Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

12 : Nơi Ở Yên Bình

1460 chữ

Chương 12 : Nơi ở yên bình

Sắc trời đã tối dần , Căn nhà cũng sắp hoàn thành , thế nhưng hai người đều mời Cường nghỉ ngơi xuống ăn cơm với gia đình họ , Ở bữa cơm CƯờng cũng giới thiệu về bản thân một chút và cuối cùng cũng biết được tên mọi người trong gia đình này , cô gái tên là Sato Nori và chồng của cô ấy tên Nishi Masa còn hai đứa con của hai người đứa bé gái tên Nishi Sakura còn đứa bé trai tên là Nishi Aki , thấy tên của hai đứa thì Cường cũng mỉm cười xoa đầu hai đứa . Thế nhưng trong bữa ăn hai đứa nhóc cứ đòi Cường phải dạy cho chúng cách làm sao trở nên mạnh như Cường vừa thể hiện , Cường cũng bất đắc dĩ gật đồng đồng ý thế là mấy đứa nhỏ cũng hoan hô nhảy nhót tưng bừng , Nori thấy hai đứa cứ nhảy nhót như vậy thì cũng lớn tiếng bảo hai đứa ngồi yên ăn bữa cơm , lần sau không được làm như vậy nữa , hai đứa cũng thành thành thật thật ngồi xuống cúi mặt ăn bữa cơm . Cường một bên thấy vậy cười ha hả .

Đến khi trời tối hẳn thì cả bốn người đều chuẩn bị đi về nhà của cha mẹ họ , hai người cũng mời Cường đến nhà ở tạm một hôm , dù sao bây giờ trời cũng đã tối hơn nữa họ cũng nhận định Cường không phải là người xấu cho nên rất an tâm mời Cường về nhà , thế nhưng Cường lắc đầu nói : - Mọi người không cần lo lắng cho tôi , hiện tại tôi sẽ đến nơi của trưởng làng và xin phép tôi được ở nơi này , vậy nhé mai gặp lại mọi người .

Nói xong cũng không đợi hai người kịp nói gì thì đã biến mất trước mắt bốn người , mấy đứa trẻ thấy vậy thì ngày càng vui sướng vì chúng được Cường hứa dạy cho bọn chúng để có thể giống như Cường . Cường rất nhanh đã tiến đễ chỗ mà hai người kia chỉ , vào trong đó gặp trưởng làng thì hai người ngồi nói một chút chuyện , Cường cũng hiểu đây là trưởng làng muốn dò xét mình thế nhưng vẫn trả lời rất thành thật , thế là Cường đã được chấp nhận ở lại nơi này .

Được sự cho phép thì Cường đã rời đi và tìm một nơi để làm nơi cư trú , đi dọc xung quanh làng thì thấy cuối thôn có mảnh đất trống vậy nên không do dự chọn nơi này làm nhà . Rất nhanh căn nhà đã được làm xong , căn nhà này được làm bằng gỗ từ rừng , hơn nữa cũng rất chắc chắn Cường thỏa mãn đi vào trong , phía trong ngoài trừ cái giường với cái bàn và một cái túi sách còn lại cũng không còn gì cả , Cường tắm rửa xong cũng nằm lên trên giường nhắm mắt cảm thụ sự yên tĩnh này .

Sáng hôm sau mọi người thấy cuối làng có thêm một căn nhà thì không khỏi kinh nghi , mới hôm qua còn chưa có vậy mà sáng nay liền đã có , dù có làm nhanh đến đâu ít nhất cũng phải 3 ngày mới có thể xong được căn nhà này , thế nhưng họ cũng rất lịch sự đến gõ cửa nhà Cường . Cường cũng nghe thấy tiếng gõ cửa thì cũng đi ra nhìn thấy rất nhiều người đứng ở trước cửa thì không khỏi cười khan nói : - Các vị đến đây có việc gì sao , tôi hôm qua đã được trưởng làng đồng ý đến nơi này cư trú rồi .

Người gõ cửa thấy Cường phản ứng như vậy thì cũng hoảng hốt nói :

- Không phải , không phải chúng tôi chỉ đến đây để muốn chào hỏi và làm quen mà thôi .

Cường nghe vậy cũng ồ một tiếng sau đó liền mở cửa ra đón tiếp mọi người vào trong , cứ như vậy tất cả mọi người cũng quen biết được Cường , hơn thế nữa Cường cũng rất thân thiện nên mọi người đều có hảo cảm với Cường , họ định chia sẻ một chút lương thực , bởi vì Cường mới đến đây nên có lẽ sẽ thiếu thốn lương thực , Cường cũng nhã nhặn từ chối , Cường từ chối cũng không có lí do gì dù sao bây giờ Cường gần như không cần ăn uống cũng có thể sống sót xuống , mọi người thấy Cường dù nói thế nào cũng không nhận thì cũng bất đắc dĩ rút lại những túi lương thực , và nói thêm một lúc nữa tất cả mọi người đều dời đi .

Đến buổi chiều Cường nhận được một mẫu đất để có thể cày cấy , Cường đương nhiên cũng vui vẻ đồng ý nhận lấy , trước kia Cường cũng làm mấy việc này , hiện tại tưởng niệm lấy thì đúng là hơi nhớ nhớ liền đồng ý nhận lấy cầy cấy , dù không dùng nhưng cũng có thể để dành tích trữ , nếu như mất mùa thì có thể chia cho mọi người .

Cường đến gần tối thì cũng ra chỗ của hai đứa nhỏ kia , dù sao cũng đồng ý giúp chúng mạnh mẽ lên thì Cường cũng sẽ giữ đúng lời hứa , dạy cho nó mạnh mẽ hơn . Khi Cường đến thì hai đứa nhóc liền chạy ra ôm thật chặt Cường ánh mắt ai oán nhìn Cường như người không giữ lời , Cường thấy vậy cười khổ không thôi nói : - Được rồi , được rồi , đừng lộn xộn nữa , chả phải đã đến rồi sao , được rồi chúng ta sẽ bắt đầu ngay bây giờ được chứ .

Nghe Cường nói vậy thì hai đứa nhỏ cũng cao hứng chạy loanh quanh bên Cường , Cường cười ha hả sau đó bảo chúng ngồi xuống đưa bàn tay ra , Cường dùng charka của mình truyền vào trong người hai đứa trẻ , điều đó cũng đồng thời đả thông mạch charka , truyền vào cũng không hề ảnh hưởng gì đến Cường cả , cũng không phải là cho xong sau đó biến mất mà chỉ là đả thông một đường .

Cứ như vậy ngày tháng trôi qua , Cường sử dụng sức mạnh kinh người cày ruộng , thậm chí còn giúp mọi người cày ruộng hộ nữa , lúc nguy nan nghèo đói nhất Cường cũng sẵn sàng dùng lương thực của mình đi chia sẻ cho mọi người , dần dần qua một đoạn thời gian Cường đã được sự ủng hộ nhiệt tình của mọi người . Còn về hai đứa trẻ thì vẫn hằng ngày luyện tập Cường độ cao với Cường thì cũng giúp đỡ rất nhiều việc trong làng . Cường đã dạy cho bọn chúng ninshu phù hợp với thuộc tính của mỗi đứa , đứa bé trai là hỏa , đứa bé gái thì là phong .

Cường cứ như vậy hưởng thụ một nơi an nhàn , mặt trời mọc thì làm , mặt trời lặn thì nghỉ ngơi vui đùa với mấy đứa nhóc .

Vài năm sau có một vài nơi khác cũng tiến đến đây nói muốn thành lập một cái hiệp ước và nơi này chính là vùng đất của lãnh chúa , người dân nơi này ai cũng lương thiện cả hơn nữa thấy trong thỏa thuận cũng không quá khắt khe liền đồng ý , Cường cũng biết hiện tại là ở bên ngoài có khả năng đang là chiến tranh thế nhưng lại nhớ tới ashura và indra thì cũng trầm tư một lát , bởi vì Cường biết họ hiện tại vẫn còn sống , thế nhưng họ còn sống tại sao chiến tranh lại có thể xảy ra được đây là điều Cường không thể lí giải nổi .

Cả một đêm suy nghĩ Cường cũng đưa ra một cái quyết định , rời đi nơi này đi ra xem thế giới bên ngoài . Cường không muốn thế giới này xảy ra chiến tranh một chút nào cả , đã là người từng trải qua nên đương nhiên cũng không muốn tình cảnh đó lại xảy ra thêm một lần nữa ( Cầu like :D )

Bạn đang đọc Huyền Thoại của Ơ! Ta Vô Địch Rồi!
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.