Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 12

Tiểu thuyết gốc · 1673 chữ

“Hồ huynh đệ, hôm nay đến Thanh Bang muốn được ta chỉ giáo điều chi, nhưng ta có thể thấy được cậu đến đây không hẳn là để thỉnh giáo mà là gây sự thì đúng hơn.”

Trần Bang chủ bước từng bước tiến về phía Hồ Kỳ đang đứng, mặc dù đứng cách nhau khá xa nhưng thần thái của ông ta lại khiến cho Hồ Kỳ chùn bước và lui về sau để thủ thế.

“Trần Bang chủ thật biết nói đùa, nếu ta muốn gây sự thì hà cớ gì ta phải gây sự với một bang hội lớn như Thanh Bang đây.”

“Nói như vậy, Hồ huynh đệ đến đây là để muốn tại hạ chỉ giáo điều gì?”

“Tại hạ không dám, chẳng qua từ xưa đến giờ nghe đến tiếng tăm lừng lẫy của Thanh Bang là một bang hội lớn. Nhưng ngày hôm nay, tận mắt chứng kiến người của Thanh Bang cướp bóc, trấn lột người già, người nghèo thậm chí vài hôm trước còn tính bắt cóc một cậu bé. Thử hỏi Trần Bang chủ, Thanh Bang của ngài là bang hội như vậy hay sao?”

Sắc mặt của Trần Khải bỗng biến sắc, nghiêm nghị, dường như trong lòng đang có một sự tức giận.

“Vị huynh đệ này chắc có sự hiểu lầm gì ở đây rồi. Thanh Bang từ trước tới giờ chỉ là một bang hội nhỏ, đâu có quyền gì mà đi làm những chuyện như cậu nói được.”

“Ngài thật biết nói đùa đấy thưa Trần bang chủ. Nếu như Thanh Bang ngài không làm thì những tên suốt ngày rêu rao tên Thanh Bang và bóc lột dân chúng khắp kinh thành trong suốt thời gian qua.”

Dường như vị bang chủ này chẳng biết gì về những việc của thuộc hạ của mình suốt thời gian quan nên khi nghe Hồ Kỳ chất vấn như vậy, ông ta trở nên bất ngờ và sự bực tức bắt đầu xâm chiếm cảm xúc của mình.

“Không thể nào được. Từ trước đến giờ ai cũng biết Thanh Bang ta chỉ là một bang hội bình thường, đệ tử ở dưới thì chăm chỉ tập luyện võ thuật để phục vụ đất nước vì thể cho nên những gì cậu nói chắc chắn là đã có sự hiểu lầm.”

“Nếu vậy, tại hạ sẽ đưa ra bằng chứng để ngài tự mình định đoạt.”

Hồ Kỳ ném đám người mà anh đã bắt được trong suốt quãng đường mà mình tới Thanh Bang. Đếm sơ sơ cũng đã có hơn chục tên bị Hồ Kỳ bắt giữ vì những tội trạng mà bọn chúng gây ra cho dân chúng Kinh thành.

“Tất cả những tên này có phải là đệ tử của Thanh Bang hay không? Những tên này đều là những tên mà tại hạ bắt được khi chúng đang thu tiền, đánh đập và hà hiếp dân chúng Kinh thành.”

“Trần bang chủ.” - đám người bị bắt nằm dài trên nền đất, mếu máo chấp tay gọi tên Trần Khải.

“Các ngươi là ai? Tại sao lại làm những chuyện kinh thiên động địa như vậy? Nói.”

Trần bang chủ với giọng điệu hùng hổ, tức tối, nắm lấy cổ áo của một tên trong số đó và hỏi. Ánh mặt sợ sệt của hắn như muốn sắp khóc vì trước mắt hắn ta bây giờ là một “con quái vật” đang trong cơn thịnh nộ của mình.

“Thiếu bang chủ.” - Hắn ta mếu máo nhìn về thanh niên đang đứng xa xa phía sau Trần bang chủ. Hắn gọi tên thiếu bang chủ.

Trần Khải có hai người con, một trai một gái. Con trai trưởng của Trần Khải tên Trần Vinh, được người trong gọi là Thiếu bang chủ. Một thanh niên mà câu nói “hổ phụ sinh hổ tử” không dành cho hắn. Nếu như Trần bang chủ là một nam tử hán đường đường chính chinh thì Trần Vinh lại ngược lại hoàn toàn, suốt ngày lấy chơi bời là thú vui, gây sự là sở thích.

Và nếu như Trần bang chủ là con mảnh hổ thật sự, có sức mạnh một địch trăm người thì con của hắn chỉ là một tên ẻo lả, đi đâu hắn ta cũng mang theo ít nhất là chục tên, nhiều lắm thì cả một đám người, ai nấy đều lăm le vũ khí bên cạnh mình. Với bản tính ấy ham chơi nhát làm nhưng thủ đoạn thì có thừa, dưới ánh mắt của người cha của mình, hắn ta vẫn có thể làm ra những việc dưới danh nghĩa Thanh Bang với dân chúng trong Kinh thành.

“Thằng súc sinh. Ngươi đã làm ra những chuyện gì?”

Khi bị đám thuộc hạ mình lật tẩy, hắn chối quanh co, ra sức tẩy trắng tội trạng của mình trước mặt người cha đang trong cơn thịnh nộ kia. Nhưng tẩy mấy thì tội trạng của hắn cũng chẳng trắng lên được. Cuối cùng những chuyện xấu mang tiếng Thanh Bang ngoài kia đều do một tay hắn sắp đặt.

Dựa vào quyền lực của Thanh Bang là quá lớn nên hắn ta âm thầm tuyển mộ những tên đầu đường xó chợ làm việc dưới trướng của hắn. Thu tiền “bảo kê” quán xá, tửu lầu, kỹ viện, ở đâu có tiền là ở đó có vòi bạch tuộc của thiếu bang chủ vươn tới và hút hết từng đồng từng cắc của dân chúng Kinh thành, và kể cả những vùng lân cận cũng không thoát khỏi tình cảnh bi đát đó.

Nhưng một điều mà không ai ngờ được rằng, suốt gần 5 năm qua, Trần Vinh làm những điều đó mà không hề bị cha của mình phát hiện. Số tiền mà hắn thu giữ được tính tới nay cũng hơn ngân quỹ của Thanh Bang gấp nhiều lần.

“Thằng súc sinh. Thảo nào suốt ngày ngươi cứ ra ngoài làm việc, ta còn tưởng ngươi làm việc gì, thì ra là…”

Sự tức giận của Trần bang chủ lên tới đỉnh điểm khi Trần Vinh trở mặt, lúc này hắn ta mới để lộ ra âm mưu thật sự mà bản thân đã chuẩn bị sẵn từ nhiều năm trước.

“Cha, cha đã già rồi, đến lúc người kế vị cha lên thay chức Bang chủ Thanh Bang thay cha rồi. Suốt ngày cứ luyện võ, làm mấy cái chuyện vặt vãnh mà tự cho mình là bang hội lớn. Thật nực cười.”

“Thằng súc sinh, ngươi nói vậy là sao?” - Trần bang chủ giận tới nổi đỏ hết mắt, tức tối trước những lời nói của tên nghịch tử.

“Trần bang chủ à, uổng công ngài thông thái cả một đời, chẳng phải quá rõ ràng hay sao. Hắn ta muốn thay ông làm bang chủ đấy.”

“Ha ha ha, hắn nói đúng rồi đấy. Cha à, cha lui về ở ẩn đi, giao Thanh Bang lại cho đứa con giỏi giang của cha đi nào.”

“Ngươi dám…. Bây đâu, bắt lấy tên súc sinh đó cho ta.”

Trần bang chủ hét lớn lên, triệu tập đệ tử Thanh Bang bắt giữ lấy Trần Vinh nhưng dường như chẳng ai nghe theo lời ông ta cả. Tất cả đều đang hướng mũi giáo của mình về phía người đàn ông tội nghiệp, bị đứa con của mình giăng bẫy.

“Thanh Bang này chẳng còn ai nghe lời cha đâu. Nếu như tên kia không xuất hiện thì con còn cho cha làm thêm vài năm nữa. Nhưng tiếc quá, biết sao đây, con buộc lòng phải lấy cái ghế bang chủ của cha rồi.” - Sự hả hê hiện rõ lên trên những điệu cười, nét mặt và cả thái độ của tên nghịch tử kia.

“Ông có cần ta giúp gì không? Chứ tình hình này mình ông không chống nổi đám này đâu.”

Trước sự bao vây theo lệnh của Trần Vinh, đám đệ tử lăm le đao kiếm về phía Trần bang chủ, tuy không nỡ nhưng vì gia đình đang nằm trong tay tên Trần Vinh kia nên họ buộc lòng phỉa ra tay với bang chủ của mình. Còn Hồ Kỳ, biết được sự thật không liên quan gì đến Trần bang chủ nên trông thấy điều chướng mắt cũng xoắn tay áo mà hỗ trợ ông.

“Được, chúng ta không đánh không quen, nếu như hôm nay lão đây không mất cái mạng già này, mai này ta sẽ báo đáp cậu.”

“Tại hạ không cần ngài báo đáp, chỉ thấy chướng mắt tên súc sinh của ngài thôi. A Tam lên!!!”

Hai bên xông vào nhau, bên phía Hồ Kỳ chỉ có ba người nhưng ai cũng đều võ công thượng thừa nên nhanh chóng chiếm ưu thế. Nhưng càng đáng thì đám lính ra càng đông và những tên dưới trướng Trần Vinh cũng đã đến nơi. Ba người đánh một hồi thì bị dồn vào phía chân tường, ai nấy cũng đều đã thấm mệt nhưng lực lượng của Trần Vinh vẫn còn quá đông, dường như tất cả người của Thanh Bang đều nằm dưới quyền kiểm soát của Trần Vinh.

Và đến lúc này.

“Tất cả người Thanh Bang nghe lệnh.”

Một tiếng hét từ phía ngoài cổng vọng lên, từ trong đám đông, một cánh tay được đưa lên, trên tay người đó đang cầm một miếng gỗ khắc chữ “Thanh”. Dương Bình từ từ bước lên, nói.

“Tất cả người Thanh Bang dừng tay.”

Tất cả đệ tử Thanh Bang bỏ đao kiếm xuống, quỳ gối, cúi chào khi trông thấy miếng gỗ trên tay Dương Bình, thậm chí là cả Trần bang chủ cũng không phải ngoại lệ.

“Thanh Bang xin nghe theo sự sắp xếp của Bang chủ.”

Bang chủ? chẳng phải Trần Khải mới đang là bang chủ hay sao? Tại sao ông ta cũng xưng hô như vậy với Dương Bình?

….

Bạn đang đọc Kỳ Án Vườn Đào sáng tác bởi huynhu1007

Truyện Kỳ Án Vườn Đào tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.