Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 26

Phiên bản Dịch · 891 chữ

Mùi tanh của máu và ruột gan lẫn lộn ngập tràn trong không khí. Tôi vung thanh kiếm trong tay lên khiến một đám mây máu văng ra, trả lại cho nó màu lam nhạt rực rỡ vốn có. Tôi tra kiếm vào, giấu đằng sau chiếc áo choàng đen tuyền.

Ngay khi vừa đặt một bước chân về phía chiếc xe, một giọng nữ sắc sảo vang lên sau lưng tôi.

“Dừng lại ngay!!! Đừng cố làm điều gì kỳ quặc!!”

Liếc mắt ra phía sau, tôi nhận thấy cô nàng dark elf kia đang nhìn chằm chằm vào tôi với ánh mắt đầy hăm dọa, thanh kiếm nhọn chĩa thẳng về phía nầy. Từ phía sau cô ta, tên elf nam cũng nhảy xuống khỏi cành cây và thận trọng áp sát tôi với cây cung giương sẵn trên tay.

“Tôi không phải kẻ thù, chỉ là tình cờ có mặt mà thôi─”

Mặc dù cố gắng giải thích nhưng những lời tôi vừa nói ra lại y chang một kẻ đáng ngờ. Tôi thầm than rằng những việc này chỉ khiến trông tôi càng thêm ám muội mà thôi.

“Im lặng! Đứng yên tại chỗ! Donnaha, tìm chìa khóa!”

Dường như những lời vừa rồi của tôi chẳng lọt vào tai cô ta chút nào cả. Sau khi ra lệnh cho tên elf kia, cô ta bước tới, chắn giữa tôi và bọn trẻ. Người được gọi là Donnaha lặng lẽ gật đầu trả lời. Anh ta bắt đầu tìm kiếm chìa khóa của cái lồng đang giam giữ bọn trẻ trên xác mấy tên cướp vương vãi xung quanh.

Ngay cả khi đang kiểm tra tiến triển của cộng sự thì thanh kiếm trên tay cô nàng kia vẫn không hề lơi lỏng mà cứ chĩa thẳng về phía tôi. Lúc này, cảm nhận được sự tĩnh lặng sau trận chiến, Ponta duỗi thẳng cái thân cứng đờ đang quấn quanh cổ tôi ra và nhảy bật lên vị trí thường lệ mà nó vẫn ngồi, buông ra một tiếng kêu.

“Kyun!”

Khi nhìn thấy Ponta, đôi mắt vàng của cô ta mở to, trợn tròn đầy ngạc nhiên. Cô ta nhẹ nhàng hạ kiếm xuống và nói vọng về phía tôi.

“Không thể nào, đó là một con cáo bông xù?? Làm sao ngươi – một con người, lại có thể thuần hóa linh thú được cơ chứ?!”

Hệt như tên người elf mà tôi đã gặp trước đó, cô ta kinh ngạc bởi sự xuất hiện của Ponta. Hẳn đây là một điều hiếm khi xảy ra.

“Anh chàng elf mà tôi gặp ngày kia cũng ngạc nhiên như cô vậy. Tôi chỉ đơn giản là chữa lành vết thương và cho nó chút ít thức ăn mà thôi… Và có vẻ tôi đã có được sự tin tưởng của nó.”

Tôi mò mẫm lấy lại cái túi mà mình đã quăng trong bụi cây trước khi nhảy vào giữa cuộc chiến, sau đó lấy ra vài quả hồ trăn. Thấy mấy quả hạch trong lòng bàn tay, Ponta nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi đầu tôi và khéo léo tách vỏ chúng ra trước khi nhét hết vào miệng ăn với vẻ đầy thích thú.

Sau khi trông thấy cảnh này, cô ta thu lại sát khí của mình và tra kiếm vào bao. Mặc dù vẫn còn khá thận trọng nhưng có vẻ giờ đây cô ta đã sẵn sàng để nghe câu chuyện của tôi rồi.

“Elf mà anh gặp ngày kia là sao?” (Trans: từ khúc này đổi cách xưng hô cho thân thiện hơn)

“Tôi gặp anh ta ở gần Diento, có vẻ cũng đang định giải phóng những elf bị bắt làm nô lệ trong thành phố.”

Mặc dù tên elf đó nói rằng hắn ta không bao giờ giao tiếp với nhân loại nhưng dường như lại có chung mục đích với hai người kia nên tôi vẫn nhắc đến. Sau khi đã xác thực một chút, cô ấy lập tức hỏi những câu tiếp theo và có phần lơi lỏng cảnh giác.

“Anh gặp Danka sao?! Không thể nào…”

“Không, anh ta không nói rõ ràng những chuyện đó…”

Tôi cắt ngang sự nghi hoặc của cô với một lời giải thích. Không biết liệu bây giờ họ đã tin tôi chút nào chưa.

Đột nhiên, Donnaha, cái tên từ nãy giờ vẫn đang mải mê tìm chìa khóa, kêu to.

“Ariane, tôi thấy rồi.”

Sau khi thông báo vậy, Donnaha tiến thẳng về phía song sắt và mở khóa then. Âm thanh kim loại nặng nề vang lên kéo theo cánh cửa lồng mở bung ra, bốn đứa nhỏ được giải thoát với nhiều vết thương to nhỏ, mỗi đứa một khác. Một đứa trong đám thậm chí còn đang cố gắng kéo lê cái chân bị thương của mình đi.

Để tỏ rõ thiện chí và xây dựng một mối quan hệ thân thiện với tộc elf, tôi đã đề nghị Ariane để mình sử dụng khả năng.

“Nếu như có bất cứ thương tổn nào, tôi có thể sử dụng thuật trị thương để giúp đỡ. Nếu cô thấy ổn thì tôi sẽ xem qua bọn trẻ.”

“Anh không phải là con người sao? Để mà đi giúp elf như vậy…mục đích thực sự của

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.