Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thâm nhập thành công, nhiệm vụ đầu tiên.

Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

- HAH!!

Nhâm Huyền giật bắn người dậy do cơn ác mộng đem cả gia đình hắn toàn diệt.

- Chết tiệt, vậy mà đã hình thành ác mộng?

Đỡ lấy một bên đầu đau nhức, Nhâm Huyền nhìn xung quanh phán đoán tình hình.

Không gian chung quanh là một căn phòng đá, không khí tối màu không một chút ánh sáng nào tồn đọng như một căn nhà tù tăm tối.

Nhâm Huyền ngồi dậy đi đến trước cánh cửa đá loay hoay với lấy tay nắm.

- Khoá rồi?

Chợt, cửa đá bị đẩy ra, đối diện Nhâm Huyền là một người đội mũ lồng vải che mặt, thân mặc áo trắng.

- Tỉnh rồi à? Biết ơn "Dạ" đã cứu ngươi đi.

Người mặc áo trắng chéo tay làm ra động tác kì lạ, như là kí hiệu gì đó Nhâm Huyền không biết rõ.

Nhâm Huyền gật đầu đáp:

- Ừ cảm ơn "Dạ" phiền cho ta hỏi đây là đâu?

- Biết điều, đây là phòng bệnh của Minh Dạ Thần Giáo.

Người áo trắng chỉ lên thái dương của Nhâm Huyền:

- Ngươi chọn được "Dạ" cứu rỗi, bây giờ đã là tín đồ của giáo hội. Một đời làm tín đồ của "Dạ" cả đời phải sống vì "Dạ".

- Ừ?

Tâm thần Nhâm Huyền không hiểu sao lại sinh ra cảm giác đồng tình với lời nói người áo trắng.

- Khẩn trương thay đồ đi, ngươi có thể gọi ta là Phương Ngữ. Đừng để lộ danh tính trong giáo hội, kể cả tên. Lệnh bài chứng minh thân phận, tuy trông nó là gỗ nhưng không dễ bị phá hủy đâu, giữ cho kĩ vào, dùng để áp điểm cống hiến đổi vật phẩm đấy.

Phương Ngữ từ trong tay đưa cho Nhâm Huyền bộ đồ màu trắng y hệt hắn, khác điều, trên tâm áo của Phương Ngữ lại có hai gạch đỏ khi bộ áo trong tay Nhâm Huyền chỉ có một.

Còn có một lệnh bài "Dạ" bằng gỗ.

Nhâm Huyền không nghĩ ngợi lập tức mặc vào, bộ đồ hoàn toàn khít với toàn thân hắn như đã được ước lượng số đo may sẵn.

Tấm vải che mặt là loại trong suốt nhìn từ trong ra ngoài, tầm nhìn cũng không mất đi bao nhiêu đáng kể.

- Đi theo ta. Giảng giải cho ngươi một chút kiến thức thông thường về giáo hội.

Phương Ngữ hài lòng cười, xoay người cầm trên tay bìa sách màu tím đi về trước:

- Hỏi những thứ ngươi muốn trước.

- Ta muốn biết giáo hội được lập ra để làm gì? Ai là người đứng đầu? Tại sao không thể để lộ thân phận? Và còn "Dạ" là ai?

Nhâm Huyền theo sau, chau mày suy tư hỏi:

- Đã là một giáo hội, chắc chắn sẽ phân chia cấp bậc để tiện quản lý. Ta đoán hẳn là vết gạch đỏ trên áo ngươi? Ngươi thấy mặt của ta, có phải ta sẽ chết không?

Phương Ngữ bày ra biểu lộ tán thưởng:

- Ngươi quan sát được thật nhiều, nhanh nhạy đấy. Đầu tiên trả lời câu hỏi của ngươi, chúng ta sống với tôn chỉ là để cống hiến hết mình cho "Dạ" vì "Dạ" là lẽ sống của chúng ta, ngoài ra không còn gì khác. "Dạ" là thần, ngài sống trong chúng ta.

- Hiện tại giáo hội có ba cơ sở chính, đây là trụ sở phía Đông đặt ở Vương Đô, là cái mới nhất được thành lập cách đây hai mươi năm về trước.

- Để lộ thân phận, ngươi chắc chắn sẽ chết. Luật lệ thì phải luôn được tuân thủ, đừng cố chống đối.

Phương Ngữ nói tới đây, liền ngừng lại một chút. Tay Phương Ngữ hiện lên một ngọn hắc hoả y trong ký ức của Nhâm Huyền, hắn chạm vào tường mò mò như tìm kiếm thứ gì đó.

- Đây rồi.

Tay Phương Ngữ gõ nhẹ vào tường, để một thông đạo đen tuyền được cắm vài chiếc đuốc chỉ đủ soi sáng góc tường hiện ra.

- À, tới đâu rồi nhỉ? Ngươi nói đúng, chúng ta có cấp bậc phân rõ tùy vào độ cống hiến. Như ta thì đang là giáo sĩ vì có hai gạch. Tổng cộng có năm chức vị, Giáo Đồ - Giáo Sĩ - Tư Tế - Hồng Y - Giáo Chủ. Bốn gạch trên áo là cao nhất, giáo chủ thì không có gạch nào.

- Mà việc ta nhìn thấy mặt ngươi cũng không sao, bởi ta bị mù, chỉ có thể cảm nhận.

Nhâm Huyền lại tròn mắt nhìn cái thứ lực lượng trên tay Phương Ngữ, hắn vậy mà cảm nhận được khí tức màu tím của tai ương!

Những điều cơ bản Phương Ngữ vừa nói, Nhâm Huyền đã ghi vào đầu toàn bộ.

Tổng thể có thể tóm gọn lại bằng vài câu.

- Đây là một giáo hội cuồng tín với những luật lệ kì lạ, Phương Ngữ là tên giả.

- Còn hỏi tiếp chắc chắn sẽ lộ ra sơ hở, biết đủ một chút.

Nhâm Huyền duy trì yên lặng ngoan ngoãn theo sau Phương Ngữ, chẳng bao lâu đã đi đến một căn phòng to với hơn 3 thông đạo dẫn tới ba hướng khác nhau.

- Hai bên trái phải là biệt viện của tín đồ giáo hội phân theo giới tính, trái nam, phải nữ. Ở giữa là trung tâm giáo hội, dùng để nhận lệnh và nhiều thứ khác.

Phương Ngữ vừa đi thẳng vào lối ở giữa vừa nói:

- Nhiệm vụ sẽ có điểm cống hiến để đổi đồ, nhìn ngươi liền là tu tiên giả Luyện Khí Kỳ đi, nhiệm vụ căn bản sẽ khác phàm nhân trồng trọt một chút.

- Có hàng vạn loại pháp bảo khác nhau có thể đổi bằng điểm, thậm chí cả chức vị cũng đều mua được, chỉ sợ là ngươi không đủ đổi.

Thoáng cái đã đi đến vùng không gian rộng lớn hơn, chu vi diện tích ít gì cũng bằng cả một cái sân vận động được phóng đại hai lần.

- Chào mừng đến với Thần Đường.

Nơi cuối của trung tâm khuôn viên này là một bức tượng người thanh niên đeo mặt nạ đồng tiền, thoáng có thể thấy nhiều vết sẹo lưu trên mặt, hông treo kiếm lưng mọc xúc tua.

Bên dưới tượng là một toà khán đài, hai bên là một toà cung điện lớn in chữ "Nhiệm Vụ Điện" và "Tàng Bảo Các".

- Ngươi thấy gì?

Phương Ngữ bỗng nở nụ cười hỏi, làm Nhâm Huyền ngây người khó hiểu:

- Một thanh niên?

- Ta hiểu rồi, đấy là "Dạ". "Dạ" trong mắt mỗi người sẽ hiển thị hình ảnh khác nhau, trong mắt ta hắn lại là một lão già tóc bạc không có tay.

- Ở dưới là chỗ để cấp trên báo cáo với tín đồ nếu có việc cấp bách, hai bên theo như ngươi thấy, là nơi nhận nhiệm vụ và đổi bảo vật.

- Nhiệm vụ của ta tới đây là xong. Bọn ta ai cũng có hoàn cảnh đặc biệt, nên là chuyện quá khứ chúng ta không truy xét, hãy làm một con người mới, trở thành một tín đồ chân chính của "Dạ".

- Làm nhiệm vụ đầu tiên, ngươi cần dùng điểm cống hiến để đi đổi phòng. Chất lược cuộc sống sẽ tùy thuộc vào thực lực của ngươi.

Phương Ngữ dặn dò xong, lập tức quay người rời đi, làm hướng dẫn viên thật sự là quá tốn nước bọt.

Để lại Nhâm Huyền chơ vơ giữa đại điện đông ních người.

- Thâm nhập thành công, tiếp theo, để ta chơi với các ngươi.

Cước bộ cất đến Nhiệm Vụ Điện, Nhâm Huyền ngước lên nhìn quanh hàng trăm tấm giấy với phần thưởng là điểm bên dưới.

- Giết vua, phần thưởng 1000 điểm cống hiến, địa điểm Vương Đô.

- Hỗ trợ Tuyệt Phong Thôn đánh giết cường đạo, 5 điểm cống hiến, địa điểm phía Tây Vương Đô hơn 2000 dặm.

- Tìm mèo lạc cho trẻ, 1 điểm cống hiến, địa điểm Vương Đô.

- ...

Nhìn qua một lượt toàn là các nhiệm vụ chính tà mâu thuẫn, Nhâm Huyền tự hỏi là ai đặt ra các nhiệm vụ này, các nhiệm vụ rải đầy lại còn thi thoảng trùng nhau.

Đợi đến một buổi âm thầm quan sát các tín đồ xung quanh, Nhâm Huyền cuối cùng cũng hành động, xé đi mảnh giấy với nhiệm vụ.

- Diệt trừ tặc tử ở Loạn Sơn Thành, 7 điểm cống hiến, địa điểm phía Nam Vương Đô 50 dặm.

Mái vòm của giáo hội che phủ cả bầu trời, Nhâm Huyền cũng không rõ thời gian cụ thể đã trôi qua bao lâu.

Ngó qua một lượt Tàng Bảo Các, đúng như Phương Ngữ nói, bên trong hoàn toàn là pháp bảo được đóng kín trong một lồng kính, bên ngoài để bảng giá.

- Huyết Lục chi Kiếm, 2000 điểm cống hiến, hút máu địch nhân gia tăng phẩm chất, có thể tiến hoá.

- Cường Hoá Phù, 4 điểm cống hiến, tạm thời tăng hai phần sức mạnh trong 5 phút, tác dụng nhiều với Luyện Khí Kỳ tu sĩ.

- ....

Lắc đầu bỏ đi tạp niệm mong ngóng, Nhâm Huyền bước ra ngược hướng với Thần Đường.

Chân Nhâm Huyền không nhanh không chậm bám theo một tên tín đồ phía trước, một phần vì Nhâm Huyền không biết đường ra, phần còn lại là vì tên tín đồ này có nhiệm vụ giống hệt hắn!

- Đến lúc kiểm chứng một số thứ rồi.

Bạn đang đọc Huyết Lãnh Tiên Lộ sáng tác bởi Shuntaro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shuntaro
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.