Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ta Rất Hoảng Nha!!!

Tiểu thuyết gốc · 1770 chữ

Cuộc chiến giữa Huyết Ma Chí Tôn và Tiêu Dao Chí Tôn đã qua rất lâu, thời điểm quay về 35 năm trước.

Huyết Ma Chí Tôn phi hành đứng trước mặt Tiêu Dao Chí Tôn, mở miệng nói

“Phất Diệp, chúng ta có cùng sư phụ, cùng tông môn, tình nghĩa huynh đệ bao nhiêu lâu nay, nhưng…ta cảm thấy tất tiếc khi chúng ta lại không cùng trên 1 con đường”

“Ngươi còn nhớ chứ, đệ đệ? Chúng ta đã từng hứa với nhau, rằng sẽ luôn bảo vệ nhau, ta cũng thế, nhưng có lẽ, đây sẽ là cuộc chiến cuối cùng giữa chúng ta”

Tiêu Dao Chí Tôn lạnh lùng nhìn về phía Huyết Ma Chí Tôn, 1 khoảng khắc tay xuất hiện một thanh kiếm.

“Sư huynh… có lẽ đây sẽ là câu xưng hô cuối cùng ta dành cho ngươi"

"Ta có thể không quên những kí ức đẹp đấy, nhưng ngươi đã đi sai con đường, con đường của ngươi vốn không ở trên ma đạo"

"Làm hại biết bao dân thường, ngươi thanh tẩy bao nhiêu tông môn chính phái, chỉ để tăng cao thực lực”

“Không nói nhiều, tiếp chiêu” Nói xong, Tiêu Dao Chí Tôn một kiếm đâm về phía trước

“Tiêu Dao Kiếm Pháp” Tiêu Dao Chí Tôn hét lớn, vô tận kiếm khí tràn ra, kiếm khí sắc bén làm rung chuyển mọi vật xung quanh.

Tiêu Dao Chí Tôn chỉ đâm một kiếm, vô tận không gian phá toái, một tiếng kinh thiên phát ra.

Với một kiếm của Tiêu Dao Chí Tôn, Huyết Ma Chí Tôn thản nhiên giơ ngón tay tiếp kiếm.

“Huyết Ma Chỉ Pháp”

“Đingg”

“Cái…1 ngón tay? Đỡ lấy Chí Tôn Kiếm?” Tiêu Dao Chí Tôn ngạc nhiên

(Skip đến đoạn gần kết thúc)

“Khụ khụ… Ta thua rồi, sư huynh, ngươi có lẽ…thắng rồi…nhưng rất thảm, haha”

Tiêu Dao Chí Tôn người đầy vết thương, máu be bét, nằm liền trên mặt đất.

Huyết Ma Chí Tôn bản thân cũng không khá hơn, hắn bị trọng thương, cố đỡ bản thân đứng vững.

“Không..ta chưa bao giờ là thắng, có lẽ, ta chưa bao giờ chịu thua kém ai, mà bước lên con đường này do sự lựa chọn của ta.

Ngươi mới là người thắng thực sự, đệ đệ, ngươi có hối hận không? Nhưng bản thân ta chưa bao giờ hối hận” Nói xong, Huyết Ma Chí Tôn đỡ lấy bản thân ngồi bên cạnh Tiêu Dao Chí Tôn

“Sư huynh…, Không, ta chưa bao giờ hối hận, có lẽ sư huynh ngươi mới đúng, không có chính tà, do lòng tham nhân loại…., ta nhớ những lúc ngươi chăm sóc ta, yêu thương ta, nhưng ta hối hận, khi thấy ngươi bước lên con đường ma đạo, mà tàn sát đồng môn, ngươi giết sư phụ, ta hận, nhưng chưa hận ngươi, ta chỉ hận cách làm của ngươi…”

Tiêu Dao Chí Tôn nhắm mắt hồi ức, một vệt long lanh trải trên mí mắt của hắn

“Có một sự thật ta chưa bao giờ kể, vì ta chưa bao giờ muốn nói, ta…bản thân ta vì cứu ngươi mà tình nguyện đi trên con đường này, ta… biết sư phụ định đoạt xác ngươi vì ngươi có tư chất tốt"

"Ta cam nguyện bảo toàn vinh dự của ngươi và sư phụ, nên mới bước trên con đường này, tàn sát sư phụ vì không muốn sư phụ chết vì nhục, sư phụ có công dưỡng ta.”

“Sư phụ có ân, nên ta muốn hắn chết bởi 1 kẻ ma đạo, chứ không phải lí do không nhân nghĩa này, xin lỗi, ta chưa bao giờ muốn nói sự thật, ta muốn sư phụ được vinh danh là người dưỡng ra ngươi, mọi người chỉ biết hắn có 1 học trò là ngươi.”

Huyết Ma Chí Tôn trầm ngâm, giọng nói nghẹn ngào.

Tiêu Dao Chí Tôn nghe xong, thần sắc ngạc nhiên, sau đó lại nhắm mắt mỉm cười

“Cảm ơn ngươi, sư huynh…..”

“Thật sự…cảm ơn” Tiêu Dao Chí Tôn nhắm mắt….

………

35 năm sau khi Tiêu Dao Chí Tôn bị Huyết Ma Chí Tôn đánh giết, chính phái điên cuồng săn lùng.

Nhưng Huyết Ma Chí Tôn như thể bốc hơi khỏi nhân gian, không ai tìm thấy hắn, thậm chí có lời đồn rằng Huyết Ma Chí Tôn đã chết.

Trong 1 ngôi nhà sa hoa, có một thiếu niên hào hứng. Da thịt hắn trắng noãn, khuôn mặt tinh xảo. Nhưng vấn đề là chiều cao của hắn thấp hơn đồng lứa a….

“12 năm!! Ta Nhất Diệp xuyên qua đến 12 năm, cuối cùng cũng được chính thức tu luyện, ta đã qua Luyện Thể rất lâu, giờ cũng chính thức bước lên con đường tu luyện!!!”

Trên đại lục này, trước 12 tuổi được tu đến Luyện Thể Đỉnh Phong, đạt 12 tuổi được trắc thiên phú, thiên phú càng cao, bước đi càng xa, hiện tại phân từ 1 đến 9(Nhất-Cửu) phía sau còn có Thiên ,Đế ,Chí Tôn.

Cảnh giới được phân Luyện Thể, Nạp Linh, Thuế Phàm, Thần Thông, Nguyên Thần, Sinh Tử, Siêu Thoát, Phá Thiên, Đại Đạo, Vũ Hoá, Thiên Nhân, Đế Nhân, Chí Tôn

Bản thân Nhất Diệp cũng là thiên tài, đồng lừa với hắn ít người 7 tuổi đã hoàn thành đạt đến Luyện Thể Đỉnh Phong.

“Chỉ cần trắc ra thất phẩm thiên phú trở lên, ta cũng đứng được trên đỉnh phong”

Đang suy nghĩ bản thân hào nhoáng đến thế nào, một thân ảnh cao lớn bước tới về phía Nhất Diệp.Hắn mặc hắc bào, khuôn mặt tuấn tú, tóc được tỉa gọn.

“Diệp nhi, con trai của ta, có vẻ năm nay con đã đủ tuổi để đi trắc thiên phú, đi đi, đi tới chỗ bọn chính phái và học tập, ta không có gì để dạy, không nên đi trên con đường của ta”

Bản thân Nhất Diệp hắn cũng biết a, cha hắn là Huyết Ma Chí Tôn Nhất Phàm lừng lẫy 12 năm trước, nhưng cmn đồi phế a, giờ thực lực không mạnh hơn phàm nhân là mấy, nghe hắn kể khi xưa hắn hào nhoáng thế nào Nhất Diệp cũng mong muốn a.

Nhưng sự thật cmn, Nhất Phàm không bao giờ truyền cho Nhất Diệp bất cứ công pháp nào, mà lại bảo hắn đi học tập ở tông môn của chính phái, Nhất Diệp cũng không hiểu được tại sao cha hắn lại không muốn hắn đi ma đạo a, trước khi xuyên hắn luôn muốn trên con đường ma đạo.

“Vâng, cha ngươi đói chưa a, ta sẽ đi mua gì đó cho ngươi ăn, nhìn ngươi càng ngày càng gầy”

Nhất Diệp nhìn bóng dáng cha hắn, cũng phải thốt cmn, bộ dáng soái a, nhưng nghe nói hắn chịu trọng thương không hồi phục được, giờ trên con đường suy tàn, chả biết sống được bao nhiêu năm nữa

“Haha, ngươi không cần để tâm đến cha, cha ngươi vẫn còn khoẻ, đến đây vì nhớ ngươi thôi”

Nói xong, Nhất Phàm ôm Nhất Diệp.

“Ngươi biết không, cho dù thế nào, ngươi vẫn là nhi tử của ta, chờ ngày ngươi mạnh lên, ngươi sẽ chính thức hạ thủ với người cha này”

“Ta đi trên sai con đường, ta không muốn chết bởi tuổi thọ hay trong tay người khác, chỉ có ngươi, ngươi sẽ là người kết thúc ta”.

“Lão già, ngươi bệnh a, nếu ngươi bệnh hãy nói ta một tiếng, không phải tình cảm như này a, mọi ngày ngươi đâu có như này”

Nhất Diệp khoé miệng giật giật, lão ma này hôm nay tốt tự nhiên, mọi ngày không trấn tiền hắn làm được thì cũng ngứa tay đánh hắn a.

“Khụ khụ, ngươi sẽ đi và gia nhập một tông môn chính phái nào đó đi, ta sẽ cho thủ hạ tin cậy của ta đi theo ngươi”hết câu, Nhất Phàm quay người rời đi.

Nhìn thấy lão ma này chạy trước, hắn cũng thở dài a, không ma đạo cũng được vậy, nhưng ma đạo tự do hơn a, dù sao cũng được, hắn cũng không muốn làm sát tinh nhiều lắm.

Nhất Diệp vừa đi vừa suy nghĩ cmn, sao lại như thế này, nghĩ ra cũng không hiểu được khi cha là ma đạo thì thằng con đi làm chính phái??, nghĩ ra ai cũng thấy không hợp a.

Về sau ai phát hiện thân phận thì cũng không biết giải thích thế nào, có cha là Ma đầu lừng lẫy thì không ai nghĩ được thằng con sẽ nối nghiệp như nào….không ai tin người con sẽ thực sự muốn làm người tốt nha.

Mà cũng may mắn khi không ai biết cha hắn có đứa con là hắn a.

Nhất Diệp đang suy nghĩ may mắn về việc cha hắn trước đây k có tin đồn là quan hệ với nữ giới nào, nên không ai nghĩ ra là cha hắn có con được a.

Hắn đang suy nghĩ một hồi, chợt có âm thanh vang lên.

[Nữ trang tu luyện hệ thống đã kích hoạt]

[Bây giờ túc chủ chỉ cần nữ trang bên người, thiên phú sẽ là Cửu Phẩm và mị lực +???%]

[Nữ trang bên người càng lâu, khả năng của hệ thống sẽ được tăng cấp và thiên phú túc chủ khi nữ trang cũng sẽ tăng lên]

“????, thứ kỳ hoa gì đang xảy ra, xuyên qua 12 năm xong giờ nhận lại là một cái hệ thống hài như này??”

Nhất Diệp đầu tràn đầy dấu chấm hỏi, cmn, không phải hắn từ nhỏ đến giờ giống nữ hơn nam nên hệ thống nó chọn a.

Thế này không phù hợp khoa học với bất cứ định lý nào a, các tiền bối xuyên qua nó khác biệt, nó đỉnh lắm nha!?.

“Ngươi…có khoá nhầm túc chủ không?”

“……”

“Cmn, đừng nói đây là loại hệ thống không giao tiếp trong truyền thuyết nhé”

“….”

“Có vẻ như thế rồi, lão thiên a, ngươi cho ta xuyên, nữ trang có thiên phú cao nhưng ta không muốn a” Nhất Diệp ngẩng đầu thở dài.

“Hệ thống nào cũng có thông tin mặt ngoài nhỉ”

[Hệ Thống Giao Diện]

Nhất Diệp

12 Tuổi

Luyện Thể Đỉnh Phong

Thiên Phú: (Tứ phẩm) Đánh Giá: Lạt Kê, có bối cảnh ngon nhưng thiên phú đáng thất vọng

Công Pháp: Không

Vũ Kỹ: Không

Tài năng: Không

Mị Lực: 90

Bạn đang đọc Huyết Ma Chí Tôn Nhi Tử Ta Đây Không Thể Làm Gì Khác Ngoài Nữ Trang sáng tác bởi tuyetnhi2507
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuyetnhi2507
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.