Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tình Hình Thiên Ban - Địa Ban

Phiên bản Dịch · 2382 chữ

Trịnh Mã Long lập tức tiến lên một bước nói.

“Lão sư, các vị đồng học. Ta đối với thực lực hai Ban bên kia cũng có chút tìm hiểu. Địa Ban tiểu đội tinh anh có thể do Vi Tiểu Khanh năm ba dẫn đầu, thực lực đã đột phá Khí Cấp Cảnh. Đi chung với Vi Tiểu Khanh có hai người, họ được gọi là cặp song sát Địa Ban, đồng dạng năm ba tên là Chấn Hoàng và Chấn Vương, thực lực đều là Sơ Cấp Cảnh Thất Giai, bất quá hai người họ vừa mới đột phá không lâu, so với ta và Phương Liễu vẫn có chêch lệch nhất định. Những người còn lại ta không rõ lắm, không biết có tân sinh gia nhập hay không”.

Nói đến đây cả đội bất giác liếc sang hướng Vũ Thiên bốn người. Ánh mắt của bọn tràn ngập sự nghi kỵ. Ban Chiến chính là vinh quang của mỗi Ban, là mục tiêu bọn họ luôn hướng tới, đặc biệt là năm ba học viên. Bởi vì tiến sang năm tư, sẽ không có tư cách tham gia nữa. Có thể nói lần này là Ban Chiến cuối cùng của học viên năm ba như Trịnh Mã Long và Lưu Y Tú, họ đều hy vọng có thể giành được chức quán quân.

Mặc dù bốn người tân sinh trước mắt đích xác có thiên phận, Trịnh Mã Long thừa nhận năm đó bằng tuổi bọn họ, hắn không có mạnh mẽ như vậy. Bất quá khi Ban Chiến xảy ra, người ta không có quan tâm ngươi tuổi có nhỏ hay không, chỉ cần biết nắm đấm ai cứng hơn mà thôi.

Vũ Thiên làm sao không biết được các vị học trưởng ở đây đối với bọn hắn nghi kỵ thực lực, duy chỉ có Phương Liễu vẫn thái độ hòa nhã với bọn hắn. Phương Liễu thân là học viên năm hai nhưng lại có được thực lực tương đương Trịnh Mã Long, nếu như qua thêm một năm, chắc chắn người này sẽ có thực lực Khí Cấp Cảnh, như vậy tương quan lực lượng giữa Tam Ban sẽ cân đối hơn. Bất quá đó là chuyện viễn vông mà thôi, trước mắt hai người mạnh nhất Nhân Ban chỉ bằng cặp song sát Địa Ban, lại còn có vị kia Vi Tiểu Khanh chân chính Khí Cấp Cảnh.

Trịnh Mã Long lại nói tiếp.

“Thiên Ban năm nay theo ta dự đoán vẫn có những gương mặt cũ năm ngoái như Ngạo Phiến, Trường Đại Nam. Hai người này đã tham gia Ban Chiến lần trước, lúc đó bọn họ đã là Lục Giai đỉnh phong, năm nay chắc chắn đã có Thất Giai thực lực. Ngoài ra tên tân sinh thực lực khủng bố của Thiên Ban năm ngoái cũng đã đăng ký tham gia”.

Lưu Y Tú khẽ biến sắc quay sang nhìn Trịnh Mã Long nói.

“Ngươi là nói tên Du Phong đó sao ?”

“Chính là hắn” Trịnh Mã Long gật đầu, nặng nề nói tiếp “Du Phong năm ngoái là một tên tân sinh lớp như Vũ Thiên học đệ đây, hắn năm đó mới gia nhập học viện, ngắn ngủi mấy tháng chuẩn bị đã đưa thực lực lên tới Lục Giai đỉnh phong, sánh nganh với Ngạo Phiến, Trường Đại Nam bên đó. Trong một trận chiến, ta cũng là bại trong tay hắn”.

Nghe đến đây, cả tiểu đội một mảnh âm trầm, Thiên Ban có một tên mạnh mẽ như vậy tân sinh, năm nay hắn đã vào năm hai, không biết thực lực sẽ như thế nào.

Vũ Thiên đột nhiên lên tiếng.

“Trịnh đội trưởng, ngươi có nghe được tin tức gì về một thành viên tân sinh lớp Thiên Ban tên Lăng Thiên Hoa sẽ tham gia Ban Chiến hay không ?”.

Trịnh Mã Long nói.

“À … ngươi nói tiểu yêu nữ Lăng Thiên Hoa, tất nhiên là có, năm nay nàng cũng tham gia, bất quá ta nghe nói thực lực tương đương các ngươi mà thôi, không có như Du Phong năm đó”.

Vũ Thiên nghe vậy cũng thở phào nhẹ nhõm, hắn đối với Lăng Thiên Hoa có gặp qua, lại còn để cho người ta có ấn tượng không tốt, nếu như xui xẻo gặp nàng trên võ đài, không biết sẽ thế nào đây.

Vân Tiểu Thanh một bên nhìn Vũ Thiên với ánh mắt dò hỏi.

“Ngươi làm sao quen biết nàng ?”

Vũ Thiên thật thà nói “Ta gặp nàng trong tu luyện tháp, có nói qua vài câu mà thôi, quan hệ không tốt mấy”.

Vân Tiểu Thanh hừ lạnh nói “Nàng ta là chân chính một đầu tiểu yêu nữ a, ta có nghe nói một tên học trưởng Thiên Ban đắc tội nàng, nàng liền truy sát hắn một tháng trời, hễ gặp đâu là đánh cho bầm dập, ngươi tốt nhất tránh xa nàng ra, nếu không thê thảm a”.

Vũ Thiên nghe vậy cũng khẽ lạnh người. Không phát hiện trong ngữ điệu Vân Tiểu Thanh có chút kỳ lạ. Chỉ có Tà Hỏa và Lãnh Tuyệt thì một bên kín kẽ cười không thành tiếng.

Đột nhiên vị học trưởng năm hai tên Lâm Vô Hối lên tiếng.

“Như Trịnh đội trưởng nói, không lẽ Thiên Ban không có Khí Cấp Cảnh cao thủ, theo ta nhớ năm ngoái Thiên Ban đội hình thuộc hàng mạnh nhất trong vài năm trở lại đây, ba vị học trưởng năm ba Thiên Ban đều có được Khí Cấp Cảnh trình độ”

Trịnh Mã Long lắc đầu nói.

“Thiên Ban tin tức tương đối khó nắm bắt, bọn họ hoạt động vô cùng kín tiếng, ta cũng không thu thập được gì thêm, bất quá ta tin chắc Thiên Ban năm nay không yếu hơn năm ngoái là bao”.

Lúc này Trường Bạch lão sư mới khẽ động. Hắn từ nãy giờ vốn lựa chọn im lặng, bởi vì để các đệ tử trưởng thành, cần phải tạo môi trường độc lập cho bọn chúng. Tự tư duy động não, phán đoán tình hình, tu dưỡng tâm tính thành thục.

“Trịnh Mã Long, Phương Liễu, hai ngươi có nắm chắc đột phá đến Khí Cấp Cảnh trong hai tháng nữa ?” Trường Bạch hỏi.

Trịnh Mã Long vẻ mặt kinh ngạc nhìn Trường Bạch, sau đó lắc đầu.

“Hai tháng ta làm không được, chí ít cũng phải hơn nữa năm”.

“Còn ngươi thì sao Phương Liễu ?” Trường Bạch quay sang nho nhã thân ảnh Phương Liễu.

Phương Liễu cũng trầm ngâm một chút sau đó không do dự nói.

“Lão sư, ta có thể làm được”.

Trường Bạch nghe vậy khẽ gật đầu không có nói gì nữa. Phương Liễu vốn là đệ tử chân truyền của Thiên Tiểu Vân. Nghe đâu năm đó Thiên Tiểu Vân đi ngang khu vực ở phía Nam, gặp phải một thôn nhỏ bị thổ phí đánh cướp. Sau đó hắn liền ra tay trợ giúp đuổi đi đám thổ phỉ, cứu ra được một đứa nhỏ còn sống sót duy nhất.

Hắn liền đem đứa nhỏ về học viện nuôi dưỡng, đó chính là Phương Liễu hiện tại. Năm đó Phương Liễu được đưa về chỉ là một đưa bé sáu tuổi mà thôi. Thiên Tiểu Vân phát hiện thiên phận Phương Liễu tương đối cao, cuối cùng quyết định thu nhận hắn.

Do được tiếp xúc tu luyện từ sớm, cho nên hắn mới năm hai học viên, lại có được thực lực tương đương năm ba học viên như Trịnh Mã Long.

Kỳ thực lần này vì Ban Chiến, hắn đã có ý nghĩ đột phá đến Khí Cấp Cảnh trước khi diễn ra thi đấu, nhưng phải cần đến sự trợ giúp của sư phụ hắn là Thiên Tiểu Vân.

Vũ Thiên hướng Phương Liễu giơ ra ngón tay cái, gương mặt cực kỳ hưng phấn. Hỏa Thần học viện quả thực đầm rồng hang hổ, thiên tài năm nào cũng có. Vũ Thiên ở Hạo Thành có thành tựu không nhỏ, còn muốn vượt qua Tà Hỏa danh tiếng. Nhưng chân chính gia nhập học viện về sau hắn mới biết thế nào là ếch ngồi đáy giếng.

Nếu không ngừng cố gắng, bản thân sẽ bị bỏ xa, dần dần bị người khác siêu việt.

Trường Bạch thản nhiên nói.

“Ban Chiến thể thức thi đấu vẫn chưa có, cho nên hiện tại các ngươi cứ hảo hảo tự tu luyện, nếu cần chỉ điểm liền đến thư phòng gặp ta. Ngoài Phương Liễu nhất định phải đột phá tới Khí Cấp Cảnh, các thành viên còn lại nếu cảm thấy bản thân không gần bình cảnh, tuyệt đối không được gấp gáp ảnh hưởng đến tương lai về sau”.

Buổi gặp mặt đầu tiên của tiểu đội tinh anh Nhân Ban kết thúc. Bốn người Vũ Thiên theo sau Trường Bạch trở về ký túc xá tân sinh.

“Lão sư, bọn ta có tiếp tục tập huấn cùng ngài nữa không ?” Vũ Thiên lên tiếng hỏi.

“Trước mắt thì không cần, các ngươi lần này làm rất tốt. Ta cực kỳ hài lòng. Nghỉ ngơi vài ngày để tự mình cảm ngộ, tiêu hóa những kiến thức có được từ khảo sát đi, ta trở về trước”.

“Vâng” Bốn người đồng thanh đáp. Mặc dù Trường Bạch được phân công phụ trách tinh anh lần này nhưng hắn vẫn là chủ nhiệm tân sinh lớp, Vũ Thiên bốn người tất nhiên một mực theo hắn tu luyện.

Ngay khi mọi người đi mất, Vũ Thiên đột nhiên chạy lại phía Trường Bạch thân ảnh nói.

“Lão sư, hôm nay sắc mặt không tốt, có phải do việc hôm qua làm ngài bị thương ?”

Trường Bạch hừ lạnh liếc nhìn Vũ Thiên. Tên nhóc này thực sự nghĩ hắn có thể làm mình bị thương ? Trường Bạch là bực nào cao ngạo, hắn thời gian còn học tập tại đây, vẫn chưa có một ai so bì được với thành tích hắn để lại.

Bất quá trong lòng Trường Bạch không biết tại sao lại dâng lên một cái ấm áp cảm giác, hắn nói với Vũ Thiên.

“Ta không sao, chỉ là tiêu hao một chút công lực thôi, thân thể già nua này bắt đầu không chịu nổi rồi. Ngươi ngày hôm qua ăn của ta không ít công lực, sau này trở về từ từ mà tu luyện, cho nên, hai tháng sau đột phá Lục Giai cho ta, coi như đền đáp ta thiệt thòi”.

Vũ Thiên nghe câu đầu còn vui mừng, Trường Bạch tâm tình phi thường thoải mái, như vậy quả thực hắn không có bị làm sao. Nhưng câu sau làm hắn muốn thổ huyết. Nói đột phá là đột phá liền sao, ta cũng mới đột phá lên Ngũ Giai chưa được bao lâu á.

“Ta sẽ cố gắng. Vậy ngài nghỉ ngơi, ta không làm phiền nữa. Cáo từ” nói rồi Vũ Thiên chạy mất.

Trường Bạch nhìn bóng lưng hắn rời đi, khẽ thở dài “Xem ra sóng sau đè sóng trước a, để cho ngươi một chút áp lực, đối với ngươi mà nói vô cùng có hiệu quả”.

Trở về phòng không thấy Tà Hỏa đâu, chỉ thấy một phong thư trên bàn để lại. Hắn nói sẽ tới ở trong Hiệp Hội Luyện Đan Sư vài ngày để trùng kích cấp độ. Vũ Thiên mỉm cười, sau đó cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc, tại vì hắn có suy nghĩ giống như Tà hỏa, hắn muốn nhân cơ hội tinh lực tràn trề này mà đột phá tới Đại Sư Cấp Hồn Rèn Sư a.

Tiêu chuẩn để trở thành một vị Đại Sư Cấp chính là linh hồn lực thăng tới cảnh giới Lục sắc, thực lực tối thiểu đạt Sơ Cấp Cảnh Nhất Giai, và quan trọng nhất là tự mình kiến tạo được đệ nhất ấn ký. Hội đủ ba yếu tố này, ngươi sẽ được gọi Đại Sư Cấp Hồn Rèn Sư.

Trên mảnh đại lục này, bất kỳ quốc gia nào cũng cần chức nghiệp này. Mặc dù quân đội của họ có tồn tại tu luyện giả nhưng đã số vẫn là người bình thường. Những người này lực sát thương cực kỳ nhỏ bé, nhưng nếu mỗi món vũ khí của họ được trang bị là vũ khí có hồn lực thì lại là chuyện khác.

Người bình thường có thể sử dụng vũ khí có hồn lực hay không ? Tất nhiên là được chỉ có điều cực hạn dừng lại ở đệ nhất ấn ký mà thôi.

Để ký thác đệ nhất ấn ký chỉ cần bạch sắc hồn lực, mà cấp độ linh hồn lực mỗi người được sinh ra đều là cảnh giới này. Nói cách khác, cực hạn của người bình thường đối với vũ khí có hồn lực là đệ nhất ấn ký. Như vậy thực lực của họ sẽ tăng cường đáng kể. Nếu vũ khí đã khai mở đệ nhị ấn, người bình thường không cách nào sử dụng.

Mỗi một vị Hồn Rèn Sư, Luyện Đan Sư hoặc Pháp Trận Sư đối với các quốc gia đều mang tính chiến lược. Tạo nghệ càng cao càng được tôn trọng và có địa vị siêu nhiên.

Sau khi thu xếp xong xuôi, hắn ghé qua phòng của Vân Tiểu Thanh, trở về Hiệp Hội Hồn Rèn Sư, không thể không báo Vân Tiểu Thanh về cùng.

Rất nhanh đã thấy cánh cửa sắt to lớn quen thuộc của Hiệp Hội, mở cửa bước vào trong liền thấy thân ảnh quen thuộc của sư phụ, Vân Trạch.

Nhìn thấy hai người trẻ tuổi trở về, Vân Trạch trên mặt biểu lộ một vòng nham hiểm ý tứ. Mắt thấy Vân Tiểu Thanh như muốn bộc tác, hắn liền thay đổi nét mặt, hướng Vũ Thiên nói.

“Ngươi đã chuẩn bị kỹ càng ?”

“Ân, sư phụ” Vũ Thiên đáp.

“Vậy thì bắt đầu thôi, chuẩn bị tiến hành thi tăng cấp Đại Sư”

———————————————————————————

Bạn đang đọc Huyết Thần Chiến Ma Vực của Hiur
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MãnhThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.