Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 14 - Cưỡng Đoạt (1)

Tiểu thuyết gốc · 1084 chữ

"Tặc tử! Thả ta xuống!"

Kỷ Huyên Nhi sợ hãi hét lớn, tay chân không ngừng vùng vẫy.

"Im miệng cho ta, có tin ta ném người từ trên cao xuống?"

Vũ Thuần Tử buồn bực, đánh một cái tát lên mông của nàng, tiếng chát vang dội khiến Kỷ Huyên Nhi đỏ mặt, trong lòng càng thêm sợ hãi.

Nàng nhìn xuống dưới, phát hiện bản thân đang ở trên cao một ngàn mét, nếu hắn thật sự thả xuống, đảm bảo không thể sống được.

Kỷ Huyên Nhi liên tục khóc nức nở.

Ôm lấy thân thể Kỷ Huyên Nhi, Cửu Chuyển m Dương Quyết liên tục rạo rực trong người, Vũ Thuần Tử cũng là không có cách nào. Trước tiên vẫn là tìm một nơi kín đáo, sau đó hành sự.

"Nữ nhân này ngược lại xinh đẹp!"

Nghĩ đến dung nhan cực phẩm của Kỷ Huyên Nhi, Vũ Thuần Tử không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, dọc đường không ngừng bóp lấy bờ mông to tròn của nàng.

Cảm nhận hắn không ngừng đụng chạm cơ thể, Kỷ Huyên Nhi trong lòng vô tận tủi nhục. Nước mắt liên tục rơi xuống, trong đầu liền nghĩ đến một người.

"Phạm ca, mau đến cứu ta!"

Vũ Thuần Tử mang theo nàng đi, đã hơn một giờ đồng hồ, trong cơ thể linh khí sắp sửa cạn kiệt, rất may tìm được một gốc cây to lớn đã bị bứt gốc gần đó, tạo nên một nơi trú ẩn thích hợp, hắn đáp xuống mặt đất, phong bế một phần tâm trí, không cho nàng xuất hiện ý nghĩ tự sát.

Lúc này Kỷ Huyên Nhi mới kịp nhìn ra được người này, người này vậy mà lại là một nam tử cực kỳ anh tuấn, mái tóc màu trắng bạch làm cho nàng cảm giác tà dị. Nàng cảm giác người này có chút quen mắt, nhưng không nhớ rõ đã gặp ở đâu.

Vũ Thuần Tử nhìn thiếu nữ mặc y phục tân nương, dung nhan đẹp đến không tì vết, trong lòng cơ hồ nhảy loạn.

"Thật xinh đẹp a!"

Hắn không khỏi đối với nàng thầm khen.

"Ngươi là ai? Tại sao lại bắt ta? Muốn cùng Kỷ gia đổi ta để lấy tiền tệ sao?"

Kỷ Huyên Nhi chợt bình tĩnh lại hỏi.

"Ta không cần tiền của các ngươi."

Vũ Thuần Tử lạnh nhạt đáp, hắn chỉ muốn đem nàng cái kia thôi.

"Vậy ngươi muốn gì? Ra giá đi, nếu được ta sẽ cho ngươi!"

Nàng chợt nghĩ hắn không cần tiền, chắc hẳn cần thứ gì đó quý giá, ví dụ như linh dược, thảo dược, đan dược các loại.

Vũ Thuần Tử áp sát nàng lại gần, trong lòng dục hỏa bắt đầu bộc phát, thời gian nhất thiết hắn không muốn chậm trễ thêm, nếu Phạm gia người đến, khi đó khó hành sự. Quan trong hơn là, liệu trong đó có Tiên Thiên cao thủ đi theo hay không?

"Ngươi nói gì cũng không được, cái ta cần chính là thân thể ngươi!"

Vũ Thuần Tử nhìn nàng từ trên xuống dưới, âm hiểm nở một nụ cười.

"Ngươi… Ngươi, đừng lại gần ta!"

Kỷ Huyên Nhi ý thức được, tên này là đang nhắm vào nàng. Trong đầu muốn xuất hiện ý nghĩ tự sát, nhưng vừa xuất hiện lại tự động biến mất, khiến nàng vô cùng hoảng sợ. Đây rốt cuộc là chuyện gì?

Vũ Thuần Tử cười lạnh, thân thể như con hổ đói, nhào lên người Kỷ Huyên Nhi, tham lam ngửi lấy mùi hương xử nữ, trong cơ thể bắt đầu vận dụng Cửu Chuyển Âm Dương Quyết.

Nam nhân trước mặt ôm chầm thân thể nàng, bàn tay hắn mò vào sâu bên trong y phục tân nương, khiến nàng sợ hãi kêu lớn, tay chân không ngừng vũng vẫy.

"A!!! Ngươi… Ngươi khốn nạn, dâm tặc."

"Hừ! Mỹ nhân như ngươi, đáng lý là của ta!"

Vũ Thuần Tử cười nham hiểm, đem y phục của nàng xé toạc ra, để lộ đôi ngực hồng hào hiện ra trước mặt hắn.

"Ngươi khốn kiếp! Phạm Thái Anh sẽ không tha cho ngươi!"

Kỷ Huyên Nhi nức nở khóc lớn, khiến hai bầu ngực rung lắc lên xuống.

Vũ Thuần Tử không hề để ý, trườn lên đặt môi cuỗm lấy đôi môi thơm tho của nàng, hai tay nắm trọn hai bầu ngực no đủ xoa bóp.

"A! Ưm…"

Kỷ Huyên Nhi bất giác rên lên thành tiếng, khuôn mặt nàng chợt đỏ như máu, cố gắng vùng vẫy thoát khỏi ma trảo của hắn.

Nhưng nàng càng vùng vẫy, sẽ càng thêm kích thích, hai tay Vũ Thuần Tử lăn đều hai đầu ti hồng qua lại. Kỷ Huyên Nhi cảm giác nhồn nhột liền rướn người thở dốc.

"A… Ha."

Vũ Thuần Tử đem chiếc quần cuối cùng của nàng kéo xuống, lộ ra một khu rừng rậm tươi mát, xuất hiện khe nhỏ rãnh suối hồng nhuận phơn phớt ở chính giữa, bàn tay mò vào nơi đó vuốt ve.

"Ứm…"

Thân thể Kỷ Huyên Nhi chợt run lên, cảm giác hoa huyệt bị hắn sờ soạng, không tự chủ được phát ra âm thanh kiều mị.

Kỷ Huyên Nhi uất ức nhìn lên trời, nước mắt liên tục lăn dài trên má, ngay cả ý nghĩ tự sát cũng không nghĩ được, lại chấp nhận để cho người này khi nhục, cảm giác nhục nhã là không thể nào bù đắp. Trong đầu nàng xuất hiện thân ảnh Phạm Thái Anh, nghẹn ngào nói.

"Phạm ca! Ta có lỗi với huynh!"

Vũ Thuần Tử chạm môi xuống hai bầu ngực, há miệng mút lấy đầu ti của nàng, tay còn lại xoa bóp nhào nặn một bên ngực, bên dưới cũng không nhàn rỗi, vuốt ve dọc nơi hoa huyệt đó.

Kỷ Huyên Nhi cảm giác lâng lâng khó tả, cả người uốn éo, không ngừng phát ra âm thanh mị hoặc.

"Ưm… ư!"

Bên dưới khe rãnh của nàng đột nhiên trào ra dâm thủy màu trắng nhớp nháp, sau đó run rẩy thân thể.

Vũ Thuần Tử liên tục đổi qua lại hai bên ngực tham lam ngậm lấy, Kỷ Huyên Nhi chìm trong ảo giác, hai tay không ngừng sờ soạng trên đầu hắn, đôi môi mím chặt tận hưởng.

Nàng không ngờ, nhân sinh lại có thứ tuyệt vời như vậy.

Bạn đang đọc Huyết Ma Nhân sáng tác bởi LạcLạcTàThiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LạcLạcTàThiên
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 236

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.