Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sát Địch

Tiểu thuyết gốc · 3517 chữ

Hai tháng mười ngày trôi qua.

Từ Hoan ngồi tại gian trung, khuôn mặt âm trầm bất định. Hắn chung quy là đã chết tâm muốn hại Tần Mạc, không phải hắn không có ý đồ sai môn nhân đệ tử trong Từ gia ra tay. Chỉ là cái này vừa mới chuẩn bị thực hiện lúc, phụ thân hắn liền ra tay ngăn cản. Để cho hắn run sợ là phụ thân biết rõ hắn tính toán, vậy mà chỉ lẳng lặng nói hắn một câu:

“ Trừ khi Tần Mạc bước ra khỏi Từ gia, phụ thân không quản. Còn tại Từ gia, không thể để hắn xảy ra chuyện.”

Cái này, phụ thân hắn vẫn là ngầm đồng ý hắn tính toán. Chỉ là Tần Mạc tiểu tử kia trốn trong phòng một hồi không ra, hắn làm sao ra tay?

Đúng lúc này, một tên gia nhân vội vàng đi vào, Từ Hoan vừa nhìn thấy, mặt không biểu tình hỏi:

“ Có chuyện gì?”

“ Thiếu chủ, là Tần Mạc. Nô tài canh giữ trước hậu viện, nhìn thấy hắn vừa rời đi.”

Từ Hoan hai mắt như từ mơ ngủ tỉnh lại, hắn cười ha hả, rốt cuộc cũng chờ đến một ngày này. Trong tay truyền tin phù bóp nát...

...

Hắc Hùng bế quan trong tĩnh thất, toàn thân cảm nhận tràn đầy linh lực, từ khi nuốt Linh Hoàn Đan, hắn liền tu vị đột phá đến Luyện Khí ba tầng cảnh. Trong thời gian chờ đợi Từ Hoan truyền tin, hắn vẫn tiếp tục tiềm tu, chờ ổn định xuống căn cơ.

Đúng lúc này, bên ngoài một luồng quang cầu nho nhỏ như lưu tinh hướng nơi hắn bế quan rơi xuống phiêu phù trước mặt. Hắc Hùng giơ ngón tay thành chỉ, kẹp lấy, hiện ra một tờ giấy mỏng.

Truyền Tin phù, là một loại sử dụng huyết tinh luyện hóa. Người liên lạc chỉ việc bóp nát, kích hoạt này phù, liền sẽ tự động quay về chủ nhân luyện hóa nó.

Hắc Hùng xem xong nội dung, ngón tay hỏa diễm bỗng hiện ra, đốt lá thư cháy thành tro.

“ Ta bây giờ đã là Luyện Khí ba tầng, lại đi giết một tên tiểu tử chưa từng tu luyện qua Luyện Khí kỳ, quả thực không khác lấy dao mổ trâu giết gà. Cái này để cho mấy tên hạ nhân đi liền tốt.”

Suy nghĩ của hắn, vô tình cứu Tần Mạc một mạng.

...

Tần Mạc rời khỏi Từ gia, lại hướng ra ngoại thành mà đi.

Tu sĩ tu vị cao hơn nếu nhìn hắn chỉ thấy trên người linh lực mờ nhạt, giống như vừa bắt đầu tu luyện không bao lâu. Hắn cũng không thật sự muốn quá ẩn nấp khí tức, cứ biểu hiện tu vị bên ngoài dựa theo trung đẳng tư chất biểu hiện là đủ.

Từ gia bên trong lúc, Tần Mạc mượn Tính gia gia một tấm địa đồ khu vực xung quanh, cuối cùng xác định Vân Sơn núi phía tây có một cánh rừng. Vì bản đồ phạm vi không lớn, hắn chỉ nhìn ra được khoanh tròn phía góc một mảng nhỏ ghi là Bích Uyển sâm lâm, cũng không biết chỗ này có yêu thú không. Cái này bản đồ là Tính gia gia vẽ lúc còn trẻ ngao du dạo chơi khắp nơi, lão cũng chỉ là phàm nhân cho nên tấm bản đồ chỉ đến mức này mà thôi.

Tần Mạc đối với chuyện này cũng không so đo. Hắn biết rằng bản thân chỉ bằng chút tu vị này, muốn đi nơi nguy hiểm mà nói, chẳng khác người si nói mộng. Đã Tính gia gia có thể đến suy ra đối với hắn cũng không nguy hiểm.

Hắn thuê một cỗ xe ngựa, ngân lượng cũng là mượn Tính gia gia. Chờ hắn săn bắt yêu thú trở về bán lại tài liệu cho phường thị, sẽ có ngân lượng để trả lại.

Ra khỏi vô danh thành trấn, Tần Mạc quét xung quanh không người, lúc này định thúc ngựa tăng tốc. Đúng lúc này, Ngao Vô Hối bên tai hắn cảnh báo:

“ Tần tiểu tử, có kẻ theo dõi ngươi, người đến không thiện!”

Tần Mạc trong lòng giật mình, hắn vốn cũng nhận biết có người xung quanh, chỉ không nghĩ có kẻ muốn âm mưu gì trên người hắn. Vì thế lúc trước bên ngoài biểu hiện vẫn lạnh nhạt. Hắn thầm truyền âm:

“ Ngao tiền bối cũng nhận ra bọn hắn? Bọn hắn cũng là tu tiên giả sao? tu vị ra sao?”

“ Ngươi chờ chút, lão phu mỗi lần vận dụng thần hồn lực đều suy yếu...” Ngao Vô Hối một bộ vô lực nói.

“ Tiền bối đừng đùa, nhanh chóng cho ta biết.” Tần Mạc bực bội truyền âm.

“ Hắc, thực ra là ba người, tu vị đều là Luyện Khí kỳ một tầng cảnh, chỉ là tuổi tác khá lớn, cảnh giới không đủ nhưng hiển nhiên một thân pháp lực rèn luyện đã có chút hỏa hầu. Cũng không đáng lo, ngươi mặc dù tu vị vừa bước vào một tầng cảnh, nhưng linh lực bên trong đã vượt xa cùng cảnh giới, bọn hắn không làm được gì ngươi.” Ngao Vô Hối hình ảnh, vị trí ba tên tu sĩ kia lần lượt rót vào đầu Tần Mạc.

“ Tiền bối giống như hiểu nhầm, vãn bối tu luyện đến giờ vẫn chưa từng học qua điều khiển linh lực pháp môn.” Tần Mặc cau mày, chất vấn.

“ Có chuyện như thế?” Ngao Vô Hối kinh dị, hỏi lại.

“ Vãn bối nghe nói người tu luyện cảnh giới Luyện Khí liền nên bớt tham gia cùng người tranh đấu, bởi vì linh khí thu nạp cực không dễ, mất đi một phần, tốc độ tiến cảnh cũng liền chậm đi rất lớn!”

“ Hừ hừ, ai nói hươu nói vượn mà ngươi cũng tin? Ngươi biết cái gọi luyện tinh hóa khí, không hẳn là luyện vào một thân liền là tinh khí, còn có thanh khí, uế khí, những cái này khí không tác dụng gì đối với người tu luyện, mà về sau lại càng cản trở ngươi khả năng tiến cảnh, nếu như cùng người tranh đấu, linh khí không thuần khiết sẽ theo chiến đấu bức ra ngoài, để lại mới là thuần khiết nhất tinh khí. Thời đại lão phu, mỗi khi thổ nạp, tu sĩ đều thông qua thi pháp, bức ra thanh trọc khí, nhờ thế cảnh giới vững chắc vô cùng. Lão phu nói vậy ngươi hiểu? Hừ, nói cho cùng thời đại này đạo thống quá kém cỏi!” Ngao Vô Hối một bộ luyện sắt không thành thép bộ dạng, nói.

“ Được rồi! Chuyện này trước mắt không nên nhắc a. Ta liền trở về thành né qua kiếp nạn này hay không? Tiền bối có biện pháp khác?” Tần Mạc đầu to, nhăn nhó nói.

“ Hắc, ngươi quay đầu lại liền là tử lộ, xem ra cứ tiếp tục đi về phía trước, có vẻ như bọn chúng chưa ra tay là vì ngại chỗ này gần thành. Giờ ngươi dựa theo lão phu hướng dẫn cách điều động linh lực, như thế...”

Tần Mạc lúc nguy hiểm, hắn biết càng phải tỉnh táo. Để cho mã xa tự di chuyển, bản thân hắn chui vào trong xe thùng. Dựa theo Ngao Vô Hối hướng dẫn vận khí, linh lực bên trong vận chuyển thật nhanh, theo kinh mạch từng bộ vị đánh qua mấy lần, dần dần cảm nhận bên trong đan điền như bị thiêu đốt.

Một lúc sau, giống như chỉ cần hắn tâm niệm một cái, ngón tay liền phát ra hỏa diễm. Cái này pháp thuật cơ sở gọi là Hỏa Cầu Thuật. Hắn điều động một hồi bắt đầu quen thuộc, có thể ra tay một cái liền đánh ra hỏa sát. Nếu như lúc bình thường hắn hẳn là vui sướng muốn tìm một chỗ ngồi xuống nghiên cứu rồi.

“ Hắc, xem như ngươi ngộ tính không sai. Đã có sát chiêu đủ để lấy mạng kẻ địch nhưng Luyện Khí kỳ một tầng vẫn lấy cận thân đối chiến, ngươi lại học tiếp một môn phòng hộ, như thế...” Ngao Vô Hối gật đầu, lại nói.

Tần Mạc không cho là đúng, hắn tự nhận ngộ tính cũng không tốt hơn bất kì ai bao nhiêu, nếu không có Ngao Vô Hối hướng dẫn, hắn muốn tự mình học cũng mất vài ngày mới có kết quả, tiếp tục nắm giữ môn pháp thuật cơ sở thứ hai, gọi là Quang Ngự thuật. Cái này tiểu pháp thuật là sử dụng linh lực mở ra bên ngoài thân thể, tạo thành một quang cầu phòng ngự.

Nhìn quang cầu một tầng nhàn nhạt bên ngoài hắn tự hỏi không biết có thật nó có tác dụng phòng ngự hay không, trong lòng cũng chỉ cầu cho nó không quá phế vật đi.

Liên tục điều động hai loại pháp thuật một hồi quen thuộc, hắn rốt cuộc nhắm mắt điều tức. Tần Mạc cũng không tự phụ có hai môn pháp thuật này liền đủ chống lại ba tên tu sĩ kia. Hắn lợi thế duy nhất chính là đối phương hoàn toàn không nắm rõ hắn thực lực. Đã như vậy tương kế tựu kế, xuất bất kỳ ý ra tay để đối phương không kịp trở tay mới là thượng sách.

Nghĩ là làm, Tần Mạc một bộ chú mục, chăm chỉ hướng con đường phía trước mà đi, tốc độ lại chậm dần.

Quả nhiên, đến một nơi hoàn toàn vắng vẻ lúc, sau lưng bỗng có tiếng xe lộc cộc đi tới, chờ vượt qua hắn một đoạn đường liền dừng lại, bên trong một cái tay vén rèm, hiện ra một khuôn mặt râu dài, người này mang theo lo lắng lời nói:

“ Vị đạo hữu bên trong có thể hiện thân đi qua hỗ trợ? Nhà ta tiểu đệ chẳng may bị bệnh, chúng ta nơi này thiếu người không thể làm được gì.”

Tần Mạc ngồi trong xe cười lạnh, hắn thò đầu ra làm bộ ngạc nhiên nhìn qua. Ba người này quả nhiên cẩn thận, vẫn là lo sợ bị phát hiện nên muốn đánh chủ ý thủ tiêu hắn ngay trong xe.

Tần Mạc chợt tỉnh ngộ, mấy tên này hẳn là biết hắn thân phận, Từ trưởng lão đem hắn về Từ gia, vốn chỉ nội bộ Từ gia cao tầng mới biết, lúc này lại có kẻ muốn giết hắn chín phần cùng Từ gia liên quan. Hắn âm thầm lắc đầu, đối với Từ gia hào cảm lúc này không cánh mà bay.

“ Cái này, tiểu chất chỉ là hài tử, liệu có thể giúp thúc thúc bận rộn sao?” Tần Mạc biểu hiện một cái phúc, ngược lại cực kỳ hồn nhiên ngại ngùng nói.

Trên xe, ba tên tu sĩ đại hán liếc nhau nanh ác cười, vốn cho rằng tam thiếu sai ba người bọn hắn đi trừ khử kẻ địch lúc, nói bọn hắn kẻ kia chỉ là một tên mới bước vào tu luyện tiểu tử, bọn hắn vốn không tin, nhưng hóa ra đúng là một tiểu oa nhi vắt mũi chưa sạch, nhìn linh khí trên người rõ ràng vừa mới bắt đầu tu luyện không lâu. Chỉ là thân phận tiểu tử này bọn hắn chọc không nổi sai lầm, cho nên vẫn rất biết điều thận trọng làm việc.

Râu dài tu sĩ lại tỏ ra bề bộn cảm xúc, cũng chắp tay đáp lễ, xúc động nói:

“ Nếu vậy thì làm phiền tiểu hữu giúp đỡ, cái này cũng không phải khó khăn lắm.”

Tần Mạc quyết đoán vô cùng, lúc này khí lực vận chuyện, đã sẵn sàng ra tay bất ngờ nhất có thể. Đối với tiểu hài tử mười ba, mười bốn tuổi, biểu lộ tâm tính quyết đoán như vậy, làm Ngao Vô Hối không khỏi âm thầm cảm thán.

Tần Mạc vừa mới nhảy lên xe, khí thế chợt tăng vọt, bàn tay ngũ chỉ bỗng bộc phát hừng hực hỏa diễm, hóa thành chưởng hình, hỏa diễm theo bàn tay phát tiết ra, hầu như không giữ lại gì, toàn bộ khí lực đánh mạnh vào ngực tên tu sĩ râu dài.

“ Chát!”

Ra tay liền“ tiên phát chế nhân” ngay lập tức đạt được hiệu quả.

Râu dài tu sĩ nào kịp phòng ngự, tâm thần hoảng loạn, nhìn trên ngực lộ ra một lỗ máu, chỗ ngực trúng chiêu bị thiêu đốt một mảng đen sì, hắn trợn mắt chỉ tay Tần Mạc, há mồm thốt lên một câu ngạc nhiên: “Ngươi...” trong chốc lát lục phủ ngũ tạng chớp mắt bị nướng chín, hỏa diễm nhanh chóng lan tràn đốt hắn không còn nhận ra hình thù. Tên tu sĩ trước lúc chết chỉ kịp kêu thảm một tiếng, một chiêu tất sát!

Hắn lựa chọn tên này không ngoài việc tu vị y cao nhất, sớm muộn đã chạm đến Luyện Khí hai tầng cảnh bồi hồi.

Tên còn lại sau một thoáng thất thần, hét lên sợ hãi:

“ Luyện Khí hai tầng cảnh, không thể nào!” Nói liền giận dữ rút kiếm ra chém về phía Tần Mạc. Cũng không trách hắn đánh giá sai, linh lực của Tần Mạc lúc này so với Luyện Khí hai tầng tu sĩ bình thường không kém.

“ Quang Ngự Thuật!” Tần Mạc sớm đã chuẩn bị hắn phản công, nhanh chóng mở ra quang tráo, đồng thời cũng đánh một chưởng về phía y.

Mặt rỗ tu sĩ dĩ nhiên sớm đề phòng, trên người hộ thân cũng hiện lên một vòng quang sắc.

Hai bên đều xuất chiêu cực nhanh, đồng thời liền đánh trúng đối phương.

“ A!” Mặt rỗ tu sĩ hét thảm, tay ôm ngực máu, bị lực chấn động văng ra ngoài.

Bởi vì Tần Mạc lần này chỉ là thô thiển vận dụng khí lực cho nên một chưởng kia khi xuyên qua lớp phòng ngự đã không đủ sức lấy tính mạng y. Hắn nhìn quang tráo trên người bị xé rách một phân, cũng chưa chạm đến da thịt hắn, lúc nãy lòng tin cũng dâng cao.

Lần đầu tiên lịch duyệt chém giết, kinh nghiệm của hắn không có, nếu như hắn làm tốt hơn việc điều phối khí lực, đã có thể nhất chiêu diệt hai tên tu sĩ này dễ dàng.

Tần Mạc lao ra ngoài lúc, tên tu sĩ điều khiển ngựa lúc này vậy mà đã đứng xa xa, nhìn hắn như lâm đại địch, chỉ điều chưa đến mức kinh hoảng. Hai gã đồng bọn cứ như thế một chết, một trọng thương để hắn một chút tâm lý cầu thắng cũng không có.

Trong lòng đã muốn rút, hắn thò trong túi, lấy ra một trương giấy phù màu vàng, ngón tay bắt quyết, trong miệng phun ngụm huyết, thầm hô: “ Huyễn Vụ thuật!”

Một làn vụ khí bất ngờ tại vị trí hắn phun ra, trong phút chốc nơi này hắn đứng đã ngập tràn hắc vụ.

Tần Mạc không biết hắn muốn sử dụng ám chiêu gì, nhãn lực không thể nhìn ra, khứu giác nhạy cảm hít hít, cảm nhận tên này khí tức vậy mà xa dần, có vẻ đang rời đi. Khi vụ khí biến mất hình bóng gã tu sĩ kia đúng là đã mất tăm mất tích. Hắn nhún vai lắc đầu.

Liếc nhìn tên mặt rỗ tu sĩ đã ngất xỉu, nằm thoi thóp ven đường, hắn toan động thủ, nhưng Ngao Vô Hối bỗng truyền âm:

“ Đừng vội, tên tu sĩ này hẳn là biết kẻ đứng sau chỉ đạo ra tay với ngươi, bây giờ kẻ địch mạnh yếu còn chưa biết, nếu tên trốn thoát quay về bẩm báo bọn hắn lại sai một tên tu vị hơn xa ngươi đến, lúc đó đối với ngươi càng bất lợi. Với lại ngươi vẫn phải ăn uống, giữ hắn làm kẻ sai sử cũng tốt!”

Tần Mạc giật mình, cẩn thận suy nghĩ cảm thấy quả nhiên là vậy. Chung quy kể cả tầm mắt, kinh nghiệm của những lão già này so ra, hắn thật sự chỉ là tên học việc.

“ Ngao tiên bối, nhưng lại có kế hoạch?”

“ Lão phu có một môn Khống Huyết đại pháp, vốn là Khôi Lỗi chi đạo một cái con đường nhỏ, hiện tại sử dụng trên người tên này cũng là miễn cưỡng.”

“ Khôi lỗi thuật không phải là khống chế vật chết sao, có thể vận dụng trên người sống? Chẳng lẽ là thuật thôi miên? Như có này thuật tại sao tiền bối không sớm ra tay với tên kia?” Tần Mạc bỉu môi, trách móc.

“ Hắc, cái này pháp còn hơn xa ngươi tưởng tượng. Năm đó lão phu vô tình lọt vào một cái thượng cổ tu sĩ động phủ...”

“ Được rồi, tiền bối vào vấn đề chính đi thôi, khôi lỗi thuật này hiệu quả, phương pháp sử dụng, hạn chế thế nào?” Tần Mạc ngắt lời.

“ ...Đối phương bị trúng thuật này vẫn sinh hoạt, tu luyện như bình thường, chỉ có điều hắn sẽ coi ngươi là người chí thân nhất, vĩnh viễn không bao giờ phản bội, trừ phi ngươi tử vong thì pháp thuật tự phá. Về việc lão phu đến giờ mới sử dụng vì điều kiện tiên quyết là kẻ bị gieo pháp không có lực chống trả, tu vị cũng yếu hơn chủ nhân, như hôn mê liền tốt. Ai... Tần tiểu tử, sử dụng Khống Linh đại pháp đối với lão phu hiện tại cũng là quá sức, ngươi nhớ về sau phải tăng cường khí huyết bồi thường lão phu đấy!”

“ Vãn bối ghi nhớ ân tình này!” Tần Mạc gật đầu, nghiêm nghị nói.

Ngao Vô Hối mỉm cười, hắn cho dù hiện tại Tần Mạc không cầu giúp đỡ cũng không thể trơ mắt liền xem như không quan hệ. Tần Mạc là kẻ duy nhất có thể hỗ trợ hắn phục hồi, ai bảo bọn hắn đã ngồi chung một thuyền, cái mà hắn hi vọng đó là tiểu tử này nợ hắn ân tình!

Ngao Vô Hối làm phép, một lúc sau bên tai Tần Mạc vang lên một tiếng suy yếu:

“ Nhanh, dùng máu huyết của ngươi đổ vào miệng hắn.”

Tần Mạc vội vàng cắn đầu ngón tay, búng giọt máu vào miệng mặt rỗ tu sĩ.

Tên tu sĩ mặt rỗ đang hôn mê, chợt mở lớn hai mắt, bên trong u quang tối tăm, dần dần rạng rỡ có thần, quả nhiên so với bình thường không khác gì, hắn bỗng ôm ngực rên một tiếng, cái này vết thương là Tần Mạc cho hắn. Hắn ngơ ngác nhìn quanh lúc, giống như nhớ lại một số chuyện, bỗng quỳ rạp xuống đất, bất chấp đau đớn hướng Tần Mạc khổ sở dập đầu, nói:

“ Nô tài tội đáng muôn chết ra tay với chủ nhân! Xin chủ nhân trừng phạt!”

“ Đứng lên đi, nói cho ta biết ngươi tên gì, kẻ nào phía sau sai khiến ngươi?” Tần Mạc khoanh tay, lạnh nhạt hỏi.

“ Nô tài họ Hướng, danh Quỳ, năm xưa lúc còn nhỏ đã vào Lâm gia làm nô, sai nô tài ra tay với chủ nhân chính là Lâm gia tam thiếu Lâm Hùng, y còn danh xưng khác là Hắc Hùng.”

“ Hắn tu vị ra sao? Đối với Từ gia quan hệ thế nào?” Tần Mạc chau mày.

“ Bẩm chủ nhân, Lâm Hùng cùng Từ gia thiếu chủ Từ Hoan là huynh đệ kết nghĩa. Lâm Hùng lúc trước đột phá Luyện Khí ba tầng cảnh thất bại, trên người mang dị tật, thế nhưng thời gian gần đây hắn vậy mà đột phá cảnh giới.”

“ Ta đã hiểu. Bích Uyên sâm lâm có yêu thú?” Tần Mạc chuyển chủ đề.

“ Chủ nhân muốn đi Bích Uyên sâm lâm săn yêu thú? Không biết yêu thú tu vị yêu cầu bao nhiêu, nếu thấp cấp yêu thú chỉ cần đi ngoại vi liền thấy.”

Tần Mạc suy nghĩ, cái này Kim Long Luyện Thể Quyết yêu cầu thú huyết cũng không nói cần cảnh giới nhất định, chỉ có yêu thú danh tự là bắt buộc phải đúng chính xác. Hắn đang muốn truyền âm hỏi Ngao Vô Hối, nhưng không thấy lão đáp lại. Cuối cùng nhún vai nói:

“ Được rồi, ngươi tạm thời trị thương, sau đó điều khiển xe, chúng ta liền đi Bích Uyên sâm lâm!”

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.