Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phòng khám

Phiên bản Dịch · 1085 chữ

Chương 10: Phòng Khám

“Nửa tiếng sau sẽ khám bệnh, tôi phải xem trước danh sách đã hẹn của ngày hôm nay. Tôi nhắc nhở anh này, trong lúc khám bệnh, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cho dù thế nào, anh cũng không được kêu la, khiến người bệnh thêm lo âu.” Lúc này, máy tính đã mở, Cao Hạp Nhan mở bảng Excel lên: “Với lại... dù nguy hiểm đến đâu cũng không được trốn. Tôi có thể đảm bảo an toàn tính mạng cho anh, hiện giờ anh làm bác sĩ và ngồi ở đây, tức là đại diện cho mặt mũi của phòng khám này.”

“Được.” Đới Lâm trịnh trọng gật đầu: “Tôi sẽ cố gắng học tập.”

Nếu đã ở lại đây làm việc, không thể nào đấu tranh với vận mệnh, Đới Lâm cũng chỉ có thể cố gắng học tập kiến thức chữa bệnh tâm linh quỷ quái. Bác sĩ bình thường cứu người, bác sĩ thuộc hệ tâm linh quỷ quái cũng cứu người thôi.

Chẳng qua, bác sĩ dạng này phải chịu nguy hiểm trong lúc chữa bệnh nhiều hơn những bác sĩ bình thường.

Mấy tiếng sau.

“Ừm, không có vấn đề gì lớn.”

Sau khi chẩn đoán xong, Cao Hạp Nhan sẽ viết đơn thuốc ngay trước mặt người bệnh.

Khác với bệnh viện công, mỗi lần khám bệnh chỉ tốn vài phút. Bởi vì số lượng người bệnh đến bệnh viện này khá ít, nên bác sĩ có thể kiên nhẫn khám thêm. Cao Hạp Nhan tương đối nắm chắc chẩn đoán của mình, cô ta mới bắt đầu kê đơn.

Tất cả đơn thuốc đều phải tự mình viết tay, đây là thói quen của Cao Hạp Nhan.

“Được rồi, lên phòng Vật bị nguyền rủa trên lầu 1 để nhận vật bị nguyền rủa về là xong. Nhớ kỹ, dựa theo hướng dẫn sử dụng, sử dụng vật bị nguyền rủa mỗi ngày cho buổi sáng và buổi tối thì sẽ không sao nữa, đừng dùng nhiều thêm mà cũng đừng dùng ít đi. Nhà các người gần mộ như vậy, âm khí quấn thân dẫn đến bóng đè cũng không có gì lạ. Ông tới khám sớm, sẽ không ảnh hưởng quá lớn đến sức khỏe và tính mạng. Giữ sổ khám bệnh cho kỹ, lần sau tái khám nhớ mang theo.”

Đới Lâm đưa sổ khám bệnh mà mình đã viết xong cho người đàn ông trung niên nọ, tất nhiên Cao Hạp Nhan cũng ghi lại một bản trong máy tính.

Người bệnh là một người đàn ông trung niên, ông ta nhận đơn thuốc và sổ khám bệnh, nhưng vẫn lo lắng: “Chỉ vậy thôi sao? Không có vấn đề gì nữa chứ?”

Trước đây ở khu lâm sàng, Đới Lâm cũng thường xuyên gặp kiểu người bệnh như thế này ở phòng khám, cho dù bác sĩ đã hứa hẹn nhưng đối phương vẫn lo lắng không yên.

Cao Hạp Nhan gật đầu, nói: “Nếu ông không yên tâm thì có thể đi siêu âm linh hồn. Ông muốn làm thì tôi sẽ giúp ông viết chỉ định.”

“Siêu âm? Linh hồn mà cũng siêu âm được hả?”

“Siêu âm tức làm xem thử ông có bị hồn ma bám vào người hay không, lời nguyền thâm sâu hơn thì phải đến khoa Bắn hồn chụp CT mới nhìn ra được. Triệu chứng của ông rất điển hình, tôi đoán ông còn lâu mới đến mức độ bị nguyền rủa.”

“Giá của siêu âm là bao nhiêu?”

“Phí khám chữa bệnh và phí đăng ký ở chỗ chúng tôi đều như nhau, là tuổi thọ của con người. Trường hợp như ông thì một lần siêu âm sẽ là một tháng tuổi thọ. Tôi có thể cho ông thời gian cân nhắc, tuần này trừ Chủ nhật ra, tôi đều có mặt ở phòng khám.”

Cao Hạp Nhan nói chuyện rất nhẹ nhàng, nhưng người đàn ông trung niên kia vẫn có vẻ lo lắng. Ông ta nhìn sang Đới Lâm và hỏi: “Anh bác sĩ này, anh nói xem, chỉ như vậy là về được thật sao? Kiểu bóng đè này thật sự đáng sợ lắm.”

Đới Lâm phải trả lời như nào đây? Làm một bác sĩ khoa Ngoại, theo lý thuyết, anh sẽ trả lời rằng bản chất của bóng đè là chứng tê liệt giấc ngủ, là bệnh thuộc khoa Nội Thần kinh, nhưng người bệnh này lại thật sự bị “bóng” đè.

“Ông cứ nghe theo bác sĩ Cao đi.” Đới Lâm đành trả lời: “Cô ấy có kinh nghiệm nhiều hơn tôi.”

Người đàn ông trung niên suy nghĩ một lát, đành cầm lấy đơn thuốc rồi ra khỏi phòng khám.

“Khoa Oan hồn và khoa U hồn...” Đới Lâm hỏi dò: “Bản chất có gì khác nhau nhỉ? Thứ mà ông ấy gặp phải, đâu thể xem như oan hồn?”

“Trước khi kiểm tra qua hình ảnh, chỉ dựa vào triệu chứng mà người bệnh kể lại thì rất khó xác định nên để họ vào khoa nào. Trước đây anh là bác sĩ phẫu thuật, chắc hẳn anh rất rõ điều này. Tuy Oan hồn có một chữ Oan, nhưng chưa chắc là loại ma gây nên hiện tượng lúc đó của người bệnh.” Cao Hạp Nhan kiên nhẫn chỉ dạy Đới Lâm: “Nói vậy tức là, u hồn là hồn ma không gây tổn thương cho cơ thể con người, kiểu hồn ma này thường gây tổn thương về mặt tinh thần nhiều hơn. Ví như ảo giác, cảnh trong mơ, hoặc là hiện hồn liên tục trước mặt người bệnh, mang đến sự sợ hãi cho họ... Còn trường hợp người bệnh kia, nỗi sợ của ông ta đã vượt quá mức độ tổn thương của tinh thần.”

Đới Lâm nhanh chóng ghi lại những nội dung này, anh gật gù.

“Được rồi, thời gian khám buổi chiều đã kết thúc. Tối nay còn khám đêm, anh đi ăn cơm tối trước đi, ăn trong căn tin ở bệnh viện hoặc thế giới hiện thực đều được, buổi tối đến đây đúng giờ là ok.”

“Được, tôi biết rồi.”

Dịch : vietanh1766

Đôi lời từ Dịch Giả : Tốc độ ra chương là 1 chương / ngày do mình đang phải dịch 5 bộ truyện.

Nếu được đẩy kim phiếu mình sẽ bạo chương

10KP = 2 chương

100KP = 50 chương

Bạn đang đọc Khủng Bố Công Việc ( Bản Dịch ) của Hắc sắc hỏa chủng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LiệtDươngThiếuGia
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.