Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tẩy Tủy Đan

Tiểu thuyết gốc · 1465 chữ

Chương7 : Tẩy Tủy Đan

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Giờ đây Nguyễn Hưng có thể ở Trúc Cơ kì sử dụng Thần Ma Giải Thể Huyết Hóa Chân Thân cũng là nhờ Huyết Vô Song đã làm sẵn chỉ cần một thân thể cùng một phân hồn của Nguyễn Hưng là đủ.

Việc phân hồn cần đạt cảnh giới Hóa Thần nhưng với Nguyễn Hưng linh hồn hắn từng xuyên không cùng hấp thu tinh hoa linh hồn Huyết Vô Song nên vẫn miễn cưỡng phân ra một tia linh hồn.

Mọi thứ thành công và Nguyễn Hưng để Thần Thể tu luyện còn hắn hóa thân thành Vân Dung sơ nhập tu chân giới. Giờ khắc này Vân Hùng nhị trưởng lão tâm tình hơi mông lung nhưng không nghĩ nhiều, hắn chỉ cảm khái đứa cháu bạc mệnh của mình thôi, nào dám chống lệnh vị chủ nhân này, dù một ngón tay cũng có thể diệt tộc bọn hắn.

Chỉ là cử chỉ một lão nhân với thân thể nữ tử hơi quá...

Nguyễn Hưng khi tiếp nhận vào thân thể hắn mới phát hiện nhiều thứ mới mẻ mà một nam nhân không quá quen. Hắn thường xuyên bị đôi gò bồng thuộc hàng cực phẩm đeo trước ngực làm phân tâm.

Lại đôi lúc đứng hiên ngan vạch quần tay lại cầm vào hư không, cảm khái à...

“ Không nghĩ đến một ngày ta lại phải ngồi xuống tiểu không qua một ngọn cỏ”.

Vì để tránh phiến phức hắn buộc đôi bòng bưởi bằng vải quấn nhiều lớp cố định tránh lúc luyện công lúc lắc khiến hắn ra đòn hụt quỹ đạo, mà trước đó mỗi tối Nguyễn Hưng vẫn ngủ hai tay xoa nắn nó miệng rớt nước miếng.

“Thật mềm thật kích thích, thật giềng à, cực phẩm à... ặc.. không được.. như thế nào một kiêu hùng như ta bị thứ phàm tục ham muốn làm phân tâm tu luyện.

Hừm... mà sờ chút cũng không sao, coi như mát xa thân thể của mình mà thôi, có gì phải ngại”.

Một nữ nhân ngồi trên giường hai tay sờ ngực đang lẩm bầm khó hiểu cùng khuôn mặt giàn giụa nước miếng.

Sáng ra hắn đang ngồi nghe Vân Hùng báo cáo, nhìn khuôn mặt lão khi nhìn hắn đầy vẻ kì quái không quen.

“Đừng cứ xoắn xuýt như vậy, nếu ta đã lấy thân phận Vân tộc thì sẽ để tộc các ngươi phồn vinh hơn trước”.

“Nô tài không dám, chỉ là đứa cháu này của nô tài vướng chuyện không đâu, có thể sẽ ảnh hưởng tai tiếng đến ngài”

“Không cần để ý, ngươi không muốn trả thù cho cháu gái mình sao?”

Nói đến đây Nguyễn Hưng im lặng, nhấc tay thói quen nhấp ngụm Linh Trà , rất vẻ uy nghiêm che giấu đi phần hèn mọn đã sờ nắn thân thể cháu người ta. Hắn không cho là chuyện Vân Dung bị hại đơn giản như vậy mà Vân gia cũng không phải kẻ ngốc không nhìn ra được điều bất thường.

Trên con đường Tiên Đạo không có dấu chân của kẻ ngốc bởi nếu ngu si đã chết không biết bao nhiêu lần ở thế giới mạnh được yếu thua này rồi. Trở thành một gia tộc tu tiên có thực lực ở Hồ quốc mấy trăm năm qua không thể là kẻ ngu ngốc.

Quả nhiên đợi Nguyễn Hưng thưởng thức xong ngụm Linh Trà, Vân Hùng lên tiếng cung kính:

“Không gì qua mắt được công...à.. tiểu thư, cháu nô tài thật sự bị hại, chỉ tiếc không đủ bằng chứng nên đại ca nô tài quyết định cho qua”

Nguyễn Hưng nhếch mép, từ một khuôn mặt mĩ nhân xinh đẹp quý khí nhếch mép cười nham hiểm, ánh mắt đầy sát khí khiến Vân Hùng cảm giác không thoải mái, cảm giác quỷ dị. Nguyễn Hưng hỏi: “Thế lực nào?”

“ Dạ, là Phạm gia trong tứ đại gia tộc Hồ quốc”

“Ồ hóa ra là lợi ích tồn tại lớn hơn cả thông hôn với Vân gia luyện đan gia tộc sao, khá thú vị, được rồi chuyện này cứ để ta sử lý, chuyển tiếp lời của ta đến Vân Hi đại trưởng lão bảo hắn cứ tiếp tục liên hệ các cứ điểm giấu kín và truyền lời ta đến bọn họ: Huyết Thánh Tông cùng Huyết Vô Song đã không tồn tại giờ chỉ còn là ta, Vô Song công tử, thuần phục ta thì sống nghịch ta thì chết, Huyết Ấn Tử Chú trong người các ngươi ta cũng không kích hoạt mà đợi các ngươi là chính ta đến thanh lý”

Vân Hùng quỳ xuống nhận lệnh rời đi, Nguyễn Hưng cũng biết nếu biết hắn hay còn gọi là Huyết Vô Song còn sống thì chắc chắn bọn chúng không giám phản bội nhưng để đề phòng vì những cứ điểm khác có cả cường giả Hóa thần, Hợp Thể cảnh khiến hắn không kích hoạt được Huyết Ấn Tử Chú được vì cảnh giới của Nguyễn Hưng hiện tại quá thấp.

Huyết Ấn muốn kích hoạt cần tu vi ngang bằng đối phương mới hủy diệt được linh hồn họ. Hắn không muốn lộ rõ tu vi thấp kém đành dùng lời hăm dọa đích thân đến. Đương nhiên không tên ngu ngốc nào khi biết Huyết Vô Song còn sống mà dám trái lệnh cả.

...

“Vân Vũ sơn trang năm nay tế tổ vô cùng vinh hạnh đón tiếp chư vị đến dự, giờ đây buổi tỉ thí “Tế Đan Đạo” do Vân gia ta hằng năm tổ chức chính thức bắt đầu”

Vân Hùng nhị trưởng lão đứng trên đài cao giọng tuyên bố khai mạc Tế Đan Đạo.

“Thể lệ năm nay các vị thiếu niên hào kiệt từ mười bảy đến hai mươi tuổi đều có thể đăng kí tham dự, thể thức loại trực tiếp , năm vị vào top đầu đều có phần thưởng đan dược do đích thân ta luyện, trong đó quán quân nhận một viên Tẩy Tủy Đan”.

Dứt lời toàn bộ quảng trường tế tổ Vân gia xao động, nhất là những vị tán tu, đây có lẽ là một hồi cơ duyên bởi bọn họ xuất thân không tông môn gia tộc hậu thuận nên một đường tu đạo mờ mịt, đan dược càng xa xỉ đối với họ. Hàng năm Vân gia đều thu hút lượng lớn tán tu, dù không chiêu mộ được họ cũng có thể kết thiện duyên.

“Haha... năm nay Vân gia thật đúng bỏ ra đại giá à, tất nhiên không thể thiếu bản công tử, Vân Hùng đan sư hàng nào mà chả phải trân phẩm bản công tử lên Kim Đan đã định sẵn rồi”

Từ tiếng nói ngạo mạn, mọi người biến sắc ma đạo Âm Nguyệt tông kẻ điên Trương Văn Nhược lại đến vơ vét. Trương Văn Nhược xuất thân Âm Nguyệt tông, một trong ba tông mạnh nhất tại Hồ quốc phong thái làm việc tàn nhẫn, thường xuyên vụng trồm đồ môn diệt tộc nhỏ yếu, mà Trương Văn Nhược lại phát huy phong thái Âm Nguyệt tông, nhưng hắn khó chơi là luôn ăn vạ kiếm cớ chính đáng rồi mới hô hào động thủ.

Đây là kẻ đáng sợ tàn nhẫn đầy lý trí, hắn tham gia Tế Đan lần này là lần thứ ba, theo hắn nói Vân gia biếu tặng đan dược miễn phí vậy hắn không khách khí nhận.

“Trương Văn Nhược ngươi đúng mặt dày, năm ngoái có vẻ ta giáo huấn ngươi còn chưa đủ?”

Theo giọng nói hạo nhiên chính khí, một thanh niên anh tuấn xuất trần mặc đồ trắng lưng đeo kiếm phía ghế khách quý đứng lên. Hắn nhìn Trương Văn Nhược lên giọng : “Nếu ngươi còn gây chuyện, hạ thủ độc ác trong lúc tỷ thí thì cầu mong ngươi đừng gặp phải ta”

Sau đó hắn cung kính lễ bái Vân Hùng : “Vân gia gia, cháu đại diện Phạm gia tới tham dự Tế Đan, chúc Vân gia vững mạnh trường tồn Đan Đạo đăng đỉnh”.

Hắn là Phạm gia Phạm Thành Đạt, tuổi trẻ thiên kiêu mạnh nhất đời này của Phạm gia. Nói đến các thế lực đứng đầu tại Hồ quốc gồm ba đại tông môn Huyền Kiếm tông, Âm Nguyệt tông, Phiêu Miểu phái ; theo sát ba tông môn là tứ đại gia tộc Phạm gia, Chu gia, Trương gia, Trần gia , thực lực của họ không hề kém cạnh ba tông môn cùng với hoàng tộc Hồ thị nắm quyền cai trị Hồ quốc.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.