Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Việc nhà 10

Phiên bản Dịch · 1102 chữ

"Phạm Nhàn cười không nói gì, trên thế giới này, các tiểu thư nhà quan lại đâu có tìm cách rời kinh như thế này, càng không phải nói tới chuẩn bị thực hiện như muội muội mình. Muội muội sở dĩ có dũng cảm thậm chí một chút lỗ mãng chuẩn bị trốn đi, cũng bởi vì mình từ nhỏ đã dạy nàng những chuyện này, giảng những đạo lý trong sách? Lẽ nào nữ nhân thời nay đã chuẩn bị thức tỉnh rồi sao?

Hắn có chút bất an vuốt mặt bàn, thực sự không biết những gì mình làm năm đó sẽ mang tới cho muội muội cái gì. Dù sao trên thế giới này cũng với thế giới kia cũng không giống nhau, không giống chút nào. Hắn bỗng nhiên ngẩng đầu ôn hòa vô cùng nói rằng:

-Thế nhưng mọi chuyện cũng không tới mức quá xấu, muội không có ở chung với Lý Hoằng Thành lần nào, làm sao biết được sau hôn nhân sẽ không hạnh phúc chứ?

Phạm Nhược Nhược vẫn cúi đầu như cũ, ngữ khí không chút buông lỏng nào cả:

-Muội muội từ nhỏ đã biết thế tử, tự nhiên tinh tường rồi, muội không thích hắn.

Lời này nếu để ngoại nhân nghe thấy, chỉ sợ bị dọa chết, đường đường là Phạm phủ tiểu thư, không ngờ lại trực tiếp nói ra loại chuyện không thích như vậy. Phạm Nhàn trong đầu một mảnh hỗn loạn, vẫn khuyên nói:

-Cũng không nhất định à, muội xem ta với tẩu tử đó, lúc đó chỉ hôn, hiện giờ cũng hạnh phúc đó thôi.

Phạm Nhược Nhược bỗng nhiên ngẩng đầu, mang theo một tia chấp nhất nói rằng:

-Ca ca, không phải tất cả mọi người trong thiên hạ đều giống tẩu tẩu, có loại vận khí này.

Phạm Nhàn ngây người, đây là lần đầu tiên muội muội không ủng hộ hắn, từ nhỏ tới lớn, mỗi lần Nhược Nhược nhìn thấy mình đều mang theo thái độ sùng bái. Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy muội muội trực tiếp phản bác ý kiến của mình, không khỏi có chút khiếp sợ, khiếp sợ những biến hóa phát sinh trên người muội muội mình.

Trầm mặc hồi lâu, vẻ cứng nhắc trên mặt Phạm Nhàn dần dần nhu hòa, cuối cùng cao giọng cười, tiếng cười sảng khoái không có nửa điểm giả tạo?? hắn quả thật rất vui mừng, cô nhóc năm đó quả nhiên đã trưởng thành, rốt cuộc cũng học được cái nhìn kiên trì của mình rồi.

-Nhược Nhược, muội có tin tưởng ta không?

Phạm Nhàn mỉm cười nhìn muội muội, vẻ mặt mang theo cổ vũ.

Phạm Nhược Nhược do dự một chút, cũng lộ ra nụ cười không màng danh lợi ngày xưa, nặng nề gật đầu.

Phạm Nhàn nhìn vật trên mặt bàn, nhẹ nhàng lắc đầu cười nói:

-Nếu tin ta, sẽ không chơi những thứ này nữa, ta tự nhiên sẽ có an bài thỏa đáng.

Từ khi biết được trong cung có chỉ hôn xong, Phạm Nhược Nhược liền lâm vào trầm mặc. Nàng biết ý nghĩ của mình là đại nghịch bất đạo, mà kháng chỉ sẽ mang tới tai họa như thế nào, chỉ là từ nhỏ đã được huynh trưởng giáo dục. Sâu trong tâm linh nữ nhân nhìn như gầy yếu này, kỳ thực lại có mầm móng tự do vô cùng kiên cường. Thế nhưng căn bản không biết tìm ai để nói, người huynh trưởng đáng tin cậy nhất trong lòng nàng, nàng cũng sợ sẽ phản đối quyết định của mình.

Lúc này nghe được câu hứa hẹn của Phạm Nhàn, bất an trong lòng Phạm Nhược Nhược thoáng cái như hóa thành gió nhẹ mùa thu, liền biến mất không thấy đâu. Thần kinh buộc chặt suốt một tháng liền chợt thả lỏng xuống? đúng vậy, huynh trưởng đã trở về, huynh ấy tự nhiên sẽ làm chủ cho mình.

Huynh muội hai người xa nhau có mấy tháng, tự nhiên có nhiều chuyện phải nói, nhưng Phạm Nhược Nhược nhìn sắc mặt hắn có chút quái dị. Lúc này mới nhớ tới ca ca nếu như không phải trong thư phòng của phụ thân mà nói, liền hẳn là phải ở cùng một chỗ với tẩu tử, thế nào lại chạy tới phòng mình? Nàng nghĩ tới một chuyện không khỏi che miệng cười nói rằng:

-Ca ca lúc trước huynh khuyên muội, không phải nói ca với tẩu tử tuy cũng là chỉ hôn, nhưng lúc này rất hạnh phúc sao? Lúc này lại sầu khổ như vậy, cuối cùng là vì sao?

Phạm Nhàn lòng khẽ động, nghĩ thầm muội muội cùng Uyển Nhi quan hệ tốt, tự nhiên biết Uyển Nhi vì sao đóng cửa không ra, nhanh lên tiếng hỏi:

-Tới cuối cùng là vì sao?

Phạm Nhược Nhược cũng cười nghịch ngợm nói rằng:

-Chuyện này muội muội cũng không giúp được huynh đâu, chính huynh đi cầu tẩu tẩu đi.

Phạm Nhàn nhíu mày, nghĩ thầm mình có chuyện gì mà phải cầu Uyển Nhi đây? Chính lúc đang suy nghĩ, bên ngoài liền có tiếng nha hoàn hô:

-Thiếu gia, thiếu nãi nãi tỉnh rồi.

Phạm Nhàn liên tục lắc đầu, hắn biết tính tình của thê tử mình, từ trước tới nay Uyển Nhi là một nữ nhân uyển chuyển hàm xúc động lòng người. Thế sao hiện giờ lại giống như nữ nhân hậu viện không biết nặng nhẹ như vậy? biết rõ mình khổ cực về nhà, cũng không nghênh tiếp đã đành, lại còn đóng cửa bắt mình ở ngoài nữa.

Nghĩ tới đây, đi tới phòng ngủ của mình, hắn trong lòng hơi chút tức giận. Nhưng khi đi tới cửa, nghe thấy khúc hát bên trong truyền ra, cơn tức giận lập tức tiêu tan, ngược lại trên mặt lại lộ ra vẻ cực kỳ đặc sắc.

Thanh âm trong veo không gì sánh được, không phải Lâm Uyển Nhi thì là ai, mà điệu từ ngắn này cũng vô cùng quen tai.

“Tri phủ? Tri phủ? ứng thị lục phì hồng sấu!”

(Có biết không? biết không? Một màu xanh lá còn hoa đỏ gầy.)

Phạm Nhàn sắc mặt hơi quẫn, nghĩ thầm những điệu từ của Lý Thanh Chiếu mình dùng để lừa gạt Hải Đường, rõ ràng chỉ có hoàng đế Bắc Tề, thái hậu cùng mình biết, thế nào lại truyền tới được kinh đô phía nam này? "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 271

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.