Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Nguyên

Tiểu thuyết gốc · 2113 chữ

Chượng 1:

Ngày XX tháng XX năm 2018, Việt Nam…

Một thanh niên tuổi ngoài 20, dáng người cao lớn, hắn khoác trên mình bộ đồng phục grab, ngồi trên con xe cà tàng đang chạy đôn đáo vòng quanh nội thành Hà Nội để đưa đón khách. Tên của hắn là Trần Phong, không hề có tên đệm.

Trần Phong lúc này đã tốt nghiệp đại học Ngoại Thương được 2 năm, hắn cũng xin vào làm ở một công ty lớn với mức lương ngàn đô, nhưng hắn lại quyết định bỏ việc để đi chạy Grab. Cha mẹ Trần Phong cũng chỉ cười bất đắc dĩ với quyết định này của hắn, họ biết từ nhỏ hắn đã luôn như vậy, một khi đã quyết thì không ai có thể thay đổi quyết định của hắn. Còn về việc tại sao hắn lại chạy Grab, Trần Phong chỉ đáp đơn giản “ chạy Grab thoải mái hơn việc ngồi trong văn phòng 8 tiếng 1 ngày, tiền kiếm được cũng nhiều hơn…”. Nhiều người họ hàng nghe được lý do này của hắn cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán, tiếc nuối dùm cho cha mẹ hắn. Đối với những lời đàm tiếu của người ngoài, hắn cũng chẳng quan tâm, cha mẹ của hắn còn chưa có ý kiến thì đám người kia xàm ngôn căn bản không lọt vào tai hắn. Trong thời gian chạy Grab, hắn cũng xen kẽ vào việc đầu tư cổ phiếu, chứng khoán nên gần như một tháng hắn kiếm được trên dưới 2 ngàn đô.

Do cha mẹ hắn hiện tại cũng đã ngoài 45 nên hắn không cho hai người đi làm những công việc nặng nhọc, thay vào đó hắn dùng tiền của mình mở ra 1 quán nước nhỏ rồi để hai người họ điều hành. Tiền lời Trần Phong kiếm được cũng đều đưa cho mẹ hắn để chi trả chi phí sinh hoạt của gia đình. Cuộc sống của hắn tới lúc này có thể coi là viên mãn, chỉ có một điều luôn khiến hắn khó chịu, đó là cha mẹ của hắn luôn thúc giục hắn cưới vợ. Điều này làm hắn nhức đầu không thôi, lần nào gặp cha mẹ của hắn cũng nói đi nói lại một câu y như vậy.

Nhưng cuộc sống êm đềm này của hắn không trôi qua quá lâu, vào một ngày nắng đẹp, thời tiết se mát, hắn chạy trên con đường Đê La Thành quen thuộc để đi giao hàng, bỗng nhiên một tia sét từ đâu xẻ ngang bầu trời…

ĐOÀNGGGGG….

Một tiếng vang nhức óc, khiến hắn cảm thấy kinh ngạc là trời không hề có một đám mây đen nhưng lại xuất hiện tia sét. Những người xung quanh cũng ngạc nhiên túm 5 tụm 3 mà quay video. Nhưng ngạc nhiên chưa qua đi, toàn bộ bầu trời lúc này tối đen lại, hắn ngửa cổ lên trời, nheo mắt lại để nhìn cho rõ…

“Con mẹ nó….” Hắn văng tục một câu, ngay lập tức vặn ga chạy chối chết, vì vừa rồi hắn nhìn thấy có một thứ gì đó rất lớn đang rơi từ trên trời xuống gần nơi của hắn, hắn cũng không ngu gì mà ở gần để chịu dư chấn cả.

ẦM…ẦM…ẦM…

Một toà tháp khổng lồ, ước tính to gấp 4 lần Landmark 81 rơi xuống, đè bẹp mọi sinh vật sống nằm dưới chân của toà tháp.

Nghe âm thanh va chạm như động đất, hắn thấy mình đã ở một ví trí án toàn liền quay lại nhìn, miệng của hắn lúc này đã tròn hơn cả quả trứng gà…

“Một toà tháp sao… cái đéo gì đang diễn ra vậy….” Hắn bàng hoàng.

Như không để hắn hết kinh ngạc, ngay sao đó hàng loạt những toà tháp có kích thước nhỏ khoảng 1/20 toà tháp kia bắt đầu từ trên không trung rơi xuống. Hai mắt hắn co lại, ngay lập tức móc điện thoại từ trong túi ra gọi cho mẹ hắn.

“Alo mẹ, nếu ở nhà có đồ vật gì từ trên trời rơi xuống bố mẹ ngay lập tức tránh xa nhất có thể, tìm tới chỗ an toàn, con sẽ về ngay lập tức!!!”

Mẹ hắn nghe được giọng điệu gấp gáp tới từ Trần Phong cũng không khỏi lo lắng, ngay lập tức báo với ông xã của mình. Hai người cũng lật đật chạy ra ngoài quan sát, đúng như lời hắn nói, trên trời đang có 1 toà tháp đang chỉ thẳng đỉnh nhà họ mà rơi xuống, hai người cấp tốc hô hoán rồi nhanh chóng chạy tới khu đất trống gần nhất có thể. Toàn thành Phố Hà Nội lúc này đang cực kỳ hỗn loạn.

Sau khi xác nhận cha mình mình bình an, hắn cũng thờ phào một tiếng, hắn có chết cũng không muốn cha mẹ mình xảy ra sự cố gì, mọi người tụ họp cùng nhau nhanh chóng mở tivi lên xem cái gì đang diễn ra. Nhưng ngay cả nhà nước cũng không biết gì về những toà tháp này, ngoài ra họ còn đưa thêm thông tin trên toàn thế giới. Những toà tháp này không chỉ xuất hiện tại Hà Nội mà xuất hiện trên toàn cầu, tất cả những khu vực lớn của các nước như New York, BangKok, Osaka, Tokyo, Hồ Chí Minh,…. Đều xuất hiện một toà tháp to sừng sững và vô số những toà tháp nhỏ rải rác xung quanh.

Không chỉ có vậy, tivi đưa thêm thông tin đột nhiên trên biển xuất hiện rất nhiều đất liền, nếu trước đó tỷ lệ lượng nước so với đất là 70/30 thì hiện tại ước tính đã là con số 50/50. Theo ảnh vệ tinh trên thế giới cung cấp, còn có một toà tháp khổng lồ, to gần gấp 4 lần những toà tháp lớn ở trung tâm các thành phố, tính ra là lớn gấp 16 lần toà Landmark 81.

Nói thì dài nhưng toàn bộ sự việc từ tiếng sấm tới những toà tháp đều mất vỏn vẹn 1 giờ đồng hồ. Trần Phong lúc này lâm vào suy nghĩ, hắn rút điện thoại mở ứng dụng bản đồ lên để so sánh điểm rơi của các toà tháp kia.

“Cái này… “Lần này hắn gần như chết lặng vì toà tháp lớn nhất rơi chính giữa trung tâm Hà Nội, những toà tháp nhỏ thì rơi xuống đúng trung tâm các quận, huyện trên địa bàn, có đánh chết hắn cũng không tin đây là ngẫu nhiên. Với hiểu biết của hắn thì chẳng có thế lực nào trên trái đất này có thể làm như vậy trong vòng một giờ đồng hồ cả. Nghĩ tới đây lòng hắn đang cực kỳ bất an, không biết sẽ có điều gì xảy ra tiếp theo…

[ Chúc mừng các ngươi sẽ là người được đón kỷ nguyên mới của loài người…]

Một âm thanh có chút trầm và cứng ngắc vang lên, điều kỳ diệu là âm thanh này khi lọt vào tai bất cứ ai trên thế giới đều tự động chuyển thành dạng ngôn ngữ mà người đó có thể hiểu.

“Kỷ nguyên mới ??” Hắn rơi vào trầm ngâm, con mẹ nó sao giống với mấy bộ truyện tiên hiệp hắn đọc hồi xưa vậy.

Âm thanh kia dường như hiểu mọi người thắc mắc gì liền tiếp tục vang lên…

[ Có lẽ các ngươi đang thắc mắc những toà tháp kia là gì, ngay giờ đây ta sẽ giải đáp toàn bộ…

Những toà tháp nhỏ rải rác kia gọi là Tháp Xanh, nghĩa là 1 vùng bán kính xung quang toà tháp sẽ được an toàn. Quái vật không thể xâm phạm. Ngoài ra Tháp Xanh cũng có tác dụng khác là giúp con người thức tỉnh khả năng của mình.

Những toà tháp cỡ trung rải rác trên khắp các trung tâm đất nước được gọi là Luyện Ngục Tháp, gồm 12 tầng đại diện cho 12 vị thần ngự trị các chòm sao. Hạn thời gian là 100 ngày cho mỗi tầng của Luyện Ngục Tháp, nếu qua 100 ngày mà không thể thông qua toàn bộ loài người sẽ diệt vong. Các ngươi có 10 ngày để làm quen, sau 10 ngày sẽ có vô số hầm ngục ẩn chứa quái vật xuất hiện ở ngoài vùng xanh.

Về Toà tháp lớn nhất trên hành tinh này, một khi loài người các ngươi vượt qua được toàn bộ Luyện Ngục Tháp sẽ tự khắc có thông tin.

Nhưng ta có một lời khuyên, với thực thực hiện tại của các ngươi thì đừng nên đặt chân tới những vùng đất mới xuất hiện trên Trái Đất…]

[Toàn bộ chỉ có thế, còn những thông tin chi tiết hơn thì các ngươi cũng sẽ sớm biết thông qua bảng thông báo thôi… Mong đám các ngươi có thể sống sót và tới được toà tháp cuối cùng…]

Những lời này vừa mới tiêu tan đa phần đều cảm thấy hoang đường, tột độ hoang đường, vài người còn trực tiếp lấy đá chọi vào đầu xem có phải là mơ không. Đáng tiếc, toàn bộ đều là sự thật, lúc này trên đỉnh những toà tháp hiện lên một dãy số đếm ngược mà ai cũng có thể nhìn thấy…

[ 9 Ngày 23 tiếng 59 phút XX giây…]

Ngay sau bộ đếm ngược, tất cả mọi người trên thế giới đều xuất hiện một bảng thông báo riêng hiện lên lơ lửng trước mắt.

[Bảng trạng thái]

Toàn bộ người trên trái đất bùng nổ từ mọi ngõ ngách trên thế giới, đa phần đều mang một cảm giác nặng nề sợ hãi, chỉ có một bộ phận nhỏ thanh thiếu niên, không biết lấy đâu ra dũng khí mà tự tin ngút trời cứ như sắp thành bá chủ Trái Đất tới nơi rồi…

“Ngon…Ta con mẹ nó sắp trở thành đệ nhất nhân từ trước tới nay…”

“Ta phải tu luyện Cửu Âm Chân Kinh….”

“Ta Phải luyện hoá huyết mạch Thần thú trong người…”

“Ta sẽ phá đảo, thu hết mỹ nữ trong thiên hạ phải quỳ xuống liến chân cho ta…”

Vô số những câu cuồng ngôn loạn ngữ phát ra từ nhiều thứ tiếng khác nhau…

….

Về phía Trần Phong, sắc mặt hắn lúc này lại vô cùng bình tĩnh, đầu hắn liên tục vận chuyển đưa ra những kết luận logic nhất để có thể thuyết phục chính mình tin vào những điều xảy ra vừa rồi. Đưa mắt nhìn về phía bảng trạng thái trước mặt kia hắn thực sự cảm thấy bất an hơn bao giờ hết.

[ Tên: Trần Phong

Tuổi: 22

Lớp thức tỉnh: Chưa có (Tới Tháp Xanh để hoàn tất thức tỉnh)

Kỹ năng: Chưa có

Cấp thức tỉnh: Chưa có

Khả năng chiến đấu tổng quát: Chưa có

Số vàng sở hữu: 0 ]

“Trần Phong, con có thấy có một bảng thông tin đang lơ lửng trước mắt không???” Mẹ hắn hỏi

Hắn nhẹ nhàng gật đầu, cũng không quên đưa tay gạt qua gạt lại bảng trạng thái nhưng đều bị xuyên qua.

“Có lẽ chúng ta sắp gặp rắc rối to rồi…” Hắn nói nhỏ với cha mẹ, rồi ngay lập tức kéo hai người về một căn nhà khác, cũng may hai căn nhà của hắn một căn bị toà tháp đè bẹp còn 1 căn lại cực kỳ gần Tháp Xanh.

“Không phải cái thứ vừa nãy bảo chúng ta đi vào đó thức tỉnh sao…” Cha hắn chỉ về phía toà tháp.

“Cha mẹ nhìn xung quanh xem, chỉ chưa tới 10p nữa chỗ này sẽ chật kín người, tới lúc đó chưa vào được tháp đã bị người ta đạp chết dưới chân rồi…” Hắn giải thích

“Còn công an và nhà nước….” Mẹ hắn đáp

“Chẳng thể kiểm soát nổi đâu, nhìn mọi người điên cuồng lao về hướng toà tháp là đủ hiểu rồi !!” Hắn khẳng định, nhanh chóng thúc giục hai người.

Cước bộ của 3 người càng ngày càng nhanh, do đi khác hướng với đám đông nên họ di chuyển rất dễ dàng, cuối cùng họ cũng về tới nhà một cách an toàn nhất có thể.

Những điều tương tự đều xảy ra trên mọi mặt trận của thế giới, ngay cả nhật bản cũng không phải ngoại lệ. Đúng như hắn dự đoán, đã có người phải chết dưới chân đám đông…

--- Zet ---

Bạn đang đọc Kẻ Độc Hành sáng tác bởi ZettUnder

Truyện Kẻ Độc Hành tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ZettUnder
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.