Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lập mưu 2

Phiên bản Dịch · 882 chữ

"Ngôn Băng Vân nhìn vào hai mắt hắn

-Nghe nói Đề ti đại nhân năm sau sẽ có thể chưởng quản nội khố.

Phạm Nhàn coi như không nghe thấy, chỉ khẽ mỉm cười:

-Ngôn đại nhân bị bắt giam hơn nửa năm, tin tức vẫn rất linh thông.

Trầm ngâm một lúc lâu, Ngôn Băng Vân bỗng nói:

-Việc này nói với ta làm gì?

- Bởi vì ngươi quen thuộc đường sá Bắc Tề, nếu tương lai có ngày cần giăng lưới, như thế từ giờ trở đi, nhất đinh ta phải bắt đầu chuẩn bị, mà không có Ngôn đại nhân, ta sẽ chẳng có lực lượng nào ở phương Bắc.

Ngôn Băng Vân vẫn bình tình:

-Đại nhân quá xem trọng hạ quan rồi!

-Chưa bao giờ ta nghĩ ngươi chỉ là một bệnh nhân đơn thuần.

Phạm Nhàn lãnh tĩnh

-Ta chắc chắn Ngôn dại nhân nếu có ý nguyện, vẫn có thể quay lại làm nhân vật hô phong hoán vũ ở Bắc Tề.

-Tại sao ta phải giúp ngươi?

-Vì ta là cấp trên của ngươi.

Sắc mặt Phạm Nhàn đã lạnh dần.

-Ta không thỉnh cầu sự giúp đỡ của ngươi, là ta muốn ngươi phối hợp.

Nhưng Ngôn Băng Vân không thể để mình bị đẩy vòng vòng:

-Chờ tới ngày Đề ti đại nhân chính thức tiếp quản Giám Sát Viện, chúng ta nói lại chuyện này cũng không muộn.

Phạm Nhàn mỉm cười khoát khoát tay:

-Đúng là bộ dáng bất cần chỉ biết chơi đùa.

Hắn dừng một chút lại nói:

-Thực ra đạo lý rất đơn giản, Trưởng công chúa là địch nhân của chúng ta, không chỉ ta cần ngươi, mà ngươi cũng cần ta.

Ngôn Băng Vân không hỏi thêm cái gì, gật đầu nhẹ nhàng:

-Đã như vậy, ta phải nói rõ, kế hoạch của ngươi đã sai lầm ngay từ đầu.

-Sao lại nói thế?

-Nếu như muốn từ từ áp chế Trưởng công chúa ngừng kiếm lời từ việc buôn lậu, ngươi không nên tìm Trầm Trọng.

-Trầm Trọng là trấn phủ ti Chỉ Huy Sứ của Cẩm Y Vệ, một đường bắc thượng, ta không tìm hắn thì tìm ai?

Ngôn Băng Vân nhìn vào hai mắt hắn:

-Trầm Trọng, Trường Ninh hầu, đều là thân tín của Thái hậu. Bọn họ đã có giao dịch nhiều năm với Trưởng công chúa. Nếu như ngươi dã bắt đầu từ số không, thì sao không đi tìm Hoàng đế trẻ tuổi kia?

Phạm Nhàn thở dài:

-Vì ta không chắc chắn lắm tâm tư Hoàng đế.

-Hoàng đế Bắc Tề là một người rất đơn giản, rất kễ kích động.

Ngôn Băng Vân dựng một ngón tay.

-Để tiếp xúc với người đơn giản, cần bạc!

Phạm Nhàn nhìn hắn, một lúc lâu sau mới nói:

-Ta tin ngươi!

-Hiện nay, ta đáng để ngươi tin!

Ngôn Băng Vân nói.

Phạm Nhàn thở dài một hơi, vỗ vỗ vai hắn:

-Yên tâm đi, tuy thời thế hôm nay là của bọn họ, nhưng sau này sẽ là của chúng ta.

Dứt lời, hắn ra khỏi phòng, để lại đằng sau là Ngôn Băng Vân vẫn chưa hiểu ra câu nói kỳ lạ này.

Sau ba ngày, sử đoàn vẫn còn đang xử lý mấy công việc ngoại giao với Bắc Tề, Chính sứ là Phạm Nhàn lại đang ngồi với Ngôn Băng Vân trong phòng bí mật lập mưu, dần dần Ngôn Băng Vân cũng không che giấu gì nữa, nói hết tình hình tình báo mình có được và phân tích, rất rõ ràng rằng từ nay về sau muốn xác lập quan hệ với Phạm Nhàn.

Nhất tĩnh không bằng khẽ động, bên Tín Dương có thể dùng cách này, bên Thái hậu cũng có thể dùng cách này, duy chỉ có trong cung, cần nghĩ cách một chút. Phạm Nhàn cũng từng có ý không biết mình có nên đi bái phỏng vị Thượng Sam thủ lĩnh kia không, nhưng bị Ngôn Băng Vân lạnh lùng ngăn lại.

Hắn cho rằng việc này không cần phải làm, nếu đối phương cần, tự nhiên sẽ tìm đến cửa, những việc Phạm Nhàn làm từ khi tiến kinh, với con mắt chuyên nghiệp của Ngôn Băng Vân xem ra mọi việc đã rối tinh rối mù.

Phạm Nhàn chỉ yên lặng thụ giáo, hắn biết vấn đề này chính xác là không thể bằng Ngôn Băng Vân. Khi nói chuyện cũng từng nói qua về việc chỉnh lý lại mạng lưới mật thám ở phương bắc, nhưng Ngôn Băng Vân rõ ràng vẫn lo lắng về năng lực của hắn, vẫn không nhè ra.

Một hôm, khi đang dùng bữa, Phạm Nhàn bỗng nói:

-Vị Trầm tiểu thư kia rất có năng lực, cư nhiên biết ngươi đang trốn trong sứ đoàn, vừa tới cửa.

Ngôn Băng Vân mặt vẫn lạnh như hàn băng, tuyệt tình như mây trôi, thản nhiên trả lời:

-Nói cho Trầm Trọng, bảo hắn trông nom con gái mình đi.

Phạm Nhàn nhìn hắn một cái, thực sự rất không hiểu vị quan viên trẻ tuổi này, làm sao có thể ma luyện được một ý chí sắt đá lạnh lùng tuyệt tình đến vậy chứ! "

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên (Dịch) của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 299

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.