Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi hành

Phiên bản Dịch · 3016 chữ

POV Ruri

Hôm nay, Setsu-onii sẽ rời Evil barrow. Khi tôi vừa bắt đầu sửa soạn gian hàng mà tôi lần đầu

nhận được ở ngoài thành, Setsu-nii đến đây đột ngột để chào tôi.

“Ruri, anh sẽ rời khỏi đây hôm nay, nên yeah.”

HẢ ――――― là cảm giác khi anh ấy nói vậy, và tôi vô thức há hốc mồm. Trong lúc đó,

anh ấy lục lọi túi của mình và ném một vật gì đó có hình chuỗi về phía tôi.

Tôi bối rối kiểm tra vật mà tôi nhận được và khi nhìn kỹ hơn, nó là một chiếc vòng cổ. Trên

một viên bảo thạch có hình dạng kì lạ có một sợi dây trắng luồn qua đó. Tôi hỏi về ý nghĩa

của chiếc vòng cổ và anh ấy nói "Đó là một trang bị mà anh tặng cho những người thân thiết

với anh trong trường hợp bọn anh tách nhau ra". Nói về qua chia tay, tôi tự hỏi liệu cái trâm

của Dezas-sama đang có cũng giống như chiếc vòng cổ này không?

Điều đó làm tôi hạnh phúc ngây ngất, và Setsu-nii đang nhìn tôi với ánh mắt không tử tế. Tôi

rất ức chế với cái kiểu dó, nhưng người này sẽ zọt lẹ rất nhanh.

Tôi cảm thấy nó sẽ thường xuyên như thế này nếu tôi có một người anh lớn. Thái độ của anh

ấy đối với tôi cũng vậy, như thể anh ấy coi tôi là em gái của anh ấy. Sự thật là, tôi muốn anh

ấy nhìn tôi như một người phụ nữ cơ, mặc dù …… [note]

Khi tôi bị chọc ghẹo và bắt đầu nước mắt cá sấu, người này sẽ đặt tay lên đầu tôi. Bàn tay của

Setsu-nii thật ấm áp và trước khi tôi để ý, anh ấy nhẹ nhàng xoa đầu tôi rồi. Thực ra anh ấy

không làm điều đó một cách nhẹ nhàng chút nào, nhưng tôi không phản đối nó.

“Chà, em sẽ làm tốt cửa hàng của mình chứ? Khi anh trở lại, kiểu gì anh cũng sẽ giúp nó phát

triển hơn. ”

Trong khi nói những lời cuối cùng, Setsu-nii bước ra khỏi thị trấn và tiếp tục đi về phía cổng.

Có rất nhiều điều tôi vẫn muốn nói, nhưng tôi sẽ gặp rắc rối nếu giữ chân ảnh lại. Tôi miễn

cưỡng kìm nén cảm giác muốn đi cùng với anh ấy và dõi theo bóng lưng của Setsu-nii đến

khi anh ấy biến mất.

Nếu tôi làm việc cửa trong cửa hàng cùng với anh ấy, tôi tự hỏi tôi sẽ hạnh phúc thế nào. Vì

lợi ích của giấc mơ mới của tôi, tôi phải làm cho cửa hàng này trở nên thịnh vượng và vượt kì

vọng của Setsu-nii.

Tôi đặt tinh thần của mình vào trạng thái sắn sàng để mở cửa hàng. Trên thực tế, ngày mai là

mở cửa hàng, nhưng tôi sẽ mạnh dạn mở cửa hàng vào buổi chiều hôm nay. Tôi thúc dục bản

thân hơn nữa và bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị những nguyên liệu cho ngày mai.

POV main

“―――――― Số lượng người nhận đồ từ mình có tăng nhiều quá không nhỉ ……” [note]

Trong khi nhớ lại lúc đưa một vòng cổ cho Ruri, tôi lẩm bẩm một mình.

Về cơ bản, các món đồ tôi đưa họ đều chứa sự bảo vệ thần thánh của tôi. Mặc dù tôi gọi nó là

sự bảo vệ thần thánh, nhưng thứ duy nhất nó làm được là vô hiệu hóa các đòn tấn công từ

chuỗi ma thuật nhiễu loạn tâm trí, loại bỏ đòn tấn công đe dọa tính mạng một lần và thông

báo cho tôi khi nó rơi vào trạng thái nguy hiểm. Tôi cũng muốn đưa vào một số năng lực như

cường hóa cơ thể, nhưng các đồ trang sức được sử dụng để lưu trữ chúng lại không có đủ sức

chứa.

Hiện tại, những người có những món đó là ba người có quan hệ với tôi, Yuuhi, Desas và Ruri.

Có một người nữa cũng có như họ, nhưng người đó ở một nơi cách xa ba lục địa lớn, vậy nên

tôi đang nghĩ sớm muộn gì cũng sẽ giới thiệu cô ấy. [note]

Trong khi đang nghĩ về điều này, tôi đến cánh cổng ở ngoại ô. Tôi bị kiể

Nói về lý do tại sao Levia đi cùng tôi trong chuyến đi này, đơn giản là tôi đã yêu cầu cô ấy đi

cùng. Tôi sẽ di chuyển bằng đường biển và sức mạnh của cô ấy không có gì để phàn nàn cả.

Cô ấy định quay trở lại biển, nên tôi không có lý do gì để không đi cùng cô ấy.

Tuy nhiên,cô khá thành thực ngày hôm nay đấy, dù cô luôn tạo ra một hình ảnh- tsundere kỳ

lạ ……

"Ta vừa nhớ ra ... Ngươi còn nhớ lời hứa giữa chúng ta chứ?"

“Hm? Về việc tôi sẽ làm bất cứ điều gì cô muốn hả? Cô đã quyết định chưa? ”

“…… Bởi vì ngươi luôn nhớ những điều như thế nên ngươi rất xảo quyệt… một tên sát gái

……”

Tôi không biết cái giọng nhỏ vậy thì người bình thường có nghe được không, nhưng tôi có

thể nghe thấy mọi thứ với thính lực mạnh mẽ của tôi, cô biết không? Cô có thể không gộp tôi

cùng với những tên đầu trông cây đó được chứ?

“Err, ta đã quyết định rồi. Ta có thể yêu cầu bất cứ điều gì, phải không? ”

“Ừ, nếu nó nằm trong khả năng của tôi.”

Nếu quá đà thì tôi sẽ lột da cô, vì vậy hãy cẩn thận đừng quá đà.

“Nó có thể nằm trong khả năng của ngươi …… Không phải bộ váy mà Dezas mặc đang ở

đây sao?”

"Yeah"

Đó là trang phục không phù hợp với Desas vì nó có màu trắng tinh khiết. Nghĩ lại thì, tôi nên

giao phó cho ai để làm thứ gì đó giống chiếc váy đen và đỏ đó đây? Tôi có nên để một người

bình thường làm nó?

“Cái đó… Ngươi thấy đấy? …… Ta nghĩ là, ngươi biết không …… Ta cũng muốn mặc bộ

váy đó …… ” [note]

Với giọng nói dần dần nhỏ hơn, cô vô thức cụp mắt xuống. Khi thành thật, cô ấy trở nên dễ

thương hơn phải không. Tôi muốn nghe điều gì đó rõ ràng hơn, vì thế tôi lấn lướt cô ấy thêm

tí nữa.

“Một chiếc váy màu xanh dương, ngươi thấy đấy… và trên biển, chúng ta có thể làm đóng

băng một chỗ để…”

“Ồ, như thế ……”

“Và rồi ―――――― Khoan đã, ta không thể nói điều xấu hổ như thế được !?”

Tsk, tôi nghĩ tôi có thể tận hưởng điều này lâu hơn một chút …… À, ngắn gọn ――――――

"------Cô muốn kết hôn với tôi."

“Uugh! Đừng nói thẳng ra thế! ”

[note]

Tôi dễ dàng tránh được nắm đấm giận dữ mà cô ấy tung ra lao ầm ầm về phía tôi. Đó là một

cú đấm khá mạnh để trả đũa đấy. Hầu hết mọi người sẽ bay màu nếu ăn nó.

"Đừng né nó!"

"Không đời nào"

Tôi nắm lấy nắm đấm của cô ấy và phập đầu cô ấy bằng một cú chặt. Levia, người đã bị

tấn công, trở nên hiền lành trong khi sờ vào phần bị ăn đòn.

“Ugh ~~~ …… * thở dài *, không ổn, phải không? Trung thực có vẻ khó khăn với ta. ”

Levia đột ngột cạn kiệt súc lực của mình, dựa vào vai tôi.

"Cũng khá khó để cô có thể thành thật ngay lập tức ... vậy, tại sao lại một lần nữa?"

“Ý tôi là, chẳng phải một người như Desas đã truyền đạt cảm xúc của cô ấy cho ngươi theo

một cách đơn giản đáng ngạc nhiên sao? Ngoài ra, còn có nhiều người khác khao khát ngươi

…… và có vẻ như là cảm xúc của ta sẽ không đến được với ngươi, nên …… ”

Trong khi nói vậy, Levia che mặt lại.

…… Tôi có thể nói gì đây. Nói một cách đơn giản, ngay cả khi bạn nói những điều thể hiện

bạn không thể thành thật hoặc bạn có tính cách trong nóng ngoài lạnh, nó cũng sẽ không có

kết quả nếu bên kia là đầu gỗ…… Mặt khác, thật dễ hiểu với tôi, người thích chọc ghẹo mọi

người, nhưng ――――――

“―――――― cảm xúc của em đã chạm tới anh nên đừng lo lắng, được chứ? Nếu em muốn

kết hôn với anh, chỉ cần nói điều đó và anh sẽ cho em câu trả lời thỏa đáng ” [note]

Hey, hãy thử nói nó đi, thử nói nó ―――――― tôi đang cổ vũ cô ấy đây. Tất nhiên, nó đi

kèm với khuôn mặt đắc ý.

Khuôn mặt Levia ngày càng đỏ, đang cố gắng thốt ra vài từ với đôi mắt ướt đẫm…

“Liệu,liệu anh sẽ …… c, cưới ――――――

――――― như thể em có thể nói điều đó một cách dễ dàng ấy, đồ ngốc! ”[note]

“Buhuo !? Này, dừng tia Laser đó đi! ”

Tôi chạy toán loạn xung quanh trong khi lĩnh nhưng thủy ma pháp mạnh như những vòi rồng

từ xe cứu hỏa phịt vào mặt. Levia, người đã trở nên tức giận, đuổi liên tục không ngừng nghỉ.

Khi cô dừng lại, mặt trời đã lên cao trên bầu trời.

Thật kỳ lạ, có vẻ vẫn còn sớm nhỉ ー

Đây là lúc tôi hiểu chuyến đi của tôi không sẽ dừng lại như thường lệ ――――――

[POV 3]

“Hah!”

Ở giữa sân tập bên ngoài lâu đài Destinea, hai cô gái đang phóng ma pháp mạnh mẽ vào

nhau. Một cô gái phóng băng thạch và cô gái kia phóng ra ngọn lửa như ánh hoàng hôn.

“Yuuhi-san! Hãy chú ý hơn đến ma pháp xuất của cô! Để xóa sổ những băng thạch thế này thì

không cần ngọn lửa lớn như thế đâu! ”

“V, vâng! Giáo quan Eruka! ”

Lần này một ngọn lửa hơi nén lại cản những viên băng thạch mà cô gái kia bắn ra một lần

nữa. Nó tiếp xúc với hai viên băng thạch và hơi nước bốc lên nghi ngút..

Tuy nhiên------

(kuh …… Lần này quá yếu rồi !?)

Những viên đá không tan chảy đi xuyên qua ngọn lửa và va vào đầu của Yuuhi. Ăn trọn một

băng thạch có kích thước bằng quả bóng chày, cô ấy hứng chịu một lực lớn và ngã ra sàn.

“…… Có lẽ tôi nên để nó cho lần sau. Cô ổn chứ, Yuuhi-san? ”

“Vâng …… cũng không sao cả. Ow ow …… ”

Yuuhi đứng dậy trong khi day đầu. Kết quả của việc cường hóa cơ thể đã có tác dụng khi

không có vết thương nào đang kể cả, nhưng có vẻ như có vài vết xước.

“Uhm …… vậy là ma pháp xuất ra chưa đủ tốt, chắc vậy nhỉ ...... nếu mình làm nó to hơn

một chút và tăng độ nén của nó ――――――”

“―――――― Yuu!”

Ai đó đột nhiên gọi tên cô, Yuuhi cắt dòng suy nghĩ của mình và quay về hướng giọng nói.

Hình dáng của Kouma xuất hiện, đang chạy về đây nhanh nhất có thể.

Kouma cuối cùng cũng đến nơi, ngồi xuống, sau đó đỡ lấy người Yuuhi và sử dụng ma pháp

phục hồi lên cô. Tình cờ là, ma pháp phục hồi là ma pháp quang thuộc tính, vì vậy đối với

Kouma-boy 1 champ quang thuộc tính, Heal là một trong những skill thông thạo 7 của cậu ta.

"Một lần nữa, cậu lại tiến hành huấn luyện như thế này trong ngày nghỉ ...... Đó là lí do cho

việc cậu lại bị thương thế này."

“Er, yeah ……?”

Khi Kouma chữa lành vết thương của Yuuhi bằng một biểu hiện nghiêm túc, cậu ta dơ vai

mình giúp cô đứng dậy. Yuuhi không cần phải vịn vai cậu đển đứng dậy, nhưng cô không từ

chối xem xét và đứng dậy khi cô được bảo.

"Quay trở lại phòng của cậu được chứ, cậu nên nghỉ ngơi ngày hôm nay."

“…………”

"Cậu hiểu ý mình chứ?"

“…… Ừ.”

“Thế thì được rồi.”

Hai người đi đến phòng riêng của họ. Trong khi rời đi, Kouma ném ánh mắt oán hận về phía

Eruka. Không nói gì, Eruka nhìn bóng lưng họ bước đi. Nếu có thể, cô ấy không thích ánh

mắt đó.

Khi Yuuhi trở về phòng của mình, Kouma bắt cô phải nằm nghỉ. Cô ấy đã có thể di chuyển

xung quanh như không có gì và ngay từ đầu, việc huấn luyện vẫn sẽ tiếp tục. Cô không có ý

định tiếp tục vì nó đã bị Eruka ngừng lại, nhưng cô không thể đồng ý theo cách Kouma nói cô

và cách cậu buộc cô phải đi.

“Huấn luyện hàng ngày của cậu cũng khá khắc nghiệt đấy, đúng không? Nhận thêm một cuộc

huấn luyện còn khắc nghiệt hơn để làm gì…… ”

“…… Dù vậy thì mình vẫn phải làm thế.”

"Tại sao?"

Vì mục tiêu được ở bên Yuki-kun ―――――― là những gì cô ấy định nói, nhưng Yuuhi

nhớ lại sự thật là Kouma đang ở phe Destinea, nên cô ấy ngừng lại. Đó là bởi vì cô được dặn

rằng không được phép nói chuyện này với bất kỳ ai ngoại trừ những người được Eruka cho

phép.

“…… Dù sao thì, đó là vì tớ muốn trở nên mạnh mẽ hơn.”

“Vậy, vậy sao`……”

Cậu ta trưng ra một khuôn mặt như muốn nói "mình sẽ không đồng ý, ngay cả khi cậu nói

vậy", nhưng Kouma không có đủ can đảm để theo đuổi bất kỳ điều gì hơn thế, với sự nghiêm

túc của Yuuhi.

“…… Nhưng câu vẫn nghỉ ngơi không đủ. Hãy đi đến thị trấn trong ngày nghỉ hôm nay.

Đuợc không ?"

“…… Xin lỗi, nhưng mình phải tập luyện thêm.”

Nghe một cách rõ ràng, Kouma mở to mắt trước cú sốc mà cậu nhận được và Yuuhi đứng dậy

khỏi giường mà không bận tâm về cậu ta. Cô đứng dậy và bước ra khỏi phòng. Cô ấy không

hài lòng với việc huấn luyện từ một thời gian trước, vì vậy, cô đang nghĩ về việc yêu cầu

nghiêm túc Eruka để được huấn luyện thêm.

Cánh tay của cô gái đó bị nắm lấy bởi Kouma từ bên cạnh..

Trong khi cảm thấy khó chịu vì bị động chạm bởi một người đàn ông khác ngoài Setsu, Yuuhi

quay mặt về phía Kouma. Một biểu hiện khó chịu xuât hiện trên mặt người đàn ông đó. Và

rồi cậu ta trưng một bộ mặt khó ở về phía cô.

“Yuu, bất cứ khi nào cậu muốn làm tốt nhất có thể… nó luôn có liên quan đến Suzaku Setsu.”

“Eh?”

Vô tình bị đoán trúng tim đem, Yuuhi rất ngạc nhiên. Chắc chắn trong những ngày trước, khi

Yuuhi làm hết sức mình, nó chủ yếu liên quan đến Setsu. Khi cậu vắng mặt ở trường, cô ưu

tiên ghi chép cho cậu hơn là cho mình. Sau đó, dù có bao nhiêu việc phải làm, cô ấy vẫn hoàn

thành với tốc độ bàn thờ và sau đó đi thẳng đến nhà của Setsu. Khi cậu gục ở trường vì thiếu

ngủ khi đọc quá nhiều tiểu thuyết, cô ấy sẽ đưa cậu đến phòng y tế của trường.

Được biết đến là người luôn cố gắng hết mình ngay từ đầu, sự kiên trì của Yuuhi lại chủ yếu

đạt được vì lợi ích của Setsu.

“Lần này cũng …… có việc phải làm cùng với thằng đó, mình nói đúng chứ? Chỉ là mọi thứ

trên thế giới này đều xứng đáng tốt hơn thằng tối tăm đó! Thay vì hắn, mình sẽ tuyệt đối------

-i !? ”

Đột nhiên, một cơn đau dữ dội chạy qua cánh tay đang nắm lấy tay Yuuhi của Kouma. Khi

cậu nhìn vào nó, cô gái ấy đang nắm lấy cổ tay anh bằng bàn tay không bận của cô. Tràn đầy

sức mạnh đến mức dường như tạo ra những âm thanh răng rắc, cô bấu chặt vào cánh tay của

Kouma.

“Đừng nói xấu về Yuki-kun. Đừng nói quá đà về cậu ấy-------------, cho dù đó là cậu, Koumakun, mình sẽ hỏa thiêu cậu, hiểu chứ? ” [note]

“Gh !?”

Từ vẻ bề ngoài đáng yêu, nổi bật của cô, một cơn khát máu không thể tưởng tượng áp lên cơ

thể của Kouma. Sức mạnh của cậu tiêu biến và nhũn ra, nhưng cánh tay cậu bị nắm lấy được

kéo lên và cậu buộc phải đứng.

Đã có sự khác biệt này giữa Yuuhi và Kouma. Chỉ một thời gian ngắn kể từ khi Setsu biến

mất, nhưng điều đó không có nghĩa là tài năng của Yuuhi sẽ không phát triển khi nhận được

sự huấn luyện nghiêm túc của Eruka.

Để mặc kouma đang sững sờ, Yuuhi quyết định rời khỏi phòng ngay bây giờ.

“Mình sẽ tập luyện ở mức độ không làm ảnh hưởng đến việc huấn luyện ngày mai nên không

cần cậu phải lo lắng, được chứ? Vì vậy, đừng có căng thẳng nữa, được chứ?

Để lại đằng sau những lời đó, Yuuhi rời khỏi phòng và đóng cửa lại.

Kouma không hề để ý đến những lời đó, nhưng ngay cả bây giờ, cậu ta đang đứng đó, chẳng

làm gì cả.

Vào thời điểm anh ta lấy lại được đôi chân mình sau khi hứng chịu toàn bộ khát máu từ người

cậu yêu, hàng chục phút đã trôi qua.[note]

Bạn đang đọc ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU của Kishimoto Kazuha

Truyện ISEKAI SHOUKAN WA NIDOUME DESU tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thorr
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.