Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vũ nữ Bách Nhạc Môn ( 4)

Phiên bản Dịch · 1723 chữ

Phong Thất Nguyệt nghe thấy người ông kia nói tiếng Pháp. Hiện tại, tuy có người biết tiếng Pháp nhưng số lượng không có bao nhiêu. Sở dĩ Thất Nguyệt biết tiếng Pháp là bởi vì trước đây cô bảo vệ Phong Uyển Uyển mà người thừa kế như Phong Uyển Uyển thì nhất định phải học tập ngôn ngữ cổ đại, đây cũng là truyền thừa của gia tộc lớn, tiếng Pháp cũng chính là một trong số đó, mỗi ngày Phong Thất Nguyệt đều nghe thấy nên cũng sẽ biết.

-Xin chào tiên sinh, ngài cần giúp gì không?

Thất Nguyệt dùng tiếng Pháp để hỏi.

-Ôi, Thượng Đế của tôi! Rốt cuộc cũng có người nói chuyện được với tôi!

Người đàn ông vô cùng ngạc nhiên nhìn Thất Nguyệt, lập tức muốn tiến lên ôm Thất Nguyệt.

Thất Nguyệt nghiêng người tránh đi, nếu cô ôm người nước ngoài ở trên đường lớn thì thanh danh sẽ không tốt.

-Tiên sinh, ngài gặp phiền phức à?

Thất Nguyệt tránh khỏi cái ôm nhiệt tình của đối phương thì mới hỏi tiếp.

Người đàn ông vồ hụt thì lập tức nhớ lại chuyện phụ nữ Trung Quốc đều rất e thẹn nên áy náy cười rồi bất đắc dĩ nói:

-Sau khi tôi rời thuyền thì không ai tới đón tôi, vì thế tôi mới kêu xe của người này, kêu anh ta chở tôi tới ngân hàng Pháp. Ai ngờ anh ta lại kéo tôi tới đây, tôi nói thế nào anh ta cũng không hiểu. Cám ơn Thượng Đế! Nếu như không phải gặp được tiểu thư xinh đẹp thì có khả năng tôi sẽ phải ngủ ở chỗ đầu đường xó chợ rồi!

Người đàn ông tinh nghịch nhún vai.

Thất Nguyệt nói nơi người đàn ông muốn tới cho người kéo xe biết thì người kéo xe mới hiểu ra. Bởi vì người nước ngoài thường ra tay hào phóng nên người kéo xe cũng có học một chút tiếng Anh, chuuyên môn đậu ở bến tàu. Nào ngờ người đàn ông này lại nói tiếng gì mà một câu người kéo xe cũng không hiểu, nhưng thấy quần áo trên người anh ta thì người kéo xe lại không muốn bỏ mối này nên giả bộ là nghe hiểu, kéo người nước ngoài tới nơi này.

-Ngài cứ ngồi lên xe của anh ta, anh ta sẽ chở ngài tới ngân hàng Pháp.

Thất Nguyệt nói lại với người nước ngoài.

-Tiểu thư xinh đẹp, tôi tên là James, tôi có thể làm quen với tiểu thư không? Tôi nhất định phải để cho bạn bè ở nước Pháp của tôi gặp tiiểu thư một lần để khiến họ tin tưởng là thật sự có thiên sứ tồn tại trên đời này!

James chặn lại đường đi của Thất Nguyệt, vẻ mặt thâm tình nói chuyện với cô.

Thất Nguyệt quẫn bách, đúng là cô từng nghe nói là người Pháp rất thích sự lãng mạn, nhưng như thế này cũng quá mức lãng mạn rồi, chỉ đường giúp một lần cũng có thhể thánh thiên sứ à?

-Xin lỗi tiên sinh, tôi còn có việc gấp, đây chĩ là một chú chuyện nhỏ thôi, không có gì đáng nói đâu ạ!

Thất Nguyệt phất tay từ chối yêu cầu của James, sau đó cô muốn đi vòng qua người James.

-Tiểu thư, cô có thể cho tôi biết tên cô không?

James lưu luyến không rời mà hỏi với theo Thất Nguyệt.

-Tôi tên là Kella.

Thất Nguyệt lấy đại cho mình một cái tên nước ngoài để nói cho James.

-Cô ấy thật sự quá xinh đẹp đúng không? Tôi tới Trung Hoa là đúng rồi, thật không ngờ tôi còn có thể gặp được thiên sứ thủ hộ của mình!

James vừa nhìn bóng lưng Thất Nguyệt đi xa vừa lấy tay che ngực nói với người kéo xe.

Người kéo xe liếc mắt anh ta một cái, nghe không hiểu.

Bách Nhạc Môn là một trong ố những sàn nhảy lớn nhất, hơn nữa nó còn mới khai trương, dù là thiết bị lắp đặt hay dàn nhạc hoặc số lượng vũ nữ thì đều là số một tại Thượng Hải. nhưng đều này cũng có nghĩa là sức ạnh tranh cũng rất ác liệt.

Từ xa, Thất Nguyệt đã nghe thấy tiếng ban nhạc jazz đang diễn tấu, mỗi sàn nhảy đều có một dàn nhạc như thế để làm ăn nhưng Bách Nhạc Môn lại ra tay rất hào phóng mời tới mấy ban nhạc, thậm chí còn có một đội đang biểu diễn trước cửa lúc chạng vạng.

Thất Nguyệt vào phòng nghỉ từ cửa sau, lúc này còn chưa tới giờ làm nên có rất nhiều vũ nữ đang trang điểm trong phòng nghỉ, còn một vài vũ nữ biểu diễn đang thay quần áo.

-Mẫn Nhi, cô thể em khỏe hơn chưa?

Thấy Phong Thất Nguyệt, Anna chen tới hỏi thăm.

-Nghỉ ngơi hai ngày cũng đã đỡ hơn rồi!

Thất Nguyệt gật đầu với Anna.

-Sao em lại mặc đồ này tới đây? Nhưng mà nhìn rất đẹp đó!

Bây giờ Anna mới nhìn tới quần áo của Thất Nguyệt.

Cô ấy cảm thấy vô cùng mới mẻ, cô ấy chưa từng đi học nhưng cũng đã từng thấy mấy nữ sinh mặc như thế này rồi, vì thế mà Anna kéo tay Thất Nguyệt để quan sát.

-A, đúng rồi, nếu em đã tới thì nói với ông chủ motộ tiếng đi, ngày hôm qua ông ấy còn hỏi thăm em đấy!

Anna giống như nhớ ra việc này nên đột nhiên kéo tay Thất Nguyệt chạy ra ngoài.

Quản lý Bách Nhạc Môn họ Trịnh, khách hàng đều gọi anh ta là A Trịnh, đó là một người đàn ông thấp bé khoảng ba mươi tuổi, nổi tiếng với miệng lưỡi khéo léo, gương mặt và dáng vẻ khôn khéo. Chủ của sàn nhảy cũng tương tự như người đại diện của vũ nữ, gới thiệu khác hay gì đó đều thuộc về chủ quản lý. A Trịnh là so ông chủ của Bách Nhạc Môn mất rất nhiều tiền mới đào tới được, anh ta biết đủ loại hạng người, tùy tiện nói ra tên một người thì anh ta đều có thể nhớ rõ biển số xe, sở thích của từng người khách, anh ta cũng nhớ rõ.

Thấy Anna kéo Thất Nguyệt tới nhận lỗi, Trịnh đại ban không thèm để ý phất tay một cái, quy tắc thứ nhất trong việc đối nhân xử thế của Trịnh đại ban chính là không thể đắc tội hòan toàn với người khác. Thượng Hải là mảnh đất phồn hoa cho những ai muốn phát triển, có thể mấy nagỳ trước còn là một người bốc vác, mấy ggày sau đã trở thành lão đại.

-Được rồi được rồi, lần sau chú ý hơn là được! không phải là tôi nói gì cô nhưng người tới sàn nhảy là để mua vui, nếu cô cứ như thế thì dù tôi có ba đầu sáu tay cũng không thể giúp được cô đâu!

Trịnh đại ban vừa nói xong thì có một người chạy tới tìm.

-Được rồi, hai người trở về đi!

Hắn còn có việc nên đuổi đi Thất Nguyệt và Anna.

-Có chuyện gì?

Hắn hỏi người vừa chạy tới

-Quản lý nói người đàn dương cầm hôm nay không tới được, kêu anh tìm người thay ạ!

Người tới thở hồng hộc, sắp sửa mở cửa rồi, sao giải quyết được chuyện này đây?

-Tôi đi đâu tìm đây? Bây giờ trường dạy đàn đều tan học hết rồi! Tôi cũng không thể đến sàn nhảy khác mượn được đâu! Mấy người đó sẽ lợi dụng việc này cho mà xem!

Trịnh đại ban mém chút nữa thì không thở nổi, đây không phải là làm khó hắn sao?

-Trịnh đại ban, tôi có thể thử một chút được không?

Thất Nguyệt còn chưa đi xa nên cô cũng nghe thấy chuyện này, trong lòng cô hơi động nên nahnh chóng tiến lên tự đề cử bản thân.

Mặc dù cô không biết đàn dương cầm nhưng nguyên chủ Lý Mẫn Nhi biết mà! Tuy Lý Mẫn Nhi khá ngốc nhưng khi còn bé, gia cảnh nhà nguyên chủ rất tốt, người cha lại yêu thương cô ấy nên cho cô ấy đi học ở trường công giáo, nguyên chủ không chỉ biết tiếng anh mà còn biết đàn dương cầm nữa. Sau khi ông Lý qua đời, bà Lý lại là người không có thường thức, tiền gửi ngân hàng lại bị cậu của Lý Mẫn Nhi lừa hết, cuối cùng nguyên chủ chỉ còn cách làm vũ nữ để nuôi gia đình. Mặc ddù Lý Mẫn Nhi biết ngoại ngữ và đàn dương cầm nhưng lại chưa từng nói ra, sợ mình làm bẩn thanh danh trường học, Thất Nguyệt lại không muốn lãng phí tài nguyên tốt như thế.

-Cô biết thật sao?

Ánh mắt Trịnh đại ban hoài nghi nhìn Thất Nguyệt, mặc dù là Thượng Hải thì cũng không có nhiều người biết đàn dương cầm. Lý Mẫn Nhi vẫn là một người không nổi tiếng cũng không quá tệ trong đám vũ nữ, gương mặt lại xinh đẹp, tính cách thì dù bị đánh tám gậy cũng không dám nói ra, khiến người thấy cô cũng phải lo lắng giùm.

-Vâng, trước kia tôi là học sinh của trường Thánh Mary, đã từng học cao trung rồi ạ!

Thất Nguyệt cố ý cúi đầu xuống, biểu hiện ra dáng vẻ khổ sở.

Trong lòng Trịnh đại ban có chút thương cảm, cứ tưởng là nhà nghèo chưa từng đi học, thì ra là trong nhà gặp biến cố, vì thế nên hỏi thêm một câu:

-Vậy cô có biết ngoại ngữ không?

-Có, tôi biết cả tiếng Anh và tiếng Pháp!

Thật ra thì Thất Nguyệt không chỉ biết hai thứ tiếng này nhưng nnếu cô kể ra nhiều hơn sẽ khiến người khác, hiện nay người có thể biết được hai thứ tiếng này cũng rất ít.

Đại ban: cách gọi của những người quản lý trong sàn nhày thời dân quốc.

*

Bạn đang đọc Kế Hoạch Thăng Cấp Của Bia Đỡ Đạn của Khoái Nhạc Tiểu Vu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaiamtinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.