Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cừu Hận

Tiểu thuyết gốc · 1519 chữ

Chương 14 : Cừu Hận

Tác: Sói Cuồng Mì Gói

...

Đây cũng là lí do Nguyễn Hưng thích môn công pháp này bởi hắn là kẻ ưu thích mưu toán tính kế như một con nhện giăng tơ bẫy mồi, cảm giác nắm bắt toàn thế cục.

Ngoài ra Nguyễn Hưng cũng muốn tận dụng ưu điểm bậc thầy cận chiến cùng am hiểu cơ thể con người rèn luyện trong những năm chinh chiến thế giới ngầm nên chọn công pháp luyện thể bá đạo nhất mà hắn tìm được đống tàng kinh của Huyết Vô Song, Huyết Vô Song không luyện công pháp tu thân thể hắn trực tiếp tu “Huyết” bỏ qua thân thể.

Trong trí nhớ của Huyết Vô Song môn công pháp luyện thể bá đạo Tiên Thiên Phá Thể Trùng Thân Quyết cũng từ vị cổ thần sáng tạo Dung Thiên Hợp Địa Duy Ta Độc Tôn, nhưng Huyết Vô Song trực tiếp bỏ qua môn luyện thể chỉ chăm chú tu luyện Thiên cấp thổ nạp pháp.

Ngoài đó ra Nguyễn Hưng chú trọng Tiên Thiên Phá Thể Trùng Thân Quyết vì nó có khí tức tiểu đạo Sinh Tử, một nhánh của Luân Hồi đại đạo.

Tiên Thiên Phá Thể Trùng Thân Quyết có năm tầng, tầng thứ nhất là tu luyện da khiến da tiến hóa mạnh mẽ như pháp khí, tầng thứ hai luyện gân cơ, tầng ba luyện máu huyết, tầng tư luyện cốt và cảnh giới cuối cùng luyện tế bào.

Môn công pháp này bá đạo vì nó lấy phá hủy làm đầu rồi trùng tu lại, Nguyễn Hưng hắn dùng một tháng tu luyện cơ thể Vân Dung không ngừng tàn phá lớp da như hoa như ngọc của mỹ nhân tàn tạ rồi, đau đến chết đi sống lại hắn mỗi ngày thể nghiệm một lần rồi vận chuyển pháp quyết trùng sinh da mới.

Mỗi ngày không ngừng nghỉ liên tục như trải qua địa ngục lột da trong truyền thuyết rồi lại tân sinh lớp da mới khiến cỗ thân thể Vân Dung đã sơ bộ nhập môn Tiên Thiên Phá Thể Trùng Thân Quyết, cảm ngộ Sinh Tử đạo của hắn cũng tăng cao.

Nguyễn Hưng ngồi hồi phục Linh khí cùng dưỡng thương, hắn cảm khái, đúng là dục tốc bất đạt thân thể này còn cần nhiều thời gian để cải thiện hơn, dù sao hắn vẫn phải cố gắng đánh bại Đỗ Lam, đây là điểm mấu chốt kế hoạch.

Thời gian đến trận mời tám cường diễn ra lần này Nguyễn Hưng gặp đối thủ yếu, cũng là kẻ may mắn còn sót lại không nhờ thực lực mà nhờ bốc trúng đối thủ yếu. Cũng không có gì bất ngờ sảy ra, Nguyễn Hưng nhẹ nhõm cho vị tấn cấp Trúc Cơ không lâu này đo sàn.

Đến hôm sau trận chiến chịn vị thiếu niên tuấn kiệt đến bốc thăm so tài, có vẻ là chủ nhà và cũng là vị đại diện duy nhất còn sót lại của Vân gia nên vô tình hay cố ý Nguyễn Hưng bốc được thẻ miễn chiến.

Vân gia thế gia luyện đan, đệ tử đời này có bốn vị cùng Nguyễn Hưng tham gia Tế Đan, tu vi đều Trúc Cơ kỳ nhưng tiếc thay họ kinh nghiệm chiến không có, chỉ dùng đan dược cùng khổ tu nên nhanh chóng bị loại chỉ còn mỗi Nguyễn Hưng hắn đại diện Vân gia vào vòng này.

Nguyễn Hưng ngồi thưởng thức trận chiến đặc sắc sắp tới.

Trên lôi đài giờ này là Trương Văn Nhược Âm Nguyệt tông đối đầu với Trương Văn Phong của Trương gia, hai người họ nhìn nhau một hồi Trương Văn Phong lên tiếng:

“Ngươi còn cơ hội quay về Trương gia, ông cùng cha vẫn chào đón ngươi trở về”

Trương Văn Nhược giờ này không còn cà lất cà phơ, hắn nhìn Trương Văn Phong đầy thù hận:

“Về Trương gia sao, để rồi lại làm một con chó suốt ngày bị mắng bị đánh, haha, ngươi nghĩ ta ngây thơ tin lời kẻ thù đã giết chết mẹ ta sao”.

Thật hài hước khi Trương Văn Nhược cùng Trương Văn Phong bọn hắn cùng tuổi hai mươi, cùng một người cha đang là gia chủ Trương gia nhưng một người là thiên tài kiệt suất được Trương gia toàn lực bồi dưỡng được đồng tộc yêu thương còn một kẻ lại bị hắt hủi truy sát, mẹ chết để lại một thân toàn thương tích cắm đầu chạy lên Âm Nguyệt tông cùng lòng đầy thù hận.

Đáng ra bọn họ là anh em nhưng đáng tiếc mẹ Trương Văn Nhược chỉ là thị nữ vô tình cùng lão gia sinh ra hắn, địa vị thấp kém, vì ngại mặt mũi cùng thông gia vọng tộc nên lão gia đó đành giấu diếm họ ở tiểu viện.

Năm năm trôi qua Trương Văn Nhược lớn lên với tình thương của mẹ cùng người cha mơ hồ rất ít về thăm nhà, cho đến ngày vợ của vị lão gia biết được sự tồn tại của họ, nổi lòng ghen tức đã nhờ thế lực nhà mẹ đẻ vây giết.

Trương Văn Nhược nhờ sự yểm trợ của mẹ hắn mà thoát được tai kiếp nhưng vì đó mà hắn mất đi người thân duy nhất đời mình.

Giờ đây hắn nhìn Trương Văn Phong tràn ngập thù hận:

“Đáng ra Trương gia sẽ không để ngươi đến đây tham gia, nơi này không đủ đẳng cấp mời kẻ như ngươi tự mình tới. Có lẽ ngươi chịu lời nhờ vả của con mụ già nhà ngươi đến đây thanh lý ta, con ra vẻ từ bi... Ta khinh”

Chuyện giữa bọn họ trên giang hồ cũng có chút hiểu biết, Âm Nguyệt tông cũng rõ ngọn nguồn nhưng bọn họ không sợ Trương gia, Trưởng lão Âm Nguyệt tông lần này cũng đến nói rõ Trương Văn Nhược cũng thu hoạch được bồi dưỡng của tông phái. Muốn giết hắn chỉ có thể trên lôi đài lỡ tay ngộ sát mà thôi.

Trương Văn Phong nhíu mày lộ rõ sát khí, Trương Văn Nhược nhìn thế cũng lộ rõ ánh mắt tàn nhẫn điên dại:

“Không nói được lời nào phải không, thôi bỏ vẻ đạo mạo ở ngoài ra đi, cùng ta làm một trận sống mái, nếu ta sẽ không chết, Trương gia cùng Phạm gia các người sẽ luôn có một cây gai như ta nhìn chằm chằm chầu trực cho các người một đâm”.

“Con mụ thối tha Phạm Thị Mai mẹ của ngươi có gì mà hống hách, chỉ là loại công cụ trao đổi nhằm vững mạnh quan hệ đại tộc mà thôi, có tư cách gì giết mẹ ta, lão già Trương Văn Hoàng thất phu nhu nhược ngay cả vợ con mình cũng không quản được còn ra vẻ ta đây đại tộc danh giá, có một ngày ta vấn đỉnh Hóa Thần tìm tới các người từng người từng người tính sổ, chó gà không tha”.

Trương Văn Nhược nói năng điên cuồng, khuôn mặt càng lúc càng giữ tợn lao về phía Trương Văn Phong. Hắn sống đến giờ, chém giết dẫm đạp hết thảy vì hận, thù hận thao thiên.

Trương Văn Phong ánh mắt nghiêm túc , rút trường thương sau lưng, sát khí tỏa ra như chiến tướng lao thẳng vào tới Trương Văn Nhược, trường thương bắt đầu biến ảo tựa mười đạo tàn ảnh mũi thương nhắm thẳng đầu Trương Văn Nhược.

Trương Văn Nhược từ tay áo bay ra một loại vũ khí khá giống thương nhưng nó gãy khúc chín đoạn được giang hồ xưng danh Cửu Khúc Tà Thương. Không phải vô duyên mà Trương Văn Nhược được Âm Nguyệt tông bất chấp Trương gia ra sức bảo hộ bồi dưỡng bởi môn công pháp Cửu Khúc Tà Thương Dạ Minh Nguyệt thành danh của tông chủ Âm Nguyệt để lại rất ít người tu luyện thành bởi sự hà khắc của nó, yêu cầu ngộ tính thương pháp cùng linh căn thuộc tính Mộc Kim cộng thêm hiếm thuộc tính Ám để phát huy sức mạnh của nó giống vị tông chủ quá cố Âm Nguyệt tông.

Trương gia một đời di truyền ngộ tính thương pháp vô song, chiến tướng nơi chiến trường, mà Trương Văn Nhược hắn lại có Ám thuộc tính bởi vậy hắn mới sống đến tận ngày nay mà không bị cường giả Trương gia tru diệt.

Dừng nói gì đến đạo nghĩa tu chân giới chỉ cần muốn Trương gia Nguyên Anh kỳ trực tiếp lấy lớn ép bé một vỗ nát bét hắn không cần nói đạo nghĩa gì, hắn như một vết nhơ vẫn đang không ngừng bôi bẩn Trương gia.

Cửu khúc tà thương lao ra Mộc linh khí bao bọc như một đầu rắn độc, lưỡi thương đen sì tẩm độc tỏa ra tà khí lao thẳng về trước.

Bạn đang đọc Kiêu Hùng Vấn Đạo sáng tác bởi SóiCuồngMìGói
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SóiCuồngMìGói
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.