Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạy Trốn

Tiểu thuyết gốc · 1009 chữ

Đó là một ngày mưa hiếm hoi trên vùng đất tận cùng của thành phố này. Hắc Cẩu khu - nơi sinh ra những tên tội phạm khét tiếng thành phố Martini đày phồn hoa và ồn ào. Không khí ẩm thấp ẩn mình trong những ngóc ngách xó xỉnh của Chó Đen đã khiến cho cả khu vực luôn tràn đầy cát và gió này càng thêm ngột ngạt. Một vài ánh mắt như vô tình, lạnh băng quét qua những con đường nhầy nhụa một thứ hỗn hợp cát, nước và rác rưởi đầy tanh hôi này bất giác khiến người ta rùng mình đầy hoảng hốt.

Tại nơi này, những vụ ẩu đả hay mất tích trở nên thật bình thường. Chả mấy tuần trôi qua mà không có vài vụ đại loại như thế cả. Nó không trước mắt thì cũng sau lưng, không công khai cũng ngấm ngầm làm vài phi vụ. Ngoài đường du côn thì “tẩm quất” với du côn, các đại ca cũng rất gương mẫu khi liên tục “tia” những ánh mắt đầy “thân thiện” với những người đồng nghiệp của mình. Trong những khu nhà phía sâu được cả tá các anh chị tuần tiễu nghiêm ngặt là những vụ trao đổi đầy “tình anh em” với nhau của những ông trùm. Một vài nhẫn giả cũng không nhịn được mà tỏ tình chí thân với người anh em bên đối diện bằng những viên kẹo đồng kiểu những năm thế kỉ XXI. Cả tá vụ trấn lột hay buôn lậu đồ cấm gì đó - bọn này thì coi trời bằng cái vung nồi. Ừm, tất nhiên thì trừ đại ca của chúng ra. Vì thế người dân nơi đây trong tay luôn có vài khối thép lạnh và trong nhà luôn trữ sẵn vào thùng kẹo đồng là điều bình thường, vì họ rất hiếu khách khi không hề khách khí mà do dự mà nhét những chùm kẹo nóng hổi vào mồm “những vị khách không mời mà đến “ này, cao hơn một chút là có dịch vụ free đục tổ ong cho những vị khách đó. Sự hỗn loạn đó đã tạo nên tên tuổi một thánh địa tội phạm - Hắc Cẩu khu.

Trên con đường nhỏ gần rìa phía Tây của Chó Đen, một cậu thiếu niên bịt mặt có một cặp lam đồng* tầm 16 tuổi cật lực chạy. Trên tay cậu ôm theo một cô bé khoảng 8 - 9 tuổi mặt tái ngất đi vì sợ hãi. Phía sau, tiếng quát tháo truy đuổi cùng tiếng động cơ xen lẫn với tiếng súng của những kẻ truy đuổi khiến cậu gồng lên mà chạy, mặt tái đi vì mệt mỏi quá độ. Cậu ta trong lòng mắng thầm:

“Chết tiệt ! Chúng đuổi dai thật.”

*Lam đồng : Mắt xanh .

“Oắt con, đứng lại ! Không tao bắn chết !! - Một giọng nói gầm lên. Trong chớp mắt, một cỗ sát khí lạnh lẽo ập đến khiến cậu kinh hãi, theo bản năng quay phắt lại.....

“Pằngggg !!!!”

Viên đạn nóng hổi sượt qua má cậu, bỏng rát ! Nó ghim thẳng vào một gốc cây to gần đó, nổ đoàng một tiếng. Thân cây nát bấy trước sức công phá khủng bố của một viên đạn đầy mình thường, gục xuống.

Cậu không dám khựng lại nữa, hét lên:

“Frozen Blasst - Băng Bạo!!! “

Một luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra, lạnh lẽo. Trong chớp mắt, thân ảnh cậu đột nhiên hư ảo như bước vào trong làm sương băng. Cậu chạy đi, đúng hơn là một bước trăm mét, cậu vội đi. Khi lướt qua cây kia, ánh mắt cậu không khỏi co rút lại:

“Bạo Tạc Đạn ! Không ngờ chúng dám dùng thứ đạn cấm này ....

“Rẹtttt !!! “

Quang súng sượt qua liên tiếp khiến cậu do dự:

“Không nhẽ lại dùng năng lực đó? Nhưng thứ này quá mức nguy hiểm , chưa kiểm soát tốt thì chưa nói lên được điều gì cả, khả năng chết rất cao....

Cắn răng, liều vậy !!!

Vọt nhanh sang một ngõ tối bên đường, cậu đỡ cô bé bằng tay trái, tay phải giơ lên, chém mạnh xuống, khoảng không phía trước cậu đột nhiên trở nên hư ảo rồi tách ra:

"Roẹt !"

"Xẹt~~chiuuu~~"Một tia quang đạn xuyên qua tay trái cậu khiến cậu suýt ngất đi vì đau đớn. Nén đau lại, cậu ném một quả lựu đạn ra phía sau...

" Bùm!!!"

Tiếng nổ lớn đã làm cho những kẻ truy đuổi kia xác định phương hướng. Khói lẫn đất đá bốc lên mù mịt khiến chúng nhất thời hỗn loạn. Không dám chần chừ, cậu vội lách người vào về rách không gian kia, giọng cực kì suy yếu thì thầm:

"Không Nhậm ! Đóng ! "

Vết cắt vừa nãy khép lại như chưa từng có gì xảy ra...

o O o

Một phút sau, những tên truy sát hai người chay tới,trong đó có một gã nam tử hán tầm 35 - 40 tuổi đầu trọc, mặt rỗ những vết thâm đen, bên con mắt trái một vết sẹo dài chừng hơn 1 gang tay quét qua trông rất rợn. Mặt hắn âm trầm chạy tới , khi thấy xung quanh hoàn toàn mất dấu chúng thì gã chửi gầm lên :

"Chết tiệt ! Mất dấu chúng rồi ! Chúng bay làm ăn kiểu gì mà để một đứa nhóc qua mặt thế hả ?!? Đồ ăn hại ! Đồ ăn hại !!

Ngừng một chút, hắn cười âm trầm , "Nhóc con ... quả thực ngươi có chút bản sự đấy nhưng ... Khà khà, ta thề rằng, không bắt được ngươi rửa mối nhục này, " Độc Nhãn Long " ta quyết không làm người ! "

" Đi ! Chúng ta về ! Tăng cường truy bắt thằng nhóc và con bé đó cho ta ... Chết cũng phải bắt cho bằng được ! "

Gã cười gằn...Chuyện này...chưa kết thúc đâu...

Bạn đang đọc Huyền Thoại Arinji sáng tác bởi HLman

Truyện Huyền Thoại Arinji tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HLman
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.