Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chỉnh đốn tác phong 2

Phiên bản Dịch · 2195 chữ

"-Xin đại nhân chờ xem biểu hiện của hạ quan sau này.

Phạm Nhàn chú ý tới hắn đổi ty chức thành hạ quan, thắt lưng cũng hơi thẳng ra, trong mắt hơi có một chút tán thưởng, nói rằng:

-Như vậy là tốt rồi, đều không phải mọi người đều có thiên phú, phải nhớ kỹ cách làm của Vương Khải Niên. Ngươi phải quay trở lại thành người một lòng tra án như năm đó, bản quan tự nhiên sẽ không quên tiền đồ của ngươi.

Phong vũ chi hậu hựu thị tình, tình hậu hựu thị phong vũ ( Sau gian khổ còn lại tình, sau tình lại là gian khổ). Mộc Thiết nhìn vị Đề Ti trước mặt mình, nghĩ thầm tâm tư của vị đại nhân này như là kinh đô vừa mới qua khỏi mùa hè vậy, chỉ nghe Phạm Nhàn trầm giọng hỏi:

-Nói xem, Nhất Xử sao biến thành như vậy rồi? Mấy Xử khác trong viện ta cũng đã đi qua rồi, quả thực không thể so sánh được. Những nơi khác trong viện đều có không khí bất an, cẩn trọng, đừng nói là chơi mạt chược, ngay cả người phục vụ cũng không dám đi chậm, làm việc nhanh như gió… Nhìn ngươi đó! Có khác gì cái chợ bán thức ăn không?

Mộc Thiết lúc này thông suốt rồi, bản thân mình muốn quay đầu lại, phải ôm chặt lấy chân Tiểu Phạm đại nhân, cũng không còn sợ gì nữa, nói thẳng:

-Đề ti đại nhân, Nhất Xử sở dĩ biến thành thế này, thuộc hạ tự nhiên có chỗ khó xử, chỉ là hơn một năm nay, vẫn không có đại nhân tới quản lý, người bên dưới cũng không phục, cho nên mọi người tự nhiên tản mát đi hết.

Phạm Nhàn đối với chuyện này rất rõ ràng. Chu Cách đầu mục Nhát Xử năm đó đầu nhập về bên Tín Dương, truyền tin tức của Ngôn Băng Vân ra bên ngoài, trực tiếp làm cho Ngôn Băng vân bị phương Bắc bắt. Sau đó trong viện điều tra ra, Chu Cách sự bại, tự sát ngay trong hội nghị của viện. Đây là một việc hiếm có từ trước tới nay trong Giám Sát Viện. Cho nên từ ngày đó, Nhất Xử vẫn không có đầu mục, cùng lúc là Trần Bình Bình muốn chờ Ngôn Băng vân trở về nước. Thứ hai, tự nhiên vị trí này quả thực rất mẫn cảm, âm thầm giám sát đủ mọi quan lại trong kinh, loại quyền lực này nếu như sử dụng tới, có thể thu được rất nhiều lợi ích. Trong viện nhất thời cũng không thể chọn được người thích hợp, cho nên vẫn kéo dài ra.

-Cho dù là không có đại nhân quản lý, nhưng điều lệ cùng các văn bản từ các Xử vẫn tới, vì sao không có làm việc? lẽ nào trong viện vẫn không có người răn dạy các ngươi?

Hắn có chút nghi hoặc hỏi.

Mộc Thiết kỳ thực cũng có chút không giải thích được, lắc đầu nói tiếp:

-Đại nhân nói điều lệ…Thế nhưng muốn Nhất Xử làm việc, phải được công văn từ viện gửi xuống mới được à, không có đầu mục, chúng ta… những quan viên phổ thông này, làm sao có thể tìm được danh mục đây, phải đi các học sĩ Thị Lang quý phú nằm vùng.

Phạm Nhàn ngẩn ra, cả giận nói:

-Nhị Xử một năm qua cũng không đưa bao nhiêu tình báo tới hả?

-Có đưa tới! ~ Mộc Thiết nhìn hắn một cái:

-Thế nhưng y theo Khánh luật, quan viên đã ngoài tam phẩm, chúng ta không cứ tư cách tự mình điều tra, phải có thánh chỉ, chí ít cũng được viện trưởng phê duyệt.

Phạm Nhàn không thể làm gì được:

-Trên tam phẩm các ngươi không thể động được, dưới tam phẩm thì sao?

Mộc Thiết đáp:

-Đại nhân, không dám giấu diếm, kỳ thực từ trước tới nay, Nhất Xử trên danh nghĩa là một bộ môn yếu hại trong viện. Nhưng trên thực tế vẫn là một bộ môn vô năng nhất viện, nguyên nhân cũng rất đơn giản --- Nhị Xử Tam Xử đều chỉ làm tình báo, độc dược, vũ khí …giao tiếp với những vật chết. Ngũ Xử Lục Xử phụ trách bảo vệ, Thất Xử chỉ cùng giao tiếp với phạm nhân, Bát Xử thì tiếp xúc với thư tịch. Trong tám Xử, chỉ có Nhất Xử cùng Tứ Xử là chuyên giao tiếp với các bộ các ti khác, mà tinh lực của Tứ Xử chủ yếu tại nước ngoài cùng các quận lộ khác trong nước, các quan viên bên dưới nào dám phân cao thấp với Tứ Xử chứ? Tùy tiện tìm một cớ, cũng xử lý được một huyện lệnh, ai dám hai lời?

Nói tới đây, trên mặt hắn không nhịn được mà hiện lên một chút tự giễu:

-Chúng ta Nhất Xử, chính là ở trong kinh đô nhìn như rất nở mày nở mặt, trên thực tế đối tượng giao tiếp phần lớn đều là đại thần trong triều. Quan trong kinh, luận thân phận bọn họ tôn quý hơn chúng ta nhiều, luận địa vị càng không nói ---Đám quan viên trong kinh nhìn tấm biển hiệu Nhất Xử Giám Sát Viện khâm mệnh Đại Khánh Triều, đối với chúng ta tự nhiên rất tốt, lục bộ mới có lợi, đều không quên một phần cho chúng ta. Nhưng bọn họ cũng không sợ chúng ta.

Phạm Nhàn nghĩ không sai à? Nghe đâu Cẩm Y Vệ của kiếp trước cũng uất ức như vậy? ---

-Dưới tam phẩm, ngươi có quyền lập án, quyền độc lập điều tra, bọn họ sợ ngươi mới lấy lòng ngươi, thế nào còn muốn phân cao thấp với ngươi?

Mộc Thiết tự giễu nói rằng:

-Đại nhân, những quan viên có thể dưới tam phẩm, nhưng lão sư của hắn thì sao? Những quan viên này có mạng lưới trải rộng trong kinh. Có án gì, cho dù là chúng ta điều tra ra chứng cứ, cũng không thể báo cáo được.

Phạm Nhàn híp mắt hỏi:

-Vì sao?

-Rất đơn giản, những huynh đệ trong Nhất Xử cũng là sinh sống ở trong kinh đô này.

Mộc Thiết thở dài nói rằng:

-Tuy nói rằng bổng lộc so với các quan triều tương đương thì cao hơn không tít, thế nhưng thân thích cũng phải có đường sống à nha. Chúng ta bất hòa với những bộ nha môn này, vậy có thể đi bán rau được không? Nếu như ngươi tra xét một thư lại của kinh đô phủ, kinh đô phủ doãn liệu có thể cho người thân của ngươi đi bán rau trên chợ không? Dùng lý do không hợp với Khánh luật, chọn ra một điểm không thích hợp là được. Về phần người quan hệ với trong cung, càng không coi chúng ta ra gì. Ví dụ như Đới Chấn Khẩu Kiểm Sơ Ti của chợ đèn hoa, mọi người đều biết là tham quan, chúng ta cũng không thể động thủ … vì sao? Bởi vì Đới công công trong cung là thân thúc của hắn.

-Từ khi Chu đại nhân sợ tội tự sát, Nhất Xử không có một xâu tiền thu được, những quan lại phía dưới càng không đơn giản đắc tội với quan viên trong kinh, ai chẳng có thân thích trong nhà? Đều ở trong quan trường, cũng phải lưu lại một con đường sau này còn gặp mặt nhau.

Mộc Thiết tự thẹn nói rằng:

-Không sợ đại nhân nổi giận, hạ quan trong một năm này cũng giữ ý niệm quân tử phòng thân trong đầu, ngoại trừ những vụ án lớn do viện giao xuống, trên cơ bản cũng không điều tra chuyện gì cả. Đại nhân, đều không phải hạ quan không có can đảm, thật sự là sống ở kinh đô, hằng ngày phải giao tiếp với quan trong kinh thực sự nhiều lắm.

Phạm Nhàn không nói gì thêm bình tĩnh nói rằng:

-Sau này cứ như vậy mà nói chuyện với ta, chỉnh đốn tác phong, đầu tiên chỉnh đốn lại những chuyện không thiết thực, chỉ nghênh tiếp những chuyện lớn.

Mộc Thiết nghe tới từ chỉnh đốn tác phong này có chút mới mẻ, nhưng lại sợ hãi vô căn cứ một chút, nhanh xin chỉ thị của đại nhân, nói chuyện một hồi, Phạm Nhàn mặt không thay đổi nói như vậy. Mộc Thiết mặt lộ ra vẻ sùng bái, quên mất mình đang sợ hãi, vì vậy mà mài mực chắp bút ghi chép lai…Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cũng nghe thấy thanh âm gõ cửa của Đặng Tử Việt, bẩm báo nói:

-Đại nhân người đã tới ròi.

Nhất Xử của Giám Sát Viện ngoại trừ các nhân viên bên ngoài đóng tại các lộ trong kinh, tổng cộng có 310 người, ngoài các thành viên tham gia vụ án ngày hôm nay cùng với các “cái đinh” cắm trong các quý phủ đại thân ra, tất cả trên cơ bản đều đã ở đây rồi. Tất cả đứng trên một mảnh sân rộng phía sau viện, tất cả đều để ý lại cách ăn mặc, nghiêm nghị mà đứng, chờ đề ti đại nhân phát biểu.

Phạm Nhàn ngồi trên ghế trước mặt mọi người, không có ý định đứng lên, nhìn những người này khẽ gật đầu, phát hiện hơn một năm tản mạn cũng không làm mất đi khí tức nghiêm nghị trên người những người này. Trên người bọn họ còn có thể ngửi thấy một chút vị đạo tối tăm ứng với mật thám Giám sát Viện, đối với điểm này hắn tương đối thỏa mãn.

Mộc Thiết cúi người, ghé vào bên tai hắn nói rằng:

-Nhất Xử tương đối đặc thù, mật thám không mật, những người ở đây thân phận đều quang minh, đại bộ phận mọi người còn ẩn dấu, danh sách những “cái đinh” còn bảo tồn ở trong viện, không thể đọc được những tài liệu này, đại nhân nếu như muốn kiểm tra, cần phải có thủ lệnh của viện trưởng.

Hắn nghĩ tới thân phận của Phạm Nhàn, dừng lại một chút nói rằng:

-Ngài là đề ti, không cần thủ lệnh của viện trưởng, nhưng cần phải báo cáo Nhất Xử, một chút nữa hạ quan sẽ đi viết.

Phạm Nhàn lắc đầu, trầm mặc một lát, vừa cười vừa nói:

-Không cần, từ hôm nay trở đi, ta kiêm quản Nhất Xử, nếu như muốn viết báo cáo, ta sẽ bảo người viết.

Mộc Thiết thân thể cứng đờ, vốn tưởng rằng Phạm đề ti chỉ tới kiểm tra, không ngờ còn tới quản Nhất Xử! Nhưng vừa nghĩ tới sau này công tác với đại nhân, thân cận càng thêm dễ dàng hơn, trên mặt hắn lộ ra một chút vui vẻ.

Trầm mặc một hồi, Phạm Nhàn vẫn không nói gì, mà hơn trăm thành viên vẫn duy trì tư thế đứng thẳng, tuy rằng không phải là quân nhân, nhưng màu đen chỉnh tề thẳng tắp, nhìn qua cực kỳ đẹp mắt, nhìn qua có cảm giác như ngày mưa ở Scotland Yard vậy.

Thật lâu sau đó, Phạm Nhàn mới đứng dậy nhẹ giọng nói rằng:

-Ta là Phạm Nhàn, từ hôm nay trở đi, là chủ quan của các ngươi.

Đại đa số mọi người đoán được thân phận của hắn, nhưng nghe nói vị Tiểu Phạm đại nhân thanh danh chấn thiên hạ này tới Nhất Xử làm chủ quan, mọi người càng kinh ngạc. Nhưng nhiều hơn là vui vẻ, dù sao sau khi Chu Cách mất, công việc của Nhất Xử ở kinh đô này khó có thể triển khai được, ngay cả trong viện cũng chịu nhiều ánh mắt khinh thường. Hôm nay có Tiểu Phạm đại nhân đầu lĩnh, bảy Xử còn lại trong viện, ai còn dám nói gì? Các bộ nha trong kinh, chỉ sợ lại phải đưa tới càng nhiều lợi ích.

Nhưng Phạm Nhàn tiếp tục nói làm cho mọi người cảm thấy từng đợt hàn ý.

-Bản quan biết các ngươi một năm qua thế nào.

Phạm Nhàn tủm tỉm cười nói rằng:

-Từ nay về sau, không bao giờ còn như thế nữa.

Một câu kết luận đơn giản, hắn lần nữa ngồi lên trên ghế, liếc mắt nhìn Mộc Thiết.

Mộc Thiết đứng dây, ho khái hai tiếng, cực kỳ uy nghiêm nhìn thuộc hạ, nói rằng:

-Ngày hôm nay triệu tập mọi người tới đây, chủ yếu là vì đề ti đại nhân mới tới nhậm chức, muốn nói một chút với mọi người. Bản quan thụ ủy thác của đề ti đại nhân, nói mấy câu, tất cả đều là do đề ti đại nhân chính tay viết ra, xin các vị đồng liêu chăm chú lắng nghe.

Trong viện nghiêm túc lắng nghe.. "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 287

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.