Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh đường 4

Phiên bản Dịch · 883 chữ

"Ngôn Băng Vân mạnh mẽ lên án chuyện này:

-Chuyện này mà ngươi cũng nói, ta không rõ, còn chưa quay về kinh, ngươi lại xé rách da mặt với một vị đại hoàng tử, ngươi tới tột cùng là nghĩ thế nào đây.

-Vô cùng tốt, dường như ngươi bắt đầu lo lắng cho những vấn đề của thượng cấp như ta rồi đó.

Phạm Nhàn mặt mày khổ hạnh nói rằng:

-Ta thật không có ý này, thực sự, ai biết được công chúa điện hạ luôn điềm tĩnh như vậy không ngờ lại nghĩ muốn đông phong áp đảo tây phong.

Lời này xuất từ

-Về phần vì sao ta đắc tội với đại hoàng tử, đạo lý này rất đơn giản? ta rất khó tìm một cơ hội tốt như ngày hôm nay, một cơ hội làm cho người khác thấy ta không thích đại hoàng tử.

-Vì sao phải như vậy?

-Ngươi tuy rằng ở xa tại phương bắc, nhưng trong mấy ngày nay, ta tin tưởng ngươi cũng từ trong sứ đoàn biết rất nhiều chuyện của ta đi.

Phạm Nhàn nhìn Ngôn Băng Vân.

Ngôn Băng Vân gật đầu.

-Ta có quan hệ thế nào với đông cung?

-Biểu hiện ra ngoài nhìn có chút phân tranh, nhưng thực tế thái tử rất coi trọng ngươi, bao gồm cả chuyện kỳ thi mùa xuân hắn đều chiếu cố cho ngươi. Sau khi ngươi đi sứ, hắn cũng rất chiếu cố cho ngươi, đối với ngươi có một chút kỳ vọng.

-Không tồi, cho nên ta cũng muốn đông cung che chở nhiều hơn.

Lời này nói chính là chuyện vụ án kỳ thi mùa xuân. Phạm Nhàn không có giảng rõ cho Ngôn Băng Vân, tiếp tục nói rằng:

-Hơn nữa ta cùng Tĩnh Vương thế tử có quan hệ tốt, Tĩnh Vương thế tử là do nhị hoàng tử phái ra.. Cho nên, ta cùng với nhị hoàng tử có quan hệ cũng không kém.

Ngôn Băng Vân lập tức hiểu rõ chuyện Phạm Nhàn vì sao phải đắc tội với đại hoàng tử.

-Ta cùng đông cung, nhị hoàng tử có quan hệ không tồi, nếu như sau này cũng có quan hệ tốt với đại hoàng tử…

Phạm Nhàn trên mặt lộ ra nụ cười tự giễu mỉm cười nói:

-Thử hỏi một thanh niên nắm trong tay nội khố cùng Giám Sát viện, đồng thời có giao tình tốt với cả ba hoàng tử, vị thanh niên này tới cùng muốn làm cái gì đây? Đám nương nương trong cung có xem ta thuận mắt không?

Hôm nay bên ngoài kinh đô đã loạn lên rồi, duy nhất có năng lực dẹp loạn chính là thâm cung. Nhưng trong cung lại chậm chạp không ra ý chỉ, làm cho chúng quan toát vã mồ hôi, sợ hãi rụt rè, đứng trước cửa thành, nhìn hai hàng ngũ xếp hàng xa xa ngoài thành, càng không ngừng thầm mắng trong lòng, mắng mẹ Phạm Nhàn? Mẹ đại hoàng tử là nữ nhân của bệ hạ, cho nên họ không dám chửi.

Thân binh của đại hoàng tử đều từ sa trường phía tây tới, thấy đám sứ đoàn này không ngờ dám tranh đường với đại hoàng tử, đã sớm tức giận ngập trời rồi. Nhưng là đại hoàng tử quản lý quân đội rất nghiêm, cho nên vẫn chịu đựng, nhìn vô số xe ngựa của sứ đoàn chậm rãi đi bên người họ. Trong đám kỵ binh, một vị tướng quân bên người hoàng tử không chịu nổi trách mắng một câu:

-Đâu tới đám thần tử, một chút quy củ cũng không hiểu, muốn chết sao?

Đội ngũ hai bên đồng thời ngừng lại, không khí khẩn trương không gì sánh được.

Phạm Nhàn xuống xe ngựa, chỉnh đốn quần áo lại một chút, quay về xe ngựa mơ hồ có thể nhìn thấy xa giá của đại hoàng tử thi lễ, nói rằng:

-Vi thần Phạm Nhàn, bái kiến đại điện hạ.

-Phạm Nhàn? Ngươi chính là Phạm Nhàn?

Một thanh âm hùng hồn từ bên kia truyền tới, hơi có ý miệt thị:

-Không nghĩ tới tướng công của Thần Nhi, chính là ngươi, dám cùng hoàng tử tranh đường, rất có can đảm, còn có hơi chút ngu xuẩn đi.

Phạm Nhàn mỉm cười, vô cùng kính cẩn nói rằng:

-Thần không dám tranh đường với điện hạ, chỉ là…

Lời còn chưa dứt, trong xe ngựa đẹp đẽ quý giá dị thường phía sau truyền ra thanh âm bình tĩnh cùng tự tin của công chúa Bắc Tề:

-Bản cung là nữ nhân nhu nhược, một đường tới phương nam xa xôi này, chẳng lẽ điện hạ nhất định phải bắt ta ở ngoài thành vài ngày sao?

Đám thân binh đại hoàng tử nhất thời thất thần rồi, dường như lúc này mới nhớ tới bên trong sứ đoàn còn một nhân vật tôn quý, nữ nhân này mấy ngày tới sẽ là phu nhân của đại hoàng tử, chính là chủ mẫu của mấy người này.

Phạm Nhàn liếc mắt nhìn đám kỵ binh của đại hoàng tử, nghĩ thầm đây là việc nhà, mình không nên lấn lá ở đây. "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 277

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.