Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp gỡ

Tiểu thuyết gốc · 3101 chữ

Đám trẻ bất bình tức giận, bao nhiêu từ ngữ xấu xa đều trút lên đầu tiểu hài tử tên Tần Mạc.

Kỳ lạ, Tần Mạc không hề buồn bực hay tức giận, hắn gãi đầu gãi tai, hướng đến Vương Bình hơi biểu lộ vẻ áy náy.

“ Thôi, bỏ đi... ta không sao!” Vương Bình vẫn còn đau, nhưng hắn vậy mà thở dài lắc đầu cho qua.

Vương Bình mặc lại áo quần, hiển lộ ra công tử quý phái bộ dạng. Bên cạnh nữ hài chỉnh sửa một chút đầu tóc cho hắn, ánh mắt long lanh biểu cảm, lo lắng nói:

“ Vương công tử, nô tì chỉ sợ về phủ, lão gia sẽ mắng...”

“ Ngươi an tâm, phụ thân hiện tại hẳn là không rảnh rỗi.” Vương Bình lắc đầu, bình thản nói.

Vương gia là võ giả gia tộc lớn ở Thanh Xà trấn, gia phụ được Triều đình ban cho chức quan nho nhỏ, quản lý Thanh Xà trấn, còn phụ thân hắn cũng là gia chủ đứng đầu. Tính tình vô cùng nghiêm khắc, nếu lẽ thường biết hắn qua lại với đám tiểu tử bần hàn sẽ trách phạt rất nặng, nhưng lúc này, hắn biết rằng lão gia tử hẳn là đang chạy vạy kiếm cho hắn một cái danh ngạch tham gia “ Vấn Tiên Hội”, cho nên hiện tại cũng không để ý đến hắn. So với lão cha hắn, Vương Bình tính cách càng rộng rãi hơn rất nhiều.

Vấn Tiên Hội mới lưu truyền mấy năm qua, ngay lập tức thế nhân biết được, trong thế gian cái gọi môn phái tu tiên hóa ra là có thật, bọn họ mở ra thu hút không biết bao gia tộc lớn nhỏ tranh giành một cái danh ngạch. Vương Bình còn nhỏ, cũng không hiểu rõ nơi đó có gì, chỉ nghe nói nếu được thu nhận thì một bước lên trời, được học tập thuật pháp, thành tiên nhân có thể hô phong hoán vũ, tự do bay lượn. Trong lòng cũng thấp thỏm chờ mong.

Cũng nói thêm rằng, Ngọc Tiêu phái cái này ỷ có thượng tông chiếu cố, liền học theo Thanh Vân phái chiêu thu tân sinh đệ tử. Hơn thế cũng lựa chọn cùng thời điểm chiêu sinh, cái này chẳng khác muốn vỗ mặt trêu ngươi người.

Vương Bình là thiếu gia nhà võ, từ nhỏ đã được Vương gia cho học võ, dĩ nhiên cốt cách trui rèn tương đối tốt, lũ hài tử này làm sao là đối thủ của hắn, chỉ một kẻ duy nhất gọi Tần Mạc là có thể ngang tay vật lộn. Đối với đối thủ duy nhất này hắn cũng âm thầm nể phục. Dù sao Tần Mạc vẫn ít tuổi hơn, cũng chưa từng luyện võ, thế nhưng sức khỏe ít kẻ bì kịp. Đối với hắn lai lịch đến từ đâu ngươi ta cũng chỉ ác miệng đồn hắn không phải người.

Nghe nói giáp Thanh Xà trấn một cái thôn trang nhỏ, một lão ngư phu tình cờ nhặt được một cái giỏ trúc bị người thả xuôi dòng, mở khăn ra xem thì thấy một đứa bé sơ sinh đáng yêu, ngón tay mập mạp nhỏ nhắn còn bỏ trong miệng nút lấy nút để, đứa trẻ không khóc, thấy lão liền cười mộc mạc đáng yêu xòe tay đòi bế. Lão nhìn đã thấy thích, cho nên đem về nuôi, lão họ Tần, đứa trẻ đó sau này chính là Tần Mạc.

Lão sống được mấy năm rồi qua đời, còn một thân một mình, Tần Mạc tìm đến chỗ phú hộ quanh vùng, xin làm mục đồng, vẫn dựa vào công việc này mà nuôi sống bản thân. Tần Mạc trời sinh cốt cách nhìn nhỏ yếu nhưng sức khỏe lại rất tốt, Vương Bình kính nể hắn ở điểm đó.

Hắn thò ngón tay vào trong túi vải treo bên hông, ném cho Tần Mạc một thỏi bạc vụn, khẽ cười nói:

“ Tần Mạc, đây là phần thưởng của ngươi! Mặc dù ngươi chơi xấu nha, nhưng tính cách kiên cường ta vẫn rất thưởng thức!”

Tần Mạc gãi đầu, cười hì hì. Ngón tay giơ lên toan chụp lấy thỏi bạc bỗng giật mình, ánh mắt chăm chú hướng lên thiên trung, sâu đậm hít hít, nhíu mày cảnh giác.

Lũ trẻ cũng bị hành động của hắn làm cho bất ngờ, chỉ là hướng lên trời nhìn một hồi cũng không thấy có điểm gì kì lạ.

“ Chậc chậc, lão phu cũng tình cờ đi ngang qua, thấy các ngươi giao đấu thì dừng lại coi, vậy mà bị phát hiện, xem ra cái này là duyên số. Đã vậy thử xem các ngươi có tiên duyên hay không!”

Giữa thiên trung, một lão già thân ảnh từ từ hiện ra, trên mặt giữ nét tươi cười, đôn hậu, đạp thanh vân hạ xuống nơi đám trẻ đang đứng.

Lão già không ai khác chính là Từ trưởng lão.

Từ trưởng lão Trúc Cơ trung kỳ tu vị, chỉ cần muốn ẩn giấu thì phàm nhân không thể phát hiện. Hắn ánh mắt quét một vòng, đến lượt Tần Mạc hơi dừng lại một chút đầy thâm ý. Bởi vì hắn lúc đó chỉ hơi phát một chút khí tức liền bị tiểu tử này phát hiện.

“ Lão phu tên gọi Từ Chử, Thanh Vân phái tu sĩ. Các ngươi với lão phu coi như hữu duyên, đến, đặt tay lên thủy tinh cầu ta sẽ kiểm tra các ngươi tư chất, nếu tư chất tốt có thể theo lão phu tu đạo.” Từ trưởng lão hiền lành cười, trên tay bỗng hiện ra một viên thủy tinh cầu trắng đục.

Đám hài tử gặp Từ trưởng lão có thể phi thiên độn địa, biết người này chính là trong truyền thuyết tiên nhân, vừa sợ hãi vừa hiếu kì. Nhất là nhìn lấy thủy tinh cầu, trong lòng không khỏi muốn lên sờ thử.

Vương Bình sửng sốt, trong lòng không khỏi mừng rỡ, cái này chính là đại cơ duyên. Hắn gần đây kiến thức không ít, biết rằng Triệu Quốc có nhị phái tu tiên, lần lượt là Ngọc Tiêu và Thanh Vân, lão nhân tự xưng là Thanh Vân tu sĩ hiển nhiên thân phận to lớn, hắn không kích động mới lạ. Tuy vậy bề ngoài hắn vẫn không vội vàng bước lên trước thử. Giả sử hắn tư chất kém, cái này không phải làm trò chê cười cho mọi người hay sao.

Một tiểu hài tử tò mò, hít một hơi lấy dũng khí, ngập ngừng bước về phía quang cầu.

“ Cái thủy tinh cầu này gọi có tác dụng kiểm tra tư chất, hài tử, đặt tay ngươi lên...” Từ trưởng lão vuốt râu, từ tốn giải thích.

Tiểu tử kia khẽ chạm vào... thủy tinh cầu bắt đầu sáng lên, chỉ là hơi phát sáng một lát thì vụt tắt. Hài tử ánh mắt thoáng bất phục, lại chần chừ không lui.

“ Lui đi, ngươi không đạt!” Từ trường lão lắc đầu, cũng không tỏ vẻ tức giận.

“ Haha... thất bại rồi!” đám hài tử cười ồ lên.

Lần lượt từng người bước lên.

Linh cầu vẫn ảm đạm thất sắc.

Từ trường lão mặt mày thản nhiên vô cùng, hắn cũng không ôm hi vọng dễ dàng như thế tìm được một người tư chất tốt. Phải biết rằng, cho dù là hạ đẳng linh căn cũng không phải muốn có là có.

Vương Bình hít một hơi, chắp tay thi lễ Từ trưởng lão, lúc này mới nghiêm nghị bước về phía trước, bàn tay chạm nhẹ lên linh cầu.

Thủy tinh cầu bỗng nhiên quang mang đại thịnh, lúc đầu tỏa ra bạch sắc, theo xu thế một lần nữa kéo lên, chính là bên ngoài bạch sắc quang mang xuất hiện thanh sắc. Xu thế tiếp tục hướng ra ngoài lan tràn, đến lúc xuất hiện một tầng lục sắc mờ nhạt thì mới yên ổn xuống.

Từ trưởng lão ánh mắt tỏa sáng, theo quang mang xu hướng dừng lại, trong mắt hơi toát lên một tia tiếc nuối. Chỉ một chút thôi, hài tử này sẽ đạt đến thượng đẳng linh căn, lúc đó sẽ là thượng đẳng tư chất tu tiên. Cái này vạn người không có một, hiếm hoi xuất hiện đều sớm bị thượng tông rước đi. Hắn cũng biết đủ, ánh mắt hiền hòa nhìn Vương Bình, nói:

“ Trung thượng tư chất, khá lắm! Hài tử, muốn theo lão phu tu đạo?”

Vương Bình trong lòng mừng rỡ, nhưng hắn ngập ngừng, suy nghĩ một chút lại nói ra khúc mắc trong lòng.

Từ trường lão nghe xong, vuốt râu cười:

“ Không sao, chúng ta có thể đến gặp gỡ phụ thân ngươi.”

Từ trường lão cũng không vội thu lấy thủy tinh cầu, hắn nhìn Tần Mạc, đứa nhỏ này ngay từ đầu chưa từng lên kiểm tra, ngạc nhiên hỏi:

“ Hài tử, tại sao ngươi không lên thử?”

Tần Mạc tiểu hài tử lắc đầu, nói:

“ Vãn bối là...”

“ Ngươi lo lắng không phải nhân loại thuần huyết sao? Lão phu biết ngươi là nhân yêu bán huyết. Chuyện này không đáng ngại, ngươi cứ lên thử đi!”

Tần Mạc giật mình, mắt đảo xung quanh không thấy ai phản ứng, hắn biết lời nói của lão già chỉ hắn nghe được, khẽ “ vâng” một tiếng, đi đến bàn tay chạm lên thủy tinh cầu.

Thủy tinh cầu một lần nữa quang mang đại thịnh, bạch sắc quang mang chói mắt, so với Vương Bình còn ác liệt.

Từ trường lão trong lòng càng là giật mình kinh hãi, không khỏi chờ mong.

Thanh sắc quang mang hiện ra một tầng, đậm đặc như biển sâu màu u lam. Quang mang bành trướng, tiếp tục hướng ra ngoài, theo xu hướng này dĩ nhiên thẳng hướng lục sắc mà đi, nhưng lúc này, chạm đến lục sắc tư chất chưa kịp hiện ra, bỗng xuất hiện một tầng huyết sắc quang mang, huyết sắc quang mang vừa ra, giống như bức tường, đè áp lại xu thế.

Thủy tinh cầu dần dần ảm đạm xuống.

Từ trường lão trên mắt thoáng hiện một tia hồ nghi. Hắn không rõ huyết sắc quang mang đại biểu cái gì. Lúc này dựa trên thủy tinh cầu đánh giá, gật đầu nói:

“ Cũng không sai, trung đẳng tư chất, hài tử có muốn theo ta tu đạo, có khúc mắc gì cần nói không?”

“ Vãn bối không cha không mẹ, cũng không có gì vướng mắc, nguyện ý theo tiền bối!” Tần Mạc thẳng thắn đáp ứng.

“ Tốt, tốt lắm! Lên đây!” Từ trưởng lão vuốt râu mãn nguyện. Dưới chân hiện lên thanh vân, bàn tay khẽ hướng Vương Bình cùng Tần Mạc cách không vuốt một cái, giống như nâng lên.

Tần Mạc, Vương Bình hai tiểu hài tử kinh ngạc cảm giác thân hình bỗng nhẹ hẳn đi, bị một nguồn sức mạnh áp chế lấy nâng lên, cho dù muốn giãy dụa cũng khó, cái này để bọn hắn ý thức được tiên nhân thủ đoạn ghê gớm, lúc này hoan hỉ nhìn nhau, không cưỡng ép thân hình nữa, mặc cho cơ thể hướng đến thanh vân hạ xuống.

Vương Bình dặn dò nữ tì, lại cùng Tần Mạc vẫy tay đám hài tử. Chờ bọn hắn bận bịu từ biệt lúc, Từ Trường lão khẽ nhắc: “ Đi thôi!”

Dựa theo Vương Bình chỉ điểm, thanh vân hướng đến Thanh Xà trấn Vương phủ mà đi. Phút chốc đã chỉ còn chấm nhỏ.

Đám hài tử ở dưới đất nhìn nhau, trong mắt hiện lên vẻ thèm muốn cùng tiếc nuối, bọn hắn cũng không có tâm trạng vui đùa, đối với Tần Vương hai người về sau thành tiên nhân, để cho bọn hắn rốt cuộc nhận thức được một điều, không kể Vương Bình trong mắt bọn hắn cao không thể với, chính là bần hàn Tần Mạc cũng đã bọn hắn không thể bằng.

Thanh Xà trấn nội thành một góc tọa lạc Vương gia phủ đệ trong, Vương Trác đang đón tiếp khách quý. Hắn chính là thân sinh của Vương Bình, Vương gia gia chủ.

“ Lữ tiên sinh, nhà ta Vương Bình chỉ cần một cái danh ngạch tham gia Vấn Tiên Hội, cái này tiên sinh có thể...?”

Ngồi đối diện hắn là một lão già, khuôn mặt lạnh nhạt, không biểu cảm gì, chậm rãi uống trà, giống như đang bận suy nghĩ.

Vương Trác hiểu ý, vội vàng đánh ánh mắt về phía gã hạ nhân đứng hầu sau lưng.

Một lát sau, hạ nhân bên ngoài nhiều hơn hai người, nặng nề bưng lên đến một rương lớn kim chúc vật liệu và một cái khay, trên khay trùm vải đỏ. Vương Trác mở rương, bên trong ngân lượng chất kín, liếc lão già thái độ bình thản, không khỏi lo lắng. Hắn lần nữa hướng khay bạc, tiếp tục tháo khăn xuống, bên trên có ba cái hộp, vật liệu nhìn khá bất phàm.

Lữ lão ánh mắt hơi chếch, liếc ba cái hộp gỗ, cũng không tin Vương gia có thể cho hắn cái gì động tâm. Phải biết rằng, hắn mặc dù chỉ là một cái quản sự nhỏ nhoi bên ngoài của Ngọc Tiêu phái nhưng sớm tiếp xúc cùng người tu đạo, tầm mắt vẫn là có. Ngân kim trong mắt hắn chỉ là một khoản tài phú mà thôi, trừ phi là tu sĩ cần vật, để hắn đem biếu cho thượng cấp, vừa củng cố quan hệ, lại có cơ may được ban cho linh đan diệu dược tăng cường thân thể, tuổi thọ.

Vương Trác cẩn thận mở toàn bộ niêm phong, bên trong mỗi hộp gỗ lần lượt xuất hiện vật, một cái căn thụ mập mạp, trắng ngần, một viên ngọc thạch hình lục giác lam sắc nhàn nhạt, một cái tờ giấy màu vàng nhạt, bên trên xuất hiện ký tự mờ nhạt không rõ nghĩa, hắn cúi nhìn ba vật phẩm chậm rãi nói:

“ Đây là Nhân Sâm hai trăm tuổi, cùng hai vật kia Vương mỗ kiến thức hạn hẹp không nhận ra, chỉ đoán là tiên nhân vật, Vương mỗ bỏ ra số tài phú không nhỏ sưu tầm được. Mời Lữ tiên sinh đánh giá!”

Lữ lão nhìn qua, liền biết hai vật này giống như ngoại môn trưởng lão Chu Ưng từng đề cập đến. Ngọc thạch lam nhạt kia gọi là linh thạch, chính là trọng yếu vật tu luyện của tu sĩ. Còn tờ giấy màu vàng gọi là phù lục, uy năng chưa biết nhưng rất nhiều diệu dụng. Trong lòng hắn không khỏi mừng thầm, thế nhưng bên ngoài vẫn thờ ơ lạnh nhạt, chỉ hơi gật đầu rồi thu lấy.

Vương Trác lúc đầu còn lo lắng ba vật hắn đưa ra không lọt pháp nhãn người kia, thấy hắn thu đi, lúc này âm thầm thở phào một cái. Việc này coi như thành!

Lữ lão đặt lên bàn hộp gỗ, đưa tay ý mời Vương Trác kiểm tra.

Bên trong một tấm lệnh bài bằng ngọc thạch, cái này chính là danh ngạch mà hắn cần. Chỉ cần nhi tử hắn được gia nhập tiên đạo, bỏ ra bao nhiêu của cải cũng đáng.

Đúng lúc này, hạ nhân bên ngoài chạy vào bẩm báo:

“ Bẩm gia chủ, Vương thiếu chủ dẫn theo một vị lão nhân muốn cầu kiến!”

“ Tốt lắm, đang muốn gọi Vương nhi ra mắt Lữ tiên sinh, mời hắn vào!” Vương Trác không nghĩ ngợi nhiều, gật đầu.

Vương Bình lúc này đứng cùng Tần Mạc phía sau vui vẻ cười nói. Từ trưởng lão vuốt râu, ung dung chờ đợi. Bằng hắn thân phận tư cách cũng không cần thiết phải hạ mình đến đây, nhưng dù sao muốn nhận đệ tử cũng nên cho đệ tử tương lai một cái công đạo.

Một lát sau, gia nhân đi ra ý mời.

Vương Trác nhìn đi vào ba người, túc mục quét qua hắn nhi tử cùng một tiểu tử ăn mặc thô thiển rách rưới đứng phía sau nhíu mày, cuối cùng khi ánh mắt đánh giá kẻ đang dẫn đầu, là lão nhân râu tóc bạc phơ, tay cầm phất trần, trên mặt tiếu dung, đứng đó không nói một lời, hắn còn chưa định thần suy nghĩ lão nhân là ai, lại thấy bên cạnh Lữ lão giật mình đứng dậy ôm quyền, liền đoán người này không tầm thường, lúc này hốt hoảng đứng dậy chắp tay, lại làm động tác mời ngồi.

“ Tiên sinh hữu lễ! Không biết Vương nhi đã làm gì sai quấy...” Vương Trác trong lòng thầm lo, hắn nghi vị này chính là người tu đạo, lúc này nhi tử đứng sau, thoát không khỏi người này trước đó đánh qua quan hệ.

“ Vương gia chủ không cần lo lắng. Lão phu gọi Từ Chử, đến từ Thanh Vân phái. Nay thấy Vương nhi có tố chất tu đạo nên muốn dẫn tiến hắn về môn phái. Việc này hẳn là Vương gia chủ sẽ không từ chối?”

Vương Trác giật mình, dĩ nhiên mừng rỡ không thôi. Hắn nào quản Thanh Vân phái so với Ngọc Tiêu phái ai cao ai thấp, chỉ cần nhi tử được người thu nhận đã là đại phúc đức tổ tiên phù hộ, liền một ngụm đáp ứng xuống.

Lữ lão cũng giật mình không kém. Hắn là quản sự bên ngoài, cũng nghe nói qua Triệu Quốc lấy Thanh Vân phái đứng đầu. Ngọc Tiêu phái tuy sớm lộ ý đồ thay thế Thanh Vân phái nhưng đó cũng là chuyện mấy chục năm sau, hiện tại vẫn phải cấp đủ lễ nghĩa phía trước. Trong lòng bừng tỉnh đại ngộ, lúc này còn không hiểu vị này Thanh Vân phái nhìn ra được Vương Trác nhi tử có tố chất tu đạo thì hắn cũng quá ngu dốt đi. Trong đầu tâm tư xoay chuyển, bảo hắn đứng ra đòi người thì hắn không dám, cái này... hắn quyết định tạm thời rời đi bẩm báo Chu trưởng lão làm quyết định.

Bạn đang đọc Huyền Thiên Tiên Lộ sáng tác bởi YêuTiênHiệp
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YêuTiênHiệp
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.