Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nổ đan lô

Tiểu thuyết gốc · 2089 chữ

Triệu Bân nghe Sở Lưu Giang nói vậy trong lòng bất mãn, dù sao hắn cũng là nhị phẩm luyện dược sư, cả Bắc Khâu thành cho dù là thành chủ cũng phải nể mặt hắn ba phần, tiểu tử này không rõ lai lịch lại dùng ngữ khí như là thượng vị giả đối với hạ vị giả ra lệnh cho hắn. Nhưng Triệu Bân cũng không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng: "Ngươi muốn luyện đan dược gì?"

"Đan dược này không có tên." Sở Lưu Giang bình thản nói ra.

"Đan dược không có tên?" Triệu Bân ngạc nhiên hỏi.

"Đúng vậy, bởi vì đan phương là ta vừa nghĩ ra, tạm gọi Giải Hàn đan đi." Sở Lưu Giang suy nghĩ một cái tên sau nói ra.

Triệu Bân đây là bị chọc cho giận rồi, đan dược không có tên, còn tự nghĩ ra đan phương, đùa gì vậy, cho dù hắn là nhị phẩm luyện dược sư cũng không dám mở miệng nói ra mình tự nghĩ ra đan phương.

Triệu Bân vẫn là cố nén cơn giận: "Việc này liên quan tới tính mạng con người, ngươi chớ nên lấy ra đùa giỡn."

Sở Lưu Giang sao cũng được nói: "Tin hay không tùy ngươi, nếu ngươi không được vậy ta để người khác tới luyện."

Sở Lưu Giang nói ra lời này thực là chọc tới tự tôn của Triệu Bân, danh tiếng của hắn là nhờ vào chức nghiệp luyện dược sư mà có được, là vốn liếng để hắn kiêu ngạo, vậy mà Sở Lưu Giang lại nói hắn không được.

"Được...ta thật muốn xem thử ngươi có thể luyện chế ra đan dược gì, nếu như không được vậy thì cũng đừng trách ta." Triệu Bân giận dữ cười nói.

"Ngươi chỉ cần nghe theo trình tự ta nói luyện chế là được, những việc khác không cần ngươi lo."

Thành chủ cùng Mộ Hoài Nam ở một bên cũng là nhướng mày, đây là liên quan tới tính mạng người khác, thiếu niên trước mặt này lại nói đơn giản như vậy thật không biết thế nào.

Mà thành chủ càng nóng lòng hơn đây là tính mạng nhi tử hắn, sao có thể để cho người khác lấy ra để thử đan dược mới nghĩ ra chứ, nhưng cũng không còn cách nào khác chỉ đành phó thác cho thiếu niên kia.

"Được, bắt đầu luyện chế." Sở Lưu Giang ngưng trọng nhìn qua nói.

"Nhớ nghe theo trình tự ta nói, không được phép sai lầm."

"Được rồi!" Mặc dù phiền muộn trong lòng nhưng Triệu Bân vẫn là bất đắc dĩ gật đầu.

Đốt lửa, làm nóng đỉnh Triệu Bân làm đều lưu loát, một bộ thủ pháp này cũng coi như xứng với danh hiệu nhị phẩm luyện dược sư của hắn.

Sở Lưu Giang ở bên cạnh lúc này lên tiếng: "Để vào Hồng Viêm thảo, sau hai hơi thở thêm vào Chước Dương thảo, tiếp tục sau ba hơi thở thêm vào Xích Nhiệt diệp,..."

Sở Lưu Giang đứng chắp hai tay sau lưng, âm thanh trầm ổn truyền đến, hoàn toàn không chút dừng lại.

Nhìn hai người cách đó không xa, thành chủ không nhịn được lo lắng hỏi: "Mộ công tử, ngươi nói.. hắn có thể thể thành công không?"

"Cái này ta cũng không biết, chỉ có điều nhìn bộ dáng của thiếu niên kia rất tự tin, có lẽ có thể được." Mộ Hoài Nam cười khổ.

Hắn mặc dù thấy qua sư phụ chỉ dẫn cho các sư huynh đệ luyện đan thành công, nhưng đó là sư phụ hắn đã là tam phẩm luyện dược sư chỉ điểm cho luyện đan học đồ, còn bây giờ là một thiếu niên nhìn như trạc tuổi hắn chỉ dẫn nhị phẩm luyện dược sư. Nếu người khác nói, có đánh chết hắn cũng không tin, nhưng bây giờ lại được tận mục sở thị. Vậy nên hắn cũng không dám chắc điều gì, chỉ là linh cảm của hắn mà thôi.

Triệu Bân thì càng là trong lòng rung động, luyện đan dược bởi vì độ khó nắm bắt với nhiệt độ hỏa diễm, dược liệu, cùng các loại yếu tố mà không phải ai cũng có thể trở thành luyện dược sư.

Quan trọng nhất chính là, luyện đan chỉ có đích thân dùng lực lượng của mình, mới có thể khống chế tiến trình luyện đan dược. Thiếu niên này bộ dáng chỉ mười lăm, mười sáu tuổi này lại chỉ dẫn hắn luyện đan, nói cách khác, cũng không tham dự luyện chế, hơn nữa cả quá trình không phát sinh hiện tượng gì, không một gợn sóng, cái này để cho hắn không nói lên lời, cho dù học luyện đan từ lúc còn trong bụng mẹ cũng tuyệt đối không thể có trình độ như vậy, chẳng lẽ nói thiếu niên này là thiên tài đan đạo hoặc là đến từ luyện dược tông môn, thế gia nào đó.

"Tập trung!"

Đang lúc Triệu Bân nghĩ ngợi miên man, chợt Sở Lưu Giang ở bên cạnh quát lớn, lúc này Triệu Bân chợt tỉnh phát hiện, bởi vì hắn thất thần dẫn đến đưa dược liệu không dựa đúng theo thời gian đối phương.

"Ục ục ục!"

Trong nháy mắt, lực lượng trong lò mất ổn định, toàn bộ lô luyện đan không ngừng lắc lư.

"Nguy rồi, đan lô sắp nổ." Mộ Hoài Nam sắc mặt biến sắc kêu lên.

"Đan lô nổ?" Thành chủ không khỏi siết chặt nắm đấm.

Trong quá trình luyện đan, nổ đan lô là chuyện kinh khủng nhất, bởi vì luyện dược sư không nắm được lực lượng trong tay, dẫn đến cục diên luyện đan không thể khống chế.

Một khi đan lô bị nổ, dược liệu bên trong bị hủy, không cách nào thành đan là chuyện nhỏ. Quan trọng nhất là toàn bộ đan lô cũng bị phế bỏ, đan dược đẳng cấp càng cao, lực lượng trong đó càng cuồng bạo, cũng càng dễ nổ mạnh, bản thân luyện dược sư chuẩn bị không tốt cũng sẽ bị thương.

"Thất bại sao?" Sắc mặt thành chủ trở nên khó coi.

Hắn biết đan dược này đối với nhi tử mình có tác dụng quan trọng như thế nào. Nếu như có thể luyện chế thành công, có thể loại bỏ độc tính trong cơ thể chữa trị cho nhi tử hắn.

Không thành công, vậy lại luyện chế lần nữa nhưng chỉ e khi đó đã muộn.

Triệu Bân thì bộ mặt đau khổ, đan lô là hắn bỏ ra gần như toàn bộ gia sản mới có được không nói, nếu như để thành chủ biết được bởi vì hắn phân tâm dẫn đến nổ đan lô không luyện thành đan dược chữa trị cho thiếu thành chủ, chuyện này truyền ra ngoài vậy hắn cũng không cần làm luyện dược sư cái gì nữa.

Không để ý tới sự khẩn trương của mọi người, Sở Lưu Giang nhướng mày.

Tên luyện dược sư này cũng thật không đáng tin, không ngờ vào thời khắc mấu chốt lại thất thần.

Thật không biết hắn là thế nào trở thành nhị phẩm luyện dược sư.

Thấy đan lô bất cứ lúc nào cũng có thể phát nổ, Triệu Bân theo bản năng đang muốn lui về phía sau. Sở Lưu Giang sắc mặt trầm xuống, quát lớn một tiếng: "Ổn định tâm thần, không cần hoảng hốt."

Lúc này tuyệt đối không thể lùi lại. Một khi lui lại, đan lô mất khống chế, nổ mạnh cũng là tất nhiên.

Triệu Bân trong lòng oán thán: "Đại nhân của ta ơi, ngươi không phải người đứng trước chịu đòn, nên có thể nói không cần hoảng hốt, ta vẫn là cần cái mạng này."

"Thế nào? Ngươi sợ? Sớm biết ngươi không được vậy để tên đệ tử Vệ Tinh Tông kia tới làm cũng sẽ không xuất hiện cục diện như bây giờ."

"Ngươi..." Triệu Bân giận dữ nhưng cũng không phản bác gì được.

Tính cách của hắn cũng có chút cao ngạo, cũng bởi vì thân là nhị phẩm luyện dược sư, dựa vào tầng thân phận này đi ngang Bắc Khâu thành, ở trong mắt người khác vô cùng được ngưỡng mộ.

Ban đầu, nhìn thấy đan lô bất cứ lúc nào cũng có thể nổ, trong lòng hắn còn do dự. Khi nghe được đối phương nói mình không được, để người khác tới làm còn hơn hắn, tôn nghiêm trong lòng hắn trỗi dậy.

Nếu như lúc này rút lui, lát nữa cho dù nhặt được một mạng cũng là thân bại danh liệt, không phải sẽ bị cười nhạo đến chết sao?

Triệu Bân cắn răng một cái, nói: "Liều mạng vậy."

Sau đó nhìn về phía Sở Lưu Giang hỏi: "Tiếp theo phải làm thế nào?"

Sở Lưu Giang phân phó nói: "Đưa vào số Hỏa Long thảo còn lại, đồng thời thêm vào Hàn Diên thảo."

Triệu Bân sửng sốt, lực lượng đã không khống chế nổi, còn muốn đưa vào cùng lúc hai loại dược liệu khắc chế lẫn nhau. Đây không phải muốn hắn nổ đan lô mà chết sao? Chẳng lẽ muốn trung hòa dược tính? Vậy cũng không thể cứu vãn nổi tình thế.

"Mau!" Sở Lưu Giang quát lên.

"Được." Triệu Bân làm ra quyết định, trực tiếp đưa hai loại dược liệu vào đan lô.

"Ầm ầm!"

Quả nhiên đưa hai loại dược liệu vào, toàn bộ lô đỉnh lắc lư kịch liệt hơn.

Sắc mặt Mộ Hoài Nam nghiêm trọng: "Bảo vệ thiếu thành chủ."

Thành chủ cũng là biết nổ đan lô nguy hiểm, ngăn tới trước nhi tử sẵn sàng đón nhận lực lượng đan lô nổ ra.

"Rắc rắc!"

Trên lô đỉnh xuất hiện những vết nứt, khí tức cuồng bạo mãnh liệt, giống như đã không chịu nổi nữa.

"Oanh!"

Một tiếng nổ rất lớn vang lên. Sóng khí nóng rực trong nháy mắt phóng ra, đan lô cũng là chia năm sẻ bảy, từng mảnh bắn ra bốn phía.

"Kết thúc rồi sao?"

Triệu Bân đang đưa linh lực dung nhập đan lô, không nghĩ tới đan lô lập tức phát nổ, căn bản không kịp phản ứng, ngay cả chạy trốn cũng không kịp, còn cho là bản thân hẳn phải bỏ mạng tại đây, một bóng người xuất hiện ở trước mặt thay hắn đỡ tất cả lực trùng kích.

Bóng người kia vẫn đứng chắn trước người hắn không nhúc nhích như một ngọn núi lớn mặc cho sóng khí cuồng bạo.

Bụi bặm sau đó biến mất, lô đỉnh đã biến thành từng miếng sắt vỡ vụn, lúc này bóng người kia hiện ra, chính là thiếu niên vừa rồi chỉ dẫn hắn luyện đan.

Triệu Bân trong lòng tràn đầy cảm kích, mặc dù thiếu niên này có chút cao ngạo để hắn không ưa thích gì, nhưng không thể phủ nhận đan đạo thực sự là hắn cũng tự nhận không bằng, hơn nữa vào thời khắc sinh tử còn thay hắn đỡ tất cả công kích.

Triệu Bân mặc dù được Sở Lưu Giang thay mình nhận công kích nhưng bởi vì là người trực tiếp luyện chế đan dược cho nên vẫn là bị thương, có chút khó khăn nói ra: "Đa tạ công tử."

"Hai người không sao chứ?" Lúc này thành chủ cùng Mộ Hoài Nam đi tới hỏi.

Triệu Bân lắc đầu: "Ta không sao, chỉ là vị công tử này vừa rồi thay ta tiếp nhận toàn bộ lực lượng, các người mau tới xem cho hắn."

Hai người đang muốn đi tới xem tình hình Sở Lưu Giang, đã thấy hắn cười nói: "Không việc gì."

Uy lực nổ đan lô không nhỏ, cho dù hai người thành chủ bọn họ đã lui lại khoảng cách khá xa nhưng vẫn phải chật vật chống đỡ.

Sở Lưu Giang đứng chặn trước mặt Triệu Bân tiếp nhận toàn bộ lực lượng vậy mà không mảy may chút thương tổn nào, hơn nữa bọn họ cũng không nhìn ra được Sở Lưu Giang có chút tu vi nào trên người. Thiếu niên này rốt cuộc làm thế nào sống sót sau vụ nổ vừa rồi? Cái này để hai người thật sự là bất khả tư nghị.

Bạn đang đọc Khu Thần sáng tác bởi Typn1711
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Typn1711
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.