Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất xử 2

Phiên bản Dịch · 845 chữ

"Mấy đầu mục khác cũng gật đầu xưng phải, Nhất Xử là vị trí vinh quang nhất, là lão đại của mấy lão ở đây. Nếu không muốn rời đi như Ngôn Nhược Hải, tất nhiên ai cũng muốn tiến vào vị trí này.

Trần Bình Bình chậm rãi quay đầu, nhìn vẻ mặt có chút hồ nghi của Phạm Nhàn, mở miệng nói rằng:

-Từ bây giờ, đầu mục Nhất Xử không lập nữa, chuyển do Phạm đề ti toàn quyền quản lý.

Lời này tuy nhẹ, nhưng rơi vào trong tai mọi người lại rất nặng, nhất thời tâm tranh giành quyền lực trong lòng mọi người toàn bộ bị xua tan. Không ai dám tranh cùng Phạm đề ti, hắn vốn là thủ trưởng tương lai, rõ ràng là đại nhân vật nối tiếp của trần viện trưởng, lúc này kiêm thêm Nhất Xử, ai dám nói nhiều?

Nhưng mọi người trong lòng cũng tự lẫm nhiên, Đề Ti quyền vốn ít có hạn chế, hôm nay Phạm đại nhân kiêm quản Nhất Xử, chuyện vụ Nhất Xử cũng không cần trong viện tự tay an bài nữa, trái lại các bộ khác đều phải phối hợp với Nhất Xử, kể từ đó, địa vị của Nhất Xử chỉ sợ lại được nhấc lên cao hơn nửa bậc?? Nói cách khác, Phạm đề ti là quân chủ Nhất Xử, hắn nói cái gì, Nhất Xử phải làm cái đó!

Phạm Nhàn cũng có chút giật mình, vì sao Trần Bình Bình muốn mình quản lý Nhất Xử, xoay mặt nhìn hắn nói rằng:

-Viện trưởng, ta làm Đề Ti, đã rất miễn cưỡng rồi, chưa từng có làm qua sự vụ trong viện, tùy tiện quản lý Nhất Xử, chỉ sợ đối với viện vụ không có chỗ lợi.

Trần Bình Bình nói một câu liền định:

-Không có kinh nghiệm sự vụ, cho nên mới đưa Nhất Xử cho ngươi, chính là vì muốn cho ngươi thêm nhiều kinh nghiệm.

Sau khi chấm dứt hội nghị, chúng thuộc hạ đều chúc mừng Phạm Nhàn, chỉ là Giám Sát Viên so với các bộ ti quan trường khác tốt hơn nhiều, cho nên Phạm Nhàn cũng không nghe thấy nhiều lời nịnh hót khó nghe cho lắm. Chúng quan khí rời đi, Ngôn Nhược Hải lại giữ lại, nói lời tạ ơn với Phạm Nhàn.

Phạm Nhàn trong lòng có chút xấu hổ mơ hồ, nhanh lên tiếng nói rằng:

-Ta cùng Băng Vân vừa gặp như quen lâu, hơn nữa đều là công viện trong viện, ta thực sự cũng không xuất nhiều lực. Ngôn đại nhân chớ nói như vậy, vãn bối xấu hổ rồi.

Ngôn Nhược Hải thấy hắn không kể công, đối với vị quý nhân trẻ tuổi này càng thêm tán thưởng, vỗ vai hắn nói rằng:

-Quá vài ngày, ta muốn mời đại nhân tới phủ một chút.

-Nhất định, nhất định!

Phạm Nhàn sẽ không cự tuyệt, trong lòng cũng kỳ quái không biết Trầm tiểu thư hiện giờ đang làm gì trong Ngôn phủ.

Trong phòng chỉ còn lại Trần Bình Bình cùng Phạm Nhàn hai người.

-Rất hồ đồ!

Trần Bình Bình nhìn hắn nói:

-Ta biết hài tử Băng Vân này tính tình trầm ổn, tuyệt không mang nữ nhân kia về kinh đô, nghĩ tới đây chắc đều là chủ ý của ngươi.

Thế nhân đều sợ Trần Bình Bình, nhưng Phạm Nhàn ở trước mặt hắn luôn luôn hi hi ha ha sắm vai vãn bối, kêu oan uổng một hồi nói rằng:

-Viện trưởng đại nhân, cái đó và hạ quan không có quan hệ, vị Trần tiểu thư vừa vào sứ đoàn, liền thủy chung ở trong xa giá của đại công chúa. Ta có mạnh mẽ thế nào cũng không thể kéo nàng xuống giết được.

Trần Bình Bình híp mắt nói rằng:

-Trên đường quay về kinh, ta vẫn bảo Hắc Kỵ theo sứ đoàn, nếu như không có ý của ngươi, nữ nhân kia thế nào có thể một người một ngựa xông vào sứ đoàn?

Phạm Nhàn cứng lại, chẳng biết giải thích thế nào, sau một lúc mới thở dài nói:

-Tất cả cũng chỉ là một đoạn nghiệt duyên.

Trần Bình Bình trong lòng thương yêu thanh niên này vô cùng, cũng luyến tiếc nhiều hơn trách cứ, ngược lại quát lớn nói:

-Vì sao ngươi muốn cho Khải Niên tiểu tổ xuất hiện ra ngoài sáng?

Phạm Nhàn biết việc này không thể gạt được đối phương, đã sớm có câu trả lời, mỉm cười nói rằng:

-Bởi vì ta muốn cho viện trở nên quang minh chính đại một chút, lão lui tại bóng tối, làm nhiều người sợ chúng ta như vậy, việc này không cần thiết.

-Quang minh chính đại?

Trần Bình Bình nhíu mày nói:

-Ngươi có tâm tư này, coi như cũng tốt.

Phạm Nhàn thay hắn kéo tấm thảm lên trên, nhẹ giọng nói rằng:

-Từ từ sẽ đến, không cần nóng vội. "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 273

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.