Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Thật Đã Xuyên Không ?

Tiểu thuyết gốc · 2655 chữ

"Ưm, chuyện gì vừa xảy ra ?"

Lâm Hàn chợt tỉnh dậy thấy mình đang ngồi dựa vào một tảng cự thạch gần đó. Toàn thân hắn ê ẩm, đau nhức không từ nào có thể nào diễn tả. Nhìn lại bản thân thì thấy một bộ y phục lạ hoắc đồng thời trông rất bẩn thỉu, lem luốc, dính đầy huyết tươi. Cơ thể cảm thấy khó cử động, di chuyển một chút là cảm thấy đau nhức tựa như gãy mấy khúc xương. Mà có khi xương cốt đúng là gãy thật.

"Đau chết lão tử, đây rốt cuộc là cái chốn quỷ nào ?"

Cảm thấy đầu óc hoang mang, hắn tập trung từ từ nhớ lại những kí ức trước khi phát hiện chính mình ở đây.

"Đúng rồi ! Hình như ta bị té xuống sông."

Những kí ức của hắn lần lượt ùa về.

Hôm đó hắn cùng các bạn học đi du ngoạn tại một vùng sơn cốc hoang dã để trải nghiệm cảm giác mạo hiểm, chỉ là ai ngờ hắn lại bị vấp chân vào một hòn đá rồi trực tiếp ngã thẳng xuống dòng sông gần đó rồi bị dòng nước cường hãn cuốn trôi đi.

Dòng nước rất mạnh, mặc dù hắn đã cố bơi vào bờ vố số lần nhưng đều vô dụng, hắn luôn bị dòng nước chấn ngược trở lại.

Trong lúc sắp chết ngạt thì hắn bị dòng nước đẩy xuống một thác nước, trong lúc rơi cũng có kịp thở lại được mấy hơi nên cũng đủ giữ được cái mạng nhỏ.

Rớt xuống từ độ cao bốn đến năm trượng nhưng lại may mắn không có chết, hắn trong lòng đại hỉ nhanh chóng trồi lên trên mặt nước.

Nhưng trớ trêu làm sao khi sắp ngoi lên được mặt nước thì ngước lên lại thấy một thân gỗ to và dày bất ngời rơi xuống. Chưa kịp nhận biết được tình hình thì hắn bị thân gỗ trực tiếp đụng cho vỡ đầu.

Ý thức của hắn mất đi kể từ đó.

"Ta phi ! Chết rồi mà chết không được hẳn hoi. Cái thân cây chết tiệt đó là từ đâu mà ra ?!"

Mặc dù trong lòng đẩy ủy khuất, muốn la lên một tiếng nhưng với cái thân thể này thì nói được một hai câu thì đã cả là một phép màu rồi chứ đừng có nói đến la hét.

"Lão Thiên a, ta ăn ở đứng đắn, người ngay lẽ phải, việc tốt đã làm không dưới trăm lần vậy mà để ta phải chết yểu như vậy. Trên thế gian này còn có hay không thứ gọi là công bằng ?"

Vì không nói được nên hắn chỉ có thể âm thâm mà hậm hực trong lòng, không cách nào phát tiết ra.

Cảm thấy buồn bực và chán nản, bỗng có một âm thanh phát ra trong đâu hắn.

[Keng, thành công kí thác linh hồn vào nhục thể mới]

[Bắt đầu quá trình dung hợp kí ức]

Chỉ là vừa định kêu lên "Ai nói ?" nhưng bỗng có một con đau khủng khiếp chợt bộc phát ra trong đầu hắn.

Cơn đau này thật khủng khiếp, đau đến mức mà khiến hắn tưởng rằng não mình định đập tan hộp sọ để chui ra ngoài.

Mồ hôi chảy đầm đìa, cơn đau vẫn chưa hết nhưng vẫn không có một tiếng động vang lên. Hắn cắn răng chịu đựng nỗi thống khổ đang dày vò chính mình với một hi vọng rằng nó sẽ kết thúc.

Từng phút trôi qua, nỗi đau dần giảm nhẹ và cuối cùng biến mất như chưa từng xảy. Lâm Hàn cố gằng hít thở thật sâu mặc cho hai lá phổi đang cực kì khó chịu, cảm giác như chúng thật sự muốn rách ra. Miệng hắn thở hồng hộc, lần trải nghiệm này thật sự cả đời khó mà quên.

Ngay khi đã bình tĩnh lại, hắn phát hiện rằng trong đầu mình ngoài kí ức của chính bản thân thì còn có trộn lẫn với kí ức của một người khác.

Sau một hồi tra xét thì hắn phát hiện ra rằng nơi đây không phải là thế giới cũ của hắn mà là một thế giới mới mà hắn xuyên không đến gọi là Chân Tiên Giới. Tại đây mọi người lấy việc tu luyện là mục tiêu hàng đầu vì nơi đây những người không có thực lực thì không có quyền lên tiếng, sẽ bị khi dễ và coi thường bởi kẻ khác. Để có được thực lực thì tu luyện là một chuyện bắt buộc không thể nào bỏ qua, nhờ có tu luyện nên con người mới có thể đạt được những cảnh giới cao hơn, dần dần thoát kiếp phàm nhân và có thể thành tồn tại chí cao vô thượng được gọi là Tiên Nhân.

Còn về thân phận của thân thể này thì theo hắn được biết thì người này cũng có tên là Lâm Hàn giống như hắn. Hắn có bối cảnh là tộc nhân của một gia tộc lớn trong thành được gọi là Lâm Gia, vì căn cốt không ra gì nên cả đời vô duyên với việc tu luyện nên bị mọi người gọi là phế vật. Mẫu thân của hắn mất sớm, nghe bảo là mất ngay khi vừa hạ sinh hắn. Còn về phụ thân của hắn thì có vẻ như quá thất vọng với đứa con của mình nên suốt hơn chục năm qua chưa từng mở miệng với hắn dù chỉ một câu. Tuy vậy cha hắn có tu vi Kết Đan Kì Đỉnh Phong đồng thời nắm giữ một vai trò vô cùng trọng yếu trong gia tộc nên mọi người xung quanh đành phải nể mặt cha hắn nên cũng chỉ cùng lắm là phỉ báng hay đánh đập hắn chứ với cái danh "phế nhân" kia chỉ sợ sớm đã bị bài trừ hay thậm chí thủ tiêu vì làm ô danh gia tộc.

Mọi chuyện vẫn suôn sẻ mãi cho mới đến ngày hôm qua khi gia tộc biết tin cha hắn trong lúc đi lịch luyện tìm cơ duyên đột phá thì có gây xích mích với một đại môn phái nào đó nên bị người ta trực tiếp phế bỏ tu vi trở thành một phàm nhân không hơn không kém, cùng lắm thì mạnh hơn người thường một chút.

Việc cha hắn bị phế đã làm kinh động tới cao tầng trong gia tộc và khiến cho chỗ đứng của hắn lập tức rơi xuống đáy chót. Sau đó hắn bị chính người trong gia tộc của mình hành hung và đem ném xuống một nơi khỉ ho cò gáy nào đó để thủ tiêu xác chết.

"Hài..., phải công nhận cuộc đời người thật lắm bi ai a. Nếu như là ta thì chắc cũng đã sớm tự tử để giải thoát từ lâu rồi."

Lâm Hàn trong lòng thầm bội phục ý chí của người này, cho dù phải chịu biết bao đắng cay cùng ủy khuất nhưng vẫn cố gắng để đứng lên. Hạng người này đáng để tôn trọng.

Mà cũng đúng vào lúc này âm thanh ban nãy lại vang lên.

[Phát hiện nhục thể mới bị thương]

[Tiến hành chữa trị]

"Lại là ngươi ! Rốt cuộc là cái con quỷ nào mà lại ám theo ta vậy chứ ?"

Hắn cảm thấy bối rối khi có những âm thanh lạ liên tục phát ra trong đầu hắn, chẳng lẽ cái khúc gỗ chết tiệt đó va vào đầu mạnh quá khiến hắn bị điên mất rồi ?

Chợt để ý, hắn thấy thân thể mình ngày càng dễ chịu hơn, máu bắt đầu ngừng chảy, miệng vết thương dần khép lại và hắn còn có cảm giác những khúc xương gãy bên trong thân thể cũng đang được từ từ nối lại.

[Tiến hành chữa trị đạt 56%]

[Tiến hành chữa trị đạt 72%]

[Tiến hành chữa trị đạt 100%]

[Chữa trị hoàn tất]

Sau khi nghe tiếng "chữa trị hoàn tất" vang lên thì Lâm Hàn phát hiện ra rằng mọi vết thương trên người hắn đã hoàn toàn khôi phục lại, thân thể của hắn cũng đã trở về trạng thái tốt hơn nhiều so với trước.

Cảm thấy bỡ ngỡ và khó hiểu nhưng hắn cũng kịp đứng dậy

"Cái thứ quỷ gì ? Vậy mà đem ta khôi phục đến bực này ?"

Đúng lúc này âm thanh đó lại tiếp tục vang lên.

[Chào mừng kí chú đến với Siêu Việt Tấn Cấp Hệ Thống]

[Từ nay kí chủ sẽ cùng Hệ Thống tiến bước trên con đường trở thành mạnh nhất]

[Hân hạnh chiếu cố]

[Keng, mở khóa thành công chức năng quay thưởng]

[Keng, mở khóa thành công chức năng tạo nhiệm vụ]

[Keng, mở khóa thành công kho trữ vật]

[Keng, chúc mừng nhận được

[Keng, chúc mừng nhận được ]

Im lặng hồi lâu, Lâm Hàn thở ra một ngụm khí lạnh.

"Cái này..... Chẳng lẽ ta thật sở hữu một cái Tối Cường Hệ Thống Đi"

Thân tại kiếp trước có đọc qua rất nhiều những bộ tiểu thuyết nên riêng những thể loại hệ thống đã không còn là cái thứ gì đó quá xa lạ đối với hắn. Chỉ là cả đời hắn thực sự không nghĩ đến sau nay hắn sẽ thành một nhân vật chính trong một bộ tiểu thuyết giống như vậy, điều này không cần phải nói đã đem lại cho hắn một niềm kinh hỉ thực sự quá to lớn.

"Ha ha ha !!! Lão tử thực sự sở hữu một cái hệ thống !"

Vì quá xúc động lẫn vui sướng, hắn gào thật to và nhảy nhót xung quanh trông không khác gì một tên điên. Mãi đến mấy phút sau hắn mới có thể bình tĩnh lại. Sắc mặt hắn chợt trở nên nghiêm túc, và xác định mục tiêu chân chính của mình. Mục tiêu của hắn tại thế giới này chính là trở thành cường giả mạnh nhất, trở thành tồn tại chí cao vô thượng, trở thành thế gian mạnh nhất nhân vật mang tên Lâm Hàn.

"Yên tâm đi, vì ta đã kế thừa cơ thể của ngươi nên chuyện của ngươi sẽ cùng là chuyện của ta. Mọi ân oán ta sẽ thay ngươi trả đủ không thừa không thiếu."

Mà mặc dù nói là như vậy chứ nhưng cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn đã nếu không thì đến cái mạng còn khó giữ nói chi đến việc trả thù. Cũng nhờ kí ức mà hắn có được từ cơ thể trước nên hắn mới biết được rằng nơi đây là Ám Hoang Cốc. Để có thể tóm tắt nơi này trong hai chữ thì sẽ không có từ nào thích hợp hơn hai từ "nguy hiểm !".

Nơi đây đầy rẫy những loài Yêu Thú cực kì nguy hiểm với tu vi cao nhất phải lên đến Nguyên Anh Kỳ, tuy nhiên những tồn tại khủng khiếp như vậy chỉ thường tụ tập tại vùng trung tâm của sơn cốc chứ không lảng vảng ở bên ngoài. Tại nơi hắn đang đứng thì thuộc phần ngoài rìa của sơn cốc nên có thể nói là tương đối an toàn, những Yêu Thú quanh đây chỉ thường có tu vi Luyện Khí đến Trúc Cơ là cực hạn.

À mà giải thích qua về Yêu Thú thì chúng là những cá thể có ngoại hình không khác những động vật bình thường là bao nhưng khác cái là bọn chúng biết tu luyện, theo như một số truyền thuyết kể lại thì khi Yêu Thú đạt đến một cảnh giới cực cao thì có khả năng hóa hình thành nhân loại và sinh hoạt không khác gì một con người. Bình thường thì Yêu Thú mạnh hơn so với nhân loại cùng giai nhưng đổi lại thì trí thông minh khá là thấp, không có khả năng suy nghĩ gì nhiều.

"Mà trước hết thì cứ đã mở quà đi đã, không biết có quất trúng phải đồ tốt không."

Trong lòng hắn điên cuồng cầu trời khấn phật mong sao cho vận khí của hắn hôm nay bạo phát.

"Mở túi quà tân thủ !" hắn kêu to một tiếng.

[Keng chúc mừng nhận được những vật phẩm sau:

-Nhân Giai Thượng Phẩm Đan Dược 1 lọ 10 viên

-Nhân Giai Trung Phẩm Binh Khí

-Hoàng Giai Hạ Phẩm Kiếm Pháp

-Không Phân Loại 1 bộ]

Nhìn qua đống vật phẩm vừa rút trúng, hắn cảm thấy cũng không quá vui cũng không quá buồn. Dù sao túi quà tân thủ cũng chỉ là để giúp hắn trong chặng đường đầu thôi.

"Tiếp là đến hai cái lượt quay thưởng Buff vĩnh cửu loại tối thượng, tên gì nghe mà bá khí phết a."

"Trực tiếp quay thưởng !"

Khi hắn vừa hô xong thì có một chiếc bàn xoay kì dị từ trong hư không lập tức biến ra. Trên bàn xoay có liệt kê rất nhiều các mục Buff mà hắn có thể đạt được.

"Uầy ! Nào là Không Nhìn Phong Ấn, Vô Hạn Phân Thân, Phá Không Dịch Chuyển, Mãi Mãi Tuổi Thanh Xuân,... Thật là nhiều thứ tuyệt vời a."

Nhìn qua những thứ này, lòng tham của hắn thật muốn bạo phát đem thu sạch tất cả các loại Buff nhưng hắn cũng ý thức được rằng điều này quả thật là bất khả thi nên cũng sớm đem thứ tâm tư này đi chôn vùi.

"Tiến hành quay thưởng thôi..."

Hắn hồi hộp đem bàn tay run và bắt đầu quá trình quay thưởng.

"Vận khí ta ơi, van ngươi hôm nay phá lệ đem bạo phát đi."

Mặt bàn quay thật nhanh xong dần dần chậm lại. Đến khoảnh khắc này Lâm Hàn thật sự hồi hộp đến vã cả mồ hồi, cảm giác này có chút căng thẳng ngoài dự định.

Sau một lúc, mặt bàn triệt để dừng lại.

[Keng, chúc mừng quất trúng

[Mô tả Buff: Ngươi có một ý chí mạnh mẽ, quật cường, không cách nào phá vỡ. Dù có phải chịu đựng thống khổ đến bực nào ngươi hoàn toàn có thể chịu đựng. Mọi cảm xúc tiêu cực nay đã không còn có thể ảnh hưởng đến ngươi. Mọi đòn công kích tinh thần sẽ bị hóa giải vô điều kiện]

"Wao ! Cái này thật hữu dụng nha ! Coi như cũng đáng."

"Tiếp tục quay thưởng !"

~ Một lúc sau ~

[Keng, chúc mừng quất trúng ]

[Mô tả Buff: Ngươi là nhân vật chính ! Mà nhân vật chính thì không thể thiếu một khả năng. Đúng rồi đó, khả năng "LÔI KÉO CỪU HẬN". Ngươi sẽ hấp dẫn sự thù hận của vố số người một cách vô điều kiện và trách nhiệm của người là nghiền ép tất cả bọn chúng, đem bọn chúng dẫm đạp dưới chân của mình. Thực lực của ngươi sẽ tăng tỉ lệ thuận với thực lực của kẻ địch mà ngươi đánh bại, đồng thời sẽ nhận được khen thưởng bí mật từ Hệ Thống]

Lâm Hàn: "......"

Hết Chương 1

P/s: Truyện ta mới viết, cầu khẩn lượt thích và sự ủng hộ từ các ngươi.

Tiến độ ra chương từ 2 => 3 chương một tuần. Muốn nhanh hơn thì hãy xuống phần bình luận và nịnh hót ta đi. Ta thật rất muốn được khen.

Bạn đang đọc Không Cần Tu Luyện ! Ta Điên Cuồng Tấn Cấp Cùng Hệ Thống ! sáng tác bởi KamonGuen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KamonGuen
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.