Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nụ hôn của Tiêu Cửu

Tiểu thuyết gốc · 1347 chữ

Đi lên trên phòng, Tiêu Vũ tìm vẫn còn đập thình thịch, quá nguy hiểm, nếu hắn không nhanh không khống chế được con thú trong mình mất.

Vật bên dưới vẫn còn cương cứng đây này, hắn rất xấu hổ, sao lại nghĩ tới mẹ mình chứ, Tiêu Vũ tát mình một cái.

Bình tâm lại Tiêu Vũ, nhìn vào chiếc nhẫn, khóa lại cửa phòng, hay là đi vào không gian giới chỉ, nói là làm Tiêu Vũ đã đi vào.

Mà hắn vừa vào Tiêu Cửu đã nhìn hắn cười, chủ nhân ngài tới rồi, Tiêu Vũ mặt đỏ lên sờ đầu nàng.

Ta vừa mới tới, em vẫn đợi ở đây sao, Tiêu Vũ hỏi.

Không có chủ nhân, em đang trồng rau đây này, rồi nàng cho Tiêu Vũ xem.

Thật tuyệt, những chỗ này em làm hết sao, Tiêu Cửu em giỏi quá.

Hì hì, chủ nhân quá khen, nghe Tiêu Vũ khen Tiêu Cửu cười tươi vô cùng.

Tiêu Vũ chơi đùa với Tiêu Cửu, hai người rất là vui vẻ, Lúc này đang ngồi trên cái ghế, Tiêu Vũ ngồi hưởng thụ ánh nắng nơi này, nơi này thật là đặt biệt, hắn có thể làm gì tùy thích, hắn có thể xóa mất mặt trời nơi này luôn.

Ở đây hắn là chúa tể, còn Tiêu Cửu chỉ là dùng quyền hành của hắn mà thôi, nàng là tinh linh ở đây, có thể dùng quyền hạn sử dụng.

Tiêu Vũ thấy cửu châu này tốt thật, linh khí dòi dào, còn có chút yên lành, lúc này Tiêu Cửu chạy tới ngồi lên mình hắn.

Chủ nhân, chủ nhân, thật vui khi có chủ nhân ở đây, Tiêu Cửu ngồi trên người hắn, mà mặt nàng sát người Tiêu Vũ hắn, làm cho mặt hắn đỏ hơn.

Mùi thơm tinh linh nàng cũng dễ chịu, nhưng thân thể loli nàng, làm hắn không dám xuống tay, dù gì hắn cũng là chủ nhân nàng, cũng không nên làm bậy với nàng chứ.

Nhưng ở phía dưới hắn, bờ mông nàng cứ cạ đi cạ lại nhục bổng Tiêu Vũ hắn.

Tiêu Cửu xuống dưới được không, Tiêu Vũ lên tiếng nói.

Tại sao? Tiêu Cửu không hiểu, không lẽ chủ nhân muốn về, Tiêu Cửu nước mắt rưng rưng, bên dưới nàng không ngừng cọ lấy nhục bổng hắn.

Không được rồi, hắn sắp phát điên mất rồi, ôm lấy thân thể nhỏ bé của nàng, con mắt hắn như không kiểm soát.

Chủ nhân sao vậy, chủ nhân, chủ nhân, Tiêu Cửu cũng không biết chuyện gì, nàng cứ đong đưa cơ thể, mông nàng không ngừng cạ phía dưới nhục bổng Tiêu Vũ.

Ta không được rồi, tất cả tại em đó, Tiêu Vũ lên tiếng.

Tại em? Sao lại tại em? Nàng như thắc mắc, nhưng Tiêu Vũ cho nàng câu trả lời, hắn hôn lên bờ môi nhỏ bé của nàng.

Tiêu Cửu bất ngờ, cũng có phần kỳ lạ trong cơ thể, Tiêu Vũ lúc này đã không nhịn được, hắn đè Tiêu Cửu lại, cởi lấy đồ nàng ra, núm vú nhỏ xuất hiện, Tiêu Vũ cúi xuống ngậm lấy, lưỡi hắn đung đưa qua lại.

A a a a, Tiêu Vũ chủ nhân, ngài làm gì em đó, ân a, ngứa quá, dừng lại đi chủ nhân, cơ thể em lạ lắm.

Tiêu Vũ sao dừng lại được, hắn mút núm vú chùn chụt hết vú bên này tới vú bên kia, mùi hương trên người nàng, làm cho hắn như phát điên, mùi hương loli, mùi hương nữ nhân, hắn đã hóa điên.

Cởi quần ra, nhục bổng hắn đứng thẳng trước người nàng.

Chủ nhân, cái kia, nàng không tin được, lần đầu nàng thấy thứ ở dưới quần nam nhân.

Chưa kịp định thân, Tiêu Vũ đã đè nàng xuống, hắn nhắm ngày cái lỗ l-n nhỏ bé nàng đút vô.

Đau quá, chủ nhân đau quá, Tiêu Cửu khóc lên, nàng bị cái của Tiêu Vũ đút vào đau đớn.

Tiêu Vũ lúc này thấy nàng khóc mới bình tĩnh lại.

Chủ nhân, Tiêu Cửu khóc như mưa, nàng lấy tay xoa mắt mình.

Ta đang làm gì thế này, xin lỗi Tiêu Cửu ta mất kiểm soát, hắn không biết làm sao an ủi.

Tiêu Cửu ôm Tiêu Vũ, chủ nhân, tại Tiêu Cửu tại Tiêu Cửu nên chủ nhân, hu hu.

Xin lỗi, tiểu cửu anh xin lỗi, Tiêu Vũ cảm thấy mình ác ý quá, sắp chút nữa làm chuyện đồi bại với nàng rồi.

Hu hu, chủ nhân không sao, nếu chủ nhân muốn, Tiêu Cửu sẽ, híc híc, Tiêu Cửu sẽ làm theo chủ nhân muốn.

Không!

Tiêu Vũ nói xong mặc quần vào, ta xin lỗi Tiêu Cửu đã làm em sợ, nói xong quay qua ôm Tiêu Cửu.

Vâng chủ nhân.

Chủ nhân, em . . . em cảm thấy sướng lắm, nhưng có chút sợ, chủ nhân chỉ cần ngài muốn.

Tiêu Cửu, Tiêu Vũ nhìn Tiêu Cửu sờ đầu nàng ôn nhu.

Tiêu Cửu nhìn Tiêu Vũ hôn lên miệng hắn, Tiêu Vũ bất ngờ nhưng cũng đáp lại, đầu lưỡi của hai người như quấn lấy, như là mỹ vị ngậm lấy mút liên tục.

Sau khi hôn hết thở nổi, Tiêu Vũ buông người nàng ra, đi tới nơi linh tuyền Tiêu Cửu dẫn đến, uống một ít linh tuyền nơi đó, Tiêu Vũ cảm thấy sức mạnh mình mạnh lên.

Đùng . .. Đùng . . .đùng!

Trong cơ thể không ngừng phát ra tiếng vang, Tiêu Vũ biết mình đột phá.

Luyện khí tầng 2, Tiêu Vũ thở ra chọc khí, hắn ngưng lại đan điên, tầng hoàng chu thiên ngừng lại, mở mắt ra nhìn Tiêu Cửu.

Ta đột phá rồi, ha ha, ta đột phá rồi, Tiêu Vũ ôm lấy Thân thể nhỏ bé của Tiêu Cửu mừng rỡ, sau đó hai người đỏ mặt, Tiêu Vũ đối mặt với Tiêu Cửu, hai người lại không cầm được hôn môi nhau.

Sau một lát hai người mới rời môi nhau ra.

Tiêu Vũ chào tạm biệt Tiêu Cửu đi ra khỏi giới chỉ, chủ nhân nhớ tới thăm Tiêu Cửu đó.

Lần thoát khỏi giới chỉ này, Tiêu Vũ cảm thấy vui vẻ.

Miệng hắn nhích lên, tất nhiên rồi anh sẽ tới thăm Tiêu Cửu thường xuyên.

Di ra ngoài đã 1 giờ, vậy hắn ở đó 60 giờ rồi, nói xong hắn thở dài, lúc này Tiêu Vũ tới học bài, rất nhanh hắn học xong.

Đi ra khỏi phòng, mẹ hắn đang bận rộn nấu nướng, Tiêu Vũ đi tới bên người Tiêu Tuyết.

Con trai dậy rồi sao, Tiêu Tuyết nhìn qua, khuôn mặt gợi tình của nàng, làm cho Tiêu Vũ như nứng lên, nhưng hắn kiềm chế được, đây là mẹ hắn.

Dạ . . .con mới dậy, mẹ nấu món gì thơm thế, Tiêu Vũ vừa nói vừa tiến sát mẹ hắn, ngửi thấy mùi thơm dịu nhẹ quen thuộc, hắn muốn ở đây ngửi hoài.

Con sao vậy, Tiêu Tuyết thấy Tiêu Vũ cứ đứng sát người mình, nàng thấy con mình cảm giác khác lạ, nàng cũng đỏ mặt hỏi.

Tiêu Vũ lúc này tỉnh lại, không có gì mẹ, để con giúp mẹ, Tiêu Vũ trổ tài nấu nướng của hắn.

Tiêu Tuyết nhìn thấy khen ngợi quá trời, con trai mẹ giỏi quá.

Hì hì, cảm ơn mẹ, yên tâm đi con sẽ làm cho mẹ hạnh phúc nhất trên đời này.

Nghe được lời của con nói, làm nàng đỏ mặt, vậy thì con học cho tốt vào, lúc đó mẹ dựa vào con.

Tiêu Tuyết vén lấy tóc bên lỗ tai mình nói, Tiêu Vũ nhìn thấy tim hắn lại đập, bên dưới hắn như vỡ tung vậy, quá xinh đẹp rồi. Hắn muốn đè nàng xuống đ-t.

Nghĩ bậy gì đó, đó là mẹ mày đó, Tiêu Vũ lắc đầu, xong bình tĩnh lại.

Buổi tối hai người ăn cơm với nhau, cười rất vui vẻ.

Bạn đang đọc Không Gian Giới Chỉ sáng tác bởi phongquan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi phongquan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 166

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.