Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 7

Phiên bản Dịch · 784 chữ

Quái!? Bị tập kích những hai lần hả!? Vậy là Maudlin và những người khác đều đã hi sinh trong lần tập kích thứ hai này sao? Đây là những chi tiết rất quan trọng.

Đứng khoanh tay, Bosco-sama hỏi tôi về mọi chi tiết của cuộc phục kích. Trả lời từng câu một, tôi kể lại tất cả mọi thứ tôi có thể nhớ. – Thật không ngờ chính ta lại nuôi ong tay áo ……! Bosco, mau điều tra tất cả thông tin về cái tên Casuda đó cho ta, ngay lập tức! Nếu phát hiện đồng lõa hay bất cứ ai liên hệ với hắn – tống cổ chúng vào ngục!. – Vâng, thưa Ngài. – Sau lời đáp, Bosco rời khỏi phòng.

Buckle-sama thì trở về bàn của mình, ngồi xuống ghế với tâm tư nặng trĩu. – Một băng cướp sở hữu sáu con ngựa ư ……, trước đây ta chưa bao giờ nghe về bọn chúng.

Điều này thực sự không hề đơn giản, bọn chúng hành động rất có tổ chức và tinh vi. Ngoài thực phẩm và nước, thì chi phí cho yên và móng ngựa là không hề rẻ, nhất là với một băng cướp nhỏ. Ắt hẳn có một thế lực lớn đứng đằng sau chi phối tất cả chuyện này. – Thưa ngài có vẻ như mục đích của những tên cướp là bắt cóc Tiểu thư Lauren-sama. Có thể là chúng đã được ai đó thuê …… – Ngươi nói gì? …… Mẹ kiếp! Không lẽ việc này là do vây cánh của tên Nhị hoàng tử gây ra sao !? – Khuôn mặt Buckle-sama trở nên méo mó vì ngạc nhiên và tức giận.

Trong nội bộ vương quốc Rhoden, các phe phái quý tộc đang xâu xé lẫn nhau để tranh giành ngai vàng của Hoàng gia. Vốn dĩ có việc này là bởi tình trạng sức khỏe của Nhà vua hiện giờ. Nhị hoàng tử của Hoàng hậu — hoàng tử (ở đây là con đầu) của Vương phi (ở đây là vợ thứ 2 của vua) — và Tam công chúa của Hoàng hậu. Ba phe phái này đã biến lâu đài hoàng gia trở thành một chiến trường tàn khốc. Trong cuộc sống này, chính trị là điều mà tôi chẳng mấy để tâm đến, vả lại nơi này cũng cách xa chốn thị phi đó, nhưng dù là vậy thì tôi cũng đã cảm nhận rõ ràng chiến tranh đã lan đến đây, nhất là sau những gì mà tôi cùng Tiểu thư đã trải qua. – Ngươi nói rằng ở lần tập kích thứ hai, tên Hiệp sỹ đã cứu cả hai mà không đòi hỏi bất kỳ thứ gì sao? – Đúng vậy, bởi vì ngài ấy đã cứu được Tiểu thư-sama, nên tôi đã nói rằng ngài ấy muốn phần thưởng như thế nào xin hãy cứ ra giá ……, tuy nhiên ngài ấy chỉ lấy Hộ chiếu đồng của tôi thôi …… Có điều gì không ổn sao thưa Ngài?. – Nếu hắn ta không muốn được báo đáp cũng không vấn đề gì. Thay vào đó ta sẽ cảm thấy yên tâm hơn nếu hắn không dính dáng gì đến tên Nhị hoàng tử. Dù sao, ta cũng cần phải lo hậu sự cho Maudlin và những người khác, họ đã phục vụ tận tụy đến cuối đời. Được rồi, cô lui đi.

Sau khi cúi chào, tôi bèn rời khỏi phòng.

Với tôi mà nói, không có vẻ rằng Arc-sama thuộc về bất kì phe phái nào hết. Ngài ấy chỉ là một Du hành giả bình thường. Tuy nhiên, bộ áo giáp của ngài ấy là thứ mà mọi hiệp sỹ trên toàn Đế chế Lebrun này đều thèm khát, đấy là chưa kể đến khả năng “Chém” xuất quỷ nhập thần của ngài ấy có sức mạnh như của cả một quân đoàn.

Nếu sau này có duyên chúng tôi gặp lại, tôi tự hỏi liệu mình có thể nhìn thấy khuôn mặt ẩn dưới chiếc mũ trụ đấy không? Sự sợ hãi đang dày vò tôi cả ngày nay đột nhiên biến mất. Điều đó khiến cho đôi chân như đang đeo chì của tôi trở nên nhẹ nhàng hơn khi bước đến căn phòng của Tiểu thư-sama.

Không không không,bây giờ khong phải là lúc để tôi mơ màng như vậy. Tôi cần phải tập trung vào việc xua tan đi những cảm xúc tiêu cực còn sót lại trong lòng Tiểu thư-sama và lấy lại nụ cười cho cô ấy.

Nghĩ đến điều đó, đôi chân tôi thoan thoắt tiến đến phòng của Tiểu thư-sama.

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.