Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến Đấu vượt Cấp

Tiểu thuyết gốc · 4633 chữ

Vẫn còn một tháng nữa Từ trưởng lão mới trở lại đón hắn. Tần Mạc cũng không vội trở về.

Hắn tu luyện Kim Long luyện thể quyết đạt đến Linh Cốt cảnh liền xuất hiện trong đầu một bộ công pháp. Có vẻ như chính là huyết pháp kết hợp với công pháp luyện thể của hắn, bên trong cũng chỉ có một chiêu thức duy nhất, Huyết Luyện Thuật!

Cái này Huyết Luyện thuật sử dụng khí huyết tăng phúc, khi cận thân chiến đấu có thể tăng cường đòn đánh.

Bình thường tu sĩ sơ giai, khi đối chiến nếu có hạ phẩm linh khí trong tay, chiến lực cũng tăng lên vài phần. Tần Mạc thân thể lúc này tuy cứng cỏi nhưng nếu gặp linh khí cũng phải ăn thiệt thòi.

“ Hướng Quỳ, ngươi sử kiếm này chém về phía ta, không cần nương tay!” Tần Mạc chăm chú đề nghị, tiện tay ném thanh kiếm cho hắn.

“ Vâng, công tử!”

Hướng Quỳ giơ tay chụp kiếm, chính là thanh kiếm bên trong túi trữ vật râu dài tu sĩ, đẳng cấp gần áp hạ phẩm linh khí, hắn vận chuyển linh lực Luyện Khí một tầng của mình, kiếm quang lóe lên.

“ Keng!”

Một kiếm, một quyền nghênh ngang đụng vào nhau.

Hai người bị phản chấn đồng thời lui lại.

“ Quả nhiên thân thể này cứng như thụ thạch, nếu gặp hạ phẩm linh khí cũng không sợ lắm.” Tần Mạc gật đầu, nhìn bàn tay hơi rỉ máu đánh giá.

“ Tiếp!” Tần Mạc lại ra ý mời, lần này hắn vận chuyển Kim Long Luyện Thể Quyết, Huyết Luyện thuật! bên trong huyết khí điều động, thân thể mười hai cái huyết văn liên tục sáng lên.

“ Keng!”

Vũ khí trong tay Hướng Quỳ lần này không thể cắt qua nổi da thịt hắn.

“ Sử dụng Kim Long Luyện Thể Quyết, Huyết Luyện thuật, không ngờ thân thể càng bền chắc. Luyện Khí kỳ một tầng tu sĩ không thể làm ta bị thương.”

Tần Mạc nhìn Hướng Quỳ, bản thân hắn thì bị dội ngược về sau, gật gật đầu, tỏ ý hài lòng.

Dựa theo Tần Mạc đánh giá, tuy gặp Lâm thiếu Luyện Khí ba tầng vẫn chưa có cơ hội thủ thắng, nhưng hắn am hiểu hai đường khí thể, cũng đủ sức hoàn thủ. Lúc này lại có Hướng Quỳ tay trong, Tần Mạc nghĩ nghĩ, bất giác nhếch mép cười.

...

Lâm Hùng một tháng trước đã đến nơi lúc trước Tần Mạc chiến đấu không xa. Gã đại hán điều khiển ngựa lúc trước đưa hắn tới chỗ này, hiện tại không biết chạy đi đâu.

Nghĩ đến bắt gọn tên tiểu tử kia lấy ra bí mật, hắn trong lòng không kìm được hưng phấn. Cho nên một mực ôm cây đợi thỏ nơi này. Dù sao Bích Uyên trở về chỉ có một con đường độc đạo này, hắn không tin Tần Mạc có thể bay trở về.

“ Lâm thiếu, nô tài đã trở lại!” Bên ngoài thanh âm chợt vang lên.

“ Có tin tức tốt sao?” Lâm Hùng hai mắt chợt sáng. Là hắn để cho gã tu sĩ kia ở bên ngoài canh chừng, còn bản thân trốn trong huyệt động này tu luyện.

“ Đúng vậy, lão Hướng vẫn còn sống, hắn lâu nay vẫn âm thầm nửa bước không rời, theo dõi hành tung tiểu tử kia, lúc này thấy tiểu tử kia có dấu hiệu trở lại nên vội về trước báo cáo, lúc nãy mới gặp nô tài.”

“ Hahaha... các ngươi làm rất tốt. Xong việc này bản thiếu sẽ không bạc đãi hai ngươi! Các ngươi tiếp tục ẩn nấp, không cần manh động để rút dây động rừng!” Lâm Hùng há miệng cười to, phân phối, chợt hắn ngẫm nghĩ lại hỏi:

“ Khoan, tiểu tử kia tu vị có tiến bộ? Hắn đi Bích Uyên sân lâm làm trò gì?”

“ Bẩm Lâm thiếu, tên kia tu vị Luyện Khí một tầng hẳn là không sai, cũng không có tiến bộ gì. Hắn giống như chỉ săn yêu thú cấp thấp lấy tài liệu.”

Lâm Hùng nghĩ nghĩ cũng không sai, mở cửa động đi ra, nhìn thấy Hướng Quỳ trên người khí tức hơi loạn, biết hắn thụ thương chưa khỏi, trầm giọng nói:

“ Coi như ngươi lần này lập công, bản thiếu không trách tội lần trước làm hỏng sự. Ngươi trước hết đi vào dưỡng thương, sau khi trở về ban thưởng.”

Hướng Quỳ quỳ gối, liên tục tạ ân. Hắn lúc này mới lăng lệ ánh mắt nói:

“ Thiếu gia, xin cho nô tài đi theo báo thù cho Trường Mi lão đại.”

Lâm Hùng nhíu mày, cảm thấy vấn đề cũng không lớn, gật đầu đồng ý.

...

Lần trước tới vách núi, vì không thể đi xe ngựa xuống, Tần Mạc đành thả nó đi. Hắn lúc này đi bộ men theo đường lớn trở về. Lo lắng Lâm thiếu bố trí mai phục dọc đường, hắn mới nghĩ kế cho Hướng Quỳ đi trước. Căn dặn hắn nếu gặp Lâm thiếu thì để lại ám hiệu.

Một đường không nhìn thấy ám hiệu để lại, chứng tỏ mọi chuyện an ổn. Dù không có cưỡi ngựa thì tốc độ hắn vẫn không chậm, thân thể hắn lúc này có thể đi bộ mấy ngày trời không mệt mỏi.

Tần Mạc lầm lũi đi suốt mấy ngày. Rốt cuộc cũng đến nơi lần trước hai bên chiến đấu. Hắn nhìn thấy ám hiệu, biết rằng điều mong muốn đã đến. Tinh thần tràn ngập đấu chí.

Tần Mạc không đi tiếp, đứng nguyên một chỗ giả bộ hít hít, bỗng trầm giọng quát:

“ Kẻ nào trốn trốn như chuột nhắt, chẳng lẽ không dám đối mặt?”

“ Hừ... không ngờ ngươi lại có giác quan nhạy bén như vậy. Bản thiếu đợi ngươi thật lâu, ngươi phạm tội lạm sát người Lâm gia, còn không thúc thủ chịu trói?”

Từ nơi ẩn núp, Lâm thiếu ba người thân ảnh dần hiện ra. Lâm Hùng đánh giá Tần Mạc một phen, nhìn hắn tu vị đúng là Luyện Khí một tầng, trong mắt lòng tin càng thịnh.

Tần Mạc giật mình, đánh giá Lâm Hùng, lại quét qua hai gã tu sĩ đứng sau, làm bộ kinh ngạc:

“ Là các ngươi, ngươi, bị một chưởng của ta mà vẫn còn sống?”

Hướng Quỳ căm hận nhìn Tần Mạc, siết chặt thanh âm, lạnh lùng nói:

“ Hừ, tiểu tử, chúng ta và ngươi không có thù, tại sao giở trò đánh lén hạ sát Trường Mi lão ca, còn suýt lấy mạng lão tử?”

Tần Mạc nghe vậy, khinh thường cười:

“ Theo dõi ta từ Vô Danh thành, không phải muốn mưu đồ trên người ta sao? Ngươi là ai? Ta và ngươi không thù không oán, nói đến ta cũng là Từ trưởng lão của Thanh Vân phái tuyển chọn đệ tử, các ngươi dám...?”

Lâm Hùng khoanh tay mà đứng, bộ dạng thản nhiên vô cùng, hắn tin chắc Tần Mạc sẽ không thoát khỏi tay mình, lúc này cười rộ lên:

“ Ngươi là Tần tiểu tử, bản thiếu cũng không muốn úp mở với ngươi, ta được người giao phó đến đây lấy mạng ngươi. Chỉ là bản thiếu gia vốn ái tài, chỉ cần ngươi giao ra công pháp tu luyện liền để ngươi an toàn rời đi.”

Tần Mạc trong lòng bộp chộp, chợt tỉnh ngộ, hắn mặc dù tu luyện không lâu đã đạt đến Luyện Khí kỳ một tầng, chỉ cần người tinh minh suy luận, dĩ nhiên sẽ đặt ở hắn công pháp nguyên nhân. Ý định ban đầu lợi dụng Lâm Hùng luyện tay bỗng chốc tan biến. Kẻ này hẳn không biết hắn có Thôn Thiên Quyết, nhưng chỉ bằng dự đoán đã nhìn ra mấu chốt.

Bằng mọi giá, không thể để tên này sống sót rời đi!

Cảm giác thất phu vô tội, ngọc bích kỳ tội! Tần Mạc làm bộ sợ hãi, cố tình chuyển chủ đề, để hắn không nhận ra điểm bất thường:

“ Đừng giết ta! Ta giao! Công pháp này Từ Trưởng lão cho ta, ngươi cầm đi sẽ bỏ qua cho ta?”

Tần Mạc làm bộ thúc thủ chịu trói, bên người hắn Túi trữ vật ném về phía Lâm Hùng.

Lâm Hùng sợ có bẫy, để Hướng Quỳ đi lên chụp lấy túi trữ vật. Quỳ Hướng giả bộ dò xét một phen, gật đầu ý bảo không có chuyện gì.

Lâm Hùng lúc này mới an tâm thả một tia linh thức đi vào kiểm tra bên trong túi trữ vật.

Tần Mạc lạnh lùng nhìn hắn kiểm tra.

Quả nhiên Lâm Hùng kiểm tra xong, sắc mặt âm tình bất định, hắn đúng là nhìn thấy “Dẫn Khí cơ sở” bên trong, phía dưới còn có Thanh Vân tiêu ký. Chẳng lẽ hắn đoán sai?

“ Tiểu tử, cái này là ngươi tu luyện công pháp. Cho thiếu gia là trẻ con sao? Thôi được bắt ngươi rồi ta không tin không có cách cho ngươi mở mồm ra!”

Lâm Hùng cười khặc khặc, ánh mắt cực kỳ tham lam, ác độc nhìn Tần Mạc, hắn vốn đặt nhiều kỳ vọng vào công pháp bí mật của Tần Mạc, xem đó là cơ hội cho hắn một bước lên trời, cho nên không thể chấp nhận chuyện hắn đoán sai!

Tần Mạc biết lúc này cần hành động.

Hắn xoay người lại, chạy trốn!

“ Ngươi chạy không thoát!” Lâm Hùng gào thét, linh lực toàn thân lưu chuyển, Luyện Khí kỳ ba tầng cảnh cuồn cuộn bộc phát không giữ lại, hướng Tần Mạc đánh tới.

“ Phong Vân lưu chuyển, Phong Hành bộ pháp!” Lâm Hùng tốc độ rõ ràng nhanh hơn Tần Mạc nhiều, Phong Hành bộ là tuyệt học Lâm gia, mạnh về thân pháp tốc độ. Thân thể hắn giống như lá khô uyển chuyển lướt nhẹ trong gió.

Trên tay Lâm Hùng bỗng hiện ra bạch sắc óng ánh như ngọc, sắc bén hình dạng thanh kiếm. Kiếm của hắn cũng rất có thanh danh, gọi là Ngọc Cốt Kiếm! Về phẩm chất liền là cao giai hạ phẩm linh khí.

Tần Mạc quay mặt lại nhìn Ngọc Cốt Kiếm không khỏi rùng mình, thầm khen “ kiếm tốt!”

Kẻ truy, người chạy, chỉ là Tần Mạc chậm hơn, mấy lần bị kiếm quang sắc bén chém qua.

Trên người hắn toàn bộ đã chi chít vết thương. Tần Mạc thầm hô may mắn là tu luyện đến Linh Cốt Cảnh, nếu không hắn cái mạng nhỏ không biết chết bao nhiêu lần.

“ Tu vị hắn sử dụng Ngọc Cốt Kiếm quả nhiên không đủ, lúc này chính là cơ hội nếu ngươi muốn giết hắn. Tần tiểu tử, không chạy nữa!” Ngao Vô Hối thanh âm vang lên nhắc nhở.

“ Vãn bối mục đích là kéo hắn đi sâu về hướng Bích Uyên, chỗ này tranh đấu tránh né tai mắt người lạ được rồi.” Tần Mạc gật đầu.

Hắn trên ngưởi Quang Ngự thuật đóng lại, đồng thời trên tay cũng xuất ra hạ phẩm linh khí, chuẩn bị đón đỡ.

Lâm Hùng nhìn thấy Tần Mạc dám đối kháng, không những không tức giận mà còn mừng thầm, trong lòng khinh thường mắng một tiếng “ ngu xuẩn!”. Hắn vốn linh lực tồn tại không còn nửa, mỗi lần sử kiếm vậy mà chỉ làm Tần Mạc rơi chút thương ngoài da, không khỏi cho rằng Tần Mạc trong người mặc một bộ phòng ngự pháp khí.

Hai thân ảnh lần này trực diện lao vào nhau.

Kiếm quang ngân lên, Ngọc Cốt Kiếm vẽ thành một dải bạch sắc quang mang, cùng thanh kiếm trên tay Tần Mạc va chạm.

“ Choang!”

Ngọc Cốt Kiếm là thất giai hạ phẩm pháp khí, phẩm giai đã đạt đến thượng giai, cao hơn thanh kiếm Tần Mạc há chỉ mấy bậc, chưa nói kiếm của Tần Mạc còn chưa đạt đến pháp khí, kiếm trên tay hắn không chịu nổi vỡ thành từng mảnh.

Ngọc Cốt Kiếm thế công chỉ hơi suy giảm vẫn hướng về phía trước cường công trong chốc lát đã áp sát thân thể hắn.

Tần Mạc ánh mắt không hề kinh hoảng. Hắn thầm vận Kim Long Luyện Thể Quyết, Huyết Luyện thuật!

Bên ngoài trang phục che giấu một phần ánh mắt Lâm Hùng, hắn không phát hiện thân thể Tần Mạc biến đổi. Chỉ thấy mi tâm Tần Mạc lóe lên huyết sắc quang mang.

“ Xoẹt!”

Tần Mạc dù Linh Cốt Cảnh cũng như dự đoán vẫn bị Ngọc Cốt Kiếm quét qua, một đoàn huyết thủy bắn ra như mưa! Chỉ là hắn biết vết thương không sâu, chưa đến xương cốt bên trong.

Mượn lực, Tần Mạc lùi lại phía sau tránh việc Lâm Hùng thuận thế công tiếp, ánh mắt lăng lệ nhìn Lâm Hùng.

Lâm Hùng lúc này cũng cực kì kinh ngạc khi một kiếm hắn đã sử dụng bảy thành công lực vẫn không chém rụng cánh tay Tần Mạc.

“ Tiểu tử thân thể thật cứng rắn!” Lâm Hùng hít một hơi kinh dị.

Sau lưng hắn gã đại hán điều khiển ngựa cùng Hướng Quỳ chia làm hai hướng, muốn cùng nhau giáp công Tần Mạc. Lâm Hùng thấy vậy yên tâm thu kiếm.

Tần Mạc bộ dạng không biết sợ, hướng đến Hướng Quỳ đánh tới.

Hai bên nhìn tưởng như sắp va chạm, bỗng nhiên Tần Mạc cùng Hướng Quỳ thân thể đổi hướng, biến Lâm Hùng thành mục tiêu công kích.

Lâm Hùng bất ngờ bị hai người ra tay đánh lén, trong mắt kinh hoảng không thể che giấu.

“ Rắc!”

“ Phập!”

Hắn hộ thủ quang tráo kịp mở ra, vẫn bị một chưởng đánh nát, lại một kiếm liên tiếp trên thân hắn đâm qua.

“ A!”

Lâm Hùng hét thảm. Ngực hắn một cái chưởng ấn lưu lại, bên trong xương sườn vỡ nát lộ ra ngoài. Dưới hạ thân cũng bị một kiếm đâm qua, may chưa chạm đến chỗ yếu hại. Hướng Quỳ pháp lực dù sao cũng không bằng Tần Mạc, ra tay chậm một nhịp, để hắn vẫn kịp lùi lại, nếu không hắn đã chết không nhắm mắt. Hắn nuốt vội mấy viên đan dược trị thương, trừng mắt nhìn Tần Mạc hai người, không dám tin thuộc hạ dám làm phản.

Tần Mạc mặc dù tiếc nuối, cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn kéo dài khoảng cách. Hắn một đòn kia đã vận dụng huyết khí toàn bộ, khuôn mặt lúc này trắng bệch vì khí huyết không đủ.

Hướng Quỳ mặc dù còn có sức chiến đấu nhưng bên kia vẫn còn gã đại hán tu sĩ.

Lâm Hùng một mặt trị thương, một mặt ra lệnh:

“ Quỳ Ngưu, đến bảo hộ bản thiếu gia!”

Gã đại hán tu sĩ hoảng loạn, tình huống lúc này ngoài sức tưởng tưởng, hắn nhìn Hướng Quỳ run rẩy:

“ Ngươi... ngươi dám phản bội? Chẳng lẽ không nghĩ Lâm gia trả thù?”

“ Quỳ Ngưu lão đệ, lúc này còn không biết chọn chỗ sáng mà đi? Chỉ cần ngươi phối hợp cùng chúng ta giết chết Lâm Hùng, sau này theo công tử gia nhập Thanh Vân phái một bước lên trời! Ngươi nghĩ giết công tử, Lâm Hùng sẽ bỏ qua cho chúng ta sao? Sẽ không!”

Đại hán sửng sốt, lúc này mông lung suy nghĩ. Hắn cũng đã biết Tần Mạc thân phận, như hắn không ngu ngốc liền biết Lâm Hùng không bao giờ tha cho bọn hắn sống sót. Quỳ Ngưu đại hán nghĩ nghĩ cân nhắc một hồi, rốt cuộc ôm quyền hướng Tần Mạc, thi lễ nói:

“ Công tử, xin giao phó!”

Tần Mạc gật đầu khen “ tốt”, chỉ Lâm Hùng gằn giọng:

“ Giết hắn!”

Lâm Hùng không ngờ một vài câu đối phương đã làm Quỳ Ngưu phản bội, tức giận hộc máu.

Quỳ Ngưu cùng Hướng Quỳ chiến lực còn nguyên, trái phái hợp kích, đánh cho Lâm Hùng trong tình trạng suy yếu không còn cơ hội thở dốc.

Hắn Lâm Hùng lần đầu tiên cảm nhận Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh cảm giác. Mặc dù vẫn cố gắng đỡ đòn, nhưng ánh mắt vẫn tập trung Tần Mạc.

Tần Mạc lúc này khoanh chân ngồi xuống, há miệng nhét mấy viên đan dược, ra sức luyện hóa. Trên người khí lực đã có dấu hiệu hồi phục.

Hắn há miệng hít một hơi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lâm Hùng, chuẩn bị súc thế đánh một đòn quyết định.

Thời điểm này, Lâm Hùng giống như diều đứt dây, linh lực trong người không thể phụ tải Ngọc Cốt Kiếm uy năng, ra chiêu chậm chạp bị hai người Hướng Quỳ chém lên không ít vết thương. Cả người y huyết nhục đỏ lòm, ánh mắt mang theo một cỗ tuyệt vọng.

“ Lâm thiếu chủ, ăn của Tần mỗ một quyền!”

Tần Mạc chọn rất đúng thời điểm người bệnh tới lấy mạng người, thân hình lao như tên bắn, thể nội khí huyết sôi trào, Huyết Luyện thuật giải phóng, bàn tay cứng rắn như tinh cương nắm lại thành quyền, hướng Lâm Hùng đánh tới.

“ Bụp!”

“ Khặc!”

Lâm Hùng phản xạ không kịp, một quyền thẳng hắn dưới ngực mà đi. Hắn ngửa đầu ho ra một đống huyết, cả thân hình không tự chủ bắn về phía sau, cách cả trăm bước chân mới rơi xuống “ bịch” một tiếng.

Hướng Quỳ hai người không mất nhiều công sức đã bắt giữ hắn, đưa đến trước mặt Tần Mạc.

Biết lúc này tình thế đảo chiều, nói cái gì tham lam Tần Mạc công pháp, hắn lúc này chỉ mong giữ mạng, thanh âm run rẩy van cầu:

“ Tần huynh đệ, không, Tần đại ca, ta sai rồi! Là ta bị Từ gia Từ Hoan ép buộc ra tay với ngươi. Ngươi bỏ qua cho ta một mạng, Lâm Hùng nguyện làm thân trâu ngựa phụng ngươi là chủ.”

“ Ta đoán được kẻ đứng sau là hắn, Lâm thiếu gia nên đi thôi!” Tần Mạc lắc đầu.

“ Ngươi dám giết ta? Lâm gia Lâm Tuyết là ta sư tỉ, nàng hiện tại ở Ngọc Tiêu Phái tu luyện, nàng sẽ giết ngươi báo thù cho ta! A!” Lâm Hùng nhìn bản thân Ngọc Cốt Kiếm xuyên thấu ngực, trợn mắt lên, rốt cuộc tuyệt khí bỏ mình.

Tần Mạc mắt không nháy một phát, thu lấy Ngọc Cốt Kiếm và túi trữ vật của Lâm Hùng, liếc hắn thân thể thả một hỏa cầu, trong chốc lát đã cháy thành tro. Hắn lẩm bẩm:

“ Ngươi cuối cùng lại cho ta một thông tin đáng giá! Hừ, Lâm gia dám chơi trò hai mang, để xem Thanh Vân phái sẽ đối xử với các ngươi Lâm gia thế nào.” Tần Mạc nghiêm túc mà nghĩ.

Tần Mạc suy nghĩ kỹ, dặn dò hai người khi đến Vô Danh thành thì thay hình đổi dạng, ẩn nấp bên ngoài Từ gia, đợi sau này hắn gia nhập Thanh Vân phái có chỗ đặt chân sẽ đưa vào.

Bọn Hướng Quỳ nghĩ phải, khi tiến đến đại môn thì cùng nhau tách ra.

“ Tần tiểu tử, ra tay quyết đoán lắm, hắc, ngươi rất hợp tính lão phu. Ma môn mới chính là lựa chọn tốt cho ngươi gia nhập...” Thanh âm Ngao Vô Hối kích động truyền vào tai Tần Mạc.

“ Ma đạo không phải rất thích giết người sao? Vãn bối không muốn lạm sát người vô tội, chỉ giết kẻ đáng giết mà thôi!” Tần Mạc tâm bình khí tĩnh lạnh nhạt nói.

“ Hừ, ngươi thì biết gì, điều ngươi nói chính là Ma đạo cách hành xử, cái gọi là chính đạo bề ngoài khoa tay múa chân giảng đạo nghĩa, thực tế bên trong tâm tồn rắn rết, ném đá giấu tay, miệng nam mô bụng một bồ dao găm... còn Ma đạo ư? tiêu diêu tự tại, khoái ý ân cừu, đấy mới là tu tiên!”

“ Haha... Vãn bối vẫn còn nhỏ, đạo lý sâu xa không hiểu rõ, lúc này chỉ mong có chỗ đặt chân ở tu chân giới, an an ổn ổn tu luyện xuống mà thôi.” Tần Mạc lắc đầu, cười khan một tiếng.

“ Ai... ngu ngốc!” Ngao Vô Hối một bộ rèn sắt không thành thép, tức giận cũng không bàn thêm nữa.

...

Tần Mạc trở về Từ phủ, đi thẳng đến biệt viện của hắn, lại lần nữa bế quan.

Lần bế quan này không dài, chỉ chục ngày sau, Từ trưởng lão đã trở về.

Gặp lại Tần Mạc, Từ trưởng lão ánh mắt quét một lượt, vuốt râu gật gật tỏ vẻ hài lòng, mặc dù tu vị Tần Mạc chưa đạt đến Luyện Khí Kỳ, linh lực tản mát ra đã chứng tỏ khoảng cách cảnh giới này không xa. So với hắn dự đoán, có thể thấy Tần Mạc đã làm rất tốt.

Nếu hắn biết Tần Mạc đã Luyện Khí kỳ một tầng không biết nghĩ gì.

Tần Mạc không lo Từ trưởng lão nhìn ra hắn tu vị chân thật.

Thời gian không dài, hắn lúc trước trở về, kiểm kê túi trữ vật Lâm Hùng, lại thu được một bộ công pháp về thân pháp. Phong Vân Quyết, chia làm ba thức, tu luyện đến viên mãn thức thứ nhất liền nắm giữ tuyệt kỹ Phong Hành Bộ, cái này bộ pháp của Lâm gia rất hiệu dụng, Tần Mạc đã nhìn thấy Lâm Hùng sử dụng bộ pháp này, tuy nhiên so với trong công pháp ghi lại thì Lâm Hùng chỉ mới nắm được da lông mà thôi.

Thức thứ hai viên mãn lại có tuyệt kỹ khác, gọi là Long Hành Hổ Bộ.

Thức thứ ba, thế nhưng lại là một bản tàn khuyết, phía cuối ghi rõ tu luyện hoàn thành liền học được Lưu Tinh Bộ.

Tần Mạc suy đoán cái này công pháp hẳn là Lâm gia từ nơi nào có được, cuối cùng trở thành một tuyệt học bên trong.

Hắn tạm thời cũng không có thời gian tu luyện, lại ném vào túi trữ vật.

Bên trong túi trữ vật còn tìm được mấy viên lam thạch nhàn nhạt tỏa ra linh khí vô cùng tinh khiết, hắn hỏi Ngao Vô Hối thì nhận được thông tin đó là hạ phẩm linh thạch. Sử dụng một viên linh thạch tu luyện, liền biết vật này giá trị công dụng không thể đo đếm.

Bằng hắn tu vị trước mắt, dùng Thôn Thiên Quyết vận chuyển hấp thụ, mất bảy ngày mới luyện hóa hết một viên hạ phẩm linh thạch, tốc độ này đã là cực nhanh.

Quan sát đan điền bên trong, linh lực hắn một lần nữa có xu hướng tăng vọt, cả về lượng và chất. Đấy là hắn đoán do mấy trận chiến vừa qua tác dụng. Ngao lão nói hiển nhiên không sai!

Tu vị hắn càng vững chắc, Tần Mạc đoán nếu có càng nhiều linh thạch thì chẳng mấy chốc hắn có thể thử đột phá hai tầng cảnh.

Cảnh giới Luyện Khí, ba tầng đầu chủ yếu là tích lũy, luyện một thân linh lực càng nhiều càng tốt. Từ tầng thứ tư trở đi mới khác biệt một chút. Ở tầng này, linh lực bắt đầu cường hóa, gọi là linh khí hóa cương. Lúc đó mới thực sự tu sĩ chân chính chiến lực.

Linh khí hóa cương, tu sĩ có thể học Ngự Vật Thuật, điều khiển phi kiếm tấn công từ xa, có thể mượn cương khí để phi hành.

Linh thức cũng lột xác, trở nên cô đọng hơn. Phạm vi linh thức có thể trải rộng xung quanh vài chục bước chân.

“ Linh thạch, ta cần Linh Thạch!” Tần Mạc lẩm bẩm, quả nhiên là được ăn ngon lại muốn ăn tiếp cảm giác.

...

Vô Danh thành tin tức liên tục truyền ra, mấy ngày nay bàn dân thiên hạ một phen thảo luận sôi nổi.

Bên trong tửu lâu, Từ Hoan cô độc ngồi một góc. Thời gian này, tâm trạng hắn rơi vào cảm giác sợ hãi. Nhất là khi Tần Mạc trở về, còn Lâm Hùng tin tức liền không có.

“ Không bao lâu nữa, Thanh Vân phái mở Vấn Tiên Hội, lúc này không ít gia tộc ở Triệu Quốc đã xuất hiện tại Vô Danh Thành bên trong. Nghe nói Triệu Quốc công chúa Triệu Hân cũng tham gia Vấn Tiên Hội do Thanh Vân phái chủ trì!” Tửu lâu bên dưới vang lên tiếng nói.

“ Hắc, thông tin của ngươi cũ rích, ta lại nghe nói, Triệu quốc Hoàng Thái Tử Triệu Dũng lựa chọn tham gia Ngọc Tiêu phái Vấn Tiên Hội.”

Mọi người xì xào, việc Triệu quốc triều đình lựa chọn, rất rõ ràng là hướng về Ngọc Tiêu phái có phần nặng hơn. Dù vậy, thời điểm này lựa chọn như vậy cũng là không sai.

“ Lâm gia tam thiếu gia Lâm Hùng nghe nói mất tích. Lâm gia đã treo thưởng mười viên linh thạch hạ phẩm, một danh ngạch tham gia Thanh Vân Phái. Các ngươi nghĩ thế nào?”

“ Lâm thiếu tu vị nghe nói vừa đạt Luyện Khí ba tầng liền đi Bích Uyên sâm lâm săn yêu thú. Hắn nếu không trở về thì hẳn đã mất mạng trong miệng yêu thú rồi. Ai dám liều mạng đi Bích Uyên tìm hắn thi thể chứ. Hắc hắc.”

“ Ai, ngươi không biết, Lâm gia dù sao cũng là Thanh Vân phái tồn tại lâu đời bên trong gia tộc. Bọn hắn mượn được Thanh Vân phái Càn Khôn Kính, cái này pháp bảo chính là tốt nhất công cụ tìm người. Chỉ cần lấy hồn đăng Lâm thiếu là có thể lần theo dấu vết hắn nơi đi. Hắn thực tế chưa từng đi Bích Uyên, dọc đường sớm bị người phục kích giết. Nghe nói ba tên thuộc hạ cũng mất tích bí ẩn.”

“ Chẳng lẽ ba tên kia làm phản?”

“ Bọn hắn dám sao? Ta nghĩ bọn hắn đều đã chết!”

Từ Hoan mặt mày ủ ê, chợt tên nô tài bên cạnh bất giác mở miệng:

“ Thiếu chủ, chả lẽ là hắn? Nếu chúng ta báo lại Lâm gia, có thể...”

“ Câm miệng! Việc này từ nay không được nhắc đến!” Từ Hoan càng nghĩ càng thấy sợ, hắn sợ Tần Mạc chính là hung thủ, hắn đã có lực giết Lâm Hùng, thì bản thân hắn cũng không phải đối thủ. Chưa nói đến Từ gia lão tổ trở về liền đến biệt viện tìm Tần Mạc, đã sớm đưa hắn rời đi. Với việc Tần Mạc tu vị bí ẩn, hắn rõ ràng quy cho lão tổ tài bồi Tần Mạc nguyên nhân. Cho dù Lâm gia biết Tần Mạc giết Lâm Hùng thì sao, bọn hắn không có chứng cứ, dù có cũng không dám báo thù. Một khi sự việc vỡ lở, chuyện do hắn đầu sỏ cũng lộ ra, đừng nói mất vị trí thiếu chủ, lão tổ càng không bỏ qua cho hắn mệnh.

...

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.