Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29: Ngân Lang và Khổng Tinh.

Phiên bản Dịch · 3445 chữ

Chúng tôi cùng nhau đến Bang Hội vào ngày hôm sau.

Vì y phục của Yumina hết sức rực rỡ và lấp lánh, điều đó sẽ khiến chúng tôi rất nổi bật trong đám đông khi đi lại trong thị trấn, nên chúng tôi phải mượn tạm quần áo của Lindsey và Elsie cho em ấy mặc.

Đó là một chiếc áo cánh màu trắng được trang trí với dải ruy băng trên ngực cùng một cái áo khoác đen và đôi vớ đùi cũng đen nốt đi kèm với quần sóoc rộng màu lam. Dù là quần áo của người khác, nhưng nó rất hợp với ẻm và cho ta một cảm giác dễ chịu.

Mái tóc vàng hoe thì được tết thành một bím để việc đi lại trở nên dễ dàng hơn.

Về phần mình, tôi nghĩ đôi mắt dị sắc của em ấy sẽ rất nổi bật nhưng ở thế giới này thì có vẻ như không thành vấn đề. Dị nhãn đâu nhất thiết mang nghĩa là quỷ nhãn đúng không nào.

Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi, ta có thể thấy rằng em ấy là một cô gái rất đỗi bình thường. Và sự bình thường ấy có khiến ẻm trở nên xin đẹp hay không thì, xin để mọi người suy xét.

“Chỉ là tò mò thôi, nhưng nếu Yumina thành thân với Touya thì anh ấy sẽ trở thành vị Hoàng đế tiếp theo ư?”

“Để xem nào. Nếu được thì tốt quá đi chứ. Nhưng để làm được như vậy thì Touya cần phải được những quý tộc và nhân dân công nhận. Nhưng nếu sau này em có một người em trai thì em ấy sẽ trở thành người kế vị ngai vàng.”

Trong khi nghe Elsie và Yumina chém gió trên đường đến Bang hội, tôi thầm gửi đến Nhà vua một lời cổ vũ động viên chân thành. Hãy làm hết sức mình đi thưa Bệ hạ, vì hạnh phúc của cả tôi nữa. Cách nào cũng được, hãy có thêm một đứa con đi. Tôi đang phân vân không biết sau này có nên dùng con smartphone để hỏi google-sama về cách tạo ra một loại thần dược tăng cường sinh lục hay không… Sai rồi! Thế chẳng phải tôi đã xác định rằng mình sẽ cưới Yumima à!

“Anh không hề có ý định trở thành Hoàng đế đâu, các em cần biết thế.”

“Bon em hiểu mà. Vẫn còn nhiều cách để người nào đó khác kế vị mà! Ví dụ như nếu Hoàng thúc có con trai hoặc nếu con của hai ta là một cậu nhóc chẳng hạn.”

Éo gì thế, con của hai ta á? Chính em nói thế rồi lại đỏ bừng cả mặt mũi rồi kìa. Tôi đang bị đầu độc ở đây này.

Chúng tôi quyết định sẽ vũ trang cho Yumina nên đã ghé qua “Cửa hàng vũ khí Kumachi” trước khi đến Bang hội. Nếu mấy ẻm hỏi tôi có tiền không, tôi sẽ cho mấy ẻm thấy món quà tiễn biệt mà Nhà vua đã tặng tôi một chiếc túi với rủng rỉnh những tiền và tiền bên trong. Nhưng tôi cảm thấy không ổn nếu để mấy ẻm thấy tôi nhận được một cái túi có chứa những 50 đồng vàng trắng. Một món quà tiễn biệt trị giá 50 triệu yên thì thực sự là nhiều khủng khiếp.

Tay chủ hiệu Kumachi cúi đầu đón chào tôi. Cách xếp sắp hàng hóa không được nuột như ở Thủ đô nhưng mọi thứ nơi đây cũng khá ổn ở một mức độ nhất định nào đó. Trong khi lựa chọn giữa đống hàng hóa, Yumina kéo dây cung và kiểm tra cảm giác của nó với tay mình, rồi chấm một cây cung ngắn sáng màu mang hình dáng chữ M, được tổng hợp từ đa nguyên liệu.

Em ấy có vẻ chuộng những loại dễ sử dụng và có thể bắn liên tục hơn những loại dùng ở tầm xa. Chắc chắn một cô bé sẽ rất khó có thể sử dụng một cây cung dài.

Chúng tôi mua một ống đựng và một bộ gồm 100 mũi tên cùng lúc. Rồi mua luôn cả một chiếc giáp ngực bằng da màu trắng cùng với một đôi giày trông rất đồng bộ. Tốt rồi, với những thứ này tôi nghĩ ẻm khá ngon rồi đấy.

Chúng tôi cùng với Yumina tiến vào Bang hội đông đúc như thường lệ.

Những tên ở đó, cũng như mọi khi, chuyển hướng ánh nhìn và liếc về phía chúng tôi, có vài thằng còn ném vào mặt tôi những cái trừng mắt dữ dội.

Ban đầu tôi éo hiểu vì sao nhưng giờ thì ngộ ra rồi.

Elsie và Lindsey, cả Yae nữa… dù không hề thiên vị thì vẫn phải công nhận rằng mấy ẻm rất là dễ thương. Có vẻ chính sự dễ thương của mấy ẻm là nguyên nhân mà bọn này cứ nhìn tôi suốt. Hóc búa rồi đây de aru.

Thực ra, khi mấy gái không có mặt thì sẽ rất dễ dàng bị tác động bởi cái cảm giác “Bố éo thích thế đấy”. Thôi thì cứ lịch sự mà giữ nó trong lòng vậy.

Mà thà ở cùng mấy tên này còn hơn phải bơ vơ đơn độc.

Trong khi tôi yêu cầu onee-san ở bàn tiếp tân đăng ký cho Yumina thì Elsie và những người khác tiến về phía bảng thông báo nhiệm vụ và xem xét nội dung.

Chúng tôi hoàn tất thủ tục đăng ký và đi đến chỗ những người kia, họ sẽ thi hành một nhiệm vụ cấp Lục.

“Có cái nào ngon ngon không?”

“Nn, thì, không biết cái này có được không?”

Tôi nhận phiếu yêu cầu. Một nhiệm vụ chinh phục. Umm,

“Năm Tinh vương…Loại ác thú gì vậy?”

“Chúng là những Khổng tinh ác thú, desu. Vài con lập thành một cụm và đi đánh hội đồng. Chúng hay sa bẫy vì khá là thiểu năng trí tuệ mà sức mạnh của chúng lại đòi hỏi sự tập trung desu. Với trình độ của chúng ta thì việc xử lý chúng sẽ chẳng có khó khăn gì đâu.”

Một con quái vật mạnh mẽ với đòn áp sát cục súc phải không. Dù được gọi là “Vương” chúng vẫn tụ tập cùng nhau với số lượng rất lớn, khiến ta cảm thấy có gì đó không ổn cho lắm. Tôi truyền tờ phiếu yêu cầu cho Yumina và suy nghĩ về lời giải thích của Lindsey.

“Sao, nhiệm vụ này được chứ?”

“Được mà, không có vấn đề gì đâu, desu.”

Thẻ Hội viên của chúng tôi mang màu lục nhưng của Yumina chỉ đơn thuần là màu đen dành cho tân binh. Mặc dù không cần thiết phải so sánh làm gì cả, nhưng Yumina cứ khăng khăng đòi nâng cấp lên thẻ lục cho bằng được.

Các thẻ theo thứ tự là đen > tím > lục > lam > đỏ> bạc > vàng và lần lượt thay đổi.

Đen > Tân binh.

Tím > Mạo hiểm giả tập sự.

Lục > Mạo hiểm giả hạng ba.

Lam > Mạo hiểm giả hạng hai.

Đỏ > Mạo hiểm giả hạng một.

Bạc > Mạo hiểm giả cao cấp nhất.

Vàng > Anh hùng (Eiyuu).

Có vẻ như vậy. Rank càng cao thì càng khó leo lên rank kế tiếp. Thật tình cờ rằng không hề có mạo hiểm giả rank vàng nào ở Vương quốc này. Thế nên sẽ chẳng có vị anh hùng nào đang rảnh rỗi ăn chơi phè phỡn cả.

Chúng tôi mang phiếu yêu cầu diệt Tinh vương đến bàn tiếp tân để họ thông qua nhiệm vụ. Địa điểm nằm về phía nam tính từ đây, có vẻ như trước đây nó là một cánh rừng có con sông Alaine chảy qua.

Đắng lòng thay, chúng tôi chưa đến phía nam bao giờ nên tôi không thể sử dụng Cánh cửa thần kỳ được và chúng tôi phải sử dụng một cỗ xe ngựa.

Elsie và Lindsey ngồi ở chỗ người lái, còn tôi, Yae về Yumina ngồi ở ghế cho hành khách. Tiện đây, có vẻ như Yumina cũng biết điều khiển cỗ xe ngựa đấy, dù đường đường là một Công chúa. Không phải, mà chính vì là Công chúa nên ẻm mới biết? Có phải là để làm những việc như đi lại đường dài không? Những người không biết cưỡi ngựa ở thế giới này chỉ là thiểu số mà thôi…

“Nn, lần nào cũng phải thuê xe ngựa, hay mua luôn một cái cho rồi?”

“Mặc dù có đủ các thể loại xe ngựa nhưng liệu thế có ổn không, degozaru ga? Hơn nữa chăm nom cho một con ngựa không hề dễ dàng gì cả. Ta không thể cứ bỏ mặc nó ở quán Ngân nguyệtđược đâu.”

Chuẩn đấy. Nó có cả mặt lợi và mặt hại. Nói thật thì tôi không chăm sóc nổi cho một con ngựa đâu. Tôi không nên mua bất cứ một sinh thể nào cả vì tôi không thể chăm lo được cho nó.

Cỗ xe cứ thế di chuyển trong khi chúng tôi chém gió, ba tiếng sau, chúng tôi băng qua con sông Alaine và đến được khu rừng phía nam.

Giờ thì lũ Tinh vương đâu hết rồi? Bình thường tôi có thể nhận diện ác thú trong phạm vi bán kính 50m nếu sử dụng phép “Tìm kiếm”. Mà dùng phép “Viễn giác” cũng được, nó như thể có thêm một bản thể thay thế ở tầm xa nhưng sau cùng thì nó vẫn khiến tôi phải tìm kiếm trong khu rừng mà thôi. Tuy nhiên như vậy thì mức độ nguy hiểm sẽ được giảm bớt.

Nhìn vào google map trên con smartphone, tôi thấy khu rừng này rộng lớn theo kiểu riêng của nó. Thế này thì để tìm chính xác một con ác thú không phải chuyện đơn giản đâu huh. Ngay cả chức năng tìm kiếm của google map cũng không thể xác định được những vật thế sống hoặc những con ác thú.

Đúng như tôi nghĩ, phải bình tĩnh mà tìm kiếm. Khi chúng tôi vừa định bước chân vào khu rừng thì Yumina dừng lại.

“Xin lỗi nhưng em có thể sử dụng phép thuật triệu hồi trước khi tiến vào không?”

“Phép thuật triệu hồi? Gọi đệ ra đúng không?”

“Vâng, dù chúng ta đang tìm kiếm Tinh vương, nhưng nó có thể giúp ích đấy.”

Yumina lui ra xa chúng tôi một chút và bắt đầu kích hoạt phép thuật.

“Triệu tập Ám năng, Những gì mắt ta chứng kiến là một con sói bạc (gin ookami) kiêu hãnh. Triệu hồi Ngân lang (Shiruba urufu).”

Sau khi câu niệm chú chấm dứt, từng con sói bạc bắt đầu bước ra khỏi bóng của Yumina. Tổng cộng năm con. .Kích thước khoảng 1m. Chúng lượn vòng quanh Yumina và vẫy đuôi hân hoan, trong đó có một con to hơn một chút mang dấu chữ thập trên trán.

“Mấy nhóc này cũng sẽ tham gia cuộc tìm kiếm. Vì bọn em có thể liên lạc dù ở cách xa nhau nên chúng ta sẽ biết ngay lập tức nếu kẻ địch bị phát hiện.”

Hiểu rồi. Chó… ý tôi là sói huh. Tôi tự hỏi với khứu giác nhạy bén ấy thì chúng có nhanh chóng phát hiện kẻ địch hơn hay không.

“Thế thì, lên đi mấy em.”

Khi Yumina đưa ra mệnh lệnh, chúng kêu gâu một tiếng rồi lao thẳng vào rừng. Thì ra phép thuật triệu hồi là thế này sao. Tôi nghĩ rằng khi gặp mấy tên người thằn lằn thì sẽ sử dụng được phải không?

Trong khi tiến bước vào khu rừng, tôi thử hỏi Yumina.

“Về cơ bản, anh sẽ học được phép này nếu anh có thể lập được khế ước với ác thú được triệu hồi. Điều kiện để giao kèo với mấy nhóc đó không khó khăn gì nên em lập khế ước rất dễ dàng. Để chúng xuất hiện, anh cần phải cho chúng thấy được sức mạnh chiến đấu, đáp lại những yêu cầu được đặt ra. Con đệ càng mạnh thì càng khó để bắt chúng ngoan ngoãn tuân lệnh.”

Hiểu rồi. Ác thú càng mạnh thì yêu cầu càng cao. Nói thật thì cũng hợp lý thôi.

Tôi nghĩ về điều này khi đang tìm kiếm xung quanh thì đột nhiên Yumina dừng lại.

“… Có vẻ mấy nhóc ấy tìm được chúng rồi. Ah, nhưng chúng khá đông đấy, có bảy con.”

“Bảy cơ à… Làm gì bây giờ? Yêu cầu chỉ có năm thôi mà.”

Elsie đập cặp găng tay vào nhau.

“Em nghĩ ta nên diệt trừ hết tất cả bọn chúng trong một nốt nhạc. Nếu một tên té được thì nó sẽ gọi hội ra đấy.”

Tôi cũng đồng tình với ý kiến Lindsey đưa ra. Có thể sẽ có nhiều hơn bảy tên đấy. Tôi nghĩ nên quất ngay khi có thể.

“Yumina này, em có thể dụ mấy con Tinh vương lại đây không?”

“Dạ được nhưng…anh định làm gì ạ?”

“Anh sẽ đặt một cái bẫy. Nếu chỉ cần một cái hầm bẫy thì anh có thể làm ngay lập tức với Thổ pháp.”

Tôi dùng Thổ pháp và tạo ra vài cái hố bẫy rồi cả bọn núp bụi. Chẳng mấy chốc đã nghe thấy tiếng gogaaaaa! Một vài con Khổng tinh xuất hiện, gầm rú ầm ĩ và đuổi theo mấy con sói của Yumina.

Chúng hơi to hơn loài khỉ đột và có răng nanh dài. Những con tinh tinh ấy mang tai nhọn, mắt đỏ lòm và một vẻ cuồng nộ dữ dằn khi truy lùng mấy con sói.

Ngay trước khi rơi vào hố bẫy được ngụy trang trên nền đất, đàn sói tung mình làm một cú nhảy vọt qua. Chẳng thèm nghĩ ngợi gì, mấy con Khổng tinh càn thẳng vào và rơi ngay xuống cái bẫy một cách ngoạn mục.

“Gogaooo!?”

“Lên!”

Tôi, Yae và Elsie nhảy ra khỏi bụi. Có ba con đã dính bẫy. Chúng bị vùi lấp dưới lớp đất sâu, cố gắng tìm cách để vùng vẫy thoát ra.

Một mũi tên nhanh chóng bay đến và lặng lẽ cắm phập vào mắt một con. Yumina huh. Từ điểm mù của con Khổng tinh đã chột mắt, Yae lao thẳng lên tấn công và xẻ nát động mạch cảnh ở cổ nó bằng thanh katana.

“Triệu tập viêm năng, Gió xoáy xoắn ốc, Bão lửa.”

Một cơn hỏa lốc được Lindsey triệu hồi công kích hai con bị kẹt trong bẫy. Chúng bị thiêu đốt ngay lập tức, tôi và Lindsey tung ra đòn kết liễu vào những con Tinh vương đã suy yếu.

Chưa kịp nghỉ lấy hơi, chúng tôi đã thấy bốn con còn lại xuất hiện từ phía sâu của khu rừng. Chúng từ từ tiếp cận, gầm thét vang trời, thụi liên tiếp vào nền đất và vung những cánh tay mập mạp khổng lồ lên không.

“Trơn trượt!”

“Ugaa!?”

Con tiên phong đang phóng về phía chúng tôi đầy mạnh mẽ đột nhiên mất đà. Những mũi tên liên tiếp bay tới và xuyên thủng con Khổng tinh làm nó gục xuống tại chỗ. Sau đấy, Yae nhảy lên ngực nó và lấy trọng lượng cơ thể đè lên thanh kiếm, đâm xuyên qua nó. Con Khổng tinh liền bất động.

“Cường hóa!”

Elsie kích hoạt phép thuật gia tăng sức mạnh cho bản thân rồi lao đến con Tinh vương tiếp theo và liên tiếp tung những cú đấm đầy uy lực vào bụng nó. Nó chẳng thể chịu đựng được những đòn ấy và cứ thế, đàn sói của Yumina bắt đầu lao vào đánh hôi, hạ gục con Khổng tinh.

Còn lại hai con.

“Triệu tập chấn năng, bạch liên chấn giáo, Lôi thương!”

“Triệu tập viêm năng, xích liên viêm giáo, Hỏa thương!”

Yumina và Lindsey tung ra phép thuật của mình. Hai ngọn thương ma thuật, Phong tính và Hỏa tính, bay đến và xuyên thủng ngực của hai con Khổng tinh.

“GugogaaaAaa!”

Chúng kêu lên mấy tiếng trăng trối và gục ngã.

Ooh, tuyệt vời. Skill phép thuật ngang cơ với Lindsey sao? Có nghĩa là nếu xét về sáu thuộc tính ma pháp thì còn hơn cả tôi sao? Phép thuật cao cấp, đặc biệt là phép tấn công không hề dễ dàng mà học được. Nhưng tôi khá là giỏi trong việc trong việc sử dụng quang thuật đấy.

Toàn bộ bảy con Tinh vương đều đã bị đánh bại. Trận chiến thế này là kết thúc rồi huh. Thật tốt là nó dễ dàng hơn tôi nghĩ.

Năm con sói nhảy vào bóng của Yumina và biến mất.

“Err, em thế nào ạ?”

Hình như Yumina muốn hỏi rằng ẻm có làm vướng chân mọi người không. Nói thật ý, thay vì là một gánh nặng thì ẻm cực kỳ hữu dụng. Tôi không nghĩ rằng bắn yểm trợ lại hiệu quả như vậy.

“Chị thấy không có vấn đề gì về kỹ năng cả.”

“Phép thuật của em khá đáng gờm đấy, desu.”

“Như vậy, có được sự trợ giúp từ phía sau là rất hữu ích đấy degozaru na.”

Họ lần lượt công nhận khả năng của Yumina bằng cách đưa ra nhận xét của mình. Dù tôi cũng đồng quan điểm… Nhưng thậm chí có như vậy đi chăng nữa, để một cô bé 12 tuổi trải qua hiểm nguy như vậy thì thật là… Hmm.

Khi tôi đang mải mê suy nghĩ, ẻm nhìn tôi với vẻ đầy lo lắng bất an. Thật là chơi xấu quá đi khi nhìn tôi bằng đôi mắt ấy… Nhóc này có vẻ không thấu hiểu cho nỗi niềm của tôi thì phải?

“….Vậy thì làm ơn hãy chăm sóc cho bọn anh từ giờ trở đi nhé, Yumina.”

“Dạ! Xin cứ để đó cho em! Touya-san!”

Yumina ôm chầm lấy tôi với một nụ cười dạt dào trên khuôn mặt. Ê, cho anh xin đi mà! Mọi người đang nhìn kia kìa!

Cuối cùng thì tôi cũng gỡ được ẻm ra và chúng tôi bắt đầu thu thập phần răng nanh của những con Tinh vương.

“Nhưng khi Yumina gia nhập thì trong bốn chúng ta, anh sẽ là thằng con trai duy nhất huh..”

Tôi thở dài một hơi.

“Có vấn đề gì hả anh?”

Lindsey trông có vẻ bối rối. Không hiểu chuyện cũng là một vấn đề đấy.

“Ba em chắc không nhận thấy nhưng, anh rất nổi bật ở những nơi như Bang hội..và họ thường nhìn anh bằng ánh mắt đầy đau đớn.”

“Tại sao degozaru?”

“Vì khi có một thằng được cả lũ gái bâu vào thì ai cũng sẽ nổi máu ghen thôi. Vì Elsie, Lindsey và cả Yae đều rất là dễ thương.”

Mấy ẻm đơ hết cả mặt ra. Tôi nói cái gì kỳ quặc lắm à? Nếu những em gái dễ thương vây quanh một thằng con trai, chắc chắn bạn sẽ ‘tsk’ nếu là một đấng nam nhi.

“M, một lần nữa, anh đang nói gì vậy Touya. Đừng đùa nữa mà, về những thứ như là em rất dễ thương…..”

“Eh, lời bông đùa nào cơ?”

“….” x3

Sao mấy em đỏ hết mặt mũi lên thế hả?

“T, thế thì quay lại thôi nào!”

“..Đ,đúng rồi đấy, onee-chan!”

“Cu, cùng lên đường nào degozaru yo!”

Ba ẻm nhanh chóng tiến vào khu rừng. Thế là thế éo nào vậy…

Có ai đó kéo tay áo choàng của tôi vài lần.

“Touya-san, còn em thì sao? Em có dễ thương không ạ?”

“? Anh nghĩ em rất dễ thương đấy...?”

“Ehehe.”

Yumina ngượng ngùng cười toe toét và ôm chầm lấy tôi một lần nữa. Anh nói rồi mà, dừng lại đi! Sau đó chúng tôi quay lại cỗ xe, kích hoạt “Cánh cửa thần kỳ” và trở về Leaflet.

Dù sao đi nữa, phép thuật triệu hồi huh… Tôi vẫn chưa hề sử dụng ám tính thuật bao giờ. Vì tôi đã thấy mấy tên người thằn lằn nên ý tưởng về hình tượng của tôi khá là tệ.

Nếu có những loại động vật như thế, ít nhất tôi cũng sẽ thử lập giao kèo với một con xem sao. Lần tới có nên nhờ Yumina dạy cho không nhỉ?

Bạn đang đọc Isekai Wa Smartphone To Tomo Ni của Fuyubaru Batora
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.