Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm đường ra

Tiểu thuyết gốc · 1539 chữ

Trong tiệm mì ý , mọi người xếp các dãy bàn ăn lại thành một cái bàn lớn hình chữ nhật , tên quản lí chuyển kênh truyền hình trên màn hình lớn sang kênh tin tức, trên tivi hiển thị một cỗ lốc xoáy cực lớn bao quanh toàn bộ tòa nhà trung tâm thương mại,nữ phóng viên tóc vàng bên góc màn hình nói :

_ Trung tâm thương mại prudential center đã bị một cơn lốc cực lớn bao phủ , những người bên trong trung tậm hiện chưa rõ thương vong , mọi nỗ lực dùng trực thăng giải cứu thường dân đều thất bại, gió lốc cuốn bay tất cả những thứ đến gần nó, thị trưởng đã điều động cảnh sát phong tỏa hiện trường trong vòng một trăm mét, sau ít phút họ sẽ ngắt điện lực của khu vực này để đề phòng hỏa hoạn .

Mọi người trong phòng ăn tuyệt vọng

Winston trầm mặc ngồi trên ghế nhìn tin tức không biết đang nghĩ gì.

Cain : còn thức ăn với đồ uống ?

Quản lí : chỉ đủ cho hai ngày bán , chiều nay sẽ có người giao thêm nguyên liệu nhưng nhìn vào tình hình thì có vẻ chúng ta sẽ phải cầm cự.

James : có camera quan sát ngoài tiệm chứ ?

Quản lí gật đầu đi vào trong phòng nghỉ của hắn lấy ra một cái laptop, mở lên trình duyệt của camera bên ngoài cửa hàng mọi người đồng loạt biến sắc , các cửa kính trong trung tâm đã bị sức gió xoắn nát , gió mạnh ào vào trung tâm thương mại thổi bay các gian hàng táng loạn , người người chen chúc nhau tìm chỗ trốn , có vài tên xui xẻo bị gió thổi bay cuốn ra dãy cửa kính vừa bị vỡ .

Chợt nguồn điện trong cửa hàng tắt ngúm , hình ảnh trên laptop cũng hiển thị no signal.

Một gã khách hàng hoảng sợ : bọn họ đã cắt điện tòa nhà , chúng ta phải làm sao bây giờ , ta vẫn còn một đứa con gái nhỏ đang học tiểu học nếu ta chết mất thì con bé phải làm sao.

Những người khác cũng nhao nhao kể khổ , 4 người phụ nữ cũng khóc thút thít.

James : đừng phí sức lực , chúng ta ai cũng không khá hơn ai đều bị kẹt ở trong này nhưng vẫn may mắn hơn những tên ngoài tiệm bị gió thổi lăn lóc loạn thành một đoàn ,bây giờ trước mắt phải kiếm thứ chiếu sáng.

Quản lí gọi cô gái phục vụ vào bếp hỗ trợ , vài phút sau mang ra vài bịch đèn cầy có hình con số.

Quản lí : Chúng ta còn vài bịch nến sinh nhật ,mỗi căn thấp được 30 phút dùng tiết kiệm cũng có thể chống đến sáng mai.

Thắp lên cây nến có hình số một đặt trên một cái dĩa ăn , 13 người ngồi im lặng một lúc lâu thì lorry hỏi :

_ Ách… có thể làm ít đồ ăn cho ta sao , có chút đói.

Tay quản lí cũng không keo kiệt , làm 2 phần mì sốt thịt lớn cho winston và lorry

Ăn một miếng vào miệng winston nói:

_ Ban nãy bọn ta từ cửa trung tâm chạy vào trong sức gió bên ngoài rất lớn có vài tên bị hút bay lên không.

Cain : thế sao các ngươi không bị gì

Lorry vỗ lên bắp tay của winston nói : hắn rất khỏe .

Đám người lúng túng nhìn nhau , một tên thanh niên trẻ tuổi gương mặt có hơi tiều tụy đứng lên nói:

_Ta tên martin, cha của ta là thị trưởng thành phố , khi nãy ông có gọi nhắn tin bảo ta là chính quyền thành phố đã dùng mọi thủ đoạn thế nhưng vô pháp đi vào trong trung tâm, chúng ta không thể cứ ngồi đây chờ chết ,ai có ý kiến gì không.

Kinh ngạc nhìn martin một chút , đám người im lặng suy nghĩ .

Một tên khách nhân nói: Phải có đường khác đi ra khỏi trung tâm chứ.

Nữ phục vụ chợt nhớ điều gì đó vội nói : có thể xuống được bãi đỗ xe của center.

Thấy mọi người chú ý đến mình nữ phục vụ chỉ ra sau bếp:

_ Các gian nhà hàng trong trung tâm thương mại có đường đổ rác riêng , chỉ cần bỏ bao rác vào trong ống sẽ tự động trượt xuống phòng chứa rác dưới bãi đỗ xe ,chỉ là phòng này bị khóa mỗi sáng sẽ có công nhân đến mở ra thu dọn.

Một cô gái khách nhân nói : thế nhưng chúng ta không có chìa khóa mà cho dù mở được cửa cũng không ra được trung tâm chứ , nếu vậy chẳng bằng ngồi đây chờ cứu viện

Martin : Không khả thi ,ta đã nói qua cảnh sát không có cách nào lại gần nơi này , khả năng cao chúng ta sẽ phải ở đây nhiều ngày.

James suy nghĩ một chút : dưới bãi đỗ xe có cống thoát nước không.

Lorry : có ban nãy ta cùng winston khi ra khỏi xe ta có thấy một cái cống thoát nước gần xe của bọn ta.

James : chúng ta có thể đi xuống đường cống ngầm nối thông ra ngoài , gió lốc không tác động được đến cơ sở hạ tầng của tòa nhà

Bọn hắn đi vào sau bếp nhìn đường ống dẫn rác

Quản lí : đủ để một tên người trưởng thành chui lọt , chúng ta phải tìm cách mở cửa phòng chứa rác thải.

Lorry : giao cho ta , chỉ cần không phải khóa điện tử ta tự tin mình có thể mở được nó.

Mọi người thống nhất sẽ đi xuống tự tìm đường thoát thân, thế nhưng không ai muốn là người xuống trước

Một tên khác nói : hay là chúng ta bốc thăm

Winston có cảm giác bất an , hắn không muốn tốn nhiều thời gian ở đây ,đứng ra nói :

_ Để ta xuống trước.

Winston đưa 2 chân vào đường ống thế nhưng cơ thể hắn quá to xác chỉ vào được một nửa thì kẹt phần thân trên ở ngoài.

Mấy gã đàn ông trong phòng bếp phí sức kéo winston ra ngoài

Tay quản lí : Hay chúng ta bôi trơn người hắn

Winston nhìn chai dầu ăn mặt đầy ghét bỏ cởi quần áo của mình lộ ra từng khối cơ bắp , hai nữ nhân viên phục vụ hỗ trợ hắn bôi dầu ăn lên người

Martin : nếu ta ra được khỏi đây thì sẽ không thiếu ngươi chỗ tốt , ở boston này chỉ cần ngươi không chọc phải phiền phức lớn có việc cần cứ gọi đến ta.

Lorry mắt có chút sáng lên thầm nghĩ hắn và winston làm tùy tùng cho con trai của một tên thị trưởng cũng không tệ.

Winston ném quần áo cùng giày của mình xuống dưới đường ống dẫn rác rồi chui vào , lần này hắn đã thuận lợi trượt xuống… quá thuận lợi.

Trong gian bếp mọi người chỉ thấy winston vừa đưa chân vào đường ống đã tụt xuống cái vèo , vài giây sau một tiếng va đập lớn từ dưới ống vang lên .

Lorry chui đầu vào đường ông hỏi : ngươi ổn chứ anh bạn

Winston : không có vấn đề , thế nhưng dưới đây quá tối ta tìm không thấy điện thoại để trong quần áo ban nãy vứt xuống.

Phía trên đám người thở phào nhẹ nhõm , martin cầm theo bịch nến cùng cái bật lửa nhảy vào miệng ống trượt xuống dưới , cũng may là độ cao cũng không lớn, dưới mông lại có bao rác hãm phanh lại nên hắn cũng không bị thương tích gì , đánh mở bật lửa lên chiếu sáng căn phòng martin thấy số lớn rác thải chất chồng lên nhau xếp đầy cả căn phòng , không dám thở mạnh vì mùi hôi thối chợt martin nhìn thấy winston cả người đen xì dính đầy bụi bẩn trên tóc còn mang theo vài cọng mì ý, nhìn lại trên người mình quần áo dính đầy nhớt hắn cười khổ.

5 phút sau mấy người phụ nữ cũng trượt xuống phòng chứa rác, bộ dạng bọn hắn bây giờ dám nghĩ cha mẹ có đến cũng nhìn không ra.

Lorry nhờ vào ánh nến lấy ra cây nhíp cùng một cọng kẽm từ trong túi quần mở khóa cánh cửa.

Winston thấy đám người kia nhìn lorry có chút kì quái nhất là james mặt như trái mướp vội nói : cha hắn là thợ sửa khóa dạy cho hắn từ nhỏ.

James có hơi cay cú : Hẳn là thế , hi vọng hắn không dùng kĩ năng của mình vào việc xấu.

Lorry giả vờ như không nghe thấy gì vặn ra tay nắm cửa.

Bạn đang đọc Kinh Khủng thế giới sáng tác bởi NZT51
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NZT51
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.