Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11

Phiên bản Dịch · 1135 chữ

Sau khi kiểm tra xong, một tấm bạc mỏng, to bằng biển tên cho chó được đặt lên bàn.

“Đây là chứng nhận Mạo hiểm giả. Cậu phải trả phí đăng kí 3 sek và đưa ra một cái tên.”

“Là Arc.”

Sau khi nói tên, tôi đưa cho ông chú 3 xu bạc và cầm bảng chứng nhận lên. Có một số sê-ri gồm 5 kí tự viết theo kiểu La Mã và ba ngôi sao được khắc lên trên đó.

Khi tôi chăm chú nhìn vào tấm bảng, những chứ cái kì lạ được dịch ngay trong đầu tôi.. 『Vương quốc Rhoden, chi nhánh Mạo hiểm giả Rubierute』được khắc trên đó,khá là kỳ quặc theo một số cách.

Điều dó khiến tôi để ý việc bản thân có thể hiểu được người dân ở đây bởi có thể nói chuyện được với họ khá ổn. Thật là….

Không hề có vần đề gì với việc đọc hay viết cả.

“Những ngôi sao này để làm gì vậy?”

“Chúng được dùng để đo khả năng của một Mạo hiểm giả. Ba sao tức là cậu đã đủ khả năng một mình đi farm Orc rồi. Cấp độ cao nhất là 7 sao, nhưng mấy gã đó khó tìm lắm.”

Ông chú giống gấu chột mắt này đang cố tạo bầu không khí hư cấu bởi sau đó ông ta chợt mỉm cười.

Trong thang 7 bậc thì ba sao có vẻ không cao cũng không thấp, có vẻ như đó là hạng 『Trung cấp』 trong Hiệp hội.

“Thường thì các Mạo hiểm giả sẽ chọn một Nhiệm vụ từ cái bảng ở đằng kia kìa.”

Gần lối vào là một bảng thông tin đơn giản được gắn đầy những bản gỗ, trông giống như bảng cống hiến ở các miếu thờ vậy.

Tôi chọn lấy một trong số những bản gỗ. Bản dịch lại xuất hiện trong đầu tôi và những mô tả của văn bản hiện lên trong tiềm thức.

Mỗi một bản gỗ này chắc thay cho một yêu cầu. Hẳn là cứ sau mỗi khi có một Nhiệm vụ được hoàn thành, họ sẽ gỡ bản gỗ đó xuống và khắc một yêu cầu khác lên. Giấy dường như là một vật phẩm cao cấp.

Tôi quyết định sẽ nhìn sơ qua các yêu cầu lúc đó.

“Làm việc vặt tại xứ sở thần thiên.”

Đa số các yêu cầu là làm mấy việc chán phèo như diệt trừ sâu bệnh hại trên các cánh đồng, thu hoạch mùa vụ, vận chuyển vôi gạch đổ nát, xoi rãnh cống dẫn nước. Hẳn là sẽ phù hợp hơn để gọi Hội này là Hội của những người đi làm thuê. Thù lao cũng khá là thấp nữa.

“Những công việc luôn đòi hỏi rất nhiều nhân lực, vì thế nên các công hội địa phương thường được ủy thác những yêu cầu như vậy. Nếu như muốn tìm một việc gì đó sinh lợi nhiều hơn, cậu có thể xem qua ở phần mục lính đánh thuê. Mạo hiểm giả nhận những Nhiệm vụ như vậy thường có rất nhiều tiền, và đó cũng là cách tốt để cậu xây dựng danh tiếng.”

Làm Nhiệm vụ như một lính đánh thuê là không cần thiết, xác suất nhân dạng thực sự của tôi bị phát hiện sẽ tăng lên rất cao nếu tôi làm vậy.

Tôi sẽ chọn một Nhiệm vụ đơn giản cho bây giờ, phải quen thuộc với nhịp sống xung quanh đây đã. Nghĩ thế, tôi gỡ một bản gỗ xuống khỏi bảng và đặt lên bàn tiếp tân.

Đó là một yêu cầu hộ tống đi hái thảo dược từ ngôi làng Rata. Thù lao khá thấp, chỉ có 1 xu bạc. Tôi chọn nó chỉ bởi tôi có chút hứng thú với thảo dược mà thôi.

Ông chú giống gấu khá lưỡng lự khi đọc yêu cầu Nhiệm vụ.

“Thật sao, cậu nghiêm túc chứ? Nói thật chứ việc này không phù hợp với thù lao gì cả.”

“Không sao. Tôi chỉ hứng thú với việc thu thập thảo dược mà thôi.”

“Cậu có điên không vậy. Phải cứng với những khách hàng có yêu cầu như thế này mới được. Sẽ không sao nếu cậu chọn một Nhiệm vụ khác đấy.”

Trong khi nói như vậy, ông chú bắt đầu làm các thủ tục hợp đồng. Nhiệm vụ này là từ một cô bé 13 tuổi.

“Khi hoàn thành, hãy nói khách hàng trao cho cậu thẻ chứng nhận. Đưa ra Nhiệm vụ cùng với thẻ chứng nhận hoàn thành thì cậu sẽ được trả đầy đủ.”

Tôi rời tòa nhà công hội sau khi đã nghe chỉ đường đến ngôi làng và cảm ơn ông chú đó.

Sau đó tôi bước vào Thương hội. Một lúc trước đó, ông chú giống gấu kia bảo tôi nên đem mấy thứ săn được đến đây, thế thì họ có thể mua lại chúng.

Tòa nhà của Thương hội lớn hơn Hiệp hội, và số nhân viên ở đây cũng nhiều hơn hẳn để có thể kịp xử lý hết lượng lớn khách kia.

Quầy tiếp tân trong hiệp hội được chia ra bởi những song cửa (sổ) sắt, có khá nhiều nhân viên phục vụ phía sau. Khi tôi gọi nhân viên ra, một người đàn ông trung niên xuất hiện và chào hỏi tôi.

“Xin chào. Tôi có thể giúp gì cho cậu đây?”

“Tôi muốn hỏi về giá của mấy anh bạn này.”

Tôi đưa ra hai con Burba qua vai mình cho tiếp tân. Sau đó người nhân viên chỉ đường cho tôi tới chỗ của thủ kho. Khi vừa rời tòa nhà, có một xe ngựa dừng lại đối diện bên kia con phố. Tôi chất mấy thứ săn được lên trước khi mang đến nhà kho để xem xét về việc mua bán.

Một gã đàn ông gầy đi đến gần bàn với những thứ tôi săn được đặt trên đó. Sau đó hắn ta bắt đầu xem xét mấy con thú. Tôi cũng đem ra cả cái đầu Orc nữa.

“7 sek và 5 sok cho mỗi con Burba, và 1 sek cho đầu Orc. Tổng là 1 suk và 6 sek.”

Mấy con Burba giá 7 xu bạc vầ 5 xu đồng, trong khi cái đầu giá 1 xu bạc. Trong khi tôi còn đang bận nghĩ về những điều đó, gã nhân viên lấy ra 1 xu vàng và 5 xu bạc. 1 xu đồng cũng được trả thêm nữa.

Tôi bỏ tiền vào trong túi rồi rời đi.

Mặt trời đã lặn từ lâu, ánh hoàng hôn bao trùm cả khu vực

Tôi sẽ trọ đêm tại đây và di chuyển tới làng Rata vào sáng hôm sau.

Bạn đang đọc Kị Sỹ Undead của Manei ki meiko
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi royalmoon
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 58

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.