Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Minh quyền trong đêm tối 1

Phiên bản Dịch · 2165 chữ

"Trong xe ngựa chỉ thấy mờ mờ, người trẻ tuổi khóe môi phiếm nụ cười nhàn nhạt, có chút cố ý vì không cố ý mà thể hiện ra, có chút mùi vị xấu hổ mà bản thân nam tử bản thân không nên sở hữu, đuôi lông mày nhàn nhạt tản ra cảm giác tựa như bích hoạ trong Khánh miếu, có cổ phong cùng tôn quý trời sinh.

""Ta nghĩ mãi vẫn không rõ."" Người trẻ tuổi tươi cười có thêm đôi nét buồn rõ: ""Ta nghĩ mãi vẫn không rõ rất nhiều chuyện, tỷ như tại sao hắn muốn tra ta, chẳng lẽ hắn không biết ta thật sự rất thưởng thức hắn ư?""

Ngón tay của hắn nhẹ véo túi thơm ở bên hông, hít hà khí tức đinh hương nhẹ nhàng lan tỏa, đem đầu tựa vào trên vách xe ngựa mềm mại, nửa khép lấy hai mắt: ""Ta thưởng thức hắn là chuyện rất tự nhiên, nhưng phụ thân là người quen chinh chiến trên lưng ngựa, làm sao lại coi trọng người có văn danh như hắn?""

Không người nào dám trả lời hắn, không ai có năng lực trả lời hắn, cho nên vị quý tộc trẻ tuổi vẫn vùi lấp trong xúc cảm hoang đường không thật này.

""Tại sao?""

""Tại sao?""

Nụ cười xấu hổ từ trên mặt của hắn dần dần tan biến, hắn nhẹ nhàng đưa ngón tay rời khỏi túi thơm, thả vào chóp mũi của mình cọ cọ hai cái, tựa như muốn bảo tồn toàn bộ mùi thơm còn sót lại trên đầu ngón tay.

""Chuyện này không hợp lý a.""

""Nhưng không có cách nào a."" Người trẻ tuổi thở dài, quay đầu nhìn thoáng qua cảnh sắc cây nho ngoài cửa sổ, bỗng nhiên vươn tay bẻ lấy một cành, mặt không thay đổi đem cành nho ném ra ngoài, ""Phụ thân quá yêu hắn.""

""Còn yêu hơn cả yêu ta.""

Hắn có chút điên cuồng khẽ động khóe miệng cười cười, nghĩ đến Thái tử trong cung, nghĩ đến cô cô ở Tín Dương, phất tay một cái, đối với vị ngự sử bên cạnh hắn đang khúm núm nói: ""Cầu hoà.""

Ngự sử Hạ Tông Vĩ không tham dự vào hành động lần này, hắn ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhưng nhìn thấy trong mắt Nhị hoàng tử lóe một tia thần sắc chán ghét, một hồi lâu cũng không nói nên lời .

Đô Sát Viện ngự sử bị đánh cho xương thịt chia lìa, máu chảy đầm đìa, chuyện này tự nhiên thành tin tức oanh động nhất trong kinh đô gần đây, trong cung phát hành báo chí hời hợt đem tình huống lúc ấy công bố, mà công báo trong quan phủ bộ lại viết rất rõ ràng.

Ai cũng biết, Bệ Hạ thông qua chuyện này, lại một lần nữa cường điệu quyền uy của Giám Sát Viện, mà càng rõ ràng chính là, hắn lại một lần nữa cường điệu ý che chở của hắn đối với thanh niên tên là Phạm Nhàn kia.

Trong ngự thư phòng có chỗ ngồi, trong Giám Sát Viện có địa vị, ngự sử tố cáo hắn, thì có đình trượng của Bệ Hạ cho thể diện, Phạm Nhàn, cái tên vốn đã sặc sỡ loá mắt này, hôm nay ở bên ngoài màu vàng rực rỡ bên ngoài, càng nhiều thêm một vệt đen cực kỳ khủng bố, để cho tuyệt đại đa số quan viên không dám tới gần.

Mà ngày ngự sử bị đánh, tin đồn vị đề ty đại nhân trẻ tuổi này quỳ rất lâu ngoài ngự thư phòng, mới xin được Bệ Hạ ngưng hình phạt trượng trách đó, Đô Sát Viện ngự sử có thể còn sống sót được chính là nhờ hắn bất kể hiềm khích lúc trước mà cầu xin hộ. Mà Hầu công công lúc chấp hình, cũng rất tùy ý để lộ ra tin tức sở dĩ không dùng trượng đánh chết ngự sử, cũng là nhờ Phạm đề ty đại nhân âm thầm yêu cầu.

Phạm Nhàn cũng không có ở ngoài sáng đem chuyện này hóa thành nhân tình đối với Đô Sát Viện, hắn vẫn duy trì trầm mặc đối với chuyện đình trượng, ngược lại chính là thái độ như vậy để cho hắn thu hoạch nhiều lý giải cùng ủng hộ hơn, dù sao cũng nhờ hắn bảo lưu lại tánh mạng cho mấy tên ngự sử đáng thương này. Mà sĩ lâm kinh đô cùng học sinh Thái Học vốn âm thầm đứng về phía hắn, lại càng cảm giác mình không ủng hộ lầm người.

Khánh quốc dân gian, vẫn cho là Giám Sát Viện chính là một con chó của Bệ Hạ, mà cho đến sau chuyện này, có lẽ bởi vì danh tiếng thi tiên của Phạm Nhàn quá mức chói mắt, mọi người mới bắt đầu học được cách trực diện với cơ cấu vẫn ẩn mình trong bóng tối này, đối với Giám Sát Viện... Ít nhất là ấn tượng với Nhất Xử bắt đầu từ từ thay đổi, giữa trắng hay đen cũng không phải là không có khả năng quá độ, chánh nghĩa cùng tà ác trong một trận doanh, cũng sẽ tạo thành sự mỹ lệ khác biệt.

Màu xám trầm lặng, đây, chính là Giám Sát Viện.

...

...

Hoàng cung thưởng cúc còn có rất nhiều ngày, Phạm Nhàn nửa nghiêng đầu qua, ngồi ở trong đình viện nhà mình, một bên suy đoán Uyển nhi đang thêu thứ gì, một mặt đang suy nghĩ Phạm Tư Triệt tiểu hỗn cầu gần đây đang bày trò gì, thỉnh thoảng cũng sẽ thử nghĩ xem, Nhị hoàng tử cùng mình vô cùng tương tự kia có phải khóe môi vẫn mang theo nụ cười xấu hổ hay không.

Phạm Nhàn nghĩ đến chuyện này sẽ thấy tương đối khó chịu, vì xấu hổ ngây thơ vốn là chiêu bài của mình! Chợt phát hiện một vị nhân vật so với mình tôn quý hơn cũng có tính chất đặc biệt như vậy, nội tâm của hắn lại bắt đầu cảm thấy bất an.

""Thiếu gia."" Đằng Tử Kinh rất cung kính bẩm: ""Theo ý của ngài, Trầm tiểu thư đã chuyển vào trong viên rồi.""

Phạm Nhàn gật đầu, nói: ""Những ngày qua nàng có gì khác thường không?""

Đằng Tử Kinh đáp: ""Trừ tinh thần có chút buồn rầu, không có biểu hiện đặc thù gì cả.""

Phạm Nhàn gật đầu, chậm rãi nhắm hai mắt lại, nói: ""Thay ta gửi một cái thiệp, mời Ngôn quý phủ hai vị đại nhân già trẻ kia đến phủ ta ăn một bữa cơm đi.""

""Phải báo cho lão gia chứ?"" Đằng Tử Kinh nhìn hắn một cái, cẩn thận hỏi.

Phạm Nhàn nở nụ cười: ""Đây là tự nhiên, nếu như phụ thân đại nhân biết có thể cùng Ngôn Nhược Hải ăn một bữa cơm, chỉ sợ trong lòng cũng sẽ cao hứng không ít.""

Đằng Tử Kinh vâng một tiếng, không nhịn được nói: ""Vị ngự sử đại phu gọi Hạ Tông Vĩ kia lại tới, thiếu gia hôm nay vẫn không gặp sao?""

Phạm Nhàn mở hai mắt ra, trong đôi mắt không biết hàm chứa ý tứ gì, hắn dĩ nhiên biết Hạ Tông Vĩ người này, thời điểm mới vào kinh đô, đã gặp gỡ đối phương ở Nhất Thạch Cư, lúc ấy vị đại tài tử kinh đô này phụ thuộc vào con trai độc nhất của Lễ bộ Thượng thư Quách Du Chi là Quách Bảo Khôn, nhưng cũng không chịu bỏ qua cơ hội kết giao với mình, nghĩ đến chính là một kẻ đọc sách muốn mưu cầu danh lợi.

Còn chuyện tại sao hiện tại hắn trở thành ngự sử đại phu, Phạm Nhàn đối với ẩn tình trong đó biết rất rõ ràng, biết đối phương mấy ngày qua ngày ngày tới cửa chơi, đại biểu chính là vị chủ tử của hắn, bởi vì chính mình ngay cả Lý Hoằng Thành đều tránh không gặp, nghĩ đến Nhị Điện hạ cũng sẽ có chút ít phiền lòng sao.

""Gặp.""

Phạm Nhàn phất tay một cái, đứng lên, chuyện trong viện chuẩn bị đã xê xích không nhiều, gặp đối phương, biểu đạt một chút thái độ của mình, cũng không coi là bắt đầu một cuộc chiến mà không báo trước.

...

...

Ở trong vườn đi nửa ngày, Phạm Nhàn cũng có chút phiền muộn, mới đi đến trước chỗ ở. Nghĩ thầm cái đêm chính mình từ Bắc Tề trở về sao có thể chạy nhanh như vậy? Có lẽ mình thật sự rất lo lắng muội muội kiều gia, lão bà cắm sừng mình ư?

Nghĩ tới chuyện hài hước như vậy, mới cảm thấy đường đá trong vườn thu ngắn đi chút ít, đi tới trước thư phòng, vị ngự sử đại phu tên là Hạ Tông Vĩ kia đã ngồi ở trong phòng.

Nhìn thấy Phạm Nhàn đến, Hạ Tông Vĩ vội vàng đứng dậy, chắp tay hành lễ nói: ""Bái kiến Phạm đại nhân.""

Phạm Nhàn phất tay một cái, nói: ""Cũng không phải lần đầu gặp nhau, khách khí cái gì.""

Lời này quả thật là đúng, sau mùa xuân năm ngoái, Hạ Tông Vĩ thường xuyên tới Phạm phủ để bái phỏng, có lẽ cũng muốn leo lên theo con đường của Phạm gia. Nhưng chưa từng nghĩ sớm bị Phạm Nhàn nhận ra hắn có một tia ý nghĩ với Nhược Nhược, cộng thêm cực kỳ không thích tính tình âm trầm của người này, cho nên dị thường gọn gàng vạch rõ giới hạn.

Tới mấy lần không ai phản ứng, Hạ Tông Vĩ liền biết khó mà lui, chẳng qua là vị tài tử nổi danh kinh đô này đối với người trong Phạm phủ tự nhiên cũng sẽ không xa lạ.

Hạ Tông Vĩ thấy trong thư phòng không còn ai khác, rất trực tiếp nói: ""Hạ quan bởi vì chuyện lúc trước mà đến.""

""Chuyện lúc trước?"" Phạm Nhàn chỉ nói ba chữ này, liền ngừng lại, đuôi lông mày hơi chút vén lên, mang theo một tia hứng thú nhìn mặt Hạ Tông Vĩ ngự sử, rồi lại phất tay một cái, ngăn cản ý nguyện muốn nói tiếp của đối phương.

Hạ Tông Vĩ sắc mặt ngăm đen, vừa nhìn cũng biết khi còn bé trong nhà bần hàn, nhưng những năm qua sinh sống ở kinh đô, nửa năm quan trường rèn dũa làm cho hắn trở nên chững chạc, bớt đi chút ít khí tức kiêu ngạo của tài tử.

Nhất là đôi mắt dị thường thanh minh, khuôn mặt chánh khí không chút nào cố ý, để cho người thấy không khỏi sinh lòng dễ thân, nhưng rơi vào trong mắt Phạm Nhàn, lại thành vô cùng khinh bỉ.

""Chuyện lúc trước gì?"" Phạm Nhàn híp mắt, cười hỏi: ""Bổn quan không quá rõ ràng.""

Hạ Tông Vĩ quả nhiên không hổ là thuyết khách của Nhị hoàng tử, cười một tiếng nhẹ nhàng, gương mặt ngăm đen hiện ra một nụ cười trung hậu đáng tin: ""Cũng không có chuyện lúc trước nào cả, hạ quan nói sai rồi, chẳng qua là thay Nhị Điện hạ mang một hộp trà ngon quý hiếm đến đây.""

Phạm Nhàn nhìn cái hộp nhìn như bình thường trước mặt, lâm vào trong trầm mặc, hắn biết nếu như mình thu món quà này, chẳng khác gì là bỏ qua chuyện ngự sử mấy ngày trước, ở trong mắt Nhị Điện hạ, có lẽ nói Phạm Nhàn không bị tổn hại gì, ngược lại kiếm được thật nhiều thể diện trong sự kiện lần này, hẳn là sẽ nguyện ý nhận quà hòa hoãn.

""Hạ đại nhân nói nhầm lại làm bản thân ta nghĩ tới một chuyện lúc trước."" Phạm Nhàn mỉm cười nhìn Hạ Tông Vĩ.

Hạ Tông Vĩ trong lòng run lên, cảm thấy vị Phạm đại nhân trẻ tuổi anh tuấn này, vị thanh niên vừa vào kinh đô đã đem toàn bộ hào quang của đám tài tử đoạt đi tất cả, vẻ mặt vì sao lại giống Nhị Điện hạ đến như vậy?

""Đại nhân chỉ chuyện gì?"" Hạ Tông Vĩ trong lòng có chút bất an.

Phạm Nhàn lạnh lùng nhìn hắn: ""Bổn quan lúc lập xuân đã rời kinh đô, đi tới Bắc Tề, không ngờ mấy tháng sau trở về, lại phát hiện chuyện trong kinh đã biến hóa rất nhiều, ngay cả nhạc phụ đại nhân nhà mình hôm nay cũng bị người ta ép phải đi dưỡng lão.""

Hạ Tông Vĩ cứng lưỡi, căn bản không biết nói gì, biết chuyện mình sợ nhất rốt cục đã xảy ra.

Phạm Nhàn lẳng lặng nói: ""Hạ đại nhân nên biết Ngô Bá An là ai chứ?"""

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 301

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.