Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2059 chữ

Helios cười khổ, nhìn về chân trời xa:

- Vậy tôi nên làm gì đây?

- Đế chế Zos đã là quá khứ, những gì thuộc về đế chế Zos thì không nên tồn tại ở hiện tại lẫn tương lai.

Lời này của Zue, Helios dĩ nhiên hiểu Zue đang nói rằng anh nên ẩn cư ở một nơi nào đó đó, tránh càng xa chủ nhân càng tốt.

Nhưng mà...

- Hình như Ngài quên mất vampire cao quý trên tay ngài cũng thuộc về đế chế Zos thì phải.

Zue nhìn vào khuôn mặt đang ngủ của Lin, lòng anh cảm thấy thật nhẹ nhõm, chỉ cần Nhỏ mãi mãi thảnh thơi vô tư thế này là đủ rồi.

- Cô ấy không thuộc về đế chế Zos, cô ấy thuộc về ta.

Helios sững sốt. Lúc này anh mới quay lại nhìn thành Vol rực cháy. Rõ ràng lúc nãy anh đã nghe lời của chủ nhân, không hề gây ra thiệt hại gì nhiều, nhưng bây giờ cả thành Vol đã nổ tung. Helios bất giác vẽ ra nụ cười yên bình nơi cánh môi.

Quả nhiên là vampire xuất sắc nhất suốt 6 ngàn năm qua sau khi thủy tổ bị diệt có khác nhỉ. Không cần tốn bao nhiêu sức lực, không dùng đến một binh linh nào đã có thể hạ được thành trì của Adalwen.

- Tôi tin, ngài có thể bảo vệ chủ nhân - Helios bay đến, lần này Zue không cản nữa mà để cho Helios đặt một nụ hôn vào mu bàn tay của Lin.

- Vậy chủ nhân sau này nhờ ngài.

Nhanh rất nhanh, đôi cánh rồng cất lên rồi khuất dạng trong đám mây đêm.

Trên lưng con rồng Ducan, đôi mắt lạnh của Zue nhìn về đám cháy lớn, ánh lửa bập bùng nhuốm màu cả ánh trăng nhưng như thế nào đôi mắt của anh cũng không có chút ánh sáng.

Zue vốn không định sẽ gây ra một thảm họa như thế này nhưng là Adalwen thách thức tuyên chiến với anh trước. Ban đầu Zue vốn chỉ muốn đến thành Vol rồi âm thầm đưa Lin đi, nhưng giây phút mà anh thấy cơ thể ấy bất động trôi giữa dòng nước, khi mà lòng ngực Zue như ngộp thở theo Lin. Zue đã biết rằng mình tuyệt đối sẽ không bỏ qua việc này.

Lúc anh kéo Lin lên, nhỏ đã rơi vào trạng thái chết. Zue biết vampire bị nghẹt nước chỉ chết tạm thời nhưng Lin không hoàn toàn là một vampire đúng nghĩa. Nếu cô ấy không mở mắt ra nữa, nếu cô ấy chết...

Zue vẫn còn nhớ rất rõ cảm giác tay chân anh run rẩy thế nào khi ấn ngực Lin, anh cũng nhớ rõ đôi môi tê cứng của mình không ngừng gào lên:

- Em tỉnh dậy ngay cho anh, Clionadh, em mở mắt ra cho anh.

Khuôn mặt trắng bệt của cô ấy vẫn không chút sức sống, rũ héo như trái tim Zue lúc này.

Cuối cùng, sau bao nhiêu lần hô hấp nhân tạo, đôi mắt ấy cũng mở ra nhìn anh, và cuối cùng anh cũng nhìn thấy được mình trong con mắt ấy. Anh không thể kiềm được mình nữa mà ôm lấy cô ấy vào lòng.

Vẫn như cũ, cô ấy lập tức hỏi tại sao anh ở đây rồi lo lắng sự an nguy của anh. Lúc nào cũng vậy, rõ là bản thân thảm hại đến tàn tạ nhưng vẫn cứ lo lắng cho người khác thôi. Tốt bụng đến ngu ngốc. Tại sao anh lại có thể phát điên lên vì một cô gái như vậy chứ?

Anh đến đưa em về, về với anh.

Ngày mà Lin rơi xuống Thung Lũng Đen, Zue dĩ nhiên qua camera nhìn thấy được cảnh Adalwen và Edana bắn đạn bạc vào Lin.

Edana từng đâm Lin một nhát. Trong phần tập trận giả từng khiến Lin chịu nhiều tổn thương.

Lin quá nhân từ, chuyện gì cũng có thể bỏ qua. Nhưng Zue thì không, nợ cũ nợ mới hôm nay anh sẽ thay Lin thanh toán hết một lượt.

Thành Vol vốn là một căn cứ quân sự chứa không biết bao nhiêu vũ khí hạng nặng của nhà Kentaurous, mà dĩ nhiên vũ khí là những thứ rất dễ cháy nổ. Vốn dĩ những vũ khí này được cất trong kho bảo mật cao, cho bom xuống cũng không phá nổi nói chi là lửa tràn vào. Nhưng mà, với Zue, bảo mật thế nào cũng chỉ là trò quay rubik mà thôi, chẳng mất lấy vài phút để anh mở khóa nó, dĩ nhiên anh phải canh đúng thời gian lửa chạy đến đó chậm hơn thời gian mà Lin đến đây. Bởi vì cảnh tượng đó quá hãi hùng nên anh không muốn Lin phải nhìn thấy. Đây cũng là lí do tại sao lúc ở Thung Lũng Đen anh buộc Lin phải bịt mắt là vậy. Trí nhớ của Lin rất tốt, nhìn những thứ đáng sợ như vậy về không quên được thì không tốt.

Vì trong kho có quá nhiều bom, nên khi ngọn lửa của con rồng Helios tràn vào, một vụ nổ kinh hoàng đã xảy ra. Cả một khu vực phía Tây bốc cháy như biển lửa tràn về. Thế lửa như mãnh hổ ngoạm lấy mọi thứ. Thành Vol như một ngọn đuốc thắp sáng cả Vampire's World đêm hôm đó.

NGƯƠI DÌM CÔ ẤY VÀO HỒ NƯỚC, TA TẮM LẠI NHỮNG GÌ CỦA NGƯƠI VÀO BIỂN LỬA.

Có thể nói Zue quá độc ác khi giết sạch mọi vampire trong đó. Nhưng bản chất của chiến tranh vốn tàn khốc như thế đấy. Thiêu rụi lâu đài thì có là gì khi mà của cải là thứ không bao giờ thiếu với nhà Kentaurous. Chỉ cần có thuộc hạ và binh lính thì xây dựng lại tất cả mất bao nhiêu.

Cho nên, phải xử lí sạch sẽ.

Ba tháng trước ở pháo đài bay Uranus, Zue cắt đi đôi cánh của nhà Kentaurous. Ngày hôm nay, Zue chính thức chặt tiếp đi cánh tay của chúng.

Và sẽ còn tiếp tục nữa nếu nhà Kentaurous không chịu an phận mà động vào những gì Zue muốn bảo vệ.

Còn về việc sử dụng Helios thì thật sự mà nói có khá nhiều tác dụng. Thứ nhất, tạo ra một sức ép dư luận đánh lên đầu nhà Kentaurous khi mà con rồng của đế chế Zos vốn tưởng đứng về phía Adalwen nay lại làm phản và còn nhiều nhiều thứ thú vị khác nữa sẽ lên báo đêm mai. Thứ hai, nhờ vào ngọn lửa của Helios, sẽ không ai có thể kết luận được có kẻ đặt bom ở khu chứa vũ khí cả, sẽ không ai nghi ngờ có kẻ trà trộn vào vì trong mắt mọi người ngọn lửa của Helios quá mạnh.

Và cái chính yếu nhất chính là làm cho Helios phát hiện ra Lin, để Zue có thể thuyết phục được cậu ta tránh xa Lin ra một chút. Cũng chẳng có gì gọi là may mắn khi Helios nghe lời Zue khi mà mọi chuyện đều đã nằm trong dự tính của anh.

Checkmate - Chiếu tướng.

Zue nhìn về chân trời xa bất tận. Bao nhiêu đây vẫn chưa đủ. Thật sự mà nói muốn cho Lin một cuộc sống bình an vô tư là quá khó khi mà cái thế giới này nhìn bề ngoài có vẻ rất tốt đẹp nhưng bên trong đã suy đồi đến không thể cứu vãn nổi, mà trong thế giới đó Lin như một tia sáng nhỏ le lói yếu ớt có thể bị bóng tối dập tắt nuốt chửng bất cứ lúc nào.

Thiên niên kỉ chiến sao? Nó chắc chắn sẽ đến, và anh sẽ không ngăn cản nó đâu. Thế giới này cần một trận chiến để thanh lọc lại.

Trăng đang lặn, đêm tàn dần. Zue kéo lại áo choàng trên người Lin, nhìn khuôn mặt ngủ ngon lành ấy dường như tâm trạng anh có chút vui vẻ, Zue nói:

- Về thôi, cô ấy cần được ngủ trên chiếc giường êm và một cái chăn ấm, rồi khi thức giấc sẽ có một bữa ăn thịnh soạn, phải không Selene?

Helios trong thần thoại là tên của vị thần mặt trời. Nên Zue nghĩ, con rồng của mình hẳn là Selene - tên của vị nữ thần mặt trăng.

Con rồng gào lên một tiếng rồi cất cánh bay về chân trời xa. Chính xác hơn là bay về nơi nệm ấm chăn êm cho cô chủ nhỏ yên giấc.

---

Trong căn phòng quý tộc đúng nghĩa. Trụ nến bảy chân vẫn đang tỏa ra lung linh, chiếu vào màn đêm đen, in bóng một chàng trai bị xích trên tường.

- Ông nói đi, Cain, chẳng phải ông nói sẽ bảo vệ mẹ tôi sao? Tại sao bà ấy lại chết? Ông trả lời đi.

Adalwen gào lên, dây xích bị giật đến mức hai bên cổ tay anh đầy máu, vách tường phía sau lưng anh như muốn vỡ tung.

Trước mặt Adalwen là một người đàn ông, nếu không muốn nói là một chàng trai vì trông chỉ 26 tuổi là cùng. Mái tóc đỏ vuốt keo ra sau đầu, ánh mắt chỉ rõ đây là một kẻ trãi đời. Bộ tước phục thêu chỉ vàng nổi bậc trong đêm. Bàn tay đặt trên thành ghế bành lấp lánh những chiếc nhẫn to mặt. Và điểm khiến người ta chú ý nhất là ông (anh) ta đeo một miếng bịt mắt bên mắt trái, trông ông ta khá giống cướp biển vùng Caribe, có điều ông ta không có cái vẻ sương gió gian manh của hải tặc mà thay vào đó là vẻ kiêu hãnh quý tộc.

Ông ta chính là Cain Rigil Kentaurous - kẻ có quyền lực ngang với Amory đại đế - Đứng đầu nhà Kentaurous - Thân vương cai quản 1/3 đất đai trên toàn Vampire's World và nhiều vùng ở thế giới dị loài.

- Suốt bao năm qua mà con vẫn không khôn đầu ra được gì cả, con trai.

- Cha nào con nấy thôi - Adalwen nhếch mép cười dù bộ dạng của anh lúc này vô cùng tàn tạ.

- Xem ra ta phải dạy con nhiều hơn.

Lời vừa dứt, một người hầu bước đến tiêm vào cơ thể Adalwen một thứ dung dịch gì đó khiến Adalwen như bị điện giật, không ngừng dẫy dụa, mắt anh mở to, bọt mép sùi ra.

Tuy vậy, Adalwen vẫn gào lên:

- Hai trăm năm trước ông ép tôi phải hại cả Zebric người anh em của tôi. Lúc đó ông nói sẽ bảo vệ mẹ và em gái tôi, nhưng bây giờ mẹ tôi chết rồi, còn Edana và tôi bị ông xem như một quân cờ mà khống chế. Ông là một tên khốn.

Đột nhiên lúc này, một tiếng động rầm trời vang lên, thông qua cửa sổ ai nấy đều xác nhận được nơi xảy ra vụ nổ.

Adalwen bật cười hả hê:

- Coi như là quà tuẫn táng cùng mẹ tôi đi.

Cain đứng phắt dậy, mặt mày tối lại, ông ta vươn tay tát Adalwen một cái, cái tát mạnh đến mức Adalwen phun ra ngụm máu lớn. Thế nhưng, anh vẫn cười.

Cain cau mày, sau đó quay đi:

- Ý chí chống đối ta càng ngày càng lớn đấy. Ta có lời khen cho con. Người đâu, tặng cho cậu chủ thêm một liều nữa.

Mũi tiêm đi vào da thịt Adalwen, anh đau đến ôm lấy đầu gào lên. Nhưng rất nhanh ánh mắt bình tĩnh trở lại, quỳ gục xuống:

- Con xin lỗi, thưa cha.

Tất cả những âm thanh trong phòng Edana đứng ngoài đều nghe cả. Tay cô siết chặt chân váy, cắn môi đến bật máu để không phát ra tiếng khóc cũng như gào lên rồi xông vào.

Cuối cùng, Edana lau nước mắt đi, đôi mắt căm phẫn hướng về phía trước, váy đỏ như lửa quét lên mặt sàn:

- Cain Rigil Kentaurous. Tôi thề, một ngày nào đó, ông sẽ phải chết dưới tay tôi, chết cách đau đớn nhất.

Bạn đang đọc Huyết Thê Của Ma Cà Rồng Vương của Rose Killer
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xonevictory
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 23

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.