Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 799 chữ

Đêm nay trăng rằm tròn vành vạnh soi bóng xuống dòng Hương, chàng ngồi bên nàng, làn gió nhẹ lăn tăn mặt nước, trăng như vỡ vụn từng mảnh, cảm giác hơi se lạnh làm nàng nép sát hơn vào chàng, bản năng đã đưa cánh tay chàng choàng lên vai nàng, kéo sát hơn nữa, rồi cả hai tay chàng đã ôm ghì lấy nàng, mặt đối mặt , môi kề môi, chàng nghiến ngấu đôi môi ấy .... Bất chợt chàng ứ lên một tiếng, xô nàng ra, bụm tay lên miệng rồi khạc ra một dị vật, bỗng lúc ấy nàng cũng bụm miệng bỏ chạy ... tần ngần chưa hiểu chuyện gì, tranh thủ xoè tay dưới ánh trăng mờ xem vật lạ ... Ôi má ơi! một cái răng cửa giả của nàng đã bị sức mạnh nụ hôn hút ra khỏi hàm. Thế là hết, cuộc tình mới chớm đã đi theo chiếc răng giả. Sáng mai không còn thấy nàng ra gánh nước nữa. Chàng lủi thủi khăn gói lên đường về quê tiếp tục sự nghiệp học hành.

Cú sốc nhẹ đó cũng khiến Gia Huy chú tâm tới sự học hơn, ít muốn quan tâm các người đẹp xung quanh, kể cả cô bạn cũ đã từng quấn quýt bên nhau chàng cũng né luôn. Thời đó không học thì chỉ có đi lính, mà đã đi lính thì chết là cái chắc, có mấy người bạn của Gia Huy khoác quân phục lên đường đã phải trở về trong chiếc quan tài đỏ rồi. Đất nước đang trong cuộc chiến là vậy đó, hầu như nam thanh niên nào cũng khai gian tuổi để trốn quân dịch. Đi đâu cũng thi thoảng vẳng nghe câu hát : Rớt tú tài anh đi trung sĩ, Em ở nhà me Mỹ sinh con...

Bất ngờ chiến dịch giải phóng miền nam năm 1975 làm náo động đồng quê, xáo trộn cuộc sống của mỗi con người. Gia Huy đã trở nên rắn rỏi, theo thời cuộc chàng đã trở thành một thầy giáo miền cao, thầy đựợc ngưỡng mộ như một ngôi sao sáng giữa đại ngàn nắng gió nhờ tố chất thông minh nhanh nhẹn và tướng đẹp giai của mình. Các cô sơn nữ trộm thương thầm nhớ anh thầy miền xuôi lên lắm, nhưng nghe những lời bàn tán đồn đại về sơn nữ không đơn giản như thôn nữ đâu nên thầy chẳng dám màng đến em nào.

Hoàn cảnh đẩy đưa khiến thầy gặp và trao tình với một cô giáo cũng hoạt bát năng nổ như thầy. Cô này trắng trẻo mum múp, là dân miền xuôi đi kinh tế mới lên đây, ngưỡng mộ anh nên cô tích cực chăm sóc chu đáo, tận tình quá mà làm sao có thể không yêu được chứ. Hai người yêu nhau thắm thiết lắm, những tưởng sẽ nên duyên vợ chồng. Cái thời bao cấp ấy cuộc sống rất khó khăn, thiếu thốn. Đến một ngày kia không chịu nổi vất vả cô đã ngỏ ý rủ thầy cùng vượt biên.

Vựơt biên giống như canh bạc năm ăn năm thua, hoặc là đến đựợc miền đất hứa, hoặc là sẽ chết chìm dứơi đáy đại dương làm mồi cho cá mập, nàng hối trả lời gấp để còn kịp đặt cọc cho chủ tàu. Bối rối đắn đo, suy tư cả tuần trời, thấy không thể dứt bỏ cha mẹ già cùng công việc để theo cô nàng được, Gia Huy phải nói lời chia tay với người yêu, đường ai nấy đi.

Thời gian làm mờ dần cuộc tình gãy gánh, thầy Gia Huy đã phát hiện ra một người đẹp phố núi cũng là đồng hương, kỳ này kinh nghiệm đầy mình rồi, từng bước, từng bước một Gia Huy đã đánh chậm mà chắc. Chịu khó đưa đón người đẹp hàng ngày, ga lăng hết mình. Và thành công đã mỉm cười với anh, một đám cưới trọng thể đã được tổ chức. Chẳng bao lâu sau những đứa trẻ đã lần lượt chào đời. Anh phải tất bật quanh năm suốt tháng để nuôi dưỡng gia đình. Bỏ lại sau lưng những khúc tình ngắn ngủi của thời trai trẻ.

Chẳng mấy chốc anh chàng điển trai ngày nào đã lên chức ông, tuổi xế chiều nhưng vẫn giữ vẻ phong độ của người đàn ông thành đạt. Nhẩn nha ngồi dưới gốc cây già trong công viên lào xào gió thổi rơi từng chiếc lá thu vàng, ông chìm đắm trong nỗi nhớ miên man về những ngày xa xưa, những người con gái đã đến rồi đi ngang qua đời ông, đôi lúc có nụ cười nhẹ thoáng hiện trên đôi môi.

Bạn đang đọc Khúc tình sáng tác bởi MeoWiWi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MeoWiWi
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.