Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trong vòng bảy bước, ưu thế ở ta

Phiên bản Dịch · 2408 chữ

Wayne nôn khan hai tiếng, không nôn ra được gì, lấy ống tay áo lau lau khóe miệng, sự chán ghét của hắn đối với Địa Tâm Giáo đạt đến cực điểm.

Bất kể là đại nghĩa hay tiểu nghĩa, từ nay về sau, Wayne hắn cùng Hư không chi chủ sẽ không đội trời chung!

Wayne vô cùng muốn đốt xúc tu kia ngay tức thì, nhưng vẫn chưa cứu được Isabella ra, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hắn suy đoán bản thể của xúc tu chính là cái gọi là Lòng đất chi vương, nhìn xem kích thước xúc tu, không biết từ chỗ nào kéo dài đến, có thể phán đoán Lòng đất chi vương có hình thể vô cùng to lớn, vừa vặn đối khớp với tình báo thu thập được trước đó.

Lòng đất chi vương.

Cửa vào đường hầm dưới mặt đất.

Sự xuất hiện của cả hai tại trại nuôi gà không phải là trùng hợp.

Trại nuôi gà, trụ sở Địa Tâm Giáo, văn phòng chính quyền, ba điểm tạo thành một đường, rõ ràng là đã có mưu tính từ trước....

"Isabella đã đúng, tổ chức tình báo của Windsor cũng có thể nhìn ra Địa Tâm Giáo có vấn đề, nói rõ Địa Tâm Giáo đã có vấn đề từ rất lâu rồi."

Wayne oán hận đến nghiến răng, xúc tu đẻ trứng nói rõ Lòng đất chi vương ở ngay bên dưới trại nuôi gà, một khi đại quái vật này động lên, toàn bộ trấn nhỏ sẽ phải nghênh đón tai họa ngập đầu.

Ma pháp sư của Địa Tâm Giáo không rõ thực lực, hắn nhất định phải cứu Isabella ra, cũng chỉ có Isabella mới có thể đối phó với Địa Tâm Giáo.

....

Cửa vào đường hầm xuống lòng đất nằm ở phía sau trại nuôi gà, so với địa hình rắc rối phức tạp dưới mặt đất, cửa ra vào trên mặt đất cũng không dễ thấy.

Một cái kho nhà xưởng được xây dựng vội vã, che cản vết nứt vực sâu, do bốn tên tín đồ trấn giữ, một khi có người đến gần sẽ lập tức ngăn cản.

Wayne nhìn thấy bao súng ở vị trí sau hông bọn họ, thời gian gấp rút, hắn không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ có thể nhắm mắt lại.

"Anh kia, dừng lại, hiện tại còn chưa đến tối, anh không thể đi vào."

"Tôi biết, nhưng tình huống có biến, người của chúng ta đã bị tập kích, tôi phụng mệnh chủ giáo tới đây thẩm vấn tội phạm, nhất định phải hỏi ra tung tích của đồng đảng, bằng không tôi không có cách nào bàn giao với chủ giáo."

Wayne lạnh nhạt trừng mắt nhìn đối phương: "Anh, mở cửa ra, đi trước dẫn đường."

"Nhưng, chủ giáo đã ra mệnh lệnh là không để bất luận kẻ nào tiến vào, tôi thực sự không thể để anh vào trong...."

Thủ vệ lộ ra vẻ mặt xấu hổ, thái độ cường ngạnh của Wayne khiến y cảm thấy hơi e ngại, thái độ phách lối như vậy, xem xét chính là thân tín của chủ giáo.

Hơn nữa Wayne còn mang theo mệnh lệnh chủ giáo, nếu y mạnh mẽ ngăn cản dẫn đến lợi ích của Địa Tâm Giáo bị hao tổn, vậy sau đó chủ giáo có thể tiến hành xử phạt y hay không?

Khí thế thủ vệ yếu đi ba phần, Wayne lập tức cương quyết thêm ba phần, một tay túm lấy cổ áo thủ vệ, lộ ra ánh mắt nguy hiểm, nói: "Khốn nạn, nếu không phải chúng ta đều tín ngưỡng vào chủ nhân hư không không chút giữ lại, tao nhất định báo cáo chủ giáo đêm nay hiến tế mày cho Lòng đất chi vương, mau mở cửa, mày không đảm đương nổi trách nhiệm này đâu."

Sự cương quyết và không coi ai ra gì của Wayne đã áp đảo sự nghi ngờ của thủ vệ, y không dám tiếp tục ngăn cản nữa, vẫy tay cho đồng bạn mở cửa lớn kho nhà xưởng ra, sau đó cũng chủ động đi trước dẫn đường, định lắng lại lửa giận của Wayne.

Làm tiểu đệ cho người ta là như vậy, không cầu có công nhưng cầu không phạm lỗi.

Một chữ, khó.

Sự phức tạp của đường ngầm dưới mặt đất vượt ngoài tưởng tượng của Wayne, bốn phương thông suốt khắp nơi đều là đường hầm, thoạt nhìn còn tưởng rằng tiến vào đường hầm mỏ.

Ven đường kéo dây điện, có ánh đèn chiếu sáng, mỗi một cái giao lộ đều có tín đồ tay cầm súng ống đứng gác.

Sau khi đi được vài phút, thủ vệ gõ cửa gỗ phía trước, một lối đi bí ẩn mở ra, bóng tối vô tận nhào về phía Wayne.

Hắn đặt chân tại một bờ vực, phía dưới là vực thẳm đen kịt sâu không thấy đáy, trong bóng tối dường như có cự thú đang nằm rạp, mỗi khi có tiếng gió vù vù cuốn lên, sẽ có một mảng lớn điểm sáng màu xanh lam lấp lóe chập chờn.

Điểm sáng không chỉ tồn tại ở phía dưới vực sâu, còn bám đầy trên vách núi treo leo, Wayne đảo mắt quan sát qua một lượt, mơ hồ nhìn thấy dấu vết xúc tu di chuyển.

Hình thể của Lòng đất chi vương khổng lồ hơn so với trong tưởng tượng của hắn, số lượng xúc tu vượt xa tám cái, so với sao biển trong văn phòng chính quyền thì tuyệt đối chính là cấp bậc lão tổ tông.

Bên bờ vực xây dựng một cái sạn đạo, còn tri kỷ trang bị thêm rào chắn, tránh cho các tín đồ trượt chân rơi xuống vực sâu.

(Sạn đạo: con đường cầu treo hoặc xếp bằng ván gỗ trên sườn núi đá, dùng để đi qua khu vực núi non hiểm trở)

Wayne yên lặng nhấn like cho đội thi công, bước nhanh đi theo sau thủ vệ.

Sạn đạo dài ước chừng năm trăm mét, cuối cùng quẹo vào một vách đá móc rỗng, đây là một quảng trường rộng lớn dưới mặt đất, thủ vệ nghiêm ngặt, so với phòng ngự ở tổng bộ Địa Tâm Giáo còn nghiêm mật chặt chẽ hơn.

Nếu không phải có người quen mặt dẫn đường, Wayne không thể xông tới nơi này.

Trung tâm quảng trường xây dựng một ao nước hình tròn, những viên đá lớn chừng quả đấm xếp thành kim tự tháp, trên đỉnh đặt một bức tượng màu vàng kim.

Bức tượng không lớn, cao chừng mười centimet, nó phản xạ ánh đèn, tản mát ra vầng sáng khiến người ta hô hấp dồn dập.

Rất lóa mắt, chắc chắn là vàng thật không thể nghi ngờ.

Wayne nhìn thẳng quan sát, quang mang chói mắt làm cho hắn không thể thấy rõ được hình dạng chân thực của pho tượng, chỉ có thể nhìn thấy một cái xúc tu đang quấn quanh hình người vặn vẹo.

"Chủ nhân hư không, xin cho phép tín đồ hèn mọn nhỏ bé ta hướng ngài phát ra ca tụng chân thành nhất...." Thủ vệ cách xa xa khom lưng cúi người, hành lễ với bức tượng.

Wayne vội vàng đi theo, học theo, cùng dâng lên bài hát ca tụng khiêm nhường.

Vừa dứt lời, Wayne chợt cảm ứng được bức tượng kia đáp lại hắn, tiếng thì thầm vang lên bên tai, âm sắc giọng nói quỷ dị, tà ác, thánh khiết, thuần túy,.. hòa chung một chỗ, khiến bất cứ ai lắng nghe cũng phải lâm vào hoảng hốt.

Tin tức xấu: Trị số lý trí điên cuồng giảm xuống.

Tin tức tốt: Wayne có nội tình dày, trị số giảm xuống, nhưng cũng giống như không giảm.

Vẫn là câu nói kia, trải qua cánh cửa chân lý tàn phá, ô nhiễm tinh thần thông thường rất dao động được tư duy ý chí của hắn.

Còn thủ vệ thì rõ ràng đã bị ô nhiễm, dựa vào nét mặt của y có thể nhìn ra một hai, tín ngưỡng của y đối với Hư không chi chủ vừa thành kính lại vừa điên cuồng, Wayne học theo dáng vẻ kia, nháy mắt, khóe miệng nhếch lên, nửa bên mặt run rẩy, mí mắt cuồng nhảy.

Bản lĩnh này, ít nhất là tắc máu não mười năm.

Wayne hoàn toàn không giống diễn, vô cùng chân thật, không có khiến cho bất kỳ ai nghi ngờ, sau đó hắn đi theo thủ vệ tiến đến sườn đông quảng trưởng, lại tiến vào một cửa ngầm.

Lần này không có rẽ trái rẽ phải, cuối không đạo chính là phòng tối nhà ngục.

Hai tên tín đồ trấn giữ nhà ngục, biết được Wayne nhận lệnh chủ giáo đến thẩm vấn phạm nhân, lập tức cho qua.

Phòng vệ rất lỏng lẻo, chuyện thường tình, đây là ý thức chủ quan quấy phá, đều đã đến tận đây, không thể nào là kẻ xâm nhập được, nhất định là người một nhà.

Wayne cầm nến đi vào nhà ngục, số lượng phạm nhân không nhiều, chừng mười mấy người, mỗi người được phát cho một cọc gỗ + dây gai, sắp hàng chỉnh tề.

Khuôn mặt xa lạ Wayne trực tiếp không nhìn, nhưng có hai gương mặt làm hắn hết sức kinh ngạc.

Hood!

Wesley!

Hai người ngoẹo đầu, trong miệng lẩm bẩm lầm bầm, giống như những tù phạm khác, bọn họ đều bị ô nhiễm tinh thần dẫn đến thần trí hơi mơ hồ.

Hai người còn chưa chết?

Wayne bất ngờ vì hai người mạng lớn, cảm khái ở hiền gặp lành, tham khảo án lệ thành công, sau này hắn nhất định cũng sẽ có phúc báo không ngừng.

Có điều....

Không nhìn thấy Isabella, tù phạm đều là nam giới, cũng không có người nào có trọng tải xuất chúng.

"Khụ khụ!"

Wayne nắm tay ho khan một cái, hỏi thủ vệ bên cạnh: "Có chuyện gì vậy, nữ phạm nhân đâu, bị giam ở chỗ nào?"

Thủ vệ hiểu ý cười cười: "Ngài tới chậm, nữ phạm nhân đều đã bị xử lý sạch sẽ, sau đó dùng cho hiến tế Lòng đất chi vương, hiện tại còn chưa lấy được nguồn cung cấp mới."

Nói xong chưa, tiểu tử mi đã có lý do để chết!

"Nói bậy bạ, ai hỏi anh cái này, tôi là loại người đó sao?"

Wayne nheo mắt lại, kéo tên thủ vệ này vào danh sách tử vong, lạnh lùng nói: "Ý ta là, kẻ xâm nhập hai ngày trước, một người phụ nữ rất mập, các anh thế nào cũng không thể bụng đói ăn quàng, ngay cả cô ta cũng xử lý chứ?"

"Không phải ngài nhớ lầm rồi chứ, hai ngày trước không có người phụ nữ mập nào xâm nhập vào, kẻ duy nhất xông vào là ông ta."

Thủ vệ chỉ về phía Hood: "Chúng ta chỉ bắt được ông ta, ông ta tên là Hood, là thám tử thị trấn Enlord, lão tiểu tử này trốn rất giỏi, suýt chút nữa đã để ông ta xổng mất."

Wayne sửng sốt, người bị bắt hai ngày trước là Hood, vậy.... Isabella đi đâu?

Hắn không tin tưởng cho lắm, nếu, hắn nói là nếu, nếu như Isabella không bị bắt, hắn lại mệt gần chết, vừa là trinh sát vừa lẻn vào trong đây, đến tột cùng là vì cái gì?

Bên tai hắn đột nhiên vang lên lời nói của Xifei, Isabella là một vị ma pháp sư có kinh nghiệm phong phú, ngoại tuyến thời gian dài có thể là đã phát hiện ra gì đó, âm thầm ẩn nấp chờ đợi thời cơ cho đối phương một kích trí mạng.

"Thật sự không bắt được người phụ nữ mập nào?" Wayne vỗ trán, nỗ lực cứu vãn một chút.

Làm ơn hãy nói cho hắn biết, bắt được, không những bắt được, còn bị đám bọn bay xử lý.

"Thực sự không có."

Thủ vệ lắc đầu một cách chắc chắn, sau đó nói: "Có lẽ có, nhưng đó là phạm nhân quan trọng mà chỉ có các chủ giáo mới biết, tôi không có tư cách biết đến, cho nên cũng không bị giam giữ ở đây, những kẻ này đều là tế phẩm tối nay.

Wayne gật đầu, đang suy nghĩ nên làm sao để đưa được các phạm nhân ra ngoài an toàn, cửa gỗ mở ra, một giọng nói truyền vào.

"Về người phụ nữ mập kia, ta có thể cho cậu một đáp án!"

Đó là một người đàn ông trung niên mặc áo choàng dài làm bằng vải gai, hình thể cao lớn, giọng nói vang vang. Đầu đội mũ trùm không thấy rõ khuôn mặt, ánh nến lay động chiếu rọi ra hai hàm răng trắng đầy vẻ âm u lạnh lẽo.

Khóe miệng cười như không cười hơi hơi giương lên, dường như là khen ngợi Wayne có thể tìm đến nơi này, tất nhiên, còn có một khả năng là đang giễu cợt hắn tự chui đầu vào lưới.

Trái tim Wayne khẽ run lên, đã nhận ra nguy hiểm.

"Shaun chủ giáo." Thủ vệ khom người hành lễ, khom lưng một cách vô cùng khiêm tốn.

Wayne cũng làm theo, định lừa dối qua ải.

Địa Tâm Giáo có bốn vị chủ giáo, một vị tổng giám mục, năm người này chính là tầng lớp có quyền lực tối cao tại Địa Tâm Giáo, trong tưởng tượng của Wayne, bọn họ đều là ma pháp sư thực lực cường đại, hiện lại lại đột nhiên bị một người trong đó ngăn trở ở hang ổ dưới mặt đất....

Cả trái tim Wayne trầm đến mức thấp nhất, tính toán khả năng khảm đối phương vào trong tường đất.

Không quá được.

Dung hợp với Tham dục chi thư biến thân....

Wayne sờ khẩu súng lục sau hông, đạo cụ ma pháp mượn từ trong tay hầu gái tới phòng thân, thần khí bàng thân của phái khoa học, trong lòng ít nhiều cũng có chút bám víu.

Trong vòng bảy bước, ưu thế ở ta!

Bạn đang đọc Trọng Khải Thần Thoại (Bản Dịch) của Phượng Trào Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ann22
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.