùi hương dịu nhẹ , dễ chịu , hắn không cầm lòng được liền hạ tay xuống vuốt ve gò má nàng .

Thấy có cảm giác lạ lạ trên mặt mình , thì nàng tỉnh lại , mở mắt ra thấy thiếu gia đang sờ mặt mình , nàng giật mình đứng thẳng dậy , gò má ứng đỏ , có chút sợ sệt , cuối thấp đầu :

“ Thiếu gia đã tỉnh , để nô tì đi báo cho lão gia và phu nhân .”

Thất Diệp thấy biểu hiện của nàng , có chút xấu hổ nhưng rất nhanh liền biến mất :

“ Không cần đâu , ta cảm nhận thân thể rất tốt , trời cũng tối rồi nên cũng đừng làm phiền cha mẹ ta nghỉ ngơi .”

Thất Diệp cười cười nhìn Chỉ Nhược :

“ Xin lỗi muội , vừa nảy ta có chút thất thố …. “

“ Muội thật xinh đẹp so với mấy vị tiểu thư trong thành Lăng Vân thì thật đẹp hơn rất nhiều a… “

Nghe lời khen của Thất Diệp , trong lòng cảm thấy có chút ngọt ngọt, gò má nàng càng đỏ hơn :

“ Thiếu gia đừng trêu nô tì , ta làm sao có thể so sánh với mấy vị tiểu thư đó … “

“ Sau này đừng gọi ta là thiếu gia , gọi ta là Thất Diệp ca ca đi , ta thích nghe muội gọi thế này hơn .. “ Thất Diệp nhìn chằm chằm nàng nói :

“ Nô tì không dám , gia đình nô tỳ được thiếu gia cứu giúp , tỷ muội nô tì đã thề , cả đời sẽ theo hâu hạ thiếu gia , sẽ nghe theo mọi lời thiếu gia sai bảo , hơn nữa thiếp là phận nô bộc không dám trèo cao…. “

Vẻ gian manh trong mắt Thất Diệp nổi lên , như một con cáo già đang nhìn con cừu non. Hắn đứng lên tiến về phía Chỉ Nhược, hai tay đặt lên hai vai nàng, giữ chặt nó, hắn thấy được nàng đang run rẩy , sợ hãi :

“ Đừng sợ , ta đã làm gì muội đâu …”

“ Muội có nói sẽ nghe mọi lời của ta sai bảo mà … “ Thất Diệp cười hèn mọn.

Chỉ Nhược khoảng cách rất gần Thất Diệp tim nàng bỗng nhiên đập nhanh hơn , khuôn mặt đang đỏ bừng , bối rối không biết trả lời Thất Diệp thế nào :

“ Muôi….. muội không biết … “

“ Thiếu gia đừng làm khó muội ….”

Thất Diệp nghe được tiếng tim đập của nàng , không khỏi vui vẻ lại vô sỉ tiếp tục trêu chọc nàng . Hắn khẽ lấy tay chạm chiếc cằm xinh xắn , nâng lên khuôn mặt đang đỏ lên vì ngại ngùng của nàng . Mặt đối mặt , hai đôi mắt lẳng lặng nhìn nhau , hắn liền cuối xuống hướng đến đôi môi của nàng .

Chỉ Nhược lúc này đầu óc đã trống rỗng , cũng chẳng có khí lực chống trả :” Dù sao cũng đã hứa cả đời theo hầu hạ thiếu gia , thân xác này trước sau cũng trao cho thiếu gia .“ Như đã quyết định , nàng nhắm chặt hai mắt , hơi đưa môi mình lên để đón nhận nụ hôn của thiếu gia .

Nhưng ….. nàng đợi một lúc cũng không cảm nhận được khung cảnh diễn ra trong tưởng tượng của mình . Dù nhắm mắt nhưng nàng vẫn cảm thấy là công tử vẫn đứng đang rất gần mình , vội mở mắt ra . Nàng thấy nụ cười xấu xa của thiếu gia , liến biết là từ nảy giờ mình đã bị trêu chọc ..

Nàng xấu hổ , đôi mắt liền đỏ lên rồi bật khóc nức nở …..

Nhìn Chỉ Nhược đột nhiên bật khóc , Thất Diệp biết mình đã đùa quá đáng , liền ôm lấy nàng vào lòng , một tay vuốt nhẹ vào lưng nàng , một tay thì vỗ nhẹ vào mông của nàng … Phía trước thì bị hai tòa nhũ phong của nàng chạm vào ngực mình …. Thật xúc cảm !!!!!

Chỉ Nhược đang mải mê khóc , không biết rằng tiện nghi của mình đã bị thiếu gia vô sỉ chiếm hết . Qua một hồi , nàng mới cảm thấy có điều gì đó không đúng , khi phát giác mọi chuyện đang xảy ra , gò má lại đỏ lên vội đẩy Thất Diệp ra :

“ Thiếu gia lưu manh , thiếu gia sắc lang …”

“ Nô tì không để ý đến người …. “

Thất Diệp giọng bỗng nhiên nghiêm nghị :

“ Không cho phép nàng khen ta như vậy ….ta chính lạ đại lưu manh mà. “

“ Ta đã hứa với cha mẹ của muội , sẽ thay họ chăm sóc cho hai tỷ muội , cho nên ta không cho phép muội không để ý đến ta … “

“ Lần trước , vì bảo vệ muội ta bị tên Cơ Nhật đánh cho đến hôn mê bất tỉnh . Vậy mà bây giờ muội lại nở lòng nào bỏ rơi ta ….”

“ Sao số ta khổ thế này , ai cũng muốn bỏ rơi ta .”

Chỉ Nhược có chút xấu hổ vì cảm thấy mình lỡ lời :

“ Thiếu gia cưỡng từ đoạt lý ,…”

“ Nô tì hứa sẽ không nói những lời như vậy nữa nhưng thiếu gia cũng không được dở thói lưu manh lúc nãy …”

Thất Diệp thấy nàng thật sự quá ngây ngô rồi :

“ Nàng cũng đừng tự xưng nô tì nữa , ta thấy không thích .”

“ Hay là sau này nếu không có người ngoài thì nàng hãy kêu ta là ca ca , còn có người ngoài nàng muốn gọi ta sao thì tùy muội …”

“ Được Không ???”

“ Da, Thiếu gia !! “

“ Hử “

“ Dạ , Ca Ca “ Nàng hét lớn

Thất Diệp lúc này mới hài lòng :

“ Lúc nảy không biết ai định hôn ta , giờ lại nói ta lưu manh …”

“ Hay là chúng ta làm lại việc lúc nảy , ta không ngại đâu .. Hừ Hừ “

Chỉ Nhược nghe xong , liền lùi lại nhanh chân chay ra ngoài , trong lòng không biết tại sao lại thấy vui vẻ :

“ Thiếu gia sắc lang , nằm mơ đi ….”

Thất Diệp quay lại ngồi trên giường thì bỗng có một âm thanh vang lên trong đầu hắn .

“ QUÁ TRÌNH KIỂM TRA , HỢP NHẤT

98%

99%

99,99%

100%

BẮT ĐẦU KẾT NỐI VỚI KÍ CHỦ ….."

Bạn đang đọc Ký Chủ Toàn Năng - Tông Môn Đệ Nhất sáng tác bởi berkura123
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi berkura123
Thời gian
Lượt thích 21
Lượt đọc 412

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.