Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 17

Phiên bản Dịch · 957 chữ

Chương 17 : Phép thử.

Giản Thạch lo lắng đi qua đi lại. Cái cô nhóc này, sao giờ chưa về, điện thoại thì không nghe máy, nói đi ra ngoài một lát mà đã 8h rồi, 3 tiếng đồng hồ rồi chưa về. Hắn sợ, không biết cô có sao không.

Điện thoại Giản Thạch reo, Tịnh Kha gọi.

- ” Gì vậy ? ”

Giọng khó chịu hẳn, Kha nghĩ chắc hắn đang lo cho Nhã đây mà lại không phải người gọi mong muốn. Tịnh Kha cố gắng nói với giọng sợ hãi :

- ” Cứu tôi… và Yên Nhã ”

- ” 2 người ở đâu ? ”

Hắn muốn hét ầm lên, chuyện gì với họ ? Một giọng nói con trai qua điện qua Tịnh Kha

- ” Muốn cứu tụi nó, đến nhà kho ở đường ABC, đi một mình. Không đừng trách tao ”

- ” Mày là ai ? alo, alo. Chết tiệt ”

Hắn tức giận, cầm chìa khóa ra xe phóng đi, hắn sợ chậm một chút, Yên Nhã sẽ xảy ra chuyện. Hắn dù gì cũng là thiếu gia tập đoàn lớn, bao người muốn hại, nên sẽ nhắm vào Yên Nhã mất.

Nhà kho đường ABC ——————————

Giản Thạch đạp cửa đi vào, thấy Yên nhã cùng Tịnh Kha đang bị trói, muốn chạy lại thì

- ” Dừng lại, mày không ngửi thấy à ? ”

Hắn nhìn qua, là một tên mặt áo đen, mặt cũng che kín, chỉ có giọng nói quen thuộc, nhưng hắn còn tâm trí đâu mà nhớ ra. Ngửi ? Mùi này là XĂNG.

- ” Mày muốn làm gì? ”

- ” hừm. Bye ”

Tên áo đen đi ra phía cửa, turớc khi đi, quăng lại que diêm. Lửa bốc lên. Căn nhà kho này vốn rất cũ, không lâu sẽ sụp đổ. Hắn không suy nghĩ đưa Yên Nhã đi, nhưng vừa đi, chợt nhớ đến Tịnh Kha kế bên, mắt khó xử sao có thể cứu hết được, họ đuối cả rồi, không thể đứng dậy được, chỉ đưa được một người đi. Hắn tất nhiên là muốn cứu Yên Nhã, nhưng như vậy Tịnh Kha sẽ…

- ” Đưa Yên nhã đi mau đi, tôi không sao. Cậu cứu tôi sau cũng được, tôi chịu được ”

Hắn đồng ý, đưa tôi đi lẹ. Tôi cũng lo, lỡ cứu Tịnh Kha không kịp thì sao ?

Vừa đưa tôi ra, Giản Thạch chưa kịp quay trở vào, căn nhà bốc cháy, sập dần xuống. Không ổn rồi, Tịnh Kha thì sao, tuy chỉ là kế hoạch nhưng đây là ngoài ý muốn. Tôi gào lên

- ” TỊNH KHA!!! ”

Giản Thạch ôm lấy tôi :

- ” Nhã nhi đừng buồn nữa”

- ” Tại sao khi cô ấy cho ra ý đồ này, em lại nghe theo, là em ngu ngốc, ngu ngốc !!! ”

- ” Ý em là sao ? ”

- ” Thạch thật ra ”

- ” Thật ra đây là ý đồ của mình ”

Giọng nữ trong trẻo tiếp lời tôi – Tịnh Kha !

- ” Tịnh Kha, cậu không sao chứ ”

- ” Không sao, Thạch để mình giải thích. Đây là kế hoạch mình bày ra, mình muốn thử khi trong tình cảnh này, cậu sẽ chọn cứu ai. Kết quả đúng như tớ dự đoán. ”

- ” Kha, sao cậu thoát được ? ”

- ” Người này giúp ”

Là tên áo đen lúc nảy, tuy tôi làm theo kế hoạch này, nhưng không biết tên này là sao, hơn nữa tôi không biết là họ sẽ đốt, Tịnh Kha chỉ nói là khi bị bắt, Thạch cứu ai, tôi không hề biết sẽ đốt lửa. Tên này, có ý định giết bọn tôi, tôi không suy nghĩ, nhào vào đánh hắn, giật hết mặt nạ của hắn ra. Ngạc nhiên, sửng sốt : là Chu Hoàng Khương. Sao hắn ở đây ?

- ” Khương, biết ngay là cậu, nghe giọng quen lắm ”

- ” Thạch đại ca, chuyện này ”

- ” Là tôi nhờ cậu ấy làm thế, khi cậu chọn một người đưa ra, Khương sẽ đi vòng cửa sau nhà kho mà cậu không biết, cứu người còn lại nên sẽ không ai phải bỏ mạng. Mình đã tính toán trước điều này. Còn nữa, Yên Nhã, xin lỗi đã làm cậu lo lắng, thật ra, mình là người yêu của Hoàng Khương, chỉ là bạn của Giản Thạch thôi, mình chọc cậu thôi, đừng giận nhé ”

Tôi ngẩn người, vậy có nghĩa là Giản Thạch không hề có hôn phu, tôi nhìn Thạch chờ giải thích :

- ” Anh chưa từng nhận Tịnh Kha là hôn phu của mình ”

Ờ ha ! đúng vậy thật. Tôi mừng, vậy chẳng phải chứng minh là hắn thật sự quan tâm tôi sao. Nhưng hắn dám gạt tôi, tôi làm mặt giận.

- ” Em giận gì nữa, anh gạt em, giờ em đồng lõa với Tịnh Kha gạt anh, hòa rồi. ”

Tôi thấy cũng đúng, quay qua nhìn hắn, lại bị hắn hôn lấy. Trước nhiều người, tôi đỏ mặt, muốn đẩy hắn đi, nhưng sao có thể được, tên ác quỷ này, chỉ giỏi hành hạ người khác. Đành chịu, về nhà tôi sẽ cho hắn một trận.

Dù sao nhờ Tịnh Kha mà tình cảm chúng tôi lại thêm một bước đi lên, tôi cảm ơn Kha nhiều lắm, và cũng mừng vì tôi có thêm một người bạn.

Đọc tiếp Không chỉ thiên thần mới có thể mang lại hạnh phúc – Chương 18

Bạn đang đọc Không Chỉ Thiên Thần Mới Có Thể Mang Lại Hạnh Phúc của Nhím JennyBK
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.